Tập 7: Lễ Kết Tâm An Lành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước mắt là quang cảnh ngôi làng Ponyville quen thuộc đang được bao phủ bởi một vài lớp tuyết trắng. Lí do ngày hôm nay có tuyết như vậy là bởi vì ngày hôm nay chính là ngày lễ Kết Tâm An Lành (Hearth's Warming Day). Đó thực ra chỉ là cái tên mà cư dân ở Equestria gọi thôi, chứ thực ra ngày lễ Kết Tâm An Lành này cũng chính là ngày lễ Giáng Sinh quen thuộc trên Trái Đất của chúng ta đó, thưa các bạn.

Giờ đây, nhóm bạn của chúng ta đang ở trên một chuyến tàu và đang trên đường đi tới Canterlot để dự buổi lễ Kết Tâm An Lành năm nay.

Twilight Sparkle: Chúng ta sắp tới rồi đó, mấy cậu ơi!

Rainbow Dash: Cuối cùng cũng tới nơi òi! Mình đợi lâu lắm rồi ớ!

Fluttershy: Mình rất là nóng lòng muốn được đi dự lễ Kết Tâm An Lành này ở Canterlot quá!

Applejack: Canterlot êy! Tụi tui đới đêy!

Rarity: Mình vui quá luôn á! Đến nổi mình còn làm một chiếc mũ để mà hợp với lại ngày lễ hôm nay luôn nè!

Pinkie Pie: Nhìn kìa, nhìn kìa! Canterlot kìa, các cậu êy!

Varo Caster: Đâu, đâu? Cho mình coi với!

Khi cả nhóm cùng nhìn về hướng của Canterlot thì họ cực kì ngạc nhiên trước vẻ đẹp của nó khi nó được bao phủ bởi một làn tuyết trắng.

Mane 7: Whoaaaa...!



Sau đó thì cả nhóm Mane 7 cũng đã đến được thành phố Canterlot. Khi cả đám xuống tàu thì ai ai cũng dành những lời khen có cánh cho vẻ đẹp của Canterlot trong những ngày lễ như thế này.

Twilight Sparkle: Hầu như năm nào Canterlot cũng đều như vậy hết ớ.

Rainbow Dash: Ờ! Nếu như ngày nào cũng là ngày lễ Kết Tâm An Lành hết thì có khi mình đến tại Canterlot này luôn cho sướng!

Applejack: Wow! Chỗ nào cũng có tuyết hết ớ, mấy cậu.

Varo Caster: Yeah... *thở dài* Nhìn nó chả khác gì ngày lễ Giáng Sinh đâu.

Twilight Sparkle: "Lễ Giáng Sinh" sao?

Varo Caster: Ờ. Thực ra thì từ hồi mình còn ở Trái Đất, mình cũng có một ngày lễ y chang như ngày lễ Kết Tâm An Lành này nè. Nhưng mà tụi mình không có gọi ngày đó là ngày "Kết Tâm An Lành" đâu, thay vào đó thì tụi mình gọi nó là ngày lễ "Giáng Sinh", hoặc có mấy đứa nhỏ thường hay gọi ngày đó với cái tên thân quen là "Noel". Cứ mỗi lần đến ngày Giáng Sinh là mình sẽ thức dậy vào tầm khoảng 4 đến 5 giờ sáng để mà mở quà ra xem bên trong có gì không. Nhưng mà hồi đó thì mình vẫn mới là một đứa nhóc thôi, chứ bây giờ mình cũng đã lớn rồi, mình cũng không có hứng thú với lại mấy trò mở quà như vậy nữa, nhưng mà ít nhất thì mình vẫn được dành thời gian với mẹ mình nên mình vẫn khá là vui... Nhưng mà...

Nhưng khi định nói tiếp thì nét mặt của Varo bỗng dưng thay đổi và cậu nhìn xuống đất.

Varo Caster: ... Có lẽ năm nay... mẹ mình không thể nào dành thời gian cùng với mình rồi.

Twilight Sparkle: Varo à...

Twilight dịu dàng nâng cằm Varo lên để cậu nhìn vào mắt Twilight.

Twilight Sparkle: Mình biết là cậu rất nhớ mẹ cậu, nhưng mà cậu cũng đừng có buồn. Biết tại sao không? Bởi vì chẳng phải cậu đã có tụi mình rồi hay sao?

Rainbow Dash: Mới đó mà cậu đã buồn là sao dợ, Varo? Tụi mình còn chưa làm cái gì nữa kia kìa.

Applejack: Nếu như năm nay mẹ cậu không đi chơi ngày lễ Kết Tâm An Lành cùng với cậu được, thì tụi mình sẽ cùng đi chơi với cậu. Chịu hông?

Rarity: Tụi mình hứa với cậu sẽ luôn luôn dành thời gian ở bên cậu trong suốt ngày lễ ngày hôm nay, Varo yêu dấu à.

Pinkie Pie: Òi kiểu gì cậu cũng sẽ hông có quên được là ngày hôm nay nó vui như nào đâu!

Fluttershy: Nếu như lúc nào đó cậu lại buồn thì cậu cứ nói cho tụi mình biết, lúc đó tụi mình sẽ làm cho cậu vui hơn.

Nghe được những lời động viên đó từ những người bạn của mình thì Varo cũng lấy lại được tinh thần.

Varo Caster: ... Heh, yep. Mấy cậu nói đúng thiệt. Nói thiệt chứ nếu như mẹ mình mà gặp được những pony tốt bụng như mấy cậu thì mẹ mình chắc sẽ tự hào về mình lắm. Thôi được rồi. Tụi mình đi chơi thôi nào!

Mane 6 (trừ Varo Caster): YEAH!

Twilight Sparkle: Okê! Mình mới nghĩ ra một trò chơi nho nhỏ nhưng mà nó cũng vui lắm ớ. Tụi mình sẽ chơi trò "Mình thấy có cái gì đó", tức có nghĩa là nếu như các cậu nhìn thấy cái gì đó đáng chú ý trên đường đi thì các cậu hãy nói lên cái đó là cái gì nha. Mấy cậu hiểu chưa?

Varo Caster: Okê, vậy cũng được đi. Ít nhất cũng có gì đó để tụi mình chơi cho đỡ chán trong lúc đi bộ.

Twilight Sparkle: Rồi mình là người nói trước nha! Để coi coi... A! Mình thấy có một cây kẹo cao 2 mét luôn kìa!

Rainbow Dash: Mình thấy có pony đang làm người tuyết phiên bản pony kìa!

Varo Caster: Hm... Mình thấy có một chiếc nón hình cây thông kìa.

Rarity: Ủa? Thì đó là nón của mình mà?

Varo Caster: Hehe... Mình đùa cậu tí thôi, Rarity.

Pinkie Pie: Nè mấy cậu! Mình nhìn thấy có ai đó đang định ăn một cái nhà làm bằng bánh kẹo kìa!

Varo nhìn xung quanh nhưng lại không thấy có pony nào đang ăn một cái nhà làm bằng bánh kẹo giống như Pinkie nói.

Varo Caster: Uh... Mình đâu có thấy pony nào đang ăn một cái nhà làm bằng bánh kẹo đâu, Pinkie?

Pinkie Pie: *nhai* Thì đó là mình chứ ai nữa, đồ ngốc?

Rồi tự nhiên Pinkie chạy vô trong một tiệm bánh và lôi ra một cái nhà bánh kẹo rồi ăn nó luôn.

Varo Caster: Heh, mình hiểu rồi. Pinkie Pie ơi là Pinkie Pie.

Mane 5 (trừ Varo Caster & Pinkie Pie): Hahahaha...!



Thực ra thì cả nhóm Mane 7 không phải tự nhiên mà đi đến Canterlot đâu, mà thực ra họ có lí do, đó là do họ đã được công chúa Celestia chọn để làm nên buổi kịch của lễ Kết Tâm An Lành hằng năm. Vậy cho nên khi cả nhóm đến được Canterlot thì họ thẳng tiến đến cung điện của công chúa Celestia ngay và luôn

Khi đến được cung điện thì cả nhóm đi đến chỗ được cho là buổi kịch sẽ diễn ra ở đó. Khi đến được nơi đây thì có rất rất rất là nhiều pony đang ngồi ở dưới khán đài và chờ màn kịch diễn ra. Ở bên trong sân khấu, những pony chịu trách nhiệm cho màn kịch đang chuẩn bị, trong đó có cả nhóm Mane 7 nữa.

Twilight Sparkle: Mình vẫn không thể nào tin được là công chúa Celestia đã chọn nhóm tụi mình lên làm màn kịch lễ Kết Tâm An Lành hằng năm tại Canterlot đó, mấy cậu!

Fluttershy: Oh... T-Tại sao công chúa lại chọn mình chứ? N-Nếu như mình nói với công chúa rằng mình là người sợ lên sân khấu trước đám đông thì có khi công chúa đã không chọn mình rồi—

Rarity: Fluttershy à, cậu cứ bình tĩnh đi. Đâu có gì phải sợ đâu? Thực ra theo như truyền thống thì vào lễ Kết Tâm An Lành hằng năm, tất cả các pony đều bắt tay vào việc chuẩn bị và trang trí lại nhà cửa của họ sao cho phù hợp với lễ hội này.

Fluttershy: Cậu nói vậy có nghĩa là họ sẽ không đến đây coi được hay sao hả, Rarity?

Rarity: Thì tất nhiên... là không rồi, Fluttershy à. Vở kịch mà chúng ta sắp diễn nó quan trọng lắm ớ, vậy cho nên sẽ có rấấất là nhiều người đến coi cho mà xem.

Fluttershy: R-R-Rất nhiều người sao? Ng-Nghĩa là... sẽ có hơn một trăm người đến đây coi tụi mình diễn hả?

Rarity: Không đâu, thực ra thì nhiều lắm. Có khi là hơn một ngàn người luôn chứ cậu đừng nói chi là một trăm người.

Fluttershy: M-M-M-Một ngàn người luôn sao?! Ah!

Vì đó giờ Fluttershy có hội chứng sợ đám đông nên chỉ cần nghe đến con số một ngàn người thôi cũng khiến cho Fluttershy sợ phát khiếp rồi, sợ đến mức chui vào trong một cái thùng các tông và trốn trong đó luôn.

Varo Caster: ... *thở dài* Cậu có cần nhất thiết phải nói vậy không, Rarity? Bộ cậu quên Fluttershy sợ đứng trước đám đông rồi hay sao?

Rarity: Hm?

Rarity quay sang nhìn về phía Varo thì cô thấy Varo mặc đồ nhìn có hơi lạ lạ, bởi vì cậu ấy đang đội một chiếc vương miện ở trên đầu và đang mang một chiếc áo choàng trên người, đồng thời màu bờm và đuôi cậu cũng được thay đổi một chút.

Rarity: Ủa Varo? Lát nữa cậu định diễn vai của ai vậy?

Varo Caster: Heh. Mấy cậu không biết lát nữa mình sẽ vào vai của ai trong vở kịch lần này đâu.

Fluttershy: Cậu định vào vai ai vậy, Varo?

Varo Caster: Hồi nãy khi mà mình hỏi công chúa Celestia rằng mình sẽ đóng vai ai trong vở kịch lần này thì công chúa nói rằng là mình sẽ đóng vai mẹ của mình đó.

Rarity: Huh? Mẹ cậu sao?

Varo Caster: Ờ. Vậy cho nên mình mới nhờ người thay đổi lại màu bờm và màu đuôi của mình một chút sao cho nó trùng khớp với lại mẹ của mình. Heh, nói thiệt chứ khi mà nghe công chúa Celestia nói vậy thì cậu không biết lúc đó mình vui như thế nào đâu.

Rarity: Uh... Varo à, mình biết cậu rất là vui khi mà cậu được vào vai mẹ cậu. Nhưng mà cậu thực sự muốn vào vai... phụ nữ không vậy?

Varo Caster: Rarity à, mình nói cho cậu nghe nè. Một là chẳng phải AJ và Rainbow, cả 2 cậu ấy sẽ vào vai đàn ông hay sao? Hai là mình nghĩ chỉ có mình mới có thể vào vai mẹ mình được thôi, tại vì mình là kì mã duy nhất ở đây mà.

Rarity: Hm... Thôi cũng được, tuỳ cậu.

Varo Caster: Với lại thêm nữa là mẹ mình trong vở kịch này cũng chỉ mới có hơn mình hai, ba tuổi à, nên là mấy cậu đừng có lo—

Rarity: Ah!

Bỗng nhiên ở đâu một ngọn gió mạnh thổi tới làm cho tóc của Rarity vừa mới chải xong lại lộn xộn nữa.

Rarity: Nè Applejack! Cậu đóng cái cửa sổ lại dùm mình cái, có được không?

Applejack: Haizzz... Ờ, ờ.

Applejack đi đến chỗ cửa sổ và đóng nó lại. Nhưng khi định đến đóng lại thì Applejack để ý thấy bà nội Rainbow đang "a tờ sờ mờ" về vở kịch sắp diễn ra.

Rainbow Dash: *giả giọng đám đông* Rainbow Dash! Rainbow Dash! *giọng thường* Cám ơn các bạn! Cám ơn các bạn nhiều vì đã đến đây coi tui diễn nha—

Applejack: Rainbow à, cái này là vở kịch lễ Kết Tâm An Lành tại Canterlot hằng năm, chứ có phải cái show để cho cậu lên biểu diễn này nọ đâu?

Rainbow Dash: À thế á? Vậy cậu cứ chờ i. Lát nữa kiểu gì nó cũng sẽ biến thành show diễn của mình cho mà xem. Cậu hiểu chưa?

Twilight Sparkle: Fluttershy à, cậu đừng có trốn trong đó nữa! Vở kịch sắp bắt đầu rồi kìa!

Twilight cố gắng lôi Fluttershy ra khỏi chiếc thùng các tông nhưng không được.

Spike: Nè mọi người ơi! Còn 2 phút nữa thôi ớ! Mọi người mau chuẩn bị nhanh để còn ra diễn nữa kia kìa!

Varo Caster: Ờ! Từ từ, đợi tụi anh xíu!

Pinkie Pie: Để mình giúp cậu cho, Twilight!

Twilight Sparkle: Ê-Ê! T-Từ từ đã, Pinkie!

Pinkie không hiểu giúp Twilight kiểu gì mà tự nhiên cô ấy lại xách cái đầu của Twilight lên để kéo Fluttershy ra, cái xong vì gió lạnh bay vào trong từ cửa sổ nên Pinkie lạnh quá thả đầu Twilight ra thì Twilight chui vô trong thùng các tông cùng với lại Fluttershy luôn.

Applejack: Vậy có nghĩa là cậu hông có hiểu được ý nghĩa của vở kịch này là như nào chứ gì? Vậy để mình nói cho cậu nghe luôn là—

Varo Caster: Cái lựu đạn, cậu mau mau đóng cái cửa sổ lại dùm mình cái đi, AJ! Ở đó mà cãi lộn nữa!

Applejack: Òi, òi, òi! Mệt quớ!

Varo Caster: Còn mấy cậu làm cái gì thì làm nhanh lên đi, vở kịch sắp bắt đầu rồi kia kìa.



Sau khoảng 2 phút thì vở kịch cũng chính thức bắt đầu. Khi tấm rèm trên sân khấu được kéo ra thì Spike xuất hiện với tư cách là người kể chuyện.

Spike: E hèm, e hèm! Câu chuyện này được bắt đầu vào khoảng thời gian khi mà các pony vẫn chưa khám phá ra được xứ sở hùng vĩ Equestria, cũng như chưa biết đến sự hài hoà nghĩa là gì. Nhưng thật không may, đó lại chính là cái thời kì mà phải gọi là... thời kì đen tối nhất trong lịch sử của Equestria!

Đám đông: Đ-Đ-ĐEN TỐI SAO?!

Spike: Bình tĩnh i, bình tĩnh i! Ý tui là nó hông có... "đen tối" như các bạn nghĩ đâu. Ủa mà tới đâu ồi? À!... Lúc đó thì chỉ có ba tộc pony lớn nhất bao gồm thổ mã, thiên mã và kì lân. Thế nhưng vào thời điểm lúc bấy giờ, cả ba tộc pony này lại không có yêu thương hay là đoàn kết gì hết ớ! Suốt hàng ngàn thế kỉ, họ chỉ quan tâm đến bản thân họ mà thôi, còn những tộc pony khác ra sao thì họ mặc kệ và không nhúng tay vào làm gì.

Sau đó, Spike đi đến một góc của sân khấu để tiếp tục kể chuyện, bởi vì các pony phụ trách diễn vở kịch cũng đã bắt đầu thực hiện công việc diễn xuất của họ.

Spike: Cũng giống như ngày nay, tộc thiên mã là những pony sẽ chịu trách nhiệm về việc quản lí thời tiết mỗi ngày. Nhưng tất nhiên cái gì cũng phải có cái giá của nó, nếu như các thổ mã muốn các thiên mã quản lí thời tiết một cách đàng hoàng thì họ phải trả công cho các thiên mã những thực phẩm mà họ trồng ở bên dưới. Còn các kì lân thì chịu trách nhiệm cho việc nâng đỡ Mặt Trăng và Mặt Trời để tạo ra ban ngày và ban đêm, nhưng cũng giống như các thiên mã, họ cũng cần các thổ mã trả công bằng những thực phẩm của họ. Cứ như vậy, sự bất hoà giữa cả ba tộc pony cứ kéo dài liên miên suốt mấy thế kỉ... Đó là cho đến một ngày, một trận bão tuyết lớn đã xuất hiện và nó đã lấy đi hết tất cả những gì quý giá của cả ba tộc pony kể trên. Trận bão tuyết cựựực kì là lớn, đến nổi các pony trong tộc thổ mã không thể nào trồng trọt được gì nữa, họ chỉ biết ở trong nhà và chịu cái giá lạnh từ trận bão tuyết mà thôi. Đến cả tộc thiên mã cũng chả khá khẩm hơn là bao, bởi vì từ khi trận bão tuyết này xuất hiện thì họ không hề được cung cấp một tí thức ăn nào từ tộc thổ mã cả, vậy nên họ đói đến mức không thể nào tả nổi. Và kể cả tộc kì lân cũng phải chịu kết cục tương tự như cả hai tộc pony kia, thậm chí họ cũng không có đủ sức để mà ngăn chặn cơn bão tuyết này được nữa. Nhưng thay vì phải đoàn kết với lại các tộc pony khác để cùng nhau chống chọi lại cơn bão tuyết, thì họ lại đổ lỗi cho nhau, họ cho rằng chỉ vì những tộc pony còn lại nên mới có trận bão tuyết lớn như này. Có lẽ cũng vì vậy mà trận bão tuyết lại ngày càng tăng lên và không có dấu hiệu giảm xuống. Trong khoảng thời gian đó, đã có một pony cực kì can đảm và đã đứng lên quyết định đặt dấu chấm hết cho toàn bộ sự bất hoà này. Đó... chính là Rose Caster.

Sau đó, Varo với bộ trang phục của mẹ mình đã bước ra diễn vai của cậu. Trong đám đông, có pony cũng khá là bất ngờ khi nhận ra người vào vai Rose chính là con trai của cô ấy.

Spike: Có lẽ vào lúc bấy giờ, Rose là một pony cực kì đặc biệt và hầu như khác biệt hoàn toàn với các pony của ba tộc pony kia. Rose là một pony vừa mạnh mẽ, vừa có cánh, vừa có sừng, hoặc nói dễ hiểu hơn thì Rose có thể coi như là sự kết hợp các điểm đặc trưng giữa cả ba tộc pony kia. Được biết 5 năm trước những chuyện này diễn ra, Rose là một pony đã từng ra tay giúp đỡ Gusty Vĩ Đại (Gusty The Great) chống lại những con quái vật cổ xưa đang muốn thống trị cả vùng đất này. Thế nhưng thật không may thay, trong lúc triệt hạ lũ quái thú thì Gusty Vĩ Đại đã không thể nào trụ được lâu hơn nữa, dẫn đến việc Gusty đã phải bỏ mạng trong cuộc chiến khốc liệt đó. Cũng may lúc đó là cả hai đã triệt hạ được lũ quái thú thành công, nhưng Rose lại quá đau khổ vì người bạn Gusty của cô đã mất. Trước khi ra đi, Gusty đã nhắn nhủ với Rose vài điều, đó là hãy bảo vệ và cai quản vùng đất mà họ sống một cách thật tốt. Vì vậy nên khi chứng kiến viễn cảnh như hiện tại, Rose không thể nào ngồi yên được. Cứ mỗi lần nhìn thấy các pony của ba tộc tranh cãi với nhau hay thậm chí là giành thức ăn của nhau, Rose phải ra mặt can thiệp và luôn miệng bảo với ba tộc pony rằng sự hoài nghi lẫn nhau không bao giờ đem lại lợi ích gì cho cả ba tộc pony cả. Tuy nhiên, cả ba tộc pony đều không chịu nghe những gì Rose nói, bởi vì họ cho rằng dù Rose có là kì mã hay gì đi chăng nữa thì Rose cũng không có hơn họ bao nhiêu. Cảm thấy cứ nói chuyện với những người dân trong ba tộc pony như thế này là không được, vậy nên Rose đành phải chờ đến ngày họp mặt của cả ba thủ lĩnh trong ba gia tộc.

Sau đó, màn kịch chuyển đến cảnh các pony trong ba tộc thổ mã, kì lân và thiên mã đi đến một căn nhà lớn, nơi được cho là sẽ diễn ra cuộc họp giữa ba thủ lĩnh của ba tộc pony.

Spike: Và rồi cuối cùng, ngày đó cũng đã đến, ngày mà cả ba người lãnh đạo của cả ba tộc pony tập trung họp mặt với nhau nhằm mục đích tìm ra cách tốt nhất để thoát khỏi trận bão tuyết lớn này. Đầu tiên là đại diện cho tộc kì lân và cũng là con gái của đức vua kì lân – Công chúa Platinum.

(Rarity vào vai công chúa Platinum)

Spike: Tiếp theo là đại diện cho tộc thiên mã – Thống lĩnh Hurricane.

(Rainbow Dash vào vai thống lĩnh Hurricane)

Spike: Cuối cùng là đại diện cho tộc thổ mã – Trưởng lão Puddinghead.

(Pinkie Pie vào vai trưởng lão Puddinghead)

Spike: Mặc dù nhìn thoáng qua thôi thì có lẽ cả ba đại diện của ba tộc pony đề đồng loạt đồng ý cùng nhau chống lại cơn bão tuyết này. Nhưng mà sự thực không phải vậy đâu, bởi vì...

Bởi vì chưa kịp bàn tán gì hết là cả ba đại diện của ba tộc pony đã lao vào cãi lộn với nhau như chó với mèo.

Rainbow Dash (thống lĩnh Hurricane): Nè! Giờ tui hông có muốn tốn nhiều thời gian để mà ở đây bàn bạc với lại mấy người đâu! Tui chỉ muốn biết lí do tại sao mà tộc thổ mã lại có được lương thực mà trong khi đó thì tộc thiên mã của chúng tôi lại hông có tí lương thực nào mà thôi. Hiểu chưa?!

Pinkie Pie (trưởng lão Puddinghead): Ê, ông đừng có mà bố láo ở đây nha, ông thống lĩnh thiên mã kia! Thì đúng là tụi tui hông cho thiên mã các người một tí lương thực nào, nhưng mà ai bảo thiên mã các người tạo ra cơn bão tuyết chết tiệt này chi dợ hả?! Nên lỗi là do thiên mã các người ớ!

Rainbow Dash (thống lĩnh Hurricane): Ông bớt nói chuyện dô lí i! Ai nói với ông là tụi tui là người tạo ra cơn bão tuyết này chớ?! Với lại tại sao đám thổ mã các người lại đổ lỗi cho tụi tui làm gì?! Sao mấy người hông thử hỏi bọn kì lân i?! Biết đâu bọn họ chính là nguyên nhân gây ra những chuyện này thì sao?!

Rarity (công chúa Platinum): Cái gì?! Sao ông lại dám thái độ với tôi như thế hả?! Ông lấy bằng chứng đâu mà dám nói kì lân chúng tôi là những người gây ra chuyện này?! Ông nói đi!

Pinkie Pie (trưởng lão Puddinghead): Ugh! Thôi nói chung ớ, là đám kì lân các người làm sao thì làm nhanh i! Chứ tui là tui hết cách òi đó!

Rainbow Dash (thống lĩnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net