TẬP 2: Cung Điện Thời Xưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



(Buổi chiều...)

(Ponyville)

(Thư Viện Gỗ Sồi)

Hiện giờ, trong làng Ponyville, Varo đang trên đường đến Thư Viện Gỗ Sồi AKA nhà Twilight, bạn gái cậu, vì cô ấy gọi cậu tới có việc. Sau khi đã xong hết mọi thứ ở nhà, Varo mới lên đường đi đến nhà Twilight để coi cô ấy nhờ cậu việc gì.

Tới được trước cửa Thư Viện Gỗ Sồi, Varo thử giơ móng lên và gõ cửa.

*Cốc! Cốc! Cốc!*

Varo Caster: Twilight ơi? Twilight!

Twilight bên trong thư viện nghe tiếng của Varo và kêu cậu ấy vào.

Twilight Sparkle: Varo hở? Vô đi, vô đi.

Varo sau đó mở cửa bước vào trong thư viện. Nhưng vừa mới bước vô thì đập vào mắt Varo đầu tiên là khung cảnh trong thư viện hiện giờ tràn ngập mùi sách, nói đúng hơn là sách chồng chất một đống quanh nhà khá lộn xộn và có thể thấy Twilight ngồi ở bàn đằng kia đang nghiên cứu gì đó thông qua sách cô có trong thư viện.

Varo Caster: G-Gì nhiều sách dữ...? Uh... Rồi kêu mình qua có gì không?

Twilight Sparkle: *thở dài* Định qua kêu cậu phụ mình kiếm coi có quyển nào ở đây ghi gì về cái rương đó không, mà nãy giờ chả có cái nào có hết ớ!

Varo Caster: Rương...? Là... cái rương đợt tụi mình đi kiếm cây Hài Hoà Chi Thụ hở?

Twilight Sparkle: Ừ.

Varo Caster: Thì cậu cứ từ từ, ngồi nghỉ xíu đi. Để cái rương bữa khác tìm hiểu, chứ đâu ai kêu cậu làm luôn đâu mà lo?

Twilight Sparkle: Mà lỡ trong cái rương đó có gì rất là quan trọng thì sao? Mình nhìn cái rương đó thôi, mình cũng biết trong đó chắc chắn phải có gì đó quan trọng rồi. Mà bữa giờ chả tìm được gì trong thư viện hết ớ!

Spike: Chị Twi ơi!

Sau đó, nhóc Spike từ phòng bên đi ra với một bức thư trên tay.

Spike: Công chúa gởi chị nè.

Spike đưa bức thư cho Twilight cầm lấy, dùng phép mở nó ra xem bên trong ghi gì.

Twilight Sparkle: "Gửi Twilight Sparkle, nàng công chúa trẻ tuổi yêu quý của ta. Nếu khi nào em rảnh, em có thể thử quay lại chỗ cung điện cổ trước đây ta và em gái ta từng ở ở trong rừng Everfree được không? Ta biết dạo này em đang quan tâm đến chiếc rương đó. Ta nhớ là ở cung điện đó có một quyển sách có thể giúp em tìm hiểu thêm vài manh mối về cách để mở được chiếc rương và nó được cất giữ trong thư viện của cung điện. Không cần cảm ơn ta đâu, chỉ là dạo này ta thấy em có vẻ gặp khó khăn trong việc nghiên cứu chiếc rương, cho nên ta mới giúp em thôi. Nhưng nhớ là dù có làm gì cũng phải coi sức khoẻ của em đó, biết chưa? Mãi là người thầy của em, Công chúa Celestia.".



(Cung Điện Cổ)

Không chần chừ, Twilight liền làm theo chỉ dẫn trong bức thư công chúa gửi cô luôn. Không lâu sau đó, cô dẫn Varo và Spike đi theo mình quay lại vào khu rừng Everfree để quay lại cung điện cổ, nơi trước đây 2 chị em Công chúa Celestia và Luna từng sống để tìm được thứ giúp Twilight đẩy nhanh quá trình nghiên cứu.

Đi sâu vào rừng Everfree một hồi thì cuối cùng 3 người họ sau đó cũng đến được toà lâu đài cổ, nơi trước đây 2 chị em công chúa từng ở khi Equestria vẫn chưa được hoàn thiện như bây giờ.

(Cung Điện Thời Xưa Của 2 Công Chúa)

Tiến sâu vào trong cung điện cổ, đi qua từng gian phòng khác nhau trong đó thì 3 người cũng tới được thư viện của cung điện này.

(Thư Viện Trong Cung Điện Cổ)

Dĩ nhiên, với một cô gái mọt sách như Twilight, việc thấy một thư viện ngập tràn sách, nhìn đâu cũng thấy sách cũng đủ để làm cô nàng cực kì thích thú và chạy vô trỏng trước 2 người kia.

Twilight Sparkle: Th-Thư viện... Thư viện...! *mỉm cười* THƯ VIỆN ƠI~! BẠN LÀ CỦA TUI~!!! Úúú~!

Thấy Twilight hứng thú vậy, Varo chỉ biết cười trừ và cậu cũng không thể cứ đứng yên đó nhìn bạn gái cậu tự nghiên cứu ở đây được, vì dĩ nhiên cậu cũng phải vô giúp cô ấy.

Spike: Heh, chị em lại nữa òi ớ. Hoi, dô phụ chị em i anh.

Varo Caster: Yeah.

Từ đó, họ bắt đầu tìm kiếm quyển sách Công chúa Celestia đề cập trong bức thư hoặc chí ít là thông tin hữu ích nào đó có trong thư viện này.



(Ponyville)

(Trang Trại Táo Ngọt)

Ở Trang Trại Táo Ngọt, có thể thấy Rainbow Dash và Applejack đang chơi trò đứa nào di chuyển thì thua, vì họ giờ đang thách nhau thi coi ai là pony nhức nách nhất Equestria. Mà cũng vì trò đó chơi bình thường dễ quá nên 2 pony chơi lớn, quất luôn mấy con ong cho tụi nó bu vô khắp người mình cho gắt hơn, nhưng may là họ vẫn có mặc đồ bảo hộ.

Rainbow Dash: Cậu thua i, AJ. Lát mình bao ly nước, chịu hôn?

Applejack: Hmph. Có ly nước hoi cũng gáy sớm. Cậu thua i, lát mình bao cậu đi ăn. Okê?

Trong khi đó thì ở đằng kia, Pinkie đang làm bình luận viên cho cuộc thi.

Pinkie Pie: Kính thưa bà con cô bác! Hiện giờ cả 2 pony của chúng ta có vẻ cân tài cân sức với nhau òi! Hổng biết vote ai đây ta! Bà con cô bác nhớ vote giùm tui nha!

???: Ê?

Xong tự dưng có ai đó lên tiếng làm 3 cô gái để ý thì mới biết đó là một ông nội mặt đồ bảo hộ khi làm việc với loài ong.

Pony mặc đồ bảo hộ: Mí đứa chơi xong chưa? Lẹ i, trả đồ cho tụi tui làm nữa--

Pinkie Pie: Chú ra i, chú ơi! Để 2 đứa bạn con chơi đồ--Ờ lộn! Mượn đồ bảo hộ của chú i! Lát tụi con trả!

Pony mặc đồ bảo hộ: ... Ờ, thích cứ lấy i. Tui tới kiêu đàn ong của tui thôi.

Rồi ông chú đó quay mặt rời đi, đồng thời không quên huýt sáo một tiếng để ra lệnh cho toàn bộ đàn ong đậu trên 2 pony kia bay ra hết và bay lại chỗ chủ của chúng.

Ong bay đi hết, Rainbow và Applejack không biết phải làm gì để tiếp tục cuộc thi.

Applejack: Ủa òi... Giờ sao? Ra xin ổng lại đàn ong hở?

Pinkie Pie: Hoi, hổng sao. Mí cậu thi dị được òi đó. Mình tính điểm luôn cho 2 cậu òi. 2 cậu nghe mình đọc nha!

Pinkie sau đó ra đọc bảng số liệu thống kê điểm của Rainbow và Applejack sau nhiều lần thi đua xem ai là pony nhức nách nhất, ăn gan trời nhất.

Tính điểm xong, Pinkie mới lên tiếng công bố kết quả.

Pinkie Pie: Gòi ờm... Okê! Cả 2 đứa huề!

Applejack & Rainbow Dash: G-Gì!?

Applejack: Tự nhiên huề là sao!? Cậu tính lộn hôn dợ!?

Rainbow Dash: Ủa gì dị, bà nội!? Kí lùm mía, hơn AJ 1 điểm hoi cũng hổng được là sao trời!?

Pinkie Pie: Nè! Coi i!

Pinkie vừa bảo vừa show ra cho 2 cô kia coi bảng điểm thì mới biết đúng là điểm số 2 bên bằng nhau thiệt. Thấy vậy, Rainbow với Applejack mới thấy bối rối, không biết nên thi gì tiếp, vì họ đã thử qua nhiều thử thách, gần như thử thách gì họ cũng làm.

Pinkie Pie: Mờ hoi, mình dìa! 2 cậu sao, kệ 2 cậu! Dị nhen!

Cảm thấy bản thân cũng xong việc nên Pinkie quay mặt rời khỏi trang trại và về nhà luôn.

Khi Pinkie vừa rời khỏi trang trại cũng là lúc Applejack nghĩ ra trò mới để cô với Rainbow chơi tiếp.

Applejack: Hoi được òi. Hổng chơi này, chơi kí khác. Theo mình dô trong rừng, lẹ lên.

Rainbow Dash: Ủa? Mắc gì dô trỏng?

Applejack: *nhếch môi* Chứ... cậu muốn thua mình òi bao ly nước cho mình hở?

Rainbow Dash: Gì gì!? Hông nha! Nãy là... nói chơi hoi! Hổng có vụ bao ly nước gì hết ớ!

Applejack: Dị dô trỏng lẹ lên. Đi!

Nói xong, Rainbow cùng Applejack bước vào trong khu rừng Applejack nói đến, cụ thể là khu rừng nằm ngay gần trang trại của Applejack.



(Khu Rừng Everfree)

Nói đến rừng thì ở trong một khu rừng tăm tối, nói đúng hơn là rừng Everfree, Rarity đang dẫn Fluttershy đi vô trong rừng để làm gì đó. Rarity thì tinh thần còn thư thái, chứ Fluttershy là nãy giờ run sợ như máy phát điện, dù cô có mang cả chú thỏ Thiên Thần của cô theo.

Fluttershy: Uh... Tr-Trễ rồi mà cậu dắt mình vô đây chi vậy, Rarity? Với lại... giờ đang là mùa nhện nữa ớ. L-Lỡ có con nhện độc nào đó nhảy ra cắn tụi mình, làm 2 đứa đổ bệnh, nằm liệt giường luôn thì sao?

Rarity: Nói chung là cậu cứ theo mình đi, Fluttershy yêu dấu. Mình kêu cậu đi vô đây với mình là có lí do đàng hoàng, chứ đâu phải vô đây chơi đâu mà lo?

Fluttershy: Chứ cậu kêu mình đi chung với cậu làm gì?

Rarity: Là vầy nè... Cậu biết cái cung điện cổ trước đây 2 công chúa từng ở không? Cái cung điện cổ hồi Equestria còn chưa hiện đại như giờ ớ. Mình nghe đâu ở trỏng có chứa một loại tấm thảm treo cổ đại phải nói là rất rất rất rấấất là đẹp, đẹp muốn rụng tim luôn ớ! Mà giờ cái cung điện đó sụp đổ hết trơn rồi, nghĩa là mấy cái tấm thảm đó giờ chắc cũng không còn đẹp như xưa nữa. Cho nên ớ, mình mới qua kêu cậu theo mình tới cung điện đó là để ờm... "mượn" vài tấm về để mình vệ sinh, rửa sạch lại, rồi đem đi thiết kế. Đó, cậu hiểu chưa?

Fluttershy: ... Ờờờ, mình hiểu rồi.

Trong lúc Rarity giải thích lí do vì sao trễ rồi mà cô vẫn đưa Fluttershy vô trong rừng tối để tới được cung điện cổ thì cũng là lúc 2 người họ tới được cung điện đó và nó đang nằm ngay trước mặt 2 người. Không chần chừ, Rarity dẫn Fluttershy và Thiên Thần vô trong cung điện luôn cho lẹ.

Nhưng chưa kịp bước vào thì Fluttershy có hơi do dự, vì lí do cũng quá dễ hiểu, cô sợ mấy chỗ cũ kĩ, mục nát, giống như cái cung điện trước mặt cô.

Fluttershy: M-Mà khoan. Cậu chắc cậu muốn vô đó... lấy mấy tấm thảm đó về không? Cậu biết mình sợ mấy chỗ như này mà...

Rarity: Thì biết là cung điện này giờ cũng sắp thành tro rồi, nhưng mà đây không phải chỉ là tới lấy thảm không đâu. Này còn là cơ hội để sự nghiệp kinh doanh của mình toả sáng nữa ớ, cậu hiểu không? Cho nên mình nhất định không thể bỏ lỡ cơ hội đó được--

Fluttershy: Ê-Ê! Thiên Thần ơi, đừng chạy vô đó!

Tự dưng chú thỏ Thiên Thần của Fluttershy hứng thú chạy vô trong cung điện ngay và luôn, buộc cô với Rarity phải đuổi theo sau, đồng thời vô trong cung điện luôn.

Tuy nhiên, 2 pony vừa bước vào cung điện... thì đằng sau có một bóng đen của một kẻ nào đó xuất hiện... như thể kẻ đó đã theo dõi Rarity và Fluttershy đến tận chỗ này...



(Cung Điện Cổ)

Bước vào trong cung điện thì đập vào mắt 2 pony đầu tiên là khung cảnh hội trường của cung điện cổ.

(Hội Trường)

Rarity: Cậu coi kìa, Fluttershy... Nhìn cũng... nguy nga lắm chứ bộ, đẹp y chang phòng ngai vàng bên cung điện Canterlot luôn ớ.

Fluttershy: Thiên Thần ơi!

Fluttershy sau đó cũng thấy chú thỏ của cô và chạy đến chỗ cậu ấy.

Fluttershy: Lần sau đừng chạy đi vậy nữa, biết chưa? Đây là chỗ cung điện cổ, nó nguy hiểm lắm ớ, em biết không?

Mà có lẽ muốn khám phá bí ẩn của cung điện này nên Thiên Thần mới chạy vào một lối đi của phòng ngai vàng để xem nó dẫn tới đâu. Thấy vậy, Rarity với Fluttershy cũng đành phải đi theo Thiên Thần vô trong lối đi đó.

Mà ngay lúc Rarity và Fluttershy bước vô lối đi kể trên thì cũng là lúc ở trên hành lang nằm cuối của phòng ngai vàng, Varo, Twilight và Spike đi qua chỗ đó với mấy ngọn nến đang cầm.

Spike: Gì chị đem nhiều nến dữ chị? Chị ở lại thâu đêm hay gì?

Twilight Sparkle: Chứ sao nữa? Ở đây có nhiều cái chị cần phải tìm hiểu lắm ớ.

Spike: Ugh... Ngủ nhà hông ngủ, tự nhiên ngủ kí chỗ gớm thấy bà nội này trời...?

Varo Caster: Thì em ngủ đi, để anh vô phụ chị em được rồi.

Rồi 3 người họ đi về thư viện với vài ngọn nến kiếm được.

Mà khi 3 người đó biến mất cũng là lúc... Rainbow và Applejack bước vô trong cung điện. Lựu đạn, ra cái nơi Applejack chọn làm nơi tiếp tục cuộc thi không phải nơi nào khác mà phải là cái cung điện cũ này.

Applejack: Cậu dô i. Đứng đó làm gì nữa?

Rainbow Dash: Ủa? Chỗ này quen quen... Này chỗ đợt mình tới lấy Nguyên Tố Hài Hoà mờ.

Applejack: Là vầy nè... Hồi nhỏ ớ, bà Smith có kể mình nghe chiện này ghêêê lắm ớ~ Bả kể ớ, từ lúc Ác Mộng Nguyệt bị phong ấn dô trong Mặt Trăng nè, thì khi tới tối ở kí cung điện này ớ, có một hồn ma lẩn quẩn, lang thang trong cung điện. Biết con ma đó tên gì hôn? Là "Pony Bóng Tối" ớ! Ghê chưa, ghê chưa~?

Rainbow Dash: ... Ma có thiệt đâu mờ cậu--

Applejack liền bịt miệng Rainbow lại lúc cô ấy nói câu đó.

Applejack: Đừng nói đó! Cậu hổng nghe người ta nói hở? Mí chiện tâm linh ớ, hổng đùa được đâu~

Rainbow Dash: *tặc lưỡi* Bớt i.

Rainbow vừa nói vừa hất móng Applejack khỏi môi cô.



(Buổi tối...)

Trở lại Fluttershy và Rarity. Đi được một đoạn, họ bắt gặp một tấm thảm treo lớn mà trên đó vẽ phác hoạ lại hình ảnh Công Chúa Của Mặt Trăng, Công chúa Luna.

Rarity: Fluttershy, cậu coi kìa! Nhìn rách rưới vậy mà nó vẫn đẹp lắm luôn ớ~!

Fluttershy: Heh, nhìn cũng đẹp ớ. Cậu đưa về sửa nó lại tí thôi là cậu bán nó đi được liền.

Rarity: Vậy cậu lên đó tháo nó xuống giùm mình đi.

Fluttershy nghe theo, cô bay lên cao để gỡ tấm thảm treo kể trên khỏi bức tường. Lúc cô cố gắng tháo đồ treo của tấm thảm này ra thì có lẽ nó hơi chặt và không tháo ra từ trên đó được.

Rarity: Chắc là phải tháo nó ở bên trong ớ.

Fluttershy thử bay xuống và bay vô trong tấm thảm, coi có tháo được nó từ bên trong không.

Nhưng ngay lúc Fluttershy bay vô trong tấm thảm, cô lỡ kích hoạt một thứ gì đó ở trong, làm bức tường đằng sau đột nhiên xoay thành một vòng, đưa Fluttershy qua phòng bên kia.

Rarity: Ê-Ê! Fluttershy!

Rarity và thỏ Thiên Thần hoảng hốt trước điều đó.

Ở phòng bên kia, Rainbow và Applejack đang đi sâu vô trong cung điện, đồng thời không ngừng cà khịa nhau.

Rainbow Dash: Ê AJ, mốt cậu dắt mình đi đâu ớ, thì đi chỗ nào đó đàng hoàng xíu i. Chứ tự nhiên dắt mình dô trong cung điện cũ thấy bà nội này dợ? Mờ nãy còn nói: "Chiện tâm linh hổng đùa được đâu~"... Ơơơ~ Sợ quớ, sợ quớ, sợ quớ~

Nhưng trong lúc Rainbow đang nói thì tự dưng cái tấm thảm treo tường hình Công chúa Luna kế bên 2 pony bỗng dưng chuyển động, làm Applejack để ý và run sợ.

Applejack: *run* U-Uh... Th-Thiệt ớ, Rainbow... M-M-Mình hổng giỡn đâu ớ...

Không những tấm thảm chuyển động... mà nó còn phát ra tiếng kêu của một cô gái, nghe là đã muốn nổi da gà. Điều đó làm 2 pony kia sợ quá, chạy mất dép.

Applejack & Rainbow Dash: Ơ-Ơ... *chạy* AAAA!!!

*KABOOM!*

Rồi "ầm!" một cái, một tiếng sét lớn vang lên và ánh sáng loe lói của nó phản chiếu một hình bóng 2 mắt khổng lồ, trông rất đáng sợ và nó lại còn nằm dưới chân Applejack và Rainbow. Ngay khi cái bóng đó biến mất, Applejack với Rainbow hoảng sợ, cùng hét toáng lên và chạy đi ngay lập tức.

Applejack & Rainbow Dash: *chạy* AAAA!!! MAAA!!!

Nhưng ngay khi Applejack và Rainbow bỏ chạy mất, bức tường treo tấm thảm kia quay lại thêm một vòng nữa, đưa Fluttershy về lại chỗ Rarity và Thiên Thần.

Lúc Fluttershy bị ngã xuống sàn, cô nhận ra cánh cô bị thương.

Fluttershy: A-Ah... C-Cánh mình đau quá...

Rarity: Chết rồi, chết rồi. X-Xin lỗi Fluttershy yêu dấu nhiều nha. Thôi ờm... Mình đi kiếm cái khác nhỏ hơn xíu để cậu tháo. M-Mà... nãy cậu có sao không?

Fluttershy: Huh? M-Mình chỉ bị đau cánh xíu thôi, không sao đâu.

Rarity: Không, không phải. Ý là... nãy cậu tháo cái kia ớ, tự nhiên nguyên bức tường đằng sau quay một vòng qua kia luôn. Cứ tưởng cậu bị đưa qua chỗ nào ớ.

Fluttershy: G-Gì? Vậy luôn ớ hở?

Rarity: *gật đầu* Ừ. Mà thôi, không sao là được rồi. Chắc là giờ tụi mình muốn đụng vô gì là phải cẩn thận, không là lại lỡ mở thêm cái... cửa bí mật nào nữa ớ.

Fluttershy: Ở-Ở đây mà cũng có cửa bí mật luôn...? G-Ghê quớ...

Rarity: Nói chung thì Fluttershy cứ đi sát theo mình đi. Nhớ phải nhìn xung quanh ớ--

Fluttershy & Rarity: AAAA...!!!

Chưa kịp dứt câu thì 2 người họ bỗng dưng vấp phải một cánh cửa bị mật ở ngay dưới sàn, khiến họ rớt sâu xuống đó. Mà nhìn thì mới biết người vừa lỡ mở cửa đó là thỏ Thiên Thần, cậu nhóc đi sao mà lỡ đạp chân vô một cái nút kích hoạt cánh cửa bí mật vừa rồi, khiến 2 pony kia rớt xuống.



Trở lại chỗ Rainbow và Applejack thì giờ họ vẫn đang chạy dọc hành lang, do vẫn chưa hết sợ bởi những cảnh tượng vừa rồi họ thấy.

Rainbow Dash: Kí lùm mía, giờ... tin ma cỏ là có thiệt òi ớ!

Applejack: *nhếch môi* U là trời, mới đó đã sợ òi hở? Hổng biết lát cậu có ở lại với mình thâu đêm trong kí cung điện này được hông nữa á!

Rainbow Dash: Gì gì gì!? Cậu đứng lại!

Nghe Applejack khịa mình vây, Rainbow mới bắt đầu thấy bị thách thức và cậu kêu Applejack đứng lại để 2 bên bàn với nhau về chuyện cuộc thi.

Rainbow Dash: "Sợ sợ" kí nồi ớ! Mờ nãy bạn cũng sợ, bạn chạy theo tui mờ! Ở đó nói tui!

Applejack: Th-Thì kệ mình, được chưa!?

Rainbow Dash: Dị giờ vầy i! Bạn với tui, đứa nào ở trong kí cung điện này hết đêm nay, đứa đó thắng! Chơi hôn!?

Applejack: Okê, thích dô chơi! Chắc tui sợ bạn ờ~

Rainbow và Applejack đập móng thống nhất với nhau quy luật Rainbow đề ra.

Rainbow Dash: Đuổi tui ra khỏi cung điện khó lắm ớ~ Bạn chắc bạn chơi lại tui hôn, bạn hiền~?

Applejack: Hmph! Dô chơi i òi biết, okê?

Bàn với nhau xong thì 2 pony mới tiếp tục tiến sâu vô cung điện một lần nữa.

Tuy nhiên, khi cả 2 vừa rời đi... cũng là lúc một bức tranh chân dung treo trên tường... cử động con mắt của nó, nhìn theo 2 pony vừa rời đi đằng kia...



Trở lại với Varo, Twilight và Spike. Lúc này, 3 người họ vẫn đang trong thư viện. Họ kiếm được một chỗ bàn ghế để ngồi thay vì cứ phải đứng đọc những quyển sách họ vừa tìm được là đáng chú ý. Để ngọn đuốc lên bàn, mỗi người ngồi một ghế và đọc từng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net