Tập 21: Chuyến đi đến Appleloosa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Ghi chú: Trước khi chúng ta vào tập này thì... mình muốn hỏi những bạn đang đọc truyện của mình trong suốt thời gian qua một câu hỏi. Mình không biết là các bạn... có thấy mình viết hay không? Nếu như không thì các bạn thấy mình vẫn chưa viết hay ở chỗ nào? Các bạn hãy trả lời ở dưới phần bình luận, và các bạn hãy cứ nói ra những cảm nghĩ của các bạn đối với câu chuyện mà mình đang viết. Các bạn đừng lo, mình sẽ không buồn đâu. Các bạn chê hay các bạn khen gì thì mình không quan tâm, mình chỉ cần biết các bạn nghĩ sao về câu chuyện và cũng như cách kể chuyện của mình là được.)





Ngày hôm nay là ngày cả nhóm đi thăm những người họ hàng của Applejack và vì những người họ hàng đó sống tại làng thị trấn Appleloosa nên nhóm bạn của chúng ta phải đi tàu lửa mới tới đó được.

Chuyến tàu lửa của cả nhóm được kéo bởi 4 anh pony ở phía trước. Đoàn tàu chỉ có đúng một toa cuối cùng là có màu đỏ, trong khi những toa tàu còn lại đều là màu nâu của gỗ hết. À thì ra trong cái toa màu đỏ đó là toa tàu của Applejack.

Applejack: ".... sau đó thì chú chim vàng anh tự nói với lòng rằng là cái cây bé bỏng của mình giờ đây đã lớn khôn rồi, vậy nên chú chim bắt đầu hát lên một bài hát vừa hay mà lại vừa mạnh mẽ, vừa làm xao xuyến lòng người. Cứ thế thời gian trôi qua, cái cây và chú chim sống một cuộc sống hạnh phúc mãi mãi trở về sau."

Tưởng Applejack đang đọc truyện cho bé nào đó nghe, nhưng không, nhìn thì mới nhận ra từ nãy tới giờ cô ấy chỉ đang đọc truyện cho... một cái cây. Được biết trong suốt chuyến đi thì Applejack đã mang theo cái cây này lên rồi.

???: Uh... Applejack à?

Applejack: Ủa? Là cậu hở, Varo? Cậu dô đây có gì hông?

Varo Caster: Ờm... có phải cậu vừa mới... kể chuyện cho cái cây đó nghe không vậy?

Applejack: Uh... thì ờm... mình nghĩ là Bloomberg sẽ cảm thấy buồn nếu mình hông đem nó theo, với lại nó cũng là cái cây mà mình yêu quý nhất nữa nên là... mình hông dám bỏ nó lại được. C-Cậu hiểu hông?

Varo Caster: Uh... okay? Mà thôi kệ đi. Mình có chuyện muốn nói với cậu nè, Applejack.

Applejack: Sao? Có gì hông?

Varo Caster: Thì ờm... nếu cậu thấy không phiền thì... tối nay cậu có thể cho Rarity qua toa tàu của cậu để ngủ có được không?

Applejack: Hở? Tại sao?

Varo Caster: Cậu ấy bảo là mấy người khác ở toa tàu bên kia cứ nói chuyện nhiều quá, cho nên là cậu ấy không có chịu được. Thế nên là cậu ấy mới nhờ mình vô đây hỏi cậu đó.

Applejack: Chắc là hông có được đâu, Varo. Nhưng mà bộ cậu quên rồi hay sao? Chúng ta bắt buộc phải đi đến Appleloosa là bởi vì Bloomberg mà, nhớ hông? Bây giờ tụi mình nói xong chưa? Nếu như xong rồi thì cậu có thể đi ra được gồi đó, Bloomberg của mình cần phải đi nghỉ ngơi tí.

Varo Caster: Ờm... nó chỉ là cái cây táo thôi mà, AJ. Chứ nó đâu có phải là một đứa nhóc vừa mới tròn 1 tuổi đâu mà cậu lại--

Applejack: Sao cậu dám gọi Bloomberg của mình là "đứa nhóc mới tròn 1 tuổi" hả!? Bộ câu không thấy nó đã trưởng thành rồi hay sao!?

Applejack liền đi tới giường và vuốt ve âu yếm cái cây táo mà cô ấy gọi là "Bloomberg".

Applejack: Em đừng có buồn nha, Bloomberg. Varo hổng có biết cái gì hết nên là cậu ấy mới nói vậy thôi, nên em đừng có để ý. Chị biết mà, chị biết mà, em là cây táo to lớn và khoẻ mạnh được chưa? Nè nè nè nè, cù léc cái nè! Nhột hôn? Cù léc thêm cái nữa nè! Nữa hông? Nữa hông?

Varo Caster: .... Haizzz... thiệt vậy luôn?

Varo cạn lời đi ra khỏi toa tàu của Applejack. Vừa mới ra khỏi toa tàu thì Varo đã nhìn thấy Rarity, thì ra cô ấy đang chờ Varo đi ra ngoài.

Rarity: Varo, giờ cậu mới ra sao? Sao rồi? Applejack có cho mình vô đó ngủ với cậu ấy không vậy?

Varo Caster: *thở dài* Xin lỗi cậu nha, Rarity. Nhưng mà cậu ấy không có cho.

Rarity: ....... CÁI GÌÌÌÌÌÌÌÌ!!!?

Rarity la to đến nỗi mà mấy anh đang kéo tàu lửa nghe được tiếng của cô ấy luôn, còn Varo thì suýt nữa là bị điếc tai.

Varo Caster: ... M-Mẹ ơi...

Rarity: Mình không thể nào tin được cái cậu này! Trong khi cái toa tàu của cậu ta lại rất là sang trong và rất phù hợp với lại một người như mình, thì mình lại không có vô trong đó nằm ngủ được! Thay vào đó mình lại phải nằm ở ngoài với lại mấy cái người ồn ào đó thì làm sao mà mình ngủ được chứ!?

Varo Caster: Nè, cậu chắc cũng đâu có ngủ ngay đâu, đúng không? Cậu biết thừa là mới nằm xuống thì phải đợi một lúc sau mới ngủ được mà. Nếu như cậu vẫn chưa có ngủ thì tại sao cậu không nói chuyện với tụi mình tí đi rồi ngủ?

Rarity: Cậu nghĩ sao vậy hả, Varo? Một quý cô như mình cần phải có một giấc ngủ thật là đẹp và yên tĩnh. Mình không có giống như mấy cậu suốt ngày chỉ thức đêm rồi lại nói chuyện với nhau làm phiền tới người khác đâu.

Varo Caster: Haizzz... cậu nói sao cũng được.





Mới đó trời đã tối rồi. Trong toa tàu, cả nhóm vẫn đang thức và đang nói chuyện với nhau khiến cho Rarity không tài nào ngủ được.

Rarity: Ugh. Ôi trời ơi, tha cho con đi.

Mà không chỉ có Rarity mà còn có cả Spike vẫn bị làm phiền.

Spike: Nài nhá! Em đã nướng hết bỏng ngô cho mấy anh chị rồi. Vậy tại sao giờ mấy anh chị hông có ngủ luôn đi?

Rainbow Dash: À quên nữa! Em nhắc chị mới nhớ đó, Spike. Còn vài miếng em vẫn còn chưa nướng đây nè.

Spike: Chị thích thì em chiều.

Thế quái nào Spike lại thổi một tia lửa mạnh khiến cho cả bịch bỏng ngô của Rainbow... cháy hết luôn.

Spike: Òi đó, hông nợ nần gì nha. Ngủ ngon.

Sau đó cậu nhóc cũng chui vô chăn và ngủ ngáy như sắp chết tới nơi ấy.

Twilight Sparkle: Uh... chắc là tụi mình cũng nên đi ngủ luôn thôi, các cậu.

Varo Caster: Ờ, vậy cũng được đi. Chúc các cậu ngủ ngon.

Twilight sau đó cũng tắt đèn.

Rainbow Dash, Pinkie Pie & Fluttershy: Awww...

Thế là tất cả các pony cũng đành phải đi ngủ.

Spike: Zzzz... zzzz... zzzz... zzzz...

Rainbow Dash: *nói nhỏ* Psst! Pinkie Pie, cậu ngủ chưa dợ?

Pinkie Pie: *nói nhỏ* Chưa.

Rainbow Dash: *nói nhỏ* Varo, còn cậu thì sao?

Varo Caster: *nói nhỏ* Ugh... nhóc Spike cứ ngáy to như vậy thì làm sao mà mình ngủ được chứ?

Rồi Rainbow móc đâu ra cây nến và cùng 2 người còn chưa ngủ kia tụ lại ngay trước giường của nhóc Spike đang ngáy ngủ kia.

Varo Caster: *nói nhỏ* Rồi sao? Có chuyện gì không vậy, Dashie?

Rainbow Dash: *nói nhỏ* Mình nghĩ là chúng mình không nên mang theo cái cây nặng muốn chết đó đi đến Appleloosa đâu.

Pinkie Pie: *nói nhỏ* Cây nào? Bloomberg á hả?

Rainbow Dash: *nói nhỏ* Không đâu, mình đang nói Fluttershy kia kìa.

Varo Caster: *nói nhỏ* Chấm hỏi? Tự nhiên cậu lại gọi Fluttershy là cái cây là sao?

Twilight Sparkle: Có chuyện gì vậy, mấy cậu?

Varo Caster: *nói nhỏ* Rồi cậu vẫn chưa ngủ luôn sao, Twilight?

Pinkie Pie: *nói nhỏ* Tự nhiên Rainbow cứ bảo Fluttershy là cái cây ớ.

Rainbow Dash: *nói nhỏ* Mình có nói Fluttershy là cái cây đâu!? Mình chỉ nói là--

Twilight Sparkle: Cậu vừa mới gọi Fluttershy là cái cây sao, Rainbow?

Rainbow Dash: *nói nhỏ* Làm gì có!? À hông! Ý mình là có lẽ thôi, nhưng mà--

Varo Caster: *nói nhỏ* Ủa mà tại sao cậu lại gọi Fluttershy là cái cây vậy? Cậu biết rõ cậu ấy là pony như chúng ta thôi mà chứ có phải là cái cây đâu?

Fluttershy: *nói nhỏ* Ooh, mình thích được làm cái cây lắm đó nha.

Spike: UGH! EM LẠI MẤY ANH MẤY CHỊ LUÔN ĐÓ!

Vì cứ bị mấy anh chị kia làm phiền nên là Spike lấy gối và nhảy khỏi giường mình, rồi cậu hướng đến toa tàu của Applejack và đóng "SẦM!" cửa lại.

Varo Caster: Huh. Có vẻ như trợ lý ngủ nướng của cậu hơi dỗi rồi đó, Twilight à.

Cả đám nghe vậy thì ai ai cũng đều cười nhẹ hết. Cho đến khi...

Rarity: MẤY CẬU IM HẾT ĐI CÓ ĐƯỢC KHÔNG HẢ!?

Rarity xuất hiện với một cái mặt nạ bùn và 2 miếng dưa leo trên mắt khiến cả đám giật mình.

Varo Caster, Twilight Sparkle, Fluttershy, Rainbow Dash & Pinkie Pie: AH!

Cuối cùng thì cả đám cũng chịu thổi nến đi và lên giường ngủ hết.

Trong khi đó thì Spike đang tiến vào bên trong giường của... Bloomberg.

Spike: *nói nhỏ* Bloomberg ơi? Cậu ngủ chưa dợ?

Rồi Spike cũng leo lên giường của Bloomberg và đắp chăn chuẩn bị ngủ.

Spike: *nói nhỏ* Nếu như mình có ngáy ớ thì cho mình xin lỗi nha. Chúc cậu ngủ ngon.





Sáng ngày hôm sau, khi cả đám vẫn còn đang ngủ say sưa thì đột nhiên tàu của họ rung lắc một cách dữ dội.

Varo Caster: H-Huh? Cái gì vậy?

Cả nhóm nhìn ra cửa sổ thì nhận ra đó là...

Twilight Sparkle: Một đàn trâu sao?

Varo Caster: Với lại... tụi nó đang chạy kế bên đoàn tàu của chúng ta luôn kìa, và.... Uh oh... bọn chúng sắp tông đoàn tàu của chúng ta rồi!

Đàn trâu đó từ từ chạy sát vào đoàn tàu và húc vào đoàn tàu khiến những người bên trong lăn qua lăn lại, đồng thời bọn chúng cũng húc vào những người đang kéo tàu ở phía trước.

Varo Caster, Twilight Sparkle, Fluttershy, Rainbow Dash & Pinkie Pie: AAAAAA...!

Spike: Zzzz... zzzz... zzzz... zzzz...

Mà thế quái nào ở trong đoàn tàu cuối, Spike vẫn còn đang ngủ say sưa được mới ghê. Mà cậu cũng không nhận ra là giường mình đang đổ qua đổ lại.

Đàn trâu cứ húc vào những người đang kéo tàu khiến họ bực mình và phải đáp trả lại bằng cách húc lại vào đàn trâu khiến bọn chúng choáng, sau đó họ tăng tốc đoàn tàu của mình. Thế nhưng đàn trâu vẫn chưa chịu thua, bọn chúng vẫn cứ cố gắng bám đuổi theo đoàn tàu của nhóm bạn.

Pinkie Pie: Nè các cậu! Mình thấy bọn chúng định làm xiếc hay gì kìa!

Cả nhóm nhìn ra thì mới biết có 1 con trâu vừa mới nhảy lên lưng một con trâu khác, để cho một con trâu nhỏ nhảy lên.

(Little Strongheart)

Varo Caster: Huh. Coi bộ con trâu đó nhìn nhỏ vậy chắc cũng có võ à nha.

Pinkie Pie: Woo-hoo! Giờ làm một phát lộn ngược đi!

Mà có vẻ như con trâu nhỏ đó không có nghe được Pinkie nên là nó chỉ đơn giản nhảy qua nóc tàu mà thôi.

Pinkie Pie: Uh... vậy cũng được.

Cả nhóm nhận thấy ở trên nóc tàu đang phát ra tiếng động.

Varo Caster: Hình như con trâu đó đang di chuyển ở trên nóc tàu đó, các cậu.

Rainbow Dash: Chắc là tụi nó đến đây hổng phải là để diễn xiếc cho chúng ta xem đâu.

Varo Caster: Rainbow Dash, cậu đi theo mình lên trên nóc tàu! Những người còn lại thì cứ ở yên trong đây!

Rainbow Dash: Okê!

Varo và Rainbow liền bay ra khỏi toa tàu và đi lên trên nóc tàu.

Varo Caster: Nè Dashie! Ở đằng kia!

Rainbow Dash: Đâu?

Rồi họ cũng tìm thấy được con trâu nhỏ đang chạy đó. Vừa thấy nó thì Rainbow bay ra ngay trước mặt nó.

Rainbow Dash: Ê!

Con trâu nhỏ: Huh!?

Rainbow Dash: Định đâu vậy hả?

Con trâu nhỏ cứ chạy khiến cho Rainbow phải bay lên để cho nó đi.

Varo Caster: Sao cậu không bắt nó luôn đi, Dash? Bay theo nó đi, nhanh lên!

Cả 2 bay theo và bắt kịp được con trâu nhỏ kia.

Varo Caster: Oi! Tính đi đâu vậy hả!?

Varo định bay ngang qua và bắt lấy nó. Nhưng con trâu này cũng không phải dạng vừa, nó chỉ cần nhảy lên cao một cái là đã né được Varo.

Varo Caster: Huh!? Đậu xanh thiệt chứ!

Rainbow tiếp tục bay ra trước mặt con trâu.

Rainbow Dash: Tại sao cậu lại--

Chưa kịp dứt câu thì con trâu đã đi sượt qua Rainbow.

Rainbow Dash: Huh!? Đứng lại đó!

Varo Caster: Tch...!

Lần này thì đến lượt Varo bay ra ngăn cản con trâu.

Varo Caster: Đừng có chạy nữa!

Nhưng lần này con trâu chơi lớn, nó không chỉ nhảy qua Varo mà nó còn lộn trước (frontflip) 2 lần rồi đáp xuống nóc tàu.

Rainbow Dash: W-Woah! Nó đúng là đang diễn xiếc thiệt gồi

Varo Caster: Bực rồi đó nha! Bay theo nó thôi, Dashie!

Rainbow Dash: Ờ!

Cả 2 quyết định bay theo con trâu phiền phức kia tới cùng. Rồi họ cũng đuổi kịp được.

Rainbow Dash: Bắt được òi-- Huh!?

Nhưng chưa kịp chạm vào con trâu thì nó đã nhảy xuống toa tàu màu đỏ.

Varo Caster: RAINBOW! COI CHỪNG!

Rainbow Dash: Woah!

Varo nhận ra Rainbow sắp tông phải một cái biển báo ở trên đường ray. Cũng may thân thủ Varo mau lẹ nên cậu đã kịp kéo Rainbow tránh khỏi cái biển và cả 2 đã bị bỏ lại.

Varo Caster: Ow.... Cậu có sao không, Rainbow Dash?

Rainbow Dash: Ờ-Ờ, mình hông sao đâu. Mơn cậu nha.

Varo Caster: *gật đầu* Ừm. Mà cái con trâu nhỏ xíu đó lên tàu của chúng ta làm cái gì vậy?

Rainbow Dash: Mình cũng hổng biết nữa.

Khi đã không thấy ai cản đường mình nữa thì con trâu nhỏ đó liền tháo toa tàu cuối cùng ra khỏi đoàn tàu, đó cũng chính là toa mà Spike và cái cây Bloomberg đang ở trong. Xong rồi thì con trâu nhỏ huýt sao ra hiệu cho đàn trâu của nó ngừng đuổi theo đoàn tàu và mang toa tàu màu đỏ đi.

Applejack: N-Nè! Đ-Đừng nói là Bloomberg vẫn còn ở trong đó nha!?

Spike: CHỊ TWILIIIIIIIIGHT!!!

Cả nhóm nhận ra Spike cũng đang ở trong đó từ nãy tới giờ.

Twilight Sparkle: SPIKE!!!

Trở lại Varo và Rainbow, họ cũng thấy được đàn trâu đang mang toa tàu có chứa Spike đi.

Varo Caster: O-Oi oi, ch-chẳng phải... nhóc Spike đang ở trong đó hay sao!?

Rainbow Dash: Vậy thì chúng ta phải đuổi theo bọn chúng nhanh lên!

Varo Caster: Đợi đã, Rainbow! Mấy con trâu đó nhìn vậy thôi chứ bọn chúng nhìn cũng không phải là dạng vừa đâu, cho nên chúng ta phải hết sức bình tĩnh thì mới cứu được Spike và... Bloomberg. Cậu hiểu chưa?

Rainbow Dash: Cậu nói cũng phải. Vậy thì đi thôi!





(Appleloosa)

Sau đó thì những người còn lại cũng đã tới được Appleloosa. Khi đoàn tàu dừng lại thì cả đám hốt hoảng chạy xuống nhà ga chưa kịp tìm sự giúp đỡ thì họ đã gặp phải Braeburn - anh họ của Applejack.

(Braeburn)

Braeburn: Hái gai (Hi guys)! Chào mừng các bạn đã đến với Appleloosa của chúng tôi!

Applejack: Ờ-Ờ, tụi em cám ơn anh, anh Braeburn. Nhưng mà anh nghe tụi em nói--

Braeburn: Applejack à, đáng ra em phải nói với anh là em có mang bạn tới theo nữa chứ? Mà bạn của em là ai dợ?

Applejack: Chuyện đó tính sau đi. Hồi nãy tụi em có gặp chuyện--

Braeburn: Gặp chuyện gì? Chuyện gì mà khiến tụi em phải đến đây trễ tới tận 7 phút dữ dợ? Nếu như em và bạn em mà đến trễ hơn nữa thì có lẽ tụi em sẽ bỏ lỡ cơ hội để đi tham quan Appleloosa đó nha!

Braeburn vừa dứt lời thì ảnh đã đẩy nhóm bạn của chúng ta ra ngay giữa thị trấn Appleloosa.

Braeburn: Có lẽ mấy em hông biết chứ thực ra là 1 năm trước, bọn anh đã xây lại nơi này rồi. Vậy nên giờ cuộc sống ở nơi đây đã nâng cao hơn rất nhiều, ví dụ có thể kể đến như là giờ tụi anh đã có thêm xe ngựa nè, và nếu yêu thích nghệ thuật thì dô làm họa sĩ vẽ xe ngựa cũng được.

Applejack: A-Anh Braeburn, nghe em nói nè-- Woah!

Chưa kịp nói hết câu thì Applejack và cả nhóm đã bị cha nội Braeburn này đẩy sang chỗ khác, đó là một quán nước có cái bảng lọ muối to đùng ở phía trên.

Braeburn: Còn đây là chỗ mà tụi anh hay đến đây để uống nước, quán Salt Block!

Thế quái nào từ bên trong có một bà nội pony nào đó bị chủ quán đá ra khỏi quán.

Chủ quán: Như vậy là nhiều muối lắm ồi đó, bà già!

Bà già: Có thể cho tôi... một cốc nước có được hông dợ?

Cha nội Braeburn tiếp tục đẩy nhóm bạn của chúng ta đến văn phòng làm việc của ông cảnh sát trưởng, được biết ông này có tên là Silverstar và ổng đang ngồi chill ở ngoài phòng làm việc.

(Cảnh sát trưởng Silverstar)

Braeburn: Đây là văn phòng làm việc của cảnh sát trưởng Silverstar. Còn nữa!

Braeburn tiếp tục đẩy nhóm bạn đến một chỗ mà có nhiều pony đang nhảy điệu nhảy miền Tây hoang dã.

Braeburn: Đây là điệu múa miền Tây hoang dã của tụi anh.

Braeburn lại đẩy cả nhóm đến chỗ có mấy người đang thực hiện điệu múa miền Tây... êm ả.

Braeburn: Còn đây là điệu múa ngược lại với điệu múa miền Tây hoang dã, đó là điệu múa miền Tây êm ả.

Applejack: Braeburn, nói nghe nè--

Cha nội Braeburn lại tiếp tục cắt ngang lời Applejack và đẩy cả nhóm đến một khu vườn trồng cực kì là nhiều cây táo.

Braeburn: Và cuối cùng chính là nơi tuyệt vời nhất tại thị trấn Appleloosa của tụi anh, vườn táo của Appleloosa!

Applejack: Uh... ngh-nghe nè, anh Braeburn--

Braeburn: Mà nhắc mới nhớ, hình như cách vài bữa nữa thôi là tụi anh có thể đi thu hoạch ở đây òi.

Applejack: A-Anh Braeburn à--

Braeburn: Với lại may thiệt đó...

Applejack: Anh Braeburn! Anh có nghe em nói--

Braeburn: Bọn anh cũng đang sắp hết lương thực rồi đây nè.

Applejack: ANH BRAEBURN!

Braeburn: Hm? Sao dợ em?

Applejack: Giờ anh mới chịu nghe em nói hay sao!? Em thấy thị trấn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net