Tập 3 (Phần 1): Tình bạn diệu kỳ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
có được không? Mình chưa nghe rõ cho lắm.

Fluttershy: Ờm... *nói nhỏ hơn nữa* mình là Fluttershy...

Ở chỗ bụi cây, Spike cũng đã hiểu ý của Varo.

Spike: Ồồồồồ, em hiểu rồi.

Varo Caster: Thôi để anh ra luôn cho nó lẹ.

Ở trong bụi cây thấy chán quá nên Varo cũng ra luôn cho nó lành.

Varo Caster: Cậu ấy là Fluttershy, cậu ấy cũng là một người bạn của mình, rõ chưa?

Twilight Sparkle: Ààààààà, vậy sao?

Varo Caster: Cậu ấy có hơi mắc cỡ một chút nên cậu cứ từ từ thôi. Chào cậu, Fluttershy.

Fluttershy: Oh, chào cậu, Varo. Cậu cũng tới đây sao?

Varo Caster: Ờ.

Twilight Sparkle: Hả? Sao giờ cậu ấy nói lại bình thường rồi?

Varo Caster: Thì nãy mình nói đó, cậu ấy có hay xấu hổ lắm, với lại cậu mới gặp Fluttershy thôi nên là cậu ấy có hơi ngại xíu. Oh, đàn chim của cậu về rồi kìa, Fluttershy.

Fluttershy quay ra đằng sau thì đúng là đàn chim của cô đã quay lại thiệt.

Twilight Sparkle: Nếu như đàn chim của cậu đã đậu lại trên cây rồi nên ờm... chắc bọn mình cũng đi thôi.

Varo Caster: Xin lỗi nha, Fluttershy. Với lại mình cũng có việc rồi nên là...

Fluttershy: Oh, không sao đâu mà, Varo. Hôm khác chúng ta gặp lại cũng được.

Varo Caster: Nếu cậu đã nói vậy thì okê, gặp cậu tại buổi lễ nha, Fluttershy.

Varo cùng với lại Twilight quay lại chỗ của Spike. Nhưng mà đúng lúc Spike bước ra bụi cây thì Fluttershy đã trông thấy và cực kì bất ngờ.

Fluttershy: Ôi trời ơi! Một chú rồng con kìa!

Mà lúc cô ấy la lên thì đàn chim ở đằng sau lưng cô... lại bay đi luôn. Fluttershy liền bay đến và lỡ tống trúng Twilight khiến Twilight ngã sang bên, nhưng lúc này Fluttershy chỉ tập trung vào Spike mà thôi.

Fluttershy: Ôi chao, mình chưa bao giờ thấy một chú rồng con nào đáng yêu như chú rồng này cả. Dễ thương quá đi à.

Spike: Đó, chị Twilight thấy chưa?

Fluttershy: Ôi trời, em ấy biết nói kìa, mình có nhớ loài rồng có biết nói đâu ta? Nhưng mà dù sao thì điều này thật là tuyệt vời, mình không biết phải miêu tả như thế nào nữa.

Đột nhiên Twilight dùng phép thuật nhấc Spike lên và để lên lưng cô ấy.

Twilight Sparkle: Thôi như vậy đủ rồi, chắc bọn mình cũng nên đi đây.

Fluttershy: Đợi đã, có thể cho mình biết tên em ấy là gì được không?

Spike: Em là Spike, trợ lý của chị Twilight.

Fluttershy: Chào em, Spike. Chị là Fluttershy. Ôi trời ơi, một chú rồng biết nói kìa. À, em có thể nói một vài điều gì đó về em có được không?

Spike: Chị muốn nghe cái gì?

Fluttershy: Tất nhiên... là tất cả mọi thứ về em rồi.

Twilight Sparkle: Ugh....

Varo Caster: Ờm... vậy trong lúc 2 người đó nói chuyện thì để mình dẫn cậu tới thư viện nha, Twilight.

Twilight Sparkle: Mình tưởng cậu ấy phải mắc cỡ như cậu nói chứ, sao giờ lại thay đổi lẹ vậy?

Varo Caster: À, hình như mình chưa nói với cậu là Fluttershy rất là thích động vật thì phải, hễ mà có con gì đó dễ thương, nhỏ bé xuất hiện là cậu ấy thay đổi tính cách liền.

Twilight Sparkle: Mình công nhận là mấy người bạn của cậu có vấn đề hết rồi.

Varo Caster: Nè, sao cậu lại nói vậy chứ? Mỗi pony có một sở thích khác nhau mà, đâu phải là bạn của mình có vấn đề hay gì như cậu nói đâu.

Twilight Sparkle: *thở dài* Mình chỉ muốn xong hết mọi thứ trong danh sách chỉ để đến được thư viện một cách sớm nhất có thể, vậy mà lại phải tốn thời gian với đám bạn của cậu.

Varo Caster: Cho dù họ có phiền tới đâu đi nữa thì họ vẫn là bạn của mình mà. Với lại bộ cậu không muốn kết bạn với họ hay sao?

Twilight Sparkle: Công chúa đã gửi mình tới đây chỉ để coi các hoạt động chuẩn bị cho lễ hội của ngày hôm nay ra sao thôi, chứ không có nói gì về việc kết bạn cả. Bây giờ cậu nói xong chưa? Chúng ta tới thư viện được chưa?

Varo Caster: *thở dài xong tặc lưỡi* Hết thuốc chữa với cậu luôn... (Cái cậu Twilight này hơi kỳ à nha, có việc kết bạn thôi mà cũng không muốn là sao vậy? Với lại cậu ấy như kiểu muốn đến thư viện nhanh nhất có thể vậy đó, chắc cậu ấy cũng thuộc thể loại người ham học rồi. Học thì cũng tốt nhưng mà ít nhất cậu có thể vui chơi một chút cũng không được nữa hả, Twilight? Thôi kệ đi, mỗi người một sở thích khác nhau mà, nếu như cậu ấy thích học thì mình cũng không trách làm gì. Cứ đưa cậu ấy tới "căn nhà cũ" của mình trước cái đã.)




Sau khoảng gần 1 tiếng thì họ cũng đã tới thư viện, đồng thời Spike cũng đã kể hết về tiểu sử ra đời của cậu cho Fluttershy nghe.

Spike: Và đó cũng chính là cách mà em sinh ra. Mà chuyện của ngày hôm nay còn vui hơn vậy nhiều, chị có muốn nghe hông?

Fluttershy: Oooh, tất nhiên là chị muốn nghe rồi.

Twilight Sparkle: Ahaha, chắc vậy là được rồi đó, Fluttershy à. Với lại nhìn kìa, mình còn không để ý là chúng ta đã đến nơi mà mình ở luôn rồi đó.

Varo Caster: Fluttershy nè, cậu ấy nói cũng đúng đó. Bọn mình đã tới được thư viện rồi nên là để khi khác chúng ta lại nói chuyện nữa nha.

Fluttershy: Dĩ nhiên rồi, mình rất rất muốn nghe Spike kể nhiều hơn về em ấy.

Varo Caster: Ờ, vậy nha. Gặp cậu sau!

Fluttershy: Tạm biệt nha, Varo.

Sau màn giao lưu với Fluttershy thì cả Varo, Twilight và Spike đều bước vào thư viện. Nhưng điều kỳ lạ là trong đó hơi tối, giống như có ai tắt đèn vậy.

Twilight Sparkle: Ủa mà... đèn đâu rồi?

Mà thế quái nào khi Twilight hỏi là: "Đèn đâu rồi?", thì tự nhiên đèn ở trong thư viện đã bật lên nhanh chóng, mà bất ngờ hơn nữa khi trước mặt Twilight là có rất nhiều pony của Ponyville tụ tập tại đây.

Các pony: BẤT NGỜ CHƯA!!!?

Twilight Sparkle: H-Hả!?

Varo Caster: Oh... (Từ từ đã, nếu như đây là một bữa tiệc thì người làm ra bữa tiệc nhỏ này chỉ có thể là...)

Và đúng như Varo nghĩ, cô bạn hồng hào lạc quan, vui nhộn của cậu cũng xuất hiện và đến gần Twilight vẫn còn đang chưa kịp hoàng hồn lại được.

Pinkie Pie: Chào cậu, mình là Pinkie Pie, và mình tổ chức bữa tiệc này chỉ để dành cho cậu thôi đó! Cậu sao vậy? Bất ngờ lắm, phải không? Phảikhông!? Nóimìnhbiếtđi! Nóiđi! Nóiđi!

Varo Caster: Hmph... (Biết ngay mà, chỉ có thể là Pinkie Pie thôi.)

Twilight Sparkle: Uhhh... có chứ, mình cũng khá là bất ngờ, tại vì thư viện là nơi im lặng cơ mà.

Pinkie Pie: Trời ơi, đừng có ngốc như vậy chứ! Nếu như một bữa tiệc mà chỉ có sự im lặng thôi thì sẽ chááááááán lắm. Cậucónhớmìnhkhôngvậy? Tấtnhiênlàcậunhớmìnhrồi, mìnhlàngườicậugặpđầutiênmà! Vớilạilúcđómìnhcònnhớrấtrõlúcđócậuchào mìnhmộtcáivàsauđóthìmình... *há hốc mồm* cậunhớmà, đúnghông!? Rồisauđóthìmìnhnhậnralàcậulàngườimớiđến vìđơngiảnlàmìnhkhôngthấycậutrongPonyville, mànếunhưcậulàngườimớiđếnnênmìnhchắc chắnlàcậuvẫnchưacóbạnởđâyvàđiềuđólàm mìnhrấtbuồn! Chonênmìnhđãnghĩramộtýtưởnglà... "*há hốc mồm lần 2* Saomìnhkhônglàmchocậuấymộtbữatiệcchào mừngcậuấyđếnvớiPonyvillenàyvậyta?", rồisauđóthìmìnhchắcchắn100%cậusẽcórất nhiềungườibạnởđâythôi!

(Ghi chú: Xin lỗi các bạn nha, tại vì mình phải dính liền các từ với nhau như vậy, vì các bạn cũng biết đó, lúc đó mình cũng chả hiểu Pinkie ăn phải cái gì mà nói quá là nhanh luôn. Cho nên mình muốn kiểu... giống trong phim hơn nên mình đã làm vậy để cho các bạn biết được là Pinkie nói nhanh tới mức nào. Nếu như bạn nào thấy mình không nên làm vậy thì các bạn cứ bình luận ở bên dưới, xong rồi mình sẽ cách ra để mà các bạn có thể dễ hiểu hơn. À, với lại mình thách các bạn đọc được lời của Pinkie mà mình viết trên kia luôn. Thôi quay lại câu chuyện thôi!)

Twilight vẫn cứ đi và giả vờ như mình không nghe thấy Pinkie Pie nói gì, mà cô cũng không biết là khi Pinkie nói xong thì những người bạn còn lại của Pinkie đều xuất hiện và có mặt tại bữa tiệc này. Cảm thấy mệt mỏi đồng thời thấy khát nên Twilight đổ một chai nước vào một cái ly đang để sẵn ở đó và chuẩn bị uống, nhưng rồi Varo cũng nhận ra cái chai đó là chai gì nên cậu liền ngăn Twilight lại.

Twilight Sparkle: Huh?

Varo Caster: Trước khi mà cậu ăn hay là uống một cái gì đó thì ít nhất cậu có thể nhìn cái mà cậu sắp bỏ vào miệng là cái gì, có được không?

Twilight vẫn chưa hiểu ý của Varo là gì, nhưng khi nhìn vào cái chai nước mà cô đang cầm thì mới nhận ra cô sắp uống phải tương ớt nên thôi.

Twilight Sparkle: Oh, cảm ơn cậu. Nhưng mà mình muốn về phòng mình nghỉ một lát, có được không vậy?

Varo Caster: Sao vậy? Sao cậu không ở lại chơi với bọn mình đi cho vui?

Twilight Sparkle: Xin lỗi, nhưng mà mình chả có hứng muốn tiệc tùng gì nữa hết.

Varo Caster: Ờm... cũng được, nếu như cậu đã nói vậy thì mình cũng không cản cậu làm gì. Cậu cứ đi đi, mình và Spike ở lại cũng được.

Nói xong thì Twilight cũng quay mặt bỏ đi về phòng của cô.

Pinkie Pie: Cậu ấy bị sao dợ?

Varo Caster: Cứ để cậu ấy nghỉ ngơi đi, Pinkie. Cậu ấy đã có một ngày dài rồi, để lát nữa mình sẽ nói chuyện với cậu ấy.

Sau đó thì Varo quyết định ở lại bữa tiệc của Pinkie Pie và tận hưởng bữa tiệc.




Sau khoảng 10 phút tiệc tùng với những người bạn và những pony khác thì Varo cũng xin phép đi vào phòng của Twilight để mà nói chuyện riêng với cậu ấy.

Gõ cửa phòng nhưng không thấy Twilight trả lời hay ra mở cửa nên Varo đành thất lễ một tí, cậu tự động mở cửa phòng ra và nhìn thấy Twilight nằm ở trên giường với vẻ mặt chán nản. Thấy vậy thì Varo liền đi lên chỗ giường của Twilight và hỏi.

Varo Caster: Ờm... Twilight?

Twilight Sparkle: Varo? Cậu tiệc xong rồi sao?

Varo Caster: Ờm... thực ra thì khoảng 15 phút nữa là bữa tiệc xong rồi, mình vô đây là để coi cậu có ổn không thôi.

Twilight Sparkle: *thở dài* Mình ổn mà, Varo. Cậu khỏi cần lo đâu.

Varo Caster: Twilight, nếu như cậu có vấn đề gì thì cứ nói đi, mình sẽ giúp cậu. Với lại mình cứ thắc mắc là tại sao từ sáng tới giờ cậu cứ muốn đến thư viện này vậy?

Twilight Sparkle: *thở dài* Chỉ là... cậu biết công chúa Celestia mà, đúng không?

Varo Caster: Tất nhiên rồi, sao vậy?

Twilight Sparkle: Với lại mình là học trò riêng của công chúa nữa.

Varo Caster: "Học trò riêng" sao?

Twilight Sparkle: Cậu biết tại sao mình cứ muốn đến thư viện này từ sáng tới giờ không?

Varo Caster: Cậu có nói mình đâu mà mình biết.

Twilight Sparkle: Chỉ là.... Varo à, cậu có nghe về... Ác Mộng Nguyệt không?

Varo Caster: *tròn mắt ngạc nhiên* T-Twilight, nãy cậu mới nói gì cơ?

Twilight Sparkle: Mình hỏi là cậu có biết về Ác Mộng Nguyệt không?

Nghe đến từ "Ác Mộng Nguyệt" thốt ra từ miệng của Twilight thì Varo rất bất ngờ, cũng như khiến cậu nhớ lại câu nói của giọng nói bí ẩn mà cậu gặp trong mơ lúc sáng.

Giọng nói bí ẩn (kí ức của Varo): Ác Mộng Nguyệt đang quay trở lại, và cậu biết cậu phải làm gì rồi, đúng không Varo?

Varo Caster: (Mình tưởng chỉ có mình biết thôi chứ? Mà sao Twilight biết về Nightmare Moon được?) Cậu vừa mới nói... "Ác Mộng Nguyệt" sao?

Twilight Sparkle: Cậu cũng biết về cô ta sao?

Varo Caster: Ờ, mình có đọc về cô ta rồi. Sao vậy, Twilight? Cậu đừng nói là...?

Twilight Sparkle: Đúng vậy, mình tin rằng là... Ác Mộng Nguyệt đang quay trở lại.

Varo Caster: (Mình biết ngay mà! Giọng nói đó nói đâu có sai đâu?)

Twilight Sparkle: Và mình đến Ponyville lần này không chỉ vì buổi lễ ngày hôm nay đâu, mà mình cần phải tìm thông tin để mà chứng mình rằng Ác Mộng Nguyệt đang thực sự quay trở lại.

Varo Caster: Và đó cũng là lí do từ sáng tới giờ cậu cứ muốn đến thư viện này sao?

Twilight Sparkle: Cậu nói đúng, chứ không phải là mình đến đây để mà lãng phí thời gian với các bạn của cậu với lại các pony trong Ponyville đâu. Mình còn chả biết là khi nào Ác Mộng Nguyệt mới quay trở lại nữa.

Varo Caster: Mình cũng vậy, mình cũng chả biết khi nào cô ta mới quay lại và đe doạ tới Equestria này nữa. Mà nếu như vậy thì sao cậu không nói cho những pony ngoài kia biết đi?

Twilight Sparkle: Cậu nghĩ là họ sẽ tin những lời mình nói hay sao? Nếu như mình đứng trước mặt họ rồi nói những lời như bây giờ thì chắc họ sẽ không tin mình đâu, rồi họ sẽ cho rằng đầu óc của mình có vấn đề mà thôi.

Varo Caster: Oh... cậu nói cũng phải.

Twilight Sparkle: Nhưng mà Varo à, tại sao cậu cũng biết về Ác Mộng Nguyệt vậy?

Varo Caster: Mình đã nói với cậu rồi mà, Twilight. Mình có đọc về cô ta rồi.

Twilight Sparkle: Vậy cậu cũng biết Ác Mộng Nguyện thật sự là ai, có đúng không?

Varo Caster: *gật đầu*Ờ. Công chúa Luna, Công Chúa Mặt Trăng, và cũng là em gái của công chúa Celestia. Cậu cũng biết điều đó mà, đúng không?

Twilight Sparkle: Chính xác. Nhưng mà, điều đó cũng có nghĩa là cậu biết Ác Mộng Nguyệt sắp quay trở lại, phải không?

Varo Caster: Ừ, mình nghi vào một lúc nào đó thì phong ấn của công chúa Celestia sẽ dần yếu đi, tạo điều kiện để cho Ác Mộng Nguyệt thoát ra ngoài và đe doạ tới Equestria này nữa. (Mình không nên nói cho cậu ấy biết là mình biết điều đó vào sáng nay được. Ai mà lại đi tin là có một pony đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra sau khi mơ chứ?)

Twilight Sparkle: Nhưng mà chỉ có mình cậu và mình biết thì đã sao chứ?

Varo Caster: ... Nếu vậy thì tại sao cậu không kết thân với những người bạn của mình đi? Mình chơi với họ lâu nên mình biết họ đáng tin tới mức nào mà.

Twilight Sparkle: Mình không có hứng trong việc "kết bạn" như cậu nói đâu.

Varo Caster: Sao cơ?

Twilight Sparkle: Mình được gửi từ Canterlot đến đây là để tìm ra bằng chứng chứng minh là Ác Mộng Nguyệt đang quay trở lại, chứ mình không đến Ponyville này để mà kết bạn như cậu nói đâu, Varo à.

Varo Caster: Vậy thì cho mình hỏi, trước khi đến Ponyville này thì ở Canterlot, cậu có bạn thân nào không?

Twilight Sparkle: Hả?

Varo Caster: Mình hỏi là, khi còn ở Canterlot thì cậu có ai là bạn của cậu không?

Twilight Sparkle: Ờm... mình... thực ra thì ở đó mình cũng có vài người bạn, nhưng mà mình không đi chơi với họ nhiều lắm.

Varo Caster: Tại sao?

Twilight Sparkle: Tại vì lúc đó mình coi trọng việc học hơn là việc đi chơi với bạn. Có nhiều lần họ cũng rủ mình đi chơi lắm, nhưng mà mình đều từ chối, tại vì mình không có thời gian để mà đi chơi với lại các cậu ấy. Lúc đó mình cũng thấy có lỗi với các cậu ấy lắm, nhưng mà việc quan trọng hơn lúc này là mình phải tìm cho ra được cách để mà ngăn chặn lại Ác Mộng Nguyệt nếu lỡ như cô ta trở lại.

Varo Caster: Sử dụng Nguyên Tố Của Sự Hài Hoà chứ gì?

Twilight Sparkle: Hả? Sao cậu biết hay vậy?

Varo Caster: Chẳng phải mình đã nói với cậu rồi sao, Twilight? Mình có đọc về Ác Mộng Nguyệt rồi, cho nên mình cũng biết cách để mà ngăn chặn được cô ta.... Nhưng mà Twilight, cậu định sẽ làm việc này một mình hay sao?

Twilight Sparkle: Đ-Đâu có, mình có bao giờ nói cậu vậy đâu?

Varo Caster: Cậu bớt diễn sâu đi, nó viết lên mặt cậu hết rồi kia kìa. *thở dài* Twilight, vậy cậu có biết thực sự là khi nào Ác Mộng Nguyệt mới quay trở lại không?

Twilight Sparkle: Ờm... mình... không biết.

Varo Caster: Vậy đợi cho đến khi Ác Mộng Nguyệt xuất hiện, lúc đó cậu sẽ làm gì? Học hả? *thở dài* Nghe nè Twilight, cậu không biết chính xác khi nào thì Ác Mộng Nguyệt sẽ quay lại, và mình cũng như vậy. Nhưng mà cậu nghĩ cậu có thể ngăn chặn được Ác Mộng Nguyệt một mình được không? Tất nhiên là không rồi, cậu cũng chỉ là một kỳ lân bình thường, trong khi đó thì Ác Mộng Nguyệt không chỉ là một kỳ lân có cánh, mà cô ta còn chính là hình dạng bóng tối của công chúa Luna, nên sẽ rất là mạnh. Cả cậu và mình đều biết cậu không thể nào làm được việc đó một mình được, mà dù có là Nguyên Tố Của Sự Hài Hoà đi chăng nữa thì ai mà biết được lúc đó sức mạnh của Ác Mộng Nguyệt có khi sẽ mạnh hơn cả Nguyên Tố Của Sự Hài Hoà nữa, vì từ đó cũng đã rất lâu kể từ cái ngày mà công chúa Celestia phong ấn Ác Mộng Nguyệt vào mặt trăng rồi mà. Chúng ta không thể nào đoán trước được cô ta đang toan tính điều gì, nhưng mà Twilight nè, hãy thử nghĩ xem khi Ác Mộng Nguyệt quay lại, mà lúc đó cậu không có ai là bạn của cậu ở Ponyville này thì lúc ngăn chặn cô ta, ai sẽ là người sát cánh cùng cậu?

Twilight Sparkle: *im lặng*

Varo Caster: Với lại Twilight, cậu có biết trước khi mà đến Ponyville này thì mình là một người như thế nào không? Mình thậm chí còn... không có một ai là bạn của mình nữa.

Twilight Sparkle: V-Varo?

Varo Caster: Lúc đó mình rất cô đơn, mình không có một ai là bạn của mình hết, mình chỉ biết trốn chui trốn lủi trong chính cái căn nhà cũ trước đây của mình thôi. Dù có một người bạn thì mình cũng chẳng có ai hết, suốt ngày mình chỉ mong vào một ngày nào đó, có ai đó sẽ tới để mà bắt chuyện với mình, và nếu tốt hơn nữa thì làm quen với mình luôn cũng được.... Nhưng mà rồi ông trời có cho phép mình kết bạn với ai ở đó đâu.

Varo không còn cách nào khác đành nói về quá khứ của mình cho Twilight để cho cô ấy biết được trước khi đến Equestria thì cậu đã cô đơn và đau khổ tới mức nào, nhưng cậu vẫn không muốn nói rằng cậu đến từ Trái Đất vì giờ chưa phải là lúc, nên trong lúc nói thì Varo cũng cẩn thận không động đến từ " Trái Đất" trong lời nói của cậu, cũng như chưa phải là lúc cậu đề cập đến việc mẹ cậu đã hi sinh để mà bảo vệ cậu.

Twilight Sparkle: *tròn mắt* V-Varo, cậu...?

Varo Caster: ... *thở dài* Nhưng sau khi đến Ponyville này, mình đã có được cái mà mình muốn, bạn bè. Cuộc sống của mình đã thay đổi kể từ khi mình đến nơi đây, mình tưởng rằng mình sẽ chỉ có một mình đến hết đời, nhưng mà không, những pony ở Ponyville này rất thân thiện và tràn đầy sức sống, cũng như những người bạn của mình vậy, mỗi lúc khi mình buồn hay là gặp khó khăn trong công việc, chỉ có nhóm bạn của mình là luôn sẵn sàng giúp đỡ mình bất kỳ lúc nào. Mình không biết nên làm gì nếu như họ không xuất hiện trong cuộc đời mình, mình đã gặp quá nhiều đau khổ trong quá khứ rồi, và họ chả khác gì người thân trong gia đình mình vậy. Cho nên Twilight à, mình biết học là một việc tốt và mình cũng không nghiêm cấm cậu học làm gì, nhưng mà sau bao nhiều lần đọc sách này nọ, thì cho mình hỏi cậu một câu, cậu có biết gì về tình bạn không?

Twilight Sparkle: M-Mình... không biết...

Varo Caster: Đó, trong sách thì nó có rất là nhiều kiến thức để cho cậu đọc và tìm hiểu, nhưng cậu nghĩ rằng có một quyển sách nào dạy cho cậu về "tình bạn" không? Vậy cho nên mình nghĩ đó cũng chính là một lí do nữa để mà công chúa Celestia gửi cậu từ Canterlot tới đây đó, mình đã đọc bức thư mà công chúa gửi cho cậu rồi, chắc hồi còn ở Canterlot thì cậu ham học lắm, có phải không? Với lại nếu như cậu là một học trò riêng của công chúa Celestia, thì khi công chúa giao cho cậu một nhiệm vụ, thì cậu có làm không?

Twilight Sparkle: Tất nhiên rồi, tại vì mình là học trò của chị ấy mà.

Varo Caster: Vậy cậu có nhớ ngoài những việc trong danh sách mà từ sáng tới giờ chúng ta làm, thì công chúa còn giao cho cậu việc nào khác không?

Twilight Sparkle: Ờm... chị ấy còn nói với mình là phải... kết bạn nữa.

Varo Caster: Đó, vậy tại sao cậu không làm đi?

Twilight Sparkle: Mình... mình cũng không biết tại sao mình lại không muốn kết bạn nữa, có lẽ là vì mình quá tập trung vào việc ngăn chặn Nightmare Moon nên mình không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net