Tập 6: Ngày Sum Họp Gia Đình Nhà Táo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biết rằng sắp tới là ngày sum họp tổ tiên họ hàng của mình nên cô gái nông dân Applejack cùng gia đình mình đang chuẩn bị cho ngày đặc biệt đó. Trong nhà kho kiêm chuồng trang trại, Applejack đang ở trên một chiếc thang để lấy một cái thùng chứa mấy thứ chưa dùng để chuẩn bị.

Applejack: Aha! Đây òi!

Applejack ném cái thùng xuống dưới chỗ bà Smith. Nhưng vì có lẽ để hơi lâu nên chiếc thùng các-tông này dính hơi nhiều bụi nên vừa mới đáp đất, bụi đã văng tứ tung và thậm chí lỡ bay dô mũi bà Smith khiến bà ấy hắt hơi.

Bà Smith: ACHOO!

Applejack: Hehe... Xin lỗi nha bà.

Bà Smith: Phew... Cám ơn con, Applejack. Hổng hiểu sao đến bây giờ bà vẫn nhớ như in kí bữa họp mặt tổ tiên 100 tuần trăng trước nữa kìa, nó cứ như ngày hôm qua ấy.

Applejack: *cười thầm* Biết sao hông? Tại sau bữa đó ớ, bà lúc nào cũng cứ nói đi nói lại bữa đó nên bà nhớ cũng phải thôi.

Bà Smith: Nè, Apple Bloom êy! Có ai trả lời thư của chúng ta chưa? Họ có đồng ý tham gia hông?

Apple Bloom: Toàn bộ dòng họ của mình luôn ớ, bà ơi!

Bà Smith: Trừi trừi trừi trừi! C-Cả dòng họ mình luôn sao!?

Apple Bloom: Thì vậy thôi chứ biết sao nữa bà? Trong đây có thư từ nhà Táo ở đồi Yonderhill, trong rừng Hollow Shades, đèo Galloping, dãy núi Foal, thị trấn Fillydephia và thị trấn Tall Tale, ở bên Appleloosa cũng sẽ có mặt nữa.

Bà Smith: W-Whoa...

Apple Bloom: Oh! Và có cả Manehattan nữa ớ bà! Nghĩa là em họ Babs của con cũng sẽ tới thăm luôn á!

Bà Smith: N-Nếu vậy thì chắc... chúng ta cần phải chuẩn bị nhiều rượu táo hơn thôi.

Applejack: Huh. Đúng là nhiều thiệt, nhiều hơn mấy năm trước nữa. Hm...

Nhận ra lần sum họp gia đình lần này có lẽ hơi đông, hay nói đúng hơn là tụ hội tất cả gia đình nhà Táo ở khắp mọi nơi trên Equestria nên Applejack thấy có lẽ cần phải có thêm ai đó giúp đỡ để cô và gia đình có thể chuẩn bị kịp nhất có thể.

Suy ngẫm một hồi, Applejack đã biết ai có thể giúp cô trong ngày sum họp gia đình Táo năm nay.

Applejack: Con biết ai có thể giúp chúng ta òi!

Bà Smith: Ai?

Applejack: Heh. Bà nhớ lại i bà, từ đó tới giờ chỉ có một người bạn của con đã giúp đỡ gia đình của chúng ta rất nhiều. Vậy nên chỉ có cậu ý thôi chứ còn ai khác nữa đâu?

Bà Smith: Hm... *gật đầu lia lịa* Ồồồ. Con muốn nhờ nó sao, Applejack? Con có chắc nó sẽ tới đây phụ chúng ta hông?

Applejack: Chắc mà bà. Cậu ý lúc nào mà chả từ chối giúp đỡ người khác chớ? Với lại nếu được thì chúng ta mời cậu ý dô ngày sum họp gia đình sắp tới luôn. Bà thấy sao?

Bà Smith: Ây? Hợp lí bay? Mời nó dô thì kiểu gì nó cũng sẽ khiến cho ngày sum họp gia đình nhà Táo năm nay dui hơn thoi. Vậy thôi con đi nói với nó i.

Applejack: Dạ!

Bàn bạc xong, Applejack rời khỏi nhà kho và chạy tới ngay nhà của người bạn mà cô nhắc tới. Apple Bloom thấy bà và chị mình mới nói gì đó với nhau xong nên đi qua hỏi...

Apple Bloom: *nhíu mày* Nãy chị với bà nói gì với nhau dợ?

Bà Smith: Nói nghe nè, Apple Bloom... Ngoài các dòng họ nhà Táo của chúng ta ra, sẽ có thêm một đứa nhóc nữa tham gia vào ngày sum họp năm nay ớ.

Apple Bloom: Huh? Ai dị bà?

Bà Smith: *cười thầm* Con đoán xiem~?



Heh. Chắc cũng quá rõ ràng rồi, đúng không? Người mà Applejack nói tới là Varo chứ ai nữa? Đến được nhà Varo, Applejack trình bày về việc sắp tới là ngày sum họp họ hàng nhà cô với Varo, nhưng vì năm nay tập trung cực kì đông đủ nên Applejack cần người giúp. Nghe vậy, Varo gật đầu đồng ý luôn. Bây giờ, hai người họ đang trên đường trở về Trang Trại Táo Ngọt.

Varo Caster: Vậy nói tóm lại là cậu cần người giúp cậu và gia đình của cậu vào ngày sum họp nhà Táo sắp tới, đúng không?

Applejack: *gật đầu* Mm-hmm.

Varo Caster: Ừ thì về chuyện đó thì okê, mình sẽ giúp nhà cậu trong việc chuẩn bị. Nhưng mà tại sao lại mời mình tham gia chứ, Applejack? Mình đâu phải người trong họ hàng nhà cậu đâu?

Applejack: Ờ thì đúng là cậu hông phải người nhà mình thiệt. Nhưng sau những gì cậu đã làm với nhà mình ớ, tụi mình vẫn luôn mong muốn có cơ hội đáp lại công ơn của Varo. Vậy nên tụi mình quyết định sẽ đưa cậu dô lần sum họp nhà Táo năm nay luôn. Với lại cậu có hay hông phải là họ hàng nhà mình thì cũng đâu có sao đâu?

Varo Caster: Hm... Cậu có chắc là không sao không đó?

Applejack: Chắc chứ. Mình đâu có bao giờ nói dối cậu lần nào đâu?

Varo Caster: *thở dài* Yeah, cậu nói đúng thiệt. *gật đầu* Okê, mình đồng ý tham gia vào lần sum họp nhà Táo năm nay của nhà cậu. Cậu vui chưa?

Applejack: Yee-haw! Vui hết sảy luôn á!

Varo Caster: Heh.

Sau đó, Varo cùng Applejack đi về Trang Trại Táo Ngọt.



Về đến trang trại là Applejack dẫn Varo vào nhà cô ấy ngay luôn. Vô nhà, Applejack và Varo nhìn thấy gia đình nhà Táo vẫn đang chuẩn bị nhiều thứ này nọ cho ngày sum họp Táo sắp tới.

Applejack: Nè mọi người ơi! Coi con mang ai tới đây nè!

Varo Caster: Hey, chào cả nhà.

Bà Smith: Ah. Biết ngay là con mà, Varo. Cứ mỗi lần kí nhà này gặp biến là con lại xuất hiện liền.

Apple Bloom: Anh Varo!

Thấy mặt Varo là Apple Bloom chạy tới ôm lấy cậu ấy liền, rồi cũng buông ra.

Apple Bloom: Anh tới đây chi dạ anh?

Varo Caster: Anh tới đây để phụ mọi người chuẩn bị cho ngày sum họp nhà Táo sắp tới. Lúc đầu định là vậy, nhưng rồi anh quyết định sẽ tham gia với mọi người vào ngày đó luôn.

Apple Bloom: A-Anh nói thiệt hả anh!?

Applejack: Ờ. Varo đã nhiều lần giúp chúng ta òi, vậy nên chúng ta cũng phải biết đáp lại tấm chân tình của cậu ấy chớ. Đúng hông?

Big Mac: Eeyup.

Bà Smith: Như vậy thì còn gì bằng nữa? Dị nghĩa là con phải tiếp tục ở lại qua đêm ở đây đó nha, Varo.

Varo Caster: Heh. Dạ, bà nói đúng rồi. Vậy ờm... giờ mọi người đang làm gì vậy?

Bà Smith: Bà đang coi lại mấy kí bức thư của dòng họ nhà Táo gởi cho bà, mà bà công nhận năm nay đúng nhiều người hơn năm trước luôn ớ. Vậy nên năm nay có khi bà sẽ bận rộn hơn gấp 10 lần năm ngoái luôn.

Applejack: Thì đó cũng là lí do vì sao con đem Varo tới đây nè bà. Nếu bà cảm thấy làm hông được thì cứ trông cậy vào tụi con.

Apple Bloom: Con theo chị Applejack!

Big Mac: Eeyup.

Varo Caster: Con cũng vậy.

Bà Smith: Aww... Các cháu tốt với bà quá. Mấy năm trước bà đã phải một mình làm việc vất vả tới mức đau hết cả thân luôn òi, thậm chí giờ bà cũng chả nhớ là nên chuẩn bị sao cho dừa mắt nữa.

Applejack: Giờ bà cũng lớn tuổi òi mà, bà ơi. Nhưng con vẫn hông ngờ bà vẫn còn tràn trề năng lượng như mọi ngày—

Bà Smith: Bà cho con ăn 100 quả táo giờ ớ, AJ! Con nói ai già hả!?

Applejack: U-Uh... Ý-Ý con là nay bà cứ để con và Varo chuẩn bị dùm bà cho. Vậy nên trong khoảng thời gian đó ớ, bà muốn làm gì cũng được, miễn bà thư giãn là được òi.

Varo Caster: Con đồng ý với Applejack. Con nghĩ tốt nhất là năm nay bà Smith cứ tận hưởng xíu đi, để con cháu của bà lo hết ngày sum họp gia đình nhà Táo cho.

Bà Smith: Hm... Okê. Nếu Applejack và Varo đã nói vậy thì nhớ là phải làm cho đàng hoàng đó.

Applejack: Dạ! Con hứa sẽ làm mọi thứ tốt nhất có thể!

Varo Caster: Tụi con sẽ không làm bà thất vọng đâu.

Applejack: Giờ bà nói i, một buổi sum họp thì thường có gì dợ?

Bà Smith: Trước khi nói đến chuyện đó, bà có cái này muốn kể cho con và mọi người nghe nữa. Đi theo bà!



Bà Smith dẫn Applejack, Apple Bloom và Varo ra phòng khách, rồi cùng ngồi với nhau trên ghế dài. Bà Smith lấy ra một quyển sách và mở nó ra cho cháu bà xem. Được biết, quyển sách này là thứ ghi lại những cuộc sum họp dòng dõi nhà Táo mấy năm về trước.

Bà Smith: Cứ mỗi 100 tuần trăng kể từ lần đầu đến Ponyville là bà và những người thân khác trong gia đình nhà Táo đều cùng nhau xây dựng và tổ chức ngày lễ sum họp này.

Apple Bloom: Hm? Ủa cô này là ai dị bà?

Bà Smith: Đây là cô dì cố cố Applesauce, và lúc đó cô ý chỉ mới bằng tuổi con thoi đó, Apple Bloom. Trước đây tên cô ý hông phải là "Applesauce" đâu. Biết tại sao bà và mọi người lại gọi cô ý dị hông? Tại vì ớ, trong một lần làm mức, cô ý đã lỡ làm rớt nguyên cả kí bộ răng giả của mình dô trong mức. Cái xong hổng hiểu sao mọi người lại chả thấy có cái răng nào trong chai mức của cô ý hết.

Khi bà Smith lật sang trang kế tiếp, Apple Bloom nhận ra một pony trong một bức ảnh trắng đen.

Apple Bloom: Ây! Bà kìa bà!

(Bà Smith còn trẻ)

Varo Caster: Whoa. Đó là bà hồi lúc trẻ sao?

Bà Smith: *gật đầu* Ừm. Mấy đứa có nhìn thấy tấm thảm mà bà và những người khác đang ngồi khi đi dã ngoại hông? Kể từ những ngày sum họp đầu tiên, bà cùng mọi người đã cùng nhau thêu dệt lên tấm thảm đó. Nhưng mờ... ờm...

Varo Caster: Hm? Nhưng mà sao bà?

Bà Smith: H-Hổng hiểu sao kí lúc bà kéo sợi chỉ để miếng vải cố định lại với tấm thảm ớ, tự nhiên... n-nó bị tuột ra. Cái xong bà mới nhận ra là bà phải thắt nút sợi chỉ lại mới được.

Apple Bloom: *cười thầm* Bà dệt tấm vải đó mà bà lại quên thắt nút sợi chỉ sao?

Bà Smith: Th-Thì lúc đó có ai nói bà vậy đâu?

Applejack: Huh. Dị nghĩa là đầu tiên chúng ta sẽ cần có dụng cụ để may, vải, kim chỉ này nọ, các kiểu các thứ... Ủa mà bà, bộ bữa đó bà và mọi người chỉ làm một tấm thảm đó thôi hay sao?

Bà Smith: Ờ. Heh, biết gì hông? Đến kí lúc làm xong ớ, bà và mọi người đều hổng tin được là kí tấm thảm đó chỉ mất đâu đó tầm 1-2 ngày mới xong.

Apple Bloom: Ủa? Còn bức ảnh này là gì dị bà?

Bà Smith: À cái này á hả? Chắc tụi con biết món bánh táo lăn bột là món khoái khẩu của nhà mình òi nên bà khỏi cần phải nói nhiều dìa nó trong bức ảnh này nữa. Nói chung là bữa đó, trong lúc cả nhà đang làm việc thì tự nhiên có một vài kí bánh lăn bột bị ai đó ăn mất tiêu. Sau đó mọi người đều phát hiện ra người đó... *nhếch môi* lại chính là Applejack hồi lúc nó còn bé tííí tì ti đây nè.

Vừa nói bà Smith vừa show cho ba đứa cháu bức hình chụp lại em bé Applejack ăn hết một dĩa bánh lăn bột.

(Em bé Applejack)

Bà Smith: Từ đó mọi người nhận ra Applejack ăn cực kì nhiều luôn, ăn cứ như là một nam mã trưởng thành đang cần nhiều thứ dô bao tử dị ớ.

Nhưng cái tự nhiên Applejack xấu hổ đỏ mặt và che đi tấm ảnh hồi bé của mình.

Applejack: *đỏ mặt* B-Bà ơi bà! Sao bà lại cho Varo bạn con xem mấy cái này chớ!?

Varo Caster: Hm? Gì vậy, AJ? Sao tự nhiên cậu lại che đi bức hình của cậu vậy?

Applejack: *đỏ mặt* Th-Thì tại mình hổng muốn Varo thấy cảnh đó, được chưa!? T-Tại vì... Ugh, xấu hổ quớ đi ờ.

Varo Caster: *cười thầm* Gì chứ? Cậu xấu hổ chỉ vì người bạn thân nhất của cậu thấy được bức ảnh hồi bé tí của cậu sao? Mình có cười gì cậu đâu, Applejack? Mình thấy hồi đó nhìn cậu cũng dễ thương mà.

Applejack: *đỏ mặt* C-Cậu im đi, đồ nhiều chuyện! Hmph!

Cái xong Applejack có vẻ dỗi Varo nên cô ấy khoanh tay quay mặt sang chỗ khác. Varo chỉ biết cười trừ khi nhìn thấy Applejack như vậy. Nhưng khi nghe xong những gì bà Smith mới kể, Applejack mới tính toán tiếp những gì mình cần.

Applejack: Nhưng dù vậy mình cũng phải chuẩn bị nguyên liệu để làm lại món bánh đó mới được. Để coi... Mình cần có bột, mật ong, khoảng 50 kí xô táo, dầu, và lát nữa phải kiếm thêm củi để đốt nữa.

Bà Smith: Okê, giờ tới kí khoảng khắc khó quên được nè.

Varo Caster: Hm?

Bà Smith: Bà nói con nghe nha, Apple Bloom... Nếu Babs là người em họ mà con yêu quý nhất ớ, thì em họ Apple Rose của bà là đứa bà yêu quý nhất. Cứ mỗi lần gặp lại là bà và em ý đều làm một ván ở cuộc đua ngựa nhảy chân. Trong cuộc đua này ớ, mỗi đội sẽ gồm có hai pony và hai người đó sẽ buộc chân trước của cả hai lại với nhau bằng một sợi dây, rồi cố gắng chạy về đích. Bà và em ý đều đã rất cố gắng và cũng có phần hơi hiếu thắng nữa. Nhưng òi cuối cùng thì... chả có lần nào bà và Apple Rose về đích cả.

Applejack: Dị là còn phải chuẩn bị đồ cho một cuộc đua ngựa nữa...

Bà Smith: Và cái cuối cùng không thể thiếu, đó chính là cứ sau một ngày sum họp kết thúc là bà và tất cả mọi người sẽ cùng tụ lại và chụp ảnh tập thể với nhau ở trước kí chuồng trang trại của mình để làm kỉ niệm. Sau đó, bà sẽ lưu giữ tất cả tấm ảnh dô đây để có thể thấy gia đình nhà Táo đã phát triển như thế nào.

Applejack: Và cuối cùng là chuẩn bị máy ảnh để chụp ảnh tập thể cả nhà. *gật đầu* Okê.

Apple Bloom: Bà đúng là có nhiều kỉ niệm sau mỗi lần sum họp như vầy ha?

Varo Caster: Chỉ cần nhìn bà trong mấy bức ảnh này thôi là con cũng thấy bà vui như thế nào khi được gặp lại họ hàng của mình rồi.

Bà Smith: Và đó cũng là lí do tại sao bà lại đặt rất nhiều hi vọng dô ngày sum họp nhà Táo năm nay, tại vì lần này tụ tập tất cả các gia đình nhà Táo từ bốn phương tám hướng luôn ớ.

Applejack: Hm... Hiểu rồi. Vậy ra ngày sum họp từ đó tới giờ lúc nào cũng bận rộn hết, chơi thì cũng có nhưng mờ hơi ít. Okê, cám ơn bà nha bà. Con hứa sẽ làm cho ngày sum họp sắp tới trở nên đáng nhớ hơn bao giờ hết!

Nói xong, Applejack đi về phòng cô và suy nghĩ kế hoạch cho ngày sum họp nhà Táo sắp tới. Về phần Varo, cậu ấy muốn nghe tiếp câu chuyện về những ngày sum họp những năm về trước nên cậu quyết định ở lại cùng với Apple Bloom để nghe bà Smith kể chuyện tiếp. 



Giờ đã là đêm khuya. Trong phòng Applejack, cô ấy vẫn chưa ngủ, thay vào đó thì cô vẫn tiếp tục suy nghĩ liên tục về kế hoạch cho lần sum họp nhà Táo sắp tới. Nhưng có lẽ Applejack suy nghĩ quài vẫn chưa ra được gì, vì đơn giản là chắc do nãy giờ dùng não hơi nhiều nên đầu tóc cô hơi lộn xộn. Applejack vẫn chưa chịu dừng suy nghĩ, cô vẫn cứ đi qua đi lại nãy giờ trong phòng.

Đến khi cửa phòng Applejack được Apple Bloom và Varo mở ra thì cô mới dừng đi qua đi lại được.

Applejack: Hở? Apple Bloom? Varo? Hai người sang đây chi dợ?

Apple Bloom: Tại nãy giờ em nóng lòng muốn gặp Babs nên em hông có ngủ được luôn ớ, chị ơi.

Varo Caster: Mình đang ngủ thì tự nhiên nghe tiếng bước chân ở phòng em cậu. Mình đi qua thì thấy em cậu vẫn chưa ngủ. Rồi tự nhiên tụi mình lại nghe thấy tiếng bước chân ở phòng cậu nữa, nên tụi mình mới qua đây coi cậu đang làm gì.

Apple Bloom: *ngáp* Hai anh chị biết sao em lại háo hức muốn gặp lại Babs hông? Tại đến lúc ngày đó tới là em và em ý sẽ làm nhiều trò vui với nhau lắm.

Applejack: Kí vui mà em nói chỉ là phần đầu thôi. Bà đã giao cho chị trọng trách này òi, vậy nên chị hông thể nào làm bà thất vọng được.

Varo Caster: Ờm... Applejack?

Applejack: Hm?

Varo Caster: Mình biết cậu sẽ là người lên kế hoạch cho ngày sum họp gia đình nhà Táo sắp tới. Nhưng mà... cậu có cần nhất thiết phải làm đúng như những gì bà Smith đã kể cho cậu nghe không?

Applejack: Tất nhiên là cần chứ, Varo. Khó lắm mình mới có thể lên được kế hoạch hoàn hảo nhất cho ngày sum họp òi đó. Nhìn phức tạp vậy thôi chứ thực ra mình cũng chỉ làm theo những gì bà mình đã làm mấy năm trước thôi à.

Varo Caster: Mà nè, AJ. Cậu đổi gió chút xíu cũng được mà. Bà cậu cũng đâu có ép cậu phải làm đúng y chang những gì bà cậu đã làm vào mấy lần sum họp trước đâu?

Applejack: Hổng được, Varo. Mình cần phải chuẩn bị tất cả các kí hoạt động mà bà mình và những họ hàng nhà Táo hồi đó của mình đã làm. Như vậy mới có thể khiến cho buổi sum họp nhà Táo sắp tới được diễn ra một cách triệt để nhất. Cậu hiểu chưa?

Varo Caster: *thở dài* Thôi được, cậu muốn làm sao thì tuỳ cậu. Mà nếu cậu cảm thấy khó khăn quá thì cứ gọi mình, mình sẽ giúp cậu.

Applejack: *gật đầu* Ừm. Mơn Varo nha. *ngáp* Thôi thì ngày mai chúng ta sẽ dô làm luôn. Giờ mình phải chợp mắt xíu.

Sau đó, Applejack cũng chịu lên giường, đồng thời Apple Bloom có vẻ buồn ngủ quá nên ngủ luôn trên giường chị mình. Thấy Applejack và Apple Bloom lên giường chuẩn bị ngủ thì Varo cũng đi ra khỏi phòng Applejack và đi về phòng của mình nghỉ ngơi.

Varo Caster: Chúc hai chị em ngủ ngon.

Applejack & Apple Bloom: Chúc Varo/anh Varo ngủ ngon.

Dứt lời, Varo nhẹ nhàng đóng cửa phòng Applejack và đi về phòng ngủ.



Sáng hôm sau...

Varo Caster: Zzzz... Zzzz... Zzzz...

Applejack: Dậy i, cộng sự êy!

Đang ngủ ngon lành, cái tự nhiên Applejack xuất hiện và kéo cái chăn khỏi người Varo làm cậu tỉnh dậy.

Varo Caster: *mở mắt* H-Huh?

Applejack: Đi thôi nào, Varo! Nay tụi mình có nhiều thứ phải làm lắm ớ! Đi!

Varo Caster: *dụi mắt* O-Okê. C-Cậu xuống trước đi. Đợi mình chút xíu.

Applejack: Ờ! Nhớ là đừng có trốn đó nha!

Sau đó, Applejack đi xuống trước. Còn Varo, vì mới dậy nên cậu ấy vẫn chưa tỉnh táo lắm. Mới sáng sớm mà đã phải dậy và làm việc nên Varo đành phải lết cái thân mệt mỏi của mình đi xuống dưới lao động cùng gia đình Applejack.



Việc đầu tiên cũng là việc mà ngày nào nhà Applejack cũng phải làm, đó là việc đá cây táo truyền thống. Thêm nữa là vì trước đó Applejack có nói là cần táo để chuẩn bị bánh táo lăn bột và mức táo nên Applejack cùng anh cô là Big Mac, em gái Apple Bloom và người bạn chí cốt Varo đi ra đá vài cái cây táo trong vườn nhà mình để lấy nhiều xô nhất có thể, nói đúng hơn là khoảng 50 cái xô táo.

Tiếp theo, đó là Applejack đi qua nhà Rarity để xin vải và kim chỉ. Mặc dù ban đầu Applejack định xin một chút, nhưng khi nhớ lại là cả dòng họ nhà cô sẽ đến nên cô bảo Rarity là bản thân đang cần hơi bị nhiều vải. Rarity cũng không ngại ngần mà lấy vải cho bạn mình để cô ấy đem về cho mọi người cùng may vài tấm thảm để cắm trại.

Xong vải thì đến nguyên liệu làm bánh lăn bột. Táo vẫn chưa đủ nên Applejack đi qua nhà Pinkie Pie để xin vài nguyên liệu như bột, sữa và rấấất là nhiều mật ong luôn, mà mật ong đó Pinkie lấy trực tiếp từ tổ ong luôn mới ghê chứ. Chưa hết, Pinkie muốn thêm xíu nữa nên cô ấy ném tổ ong đi và cho Applejack thêm chút kim tuyến để có gì trang trí luôn. Ủa mà bánh lăn bột có cần kim tuyến đâu mà cậu cho AJ chi dợ, Pinkie?

Tiếp theo là "qua-tờ"—À nhầm! Ý tui là nước, thưa quý vị. Applejack để ra nhiều cái xô và xếp chúng thành một hàng để chuẩn bị đổ nước vào chúng. Nhưng Applejack thay vì dùng vòi thì cô lại chọn biện pháp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net