Tập 7: Việc gì khó? Đã có Spike!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở Thư Viện Gỗ Sồi...

Spike: ... 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12. Woah! Nhiều dữ dợ, chị Twilight!?

Twilight Sparkle: Chị thì chị thấy cũng chưa đến nỗi nhiều đâu.

Spike: Chị đùa em chắc? Tận 12 cuốn luôn ớ, chị Twi! Sao chị có thể đọc hết được đống này trong một tuần được chớ?

Twilight Sparkle: Nếu đã biết vậy thì công chúa Celestia còn giao chúng cho chị làm gì nữa, Spike? Và dĩ nhiên chị sẽ không làm thất vọng người thầy của chị đâu.

Spike: Huh. Thôi được òi. Cứ hi vọng là chị hông có ngủ gục trong lúc đọc i.

Twilight Sparkle: À mà Spike, chị có ý này hay nè. Hay là hôm nay em đi ra ngoài kia chơi đi?

Spike: Hở? Th-Thiệt hả chị?

Twilight Sparkle: Mm-hmm. Tại 12 cuốn sách này sẽ làm cho chị bận rộn vào một thời gian nên chị nghĩ lúc đó chị sẽ không có gì cho em làm. Em thấy sao, Spike?

Spike: Hm... Nhắc mới nhớ, giờ em có nguyên cả một danh sách những cái mà em chưa bao giờ làm ở Ponyville nè!

Spike nói xong thì đi về phòng lấy ra một tờ giấy danh sách ghi lại những việc mà Spike cực kì muốn làm khi có thời gian rãnh.





Nhưng công nhận chị sao thì em nấy, tức là danh sách của Spike cũng dààài không kém gì Twilight.

Spike: Okê. Để coi... Việc đầu tiên: Chạm mũi bằng lưỡi.

Bằng một cái logic nào đó mà Spike có thể đưa lưỡi cậu chạm vào mũi dễ như cơm bữa.

Spike: Xong! Tiếp theo... Chơi trống bằng cách vỗ bụng.

Spike vỗ vài ba cái vô bụng mình để nó... phát ra tiếng trống.

Spike: Okê! Cái tiếp theo... Ngửi kí chân thúi của mình.

Spike làm một việc mà không thể nào ngờ được, cậu ấy lại ngửi cái mùi hôi từ chính bàn chân của cậu luôn mới ghê chứ. Th-Thôi kệ đi, thói quen của người ta mà... Nhưng mà thói quen thì cũng có cái sạch, cái không sạch.

Spike: Xong! Và cái tiếp theo là...

Nhưng khi nhìn xuống dưới thì Spike nhận ra... Đậu xanh, nhìn cái tờ giấy dài dằng dặc vậy thôi, chứ thực chất nó chỉ có đúng... 3 việc để cho Spike làm khi rãnh rỗi. Hổng hiểu cậu nhóc này luôn.

Spike: Huh. Sao nhanh dữ dị trời? *thở dài* Hông biết còn việc gì khác để mình làm hông ta?





Nhận ra bản thân đã làm hết những gì có thể làm trong tờ giấy hồi nãy, Spike đành phải đi dạo quanh khu cậu sống để coi có gì để cậu nhóc làm nữa không trong lúc Twilight đang bận.

Spike: Giờ phải kiếm kí gì đó để làm mới được. Nhưng làm gì mới được chứ?

Spike đang đi dạo thì có gì đó thú vị đập vào mắt cậu ấy.

Spike: Hở?

Nhìn thì mới biết đó là một chiếc khinh khí cầu lớn và đang được giữ cố định dưới mặt đất.

Spike: Ây? Khinh khí cầu kìa! Lâu lắm òi chưa đi lại khinh khí cầu. Mình phải trải nghiệm lại cảm giác đó cái đã!

Spike quyết định chơi lớn, cậu sẽ đi một chuyến khinh khí cầu để thư giãn đầu óc. Khi chạy tới chỗ khinh khí cầu, Spike lỡ đập mặt dô khinh khí cầu khiến dây cố định của nó tuột ra khỏi mấy cọc gỗ cắm xuống mặt đất và nó bắt đầu bay đi.

Spike: Í-Í chết! Nó bay đi òi!

Spike nhanh chóng đuổi theo khinh khí cầu để bắt nó quay về mặt đất. Trên đường chạy, Spike nhìn thấy một cái bạt nhún. Spike nhảy lên vài chiếc thùng gỗ để có độ cao và nhảy xuống bạt nhún để bạt nhún bật cậu lên cao để cậu tóm lấy sợi dây của khinh khí cầu. Nhưng Spike lên chưa đủ cao nên cậu đã bắt trượt. Thay vào đó, Spike lỡ ngã vào một chiếc xe kéo và chiếc xe kéo di chuyển ngay khi Spike ngã vào trong. Spike lợi dụng chiếc xe kéo mà mình đang ở trong để thẳng tiến nhanh tới chiếc khinh khí cầu đang bay phía trước. Nhưng vừa mới tới gần nó thì...

Spike: Ah!

Spike nhận ra phía trước là bà Smith đang ở trên đường. Spike nhanh chóng dùng móng ngưng hai bánh xe của xe kéo lại và nó bị ngã nhào về phía trước rồi bật Spike lên cao. Spike lợi dụng mình đang ở trên cao để cố tóm lấy sợi dây của khinh khí cầu. Và cuối cùng Spike cũng tóm được sợi dây của nó, nhưng khinh khí cầu lại kéo theo Spike vào trong khu rừng Everfree luôn mới đau.

Spike đáp xuống đất, cậu tìm thấy một cành cây và cột sợi dây của khinh khí cầu vào đó để không cho nó bay nữa.

Spike: Phew... May quớ.

Sau đó, Spike định quay mặt về. Nhưng khi vừa mới quay đầu lại, Spike nhận ra bản thân cậu đã vô trong khu rừng Everfree đáng sợ từ lúc nào không hay.

Spike: Đ-Đ-Đừng nói là... mình đang ở trong rừng Everfree nha!?

*Rẹt! Rẹt! Rẹt!*

Spike: Wh-Whoa!

Từ từ có tiếng như có thứ gì đó làm gãy cành cây khiến Spike hơi bị giật mình.

Spike: B-Bình tình nào, Spike. Đ-Đúng là mình đang ở trong rừng Everfree, nhưng mờ... c-cũng đâu có nghĩa là mình sẽ gặp thứ gì đó đáng sợ ở đây đâu? M-Mình chỉ cần đi tìm lối ra, rồi sau đó—Ow!

Đang đi thì Spike không để ý nên lỡ vấp phải vật gì đó và ngã xuống. Khi Spike cố gắng đứng lên thì... ối mạ ơi...

Spike: H-Huh?

Spike nhận ra thứ mình vừa mới vấp phải... là chân của một con sói lớn. Đáng sợ hơn là con sói đó lại có cơ thể làm từ nhiều khúc gỗ, lá cây và sỏi đá, kèm theo đôi mắt xanh dữ tợn đó khiến nó càng trông quái dị hơn những con sói bình thường. Nhưng xui cho Spike là không chỉ có một con, mà có đến 2 con đi theo sau nó nữa.

Spike: Uh-oh... G-Giống như chị Twi nói, n-nếu trong những trường hợp như này thì giải pháp tốt nhất là...CHẠY LÀ THƯỢNG SÁCH!!!

Spike dứt lời thì cậu nhóc chạy bán sống bán chết và không dám quay đầu lại nhìn 3 con sói quái dị kia. 3 con sói kia thấy Spike chạy thì bọn chúng cũng đuổi theo và nhe hàm răng sắc nhọn ra như sáng nay chưa ăn gì.

Chạy được một quãng, Spike nhận ra trước mặt cậu là ngõ cụt. Spike cố gắng tìm đường thoát thân, nhưng chả tìm được lối đi nào hợp lí. Thế là xong, Spike không biết phải làm gì ngoài việc phải ngậm ngùi chịu đừng việc làm bữa ăn nhẹ cho mấy con sói. Chưa kể tới mấy con sói này không chỉ nhìn ghê mà hơi thở của chúng ghê đúng nghĩa đen nữa, chả biết bọn này vệ sinh răng miệng kiểu gì. Nhưng 3 con sói chưa kịp làm gì tới Spike thì một viên đá từ đâu ném tới một con trong số chúng khiến chúng mất tập trung.

Spike: H-Huh?

Applejack: Có ngon thì tới mà ăn tao nè!

Spike nhận ra người vừa mới ném viên đá chính là Applejack.

Spike: Ch-Chị Applejack!

Applejack: Chạy i, Spike!

Applejack ném thêm một viên đá nữa vào mặt mấy con sói khiến chúng húng máu và đuổi theo Applejack ngay lập tức, tạo điều kiện cho Spike chạy thoát thân.

Applejack dẫn lũ sói đi theo mình. Khi đã đi được một quãng đường, Applejack bỗng dưng ra lệnh...

Applejack: Tới lượt cậu ớ, Varo êy!

Varo Caster: Ờ!

Nghe được lệnh, Varo mau chóng dùng cả 4 bốn chân DẪM NÁT con sói đầu tiên trong 3 con sói khiến nó tan nát thành từng mảnh vụn, đồng thời đáp đất để ngăn không cho 2 con còn lại đuổi theo Applejack.

Không chờ đợi Varo ra chiêu, 2 con sói lao thẳng tới phía Varo. Varo LÁCH sang bên phải đế né con thứ 2, cuộn người LĂN về phía sau để né con thứ 3. Varo vừa mới đứng dậy thì cậu lập tức thấy con thứ 2 ở trước mặt mình. Nhưng Varo kịp BẮT lấy đầu nó và ĐẬP nó xuống đất. Chưa kịp đấm con thứ 2 thì con thứ 3 đã NHẢY tới vồ lấy Varo khiến cậu ngã xuống đất. Lợi dụng Varo nằm sàn, con sói thứ 3 định ăn đầu Varo nhưng đã bị Varo chặn lại bằng việc đẩy đầu nó ra xa. Nhưng con sói thứ 3 chưa kịp ăn đầu Varo thì nó đã bị Applejack dùng hai chân sau ĐÁ "bùng!" một phát khiến nó vỡ vụn văng tung toé.

Applejack: Có sao hông, Varo?

Varo Caster: Sau cậu kìa, AJ!

Lập tức nhìn thấy con còn lại đang NHẢY tới Applejack, Varo nhanh chóng đứng dậy và làm một quả ĐẤM thiệt mạnh vào đầu của con sói đó.

*Boom!*

Con sói còn lại vì ăn trọn quả đấm siêu mạnh nhưng không khổng lồ của Varo nên nó cũng bị tan nát như 2 con còn lại. Varo và Applejack sau đó cụng tay với nhau.

Applejack: Varo vẫn đánh giỏi như mọi ngày thiệt hen?

Varo Caster: Cậu cũng không tồi đâu.

Spike: W-Wow! Chị Applejack! Anh Varo! Công nhận 2 anh chị tuyệt quá trời quá đất luôn á! 2 anh chị đánh cứ như là đóng phim hành động luôn! Nhờ có 2 anh chị mà em mới được an toàn òi!

Spike bỗng dưng nói chậm lại...

Spike: H-Hai anh chị... đã cứu em... Em cám ơn 2 anh chị nhiều lắm.

Spike đi tới ôm lấy Applejack và Varo.

Applejack: Aww... Hông có gì đâu mà, Spike.

Varo Caster: Giờ tụi mình đi về Ponyville thôi.

Spike: Ủa nhưng mà... sao 2 anh chị lại dô đây chi dợ?

Applejack: Nãy đang nói chuyện với nhau thì chị với lại Varo thấy một cái khinh khí cầu tự nhiên bay khỏi Ponyville.

Varo Caster: Sau đó tụi anh quyết định đi theo khinh khí cầu để đưa nó về chỗ cũ. Mà chắc em cũng thấy nên em mới vô được đây, đúng không?

Spike: U-Uh... D-Dạ đúng òi ớ! Hehehe... M-Mà anh Varo nói đúng ớ, tụi mình đi dìa thoi.

Varo đi lấy sợi dây khinh khí cầu, buộc nó lại vào đuôi của cậu và cậu cùng với Applejack và Spike đi về Ponyville.

Nhưng cả 3 người bọn họ nào đâu biết rằng 3 con sói hồi nãy... vẫn chưa hoàn toàn bị phá huỷ, bởi lẽ bỗng dưng các bộ phận trên người chúng đột nhiên từ từ nối lại với nhau, báo hiệu rằng chúng sẽ quay lại thêm lần nữa.





Cuối cùng thì Applejack, Varo và Spike cũng về được Trang Trại Táo Ngọt sau khi trả khinh khí cầu về chỗ cũ của nó.

Applejack: Cám ơn em vì đã đi cùng chị dìa nhà nha, Spike. Giờ chị có việc cần phải làm òi. Varo ơi, cậu muốn phụ mình thì cậu dô luôn cũng được.

Varo Caster: *gật đầu* Ừm.

Spike: H-Hai anh chị đợi đã! Chị dừa nói chị có việc hả, chị AJ? Vậy em có thể dô giúp chị và anh Varo được hông?

Applejack: Thôi không cần đâu, Spike. Chị với Varo làm thôi là được òi.

Varo Caster: Em cứ về đi, Spike. Để anh với AJ làm cho.

Spike: 2 anh chị đã cứu em, vậy nên em phải tìm cách đáp ơn đáp nghĩa lại cho 2 anh chị chớ.

Applejack: Thôi mà, Spike. Bạn bè với nhau, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện bình thường mà.

Varo Caster: Mấy chuyện đền ơn như này cũng không cần nhất thiết phải làm đâu, em hiểu không?

Spike: 2 anh chị hổng hiểu gì hết ớ. Em nhất định phải làm gì đó cho 2 anh chị! Em hông cần biết việc đó là việc nhỏ hay lớn, chỉ cần nó phụ giúp cho 2 anh chị thì em sẽ làm!

Applejack: ... *thở dài* Thôi được òi, em muốn làm gì thì làm. Còn cậu thấy sao, Varo

Varo Caster: Haizzz... Giờ có từ chối cũng như không. Thôi cứ cho em ấy làm đi, AJ.

Spike: Hay quá! Em cám ơn 2 anh chị nhiều nha! Em sẽ hông làm 2 anh chị thất vọng đâu!

Applejack: Heh, nhìn nhỏ mà có tinh thần ghê ta? Để coi... À, Apple Bloom nhà chị đang ở sân nhà tắm rửa cho Piggington. Chị muốn phụ lắm, nhưng giờ chị bận việc ngoài đây rồi. Hay là em làm dùm chị nha, Spike?

Spike: Okê con dê! Em làm ngay đêy!

Dứt lời, Spike phấn khởi chạy đi tìm Apple Bloom ngay, để lại Varo và Applejack ở ngoài làm việc.

Varo Caster: Mình biết em ấy chăm chỉ vậy là tốt, nhưng mình hi vọng em ấy đừng chăm chỉ quá là được.

Applejack: Mình cũng vậy.





Cũng không mất nhiều thời gian để Spike tìm được Apple Bloom lúc này đang tắm cho con lợn Piggington mà Applejack nói.

Spike: Hế lô Apple Bloom!

Apple Bloom: Oh? Chào cậu, Spike. Cậu tới đây chi dợ?

Spike: Chị cậu nhờ mình tới đây để phụ cậu một tay ớ.

Apple Bloom: Dị hả? Vậy cám ơn cậu nhiều nha.

Spike: Okê. Làm thoi!

Nói xong, Spike cùng Apple Bloom cầm bàn chà và xà phòng lên, rồi chà kĩ từng chỗ một trên người con Piggington.





Sau khoảng đâu đó 1 tiếng đồng hồ, Applejack và Varo giờ đang cất táo xuống dưới kho của Applejack dưới lòng đất.

Spike: Chị Applejack ơi! Anh Varo ơi! Em xong òi nè!

Spike kêu tên Applejack và Varo để thông báo với họ là mình đã rửa Piggington cùng với Apple Bloom xong. Nhìn Piggington bây giờ sáng bóng dễ sợ. Công nhận nhóc Spike này cũng được nghề phết.

Applejack: Okê, 2 em làm tốt lắm.

Apple Bloom: Chị ơi chị, giờ em đi được chưa? Em phải đến để họp cùng với lại Scootaloo và Sweetie Belle để chuẩn bị cho môn trượt nước nữa.

Applejack: Heh, được chứ. Em đi đi.

Apple Bloom: Dạ, em đi đêy! Bái bai mọi người nha! Đội Duyên Tự Chinh Trượt Nước ơi, mình tới đêy!

Xong việc thì Apple Bloom nhanh chóng rời khỏi trang trại và đi tới nhà cây của cô bé để chơi cùng với hai đứa bạn còn lại trong đội.

Applejack: Được rồi ớ, Spike. Nãy chị đã cứu em, và giờ em đã giúp chị nên chúng ta hoà òi. Em dìa được òi đó.

Spike: D-Dạ!? E-Em chưa dìa được đâu, chị Applejack!

Varo Caster: Hở? Tại sao lại chưa về được?

Spike: Cái cọ rửa cho con heo nhà chị ớ, cái đó còn chưa bằng việc chị đã cứu mạng của em đâu! Vậy nên em cần phải làm thêm nhiều việc hơn nữa!

Applejack: Nh-Nhưng mà nói nghe nè, Spike... Chị biết là em muốn giúp chị, nhưng mờ... chị hông muốn phải bắt em làm mọi việc cho chị đâu. Em hiểu hông?

Spike: Đi mà, chị AJ! Em xin chị ớ! Cho em làm thêm i!

Spike cầu xin Applejack tới nỗi cậu nhóc phải quỳ xuống van xin Applejack.

Spike: Em hứa em sẽ hông làm chị thất vọng đâu! Và một khi Spike hứa là Spike sẽ làm!

Applejack: U-Uh...

Spike: Đi mà, chị AJ! Đi mà, đi mà, đi mà, đi mà!

Spike cầu xin Applejack tới mức cậu nhóc ôm lấy chân của Applejack khiến cô ấy khó xử không biết nên đáp lại Spike kiểu gì. Cảm thấy cứ đứng yên coi Spike cầu xin AJ như vậy không phải là cách nên Varo buộc lòng đứng ra can ngăn.

Varo Caster: Spike, Spike, Spike! Ra đây anh nói nè!

Varo kéo Spike ra khỏi chân của Applejack.

Varo Caster: Sao tự nhiên em lại muốn giúp Applejack làm gì nữa? Anh đã nói với em là những chuyện như này cũng không cần thiết phải làm đâu mà. Anh và chị Applejack chỉ cần thấy em an toàn hoặc cùng lắm em cảm ơn tụi anh là được rồi, khỏi cần phải làm ba cái chuyện này đâu. 

Spike: Em làm vậy là bởi vì nó là luật òi, anh Varo!

Varo Caster: *nhíu mày* Ủa luật gì?

Spike: Đây, cho anh xem luôn!

Spike khè lửa ra một tấm thẻ nhìn như cái chứng minh thư và đưa nó cho Varo coi.

Spike: Theo như cái tấm thẻ "Luật Rồng Của Spike" của em ớ, thì một khi có ai đó làm việc gì đó lớn đối với em thì em bắt buộc phải trả ơn lại người đó đến khi nào em cảm thấy thoả mãn với những gì mình làm thì thôi.

Varo Caster: Oi. Chắc chắn 100% cái này là do em làm, chứ làm gì có luật đó đâu?

Spike: Mà dù luật đó hông có đi nữa thì nó vẫn là luật của em, và một khi nó là luật của em thì em phải hoàn toàn tuân thủ và làm theo nó. Anh hiểu hông?

Varo Caster: *thở dài* Thôi bớt xàm đi, cha nội. Giờ tóm lại là em muốn làm gì đó cho Applejack vì cậu ấy đã cứu em, đúng không?

Spike: Đúng!

Varo Caster: Ủa vậy sao không làm gì đó cho anh đi? Chẳng phải lúc nãy anh cũng có mặt để cứu em đó sao?

Spike: Hở? Hm...

Khi nghe Varo nói vậy, Spike cảm thấy Varo nói nghe cũng lọt tai.

Spike: Ờ ha? Nghe hợp lí phết nhở? Lúc đó anh cũng dô cứu em nên đáng lẽ em cũng phải làm gì đó cho anh chớ, đúng hông?

Varo Caster: *gật đầu* Ừm. Bây giờ vầy... Em cứ về nhà anh đi, rồi anh sẽ từ từ giao việc cho em. Anh biết là hồi nãy việc mà em làm vẫn chưa đủ cho Applejack, nhưng em lo gì chứ? Khi nào em rãnh thì em vẫn có thể qua đây làm phụ cậu ấy được mà.

Spike: Huh, anh nói đúng thiệt. Vậy để khi nào em có thời gian thì em sẽ qua đây trả hết món nợ mà em vẫn còn nợ chị Applejack!

Varo Caster: *thở dài* Đền ơn thôi mà làm như siết nợ vậy cha? Thôi. Đi về.

Spike: Dạ!

Bàn bạc xong, Spike liền đi về nhà Varo để phụ việc cho cậu ấy.

Varo Caster: Hôm nay nó bị làm sao vậy?

Applejack: Mình cũng hổng biết nữa. Biết là em ý có lòng tốt òi, mà mỗi tội em ý có đi hơi quá.

Varo Caster: Nhưng mà thôi kệ đi, ít ra giờ nó không làm phiền cậu nữa, Applejack. Mình sợ Spike nó cứ năn nỉ quài thành ra nó làm phiền cậu nên mình mới kêu nó về nhà làm vài việc phụ mình, chứ mình cũng không có ý muốn bắt nó làm giúp việc trong nhà mình luôn đâu.

Applejack: Cám ơn Varo nha. Thôi, mình dô trong làm bánh táo với bà mình cái. Bái bai Varo nha!

Varo Caster: Ờ. Gặp cậu sau, AJ!

Sau đó, Varo cũng rời khỏi Trang Trại Táo Ngọt và đi về nhà theo Spike.





Varo dẫn Spike về nhà mình để cậu nhóc không làm phiền Applejack nữa. Về tới nơi, Varo mở cửa nhà ra để Spike đi vào trong.

Spike: Okê! Anh có việc gì cần em làm phụ hông, anh Varo?

Varo Caster: Em có cần nhất thiết phải làm việc này không, Spike? Anh và Applejack còn không bắt buộc em làm nữa kìa.

Spike: Anh và chị Applejack hông kiêu em làm, nhưng đó là trách nhiệm mà em cần phải làm! Bởi vì anh đã cứu em, vậy nên em hứa em sẽ làm việc cho anh cả đời luôn!

Varo Caster: *thở dài* Thiệt luôn?

Spike: *gật đầu* Thiệt!

Varo Caster: Thôi được rồi, em muốn sao thì tuỳ em. Nhưng mà đối với anh ớ, anh thấy việc cứ để em làm việc cho anh cũng không đúng đâu. Em có phải trợ lí hay giúp việc nhà anh đâu mà em phải làm chứ?

Spike: Cái này là nó khác với "giúp việc", anh hiểu hông? Giúp việc ớ, là người ta làm để người ta được thưởng. Còn em thì em khỏi cần anh phải thưởng gì hết ớ, cái này là em chỉ đang cố gắng trả ơn cho anh thôi mà.

Varo Caster: Anh còn chưa nói đến chị kì lân mọt sách nhà em nữa kìa. Đáng ra em phải phụ đỡ cậu ấy một tay chứ.

Spike: Thì đúng là vậy, nhưng giờ cứ để chị Twilight sang một bên i. Giờ em cũng đang rãnh hông có chuyện gì làm nên em đang định kiếm gì đó làm cho đỡ chán đây nè.

Varo Caster: Nếu em rãnh thì em làm việc mà em thích làm đi, đi chơi đâu đó cũng được mà.

Spike: *thở dài* Nói thiệt chứ hồi nãy em cũng có làm òi, nhưng em chỉ làm được có mỗi... 3 việc mà em muốn làm à. Giờ em chả biết phải làm gì hết ớ.

Varo Caster: Trời? Có đúng 3 việc thôi hả?

Spike: *gật đầu* Ừm. Mà anh biết tại sao em lại nói giờ em rãnh hông? Tại hồi nãy ở thư viện ớ, chị Twilight được công chúa Celestia giao cho nhiệm vụ là đọc hết 12 quyển sách trong tuần này. Em có bảo chị ý 12 quyển sách như vậy là có hơi quá, nhưng hổng hiểu sao chị ấy vẫn cứ coi 12 quyển sách đó như đống sách trong thư viện của chị. Trong lúc đọc hết 12 cuốn đó thì chị Twi có bảo là chắc chị ấy sẽ hông có việc gì giao cho em trong lúc chị ấy đang ngồi đọc sách nên mới cho em nghỉ xả hơi ngày hôm nay.

Varo Caster: Thì Twilight nói em là nghỉ xả hơi chứ có phải đi giúp việc cho ai đâu mà em lại...?

Spike: Thôi mờ, anh Varo! Ít ra anh cũng phải để em làm gì đó để trả ơn cho anh đi chớ! Hồi nãy anh nói anh dẫn em dìa đây để

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net