Tập 19: Nữ hoàng trừng mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại cửa hàng thời trang mà nói đúng hơn là nhà của Rarity, cô ấy đang chạy đi chạy lại vội vã trong phòng của mình như đang chuẩn bị để đi đâu đó trong khi em gái của cô là Sweetie Belle đang đứng nhìn chị của mình.

Rarity: Mình nên để mấy cái này ở đâu đây ta!? Ôi trời ơi! Mình quên mất là mình phải làm mấy cái nữa! Trời đất ơi là trời, làm sao mình có thể làm hết được mấy cái này bây giờ!?

Sweetie Belle: Ờm... em có thể giúp chị được mà--

Rarity: Không đâu, cảm ơn em!

Sweetie Belle: Chị ơi chị, em nghĩ là em có thể--

Rarity: Chị nói là chị không cần đâu!

Sweetie Belle: Nhưng mà chị, em có thể--

Rarity: Em có thể đứng ra kia và im lặng dùm chị có được không!?

Sweetie Belle: Hả?

Rarity: À không! Ý chị là... em chỉ cần đứng ra kia là được rồi!.... Ủa? Ruy băng đâu rồi!? Trời ơi, có cái ruy băng mà mình cũng quên nữa là sao!?

Sweetie Belle: Trên đây nè chị! Để em lấy cho!

Rarity quay ra đằng sau thì nhìn thấy Sweetie Belle đang đứng lên ghế và cố gắng lấy cuộn ruy băng dùm cho Rarity trên một cái kệ cao. Thế nhưng thay vì lấy được thì Sweetie Belle lại lỡ ngã xuống và đồng thời làm rớt luôn cuộn ruy băng.

Sweetie Belle: Woah!

Cái cuộn ruy băng kia đụng phải một con mannequin làm cho con mannequin từ từ ngã xuống một cái bàn ủi mà ở trên cái bàn ủi lại còn có rất nhiều cuộn ruy băng khác nữa, thế là con mannequin ngã xuống bàn ủi và làm cho những cuộn ruy băng bay tứ tung. Chưa hết, những cuộn ruy băng đó lại va vào những cuộn vải ở trên kệ làm chúng rớt xuống và rồi...

*Đùng!*

*Đùng!*

*Đùng!*

*Đùng!*

*Đùng!*

*Đùng!*

*Đùng!*

*Đùng!*

Sau vài tiếng "đùng đùng* thì... thế quái nào mà Sweetie Belle chỉ cần động vào một cuộn ruy băng một cái là y như rằng 30 giây sau đó thì cả cái phòng của Rarity đã hỗn loạn rồi loạn xị ngậu hết cả lên. Rarity thì vẫn đang đứng hình kiểu như não đang load, còn Sweetie Belle thì...

Sweetie Belle: Uh... ehehehe.... Ch-Chắc là chị nói đúng ớ, chị Rarity. Có lẽ em nên... ra kia đứng để mà ờm... không làm phiền chị nữa.

Tưởng ra kia đứng chứ ai ngờ Sweetie Belle lại phắn khỏi phòng của Rarity luôn mới ghê.

Rarity: Ugh...


Sau một lúc lâu thì căn phòng của Rarity cũng đã được dọn dẹp bởi... chính Rarity.

Sweetie Belle: Chị à, bộ chị không có gì cho em làm hay sao?

Rarity: Rồi lại để cho phòng chị bừa bộn nữa hay sao? Không có đâu.

Sweetie Belle: Rồi rồi, em xin lỗi chị, được chưa? Em cũng chỉ là đang cố gắng có được một cái Dấu Duyên như những người khác thôi mà.

Rarity: *thở dài* Chị biết mà, Sweetie. Lúc nào mà em chả nói vậy? Nhưng mà chị không muốn có chuyện gì xảy ra khi chị đang chuẩn bị các đơn hàng cho khách đâu.... Vậy là được rồi đó! Giờ quay lại làm việc tiếp thôi, chứ chị cũng chả biết từ nãy đến giờ chị đã tốn biết bao nhiêu thời gian rồi?

*Ding dong!*

Rarity: Ugh! Cái gì nữa vậy trời!?

Rarity bực mình nhìn ra đằng sau thì người mở cửa là...

Fluttershy: Oh! Mình xin lỗi cậu nha, Rarity. Tại mình thấy cái bảng đang treo trước cửa nhà cậu ghi là "mở cửa" nên mình mới bước vào, nhưng mà có phải mình đang làm phiền cậu phải không?

Rarity: Oh! Là cậu sao, Fluttershy? Cậu không có làm phiền mình đâu. Tại vì nãy giờ mình cứ lo công việc nên là mình cũng quên mất là hôm nay cậu qua đây trả Opalescence lại cho mình.

Fluttershy: Không sao đâu, Rarity. Mình hiểu mà. Mình để Opalescence trong giỏ đó.

Mà giờ mới để ý là Fluttershy có xách theo một cái giỏ, rồi Opal từ bên trong chui ra với cơ thể sạch sẽ và sáng bóng.

Rarity: Oooh, cậu đúng là chải lông cho động vật giỏi thiệt đó, Fluttershy à. Nhìn Opal của mình kìa! Cứ mỗi lần mình muốn chải lông cho nó là nó đâu có chịu để cho mình làm đâu?

Opalscence: Gaaaah! *cào nhẹ*

Rarity: Ah! Em có thôi đi không, Opal!? Mà nè Fluttershy à, có phải trong lúc cậu tỉa lông cho Opal thì... cậu có sử dụng chiêu "Trừng Mắt" của cậu không?

Fluttershy: À không, mình nào đâu dám làm vậy với Opal của cậu chứ? Với lại mình cũng đâu có muốn dùng chiêu đó đâu, chỉ là... nó cứ tự nhiên xuất hiện thôi à. Với lại bộ cậu quên là mình rất là giỏi trong mấy việc như thế này rồi sao, Rarity?

Rarity: Mình nghĩ là Dấu Duyên của cậu nên để hình Opal đi, chứ 3 con bướm thì mình thấy nó cũng không có hợp lắm.

Sweetie Belle: À đúng rồi! Chị Rarity à, em nghĩ là em có thể sẽ giỏi việc chăm sóc thú cưng--

*Quẹt!*

Sweetie chưa kịp nói hết thì đã bị Opal cào nhẹ một cái cắt luôn một phần bờm của cô bé làm cho Rarity và Fluttershy cười nhẹ khi thấy vậy.

Sweetie Belle: .... Thôi kệ đi.

Rarity: Fluttershy à, nếu như cậu muốn qua đây nhờ mình làm cái gì thì cho mình xin lỗi cậu nha. Tại giờ có một đống đơn hàng đang đợi mình giải quyết kia kìa.

Sweetie Belle: "Một đống" nghĩa là nhiều lắm hả chị?

Rarity: Em nói đúng rồi đó, Sweetie của chị à. Tối nay chị phải may 20 cái áo lận đó, sau đó sáng mai chị còn phải gửi qua Trottingham nữa.

Rarity nhặt một tấm vải màu vàng cực kì là lấp lánh cho Fluttershy xem.

Fluttershy: Oa, đẹp quá.

Rarity: Tất nhiên là phải đẹp rồi, mình đã sử dụng đến loại vải đặc biệt mà. Dù có hơi tốn nhiều thời gian chút nhưng mà mình đã cố gắng sao cho tấm vải này có thể phù hợp với lại phong cách ăn mặc của Trottingham rồi.

Fluttershy: Nhưng mà Rarity à, mình nói nghe nè, sao cậu có thể hoàn thành được 20 cái váy chỉ sau 1 đêm được?

Rarity: Thì ờm--

Sweetie Belle: Em nè! Em nè! Em có thể giúp...

Thế nhưng nhận ra chị mình đang trừng mắt vào mình nên Sweetie Belle cũng không muốn nói nữa.

Sweetie Belle: ... hoặc là em sẽ đứng ở đây và... coi chị làm.

Rarity: Mình làm được mà, Fluttershy. Cậu không cần phải lo cho mình đâu.

Fluttershy: Nếu như cậu đã nói vậy thì mình--

???: Chào chị Fluttershy! Chào chị Rarity!

Fluttershy chưa kịp đi ra thì Apple Bloom và Scootaloo đã xông vào như đúng rồi.

Rarity: Oh, uh... ch-chào mấy em.

Apple Bloom & Scootaloo: Chào cậu, Sweetie Belle!

Sweetie Belle: Scootaloo! Apple Bloom! 2 cậu tới rồi sao?

Scootaloo: Ròi sao? Cậu còn nhớ tối nay tụi mình làm cái gì hong dạ?

Sweetie Belle: Dĩ nhiên rồi! Sao mà mình lại quên được?

Apple Bloom: Tối nay tụi mình sẽ cùng nhau hợp sức để mà tìm ra được cái mà chúng ta làm giỏi nhất!

Scootaloo: Cho dù là có thức đến sáng mai đi chăng nữa thì chúng ta vẫn sẽ làm! Đúng hong, các cậu?

Apple Bloom: Dĩ nhiên rồi! Sợ cái gì chứ?

Đội Duyên Tự Chinh: YEAH!!! TỐI NAY CHÚNG TA SẼ NGỦ TẠI NHÀ CỦA CHỊ RARITY!

M-Má ơi, tụi này mới còn nhỏ mà sao... hét to dữ vậy? Hét to tới mức rung cả cái nhà của Rarity luôn.

Sweetie Belle: Mình quên nữa, trước khi mấy cậu qua đây thì mình đã làm xong cái này rồi đây nè.

Apple Bloom: Oa! Đẹp quá à!

Scootaloo: Lại còn ngầu nữa chứ!

Fluttershy: Uh... cái biểu tượng trên áo của em nghĩa là gì vậy, Sweetie Belle?

Sweetie Belle: Dạ! Nó có nghĩa là...

Đội Duyên Tự Chinh: BIỂU TƯỢNG CỦA ĐỘI DUYÊN TỰ CHINH Ạ!

L-Lại nữa...

Scootaloo: Tụi em sắp có một nhiệm vụ phải làm òi!

Apple Bloom: Tụi em sẽ cố gắng làm cho Dấu Duyên của tụi em xuất hiện ạ!

Sweetie Belle: Mà mình nói mấy cậu nghe luôn nè, cái áo này là mình dùng loại vải màu vàng đặc biệt thì mới có thể may được nó đó. Dù là có hơi tốn thời gian một tí nhưng mà mình đã cố gắng sao cho nó phù hợp với đội của tụi mình đó.

Sweetie Belle lật bên trong áo cho mọi người xem và bên trong đúng là cô bé đã sử dụng vải-- Ủa mà khoan? "Vải màu vàng đặc biệt"? Có cái gì đó hơi sai sai.... Thôi rồi tới công chuyện luôn! Chẳng phải đó là loại vải mà Rarity vừa mới show ra cho Fluttershy xem hay sao!? Nhận ra ngay điều đó nên Rarity chạy vội đến chỗ tấm vải khi nãy và lật nó ra thì mới biết ở trên đó đã bị cắt đi 3 ô vuông.

Rarity: Ah! Ôi trời ơi là trời! Sweetie Belle ơi là Sweetie Belle! Em đã làm cái gì vậy nè!? Đó là tấm vải duy nhất của chị thôi đó! Thôi chết rồi, bây giờ mình phải làm lại nữa hay sao!? Nhưng mà như vậy có nghĩa là.... M-Mấy em à, nghe chị nói nè, giờ mấy em không thể ngủ tại nhà của chị được đâu, tại bây giờ chị phải làm thêm loại vải này nữa rồi, mà có khi chị phải tốn cả đêm nay mới có thể làm xong đó. Nên là... chị xin lỗi mấy em.

Sweetie Belle: H-Hả!? Chị nói sao!?

Rarity: Thì bây giờ chị phải tốn cả đêm mới có thể làm xong được loại vàng đặc biệt đó, em nghĩ coi lúc đó chị có coi được em với lại đám bạn của em không?

Sweetie Belle: Nhưng mà chị Rarity à--

Rarity: Không là không, Sweetie Belle à! Chị không có giỡn đâu.

Đội Duyên Tự Chinh: Awwww...

Fluttershy: Hm.... A! Hay là mấy đứa qua nhà của chị đi?

Cả đội Duyên Tự Chinh khi nghe Fluttershy nói vậy thì vẻ mặt lại hớn hở trở lại.

Rarity: F-Fluttershy à, cậu có chắc không?

Fluttershy: Mình chắc chắn mà, Rarity.

Rarity: Bộ... cậu quên mấy đứa này là ai rồi hay sao?

Fluttershy: Bộ cậu quên là mình vừa mới chải lông cho Opal của cậu rồi hay sao?

Rarity: Hm... *thở dài* đành vậy thôi chứ biết sao nữa?

Fluttershy: Cậu lo quá, Rarity à. Mình thấy mấy việc trông mấy đứa nhỏ cũng vui mà, có gì đâu?

Rarity: Nhưng mà mình nói trước với cậu là mấy đứa này nhìn vậy thôi chứ tụi nó--

Fluttershy: Mình đã quyết định rồi, Rarity à. Mấy em động vật thì mình còn lo được nữa chứ huống chi là 3 thiên thần nhỏ ở đây?

Rarity: "Th-Thiên thần nhỏ" sao?

Đội Duyên Tự Chinh: YEAH!!! TỐI NAY CHÚNG TA SẼ ĐƯỢC NGỦ TẠI NHÀ CỦA CHỊ FLUTTERSHY ÒI!

Ugh, chắc điếc cả tai quá.... Sau khi hét... lần thứ 3 xong thì cả 3 đứa nhỏ liền phóng ra khỏi nhà của Rarity.

Fluttershy: Nè! Chờ chị với, mấy đứa ơi!

Thấy tụi nó đi thì Fluttershy cũng đuổi theo luôn.

Rarity: *thở dài* Chúc cậu may mắn nha, Fluttershy.





Lúc này thì đội Duyên Tự Chinh đang chạy đến nhà của Fluttershy trong khi Fluttershy đang bay theo sau.

Fluttershy: Oh, sẽ rất là vui cho mà xem. Mình và mấy em ấy sẽ có một bữa tiệc trà thiệt là nho nhỏ, rồi sau đó sẽ chơi trò thắt bím đuôi với nhau, rồi ngồi vẽ tranh, rồi kể vài câu chuyện cổ tích cho nhau nghe, rồi sau đó...

Thế nhưng Fluttershy nhìn thì thấy cả 3 đứa kia phấn khởi chạy nhanh quá đến mức chạy soẹt qua Twilight...

Twilight Sparkle: Woah!

... làm cô ấy xoay vòng rồi ngã lăn ra, rồi cả 3 đứa đó lại bắt đầu chơi đùa tại một cái giếng gần đó.

Twilight Sparkle: Chào cậu, Fluttershy.

Fluttershy: Chào cậu, Twilight. Cậu đang định đi đâu vậy?

Twilight Sparkle: Mình đang định đi đến nhà của cô Zecora để mà đi tìm một số loại trà mà mình đang cần.

???: Nghĩa là cậu sẽ đi vào khu rừng Everfree sao, Twilight?

Twilight và Fluttershy nhận ra giọng nói quen quen, mà đúng là quá quen luôn tại vì đó chính là anh chàng đeo mắt kính Varo kia mà.

Twilight Sparkle: Oh? Chào cậu, Varo. Cậu đang đi đâu vậy?

Varo Caster: Ờ, chào 2 cậu. Mình mới làm việc nhà xong nên là mình muốn ra đây hít thở không khí tí thôi.

Fluttershy: Kh-Kh-Kh-Kh-Khu rừng E-Everfree sao? N-N-Nếu vậy thì cậu nhớ cẩn thận đó nha.

Twilight Sparkle: Không sao đâu, Fluttershy à. Cậu lo quá rồi đó. Mà Đội Duyên Tự Chinh sao nhìn tụi nó vui quá vậy?

Fluttershy: Tối nay thì Rarity có việc bận nên là cậu ấy không coi được tụi nhỏ, vậy nên mình mới quyết định coi hộ tụi nhỏ dùm cho cậu ấy.

Varo Caster: Heh, chắc tối nay cậu sẽ bận lắm.

Đội Duyên Tự Chinh: ANH VARO ƠI!

Varo Caster: Hở?

Thấy mặt Varo thì cả đội Duyên Tự Chinh liền chạy tới tụ tập lại vào cậu ấy.

Apple Bloom: Hay là anh qua chung với tụi em i?

Varo Caster: Qua chung với lại mấy đứa sao?

Sweetie Belle: Dạ đúng rồi đó!

Scootaloo: Tại cũng lâu òi tụi em có thấy mặt anh đâu? Nên là anh qua chung với tụi em luôn i cho vui!

Varo Caster: Mà... tại sao mấy đứa lại qua nhà của Fluttershy ngủ chứ?

Sweetie Belle: Ờm... đ-đúng ra là lúc đầu tụi em tính ngủ tại nhà của chị Rarity nhưng mà... hồi nãy em có lỡ...

Varo Caster: Haizzz... lỡ gây rắc rối nữa chứ gì? Đúng không, Sweetie Belle?

Sweetie Belle: D-Dạ... hehehe.... Nhưng mà thôi kệ đi! Anh có muốn qua chung với tụi em luôn không?

Varo Caster: Hm... cũng được. Nhưng mà để anh đi--

Đội Duyên Tự Chinh: YEAH!!! ANH VARO ĐI QUA NGỦ CÙNG VỚI CHÚNG TA TẠI NHÀ CỦA CHỊ FLUTTERSHY ÒI!

Mấy đứa này đúng vô lễ luôn, chưa kịp để người lớn nói hết câu thì đã hét lên muốn hư cả cái màng nhĩ luôn.

Varo Caster: ... h-hỏi Fluttershy trước cái đã.

Fluttershy bay đến trước mặt Varo.

Fluttershy: Oh, Varo à, cậu không cần phải làm vậy đâu mà. Một mình mình làm là được rồi.

Varo Caster: Thôi không sao đâu, Fluttershy à. Mình cũng đang rảnh đây nè, với lại nếu như có mình ở đó nữa thì chắc có lẽ tụi nhỏ sẽ vui lắm, hơn nữa mình còn chưa nói tới việc làm sao cậu có thể tự mình chăm sóc cho tụi nhỏ được?

Fluttershy: Cậu đừng lo mà, Varo. Tụi nó cũng chỉ là những thiên thần đáng yêu và chúng sẽ biết vâng lời thôi. Nhưng mà nếu như cậu đã muốn giúp mình thì mình cảm ơn cậu nha, Varo

Varo Caster: Heh, không có gì đâu.





Chưa gì mà trời đã gần tối rồi, lúc này thì Varo, đội Duyên Tự Chinh đều có mặt tại nhà của Fluttershy. Thế nhưng thay vì ngồi yên một chỗ thì tụi nhỏ lại cứ đi chạy qua chạy lại chạy tới chạy lui, nhìn hết cái này rồi lại đến cái kia.

Varo Caster: Ờm... mình biết là tụi nhỏ đang vui nhưng mà... mình thấy tụi nó có hơi... tăng động rồi đó.

Fluttershy: Ờm.... Nè mấy đứa à, mấy em muốn làm cái gì trước đây?

Scootaloo: Mình sẽ là người có Dấu Duyên trước mấy cậu cho mà xem!

Varo Caster: N-Nè mấy đứa ơi--

Sweetie Belle: Không có chuyện đó đâu! Mình mới là người sẽ có được Dấu Duyên trước mấy cậu!

Fluttershy: Ng-Nghe chị nói nè, mấy đứa--

Apple Bloom: Mấy cậu nói sai hết òi! Người đó phải là mình mới đúng!

Varo Caster: O-Oi, mấy đứa có chịu nghe Fluttershy nói không đó?

Varo nhận ra lũ nhóc đều nhảy lên chỗ ngủ của Thiên Thần khiến chú thỏ sợ quá nên là bỏ chạy.

Scootaloo: Tối nay mình sẽ hông có ngủ đâu!

Apple Bloom: Chơi luôn!

Sweetie Belle: Sợ gì chứ?

Varo Caster: O-Oi, thức khuya không có tốt cho sức khỏe đâu, mấy đứa--

Vẫn chưa để cho Varo nói hết câu thì tụi nhóc lại chạy đi mất.

Varo Caster: N-Nè! Mấy đứa bớt chạy đi!

Fluttershy nhìn thấy Apple Bloom đang nghịch ở một cái ghế và sắp ngã xuống, nhưng may là Fluttershy kịp đỡ lấy cái ghế mà Apple Bloom đang đứng.

Fluttershy: Oh! Apple Bloom à, em đừng có nghịch-- Sweetie Belle à!

Varo nhìn lên trên thấy Sweetie Belle đang thò đầu vào một cái nhà chim nhưng lại bị kẹt.

Varo Caster: Nè Sweetie Belle à, em đừng có phá! Đó là đồ của Fluttershy hết đó!

Fluttershy: Vậy ờm... mấy đứa có muốn chơi trò gì không?

Scootaloo: Tụi em là biệt đội Duyên Tự Chinh!

Apple Bloom: Vậy nên tụi em sẽ đi tìm Dấu Duyên cho mình!

Sweetie Belle: Rồi sau đó... s-sau đó.... Sau đó làm cái gì nữa ta?

Fluttershy: Uh... hay là mấy em có muốn một bữa tiệc trà nho nhỏ không?

Scootaloo: À đúng òi! Hay là tụi mình đi dô rừng Everfree đê, mấy cậu thấy sao?

Sweetie Belle & Apple Bloom: Yeah! Chơi luôn!

Cả 3 định chạy ra cửa thì bị Varo và Fluttershy chặn lại.

Varo Caster: Không! Không không không không không không! Mấy em làm cái gì cũng được nhưng mà anh cấm mấy em đi vô trong cái khu rừng đó!

Fluttershy: Anh Varo nói đúng đó, bộ mấy em quên là ở trong rừng Everfree có rất là nhiều loài sinh vật nguy hiểm hay sao?

Varo Caster: Còn nhớ lần trước chúng ta gặp Zecora không, Apple Bloom? Lúc đó thì Fluttershy và mấy chị của các em đã từng bị dính chưởng sau khi đi vào trong đó đó. (Tập 11: Tiếng xấu đồn xa)

Sweetie Belle: Nhưng mà tụi em rất muốn bắt được những con sinh vật đó mà! Sau đó thì tụi em sẽ trở thành...

Đội Duyên Tự Chinh: BIỆT ĐỘI DUYÊN TỰ CHINH CHUYÊN BẮT NHỮNG YÊU TINH!

Varo Caster: Ngh! Ugh *chỉnh kính lại*, muốn hư màng nhĩ luôn quá...

Scootalooo lấy một cái giỏ mây ở gần đó và đội lên đầu, rồi lấy một chiếc khăn trải sàn và leo lên trên người của Apple Bloom, sau đó choàng cái khăn lại và đóng giả thành...

Scootaloo: Roaaar! Ta chính là sinh vật nguy hiểm đến từ rừng Everfree đêy! Roaaar!

Sweetie Belle: *lú* Ààà! Ngươi đừng hòng đi đâu cả, sing vật nguy hiểm kia! Ta sẽ không để cho ngươi làm hại Ponyville được đâu! Tại vì... ta... chính là Sweetie Belle!

Scootaloo: Ngươi nghĩ ngươi có thể bắt được ta à!? Ngươi quá yếu ớt để làm được việc đó đó!

Sweetie Belle: Ngươi sai rồi! Ta sẽ bắt được ngươi cho mà xem. Đứng lại đó cho ta!

Rồi cả 3 đứa cứ rượt đuổi nhau, chạy qua chạy lại. Còn 2 con người kia thì cũng... chả biết phải làm gì.

Varo Caster: Uh...

Flutershy: Nè mấy em ơi, hay là chúng ta vẽ tranh rồi tô màu cho đẹp nha?

Nhưng 3 đứa nhóc vẫn không nghe mà vẫn cứ chạy lung tung trong nhà.

Sweetie Belle: Đứng lại, sinh vật to xác kia! Ta sẽ bắt được ngươi!

Scootaloo: Hỏng có chuyện đó đâu!

Varo Caster: O-Oi! Cẩn thận! Mấy đứa đừng có--

*Đùng!*

Varo Caster: ... chạy lung tung.

Cả 3 đứa cứ chạy rồi giờ mới để ý là mình lỡ làm hư một cái bàn trà nhỏ của Fluttershy.

Sweetie Belle: Tụi em... tụi em xin lỗi chị nha, chị Fluttershy.

Scootaloo: T-Tụi em hông có cố ý đâu ạ.

Apple Bloom: Chắc là tụi em hổng có giỏi bắt mấy con sinh vật trong rừng Everfree rồi.

Fluttershy: Không sao đâu mà, chị biết là mấy em--

Sweetie Belle: À đúng rồi! Hay là tụi mình làm thợ mộc đi?

Apple Bloom: Ờ ha? Sao mình lại hông nghĩ ra ta?

Varo Caster: N-Nói nghe nè, mấy đứa. Anh không nghĩ đó là ý hay đâu--

Vẫn lại tiếp tục bỏ ngoài tai những lời của Varo, tụi nhỏ liền phóng đi vào trong và quay trở lại, tụi nhỏ đang ăn mặc giống như kiểu mấy anh bác sĩ khám ở trong bệnh viện. Ủa rồi... muốn làm thợ mộc mà tự nhiên lại đi thay đồ của bác sĩ là sao ta?

Apple Bloom: Búa đâu òi?

Scootaloo: Búa đêy!

Scootaloo cầm cây búa đưa cho Sweetie Belle rồi chuyền qua cho Apple

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net