CHƯƠNG 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận đơn 2 giữa Seigaku và St.Rudolph bắt đầu

Mizuki bước vào sân với vẻ mặt đắc ý, tự tin khi cho rằng bản thân mình đã có được mọi thông tin dữ liệu về Fuji Syusuke, kẻ được người người gọi là thiên tài.

Nhìn Fuji Syusuke vào sân phong thái ung dung, điềm đạm, được mọi người reo hò cổ vũ, Mizuki càng thêm tự đắc ý, nghĩ thầm: Fuji Syusuke, danh hiệu thiên tài của ngươi từ hôm nay sẽ trở thành quá khứ. Ta mới là người lợi hại nhất.

Tự chìm đắm trong mơ tưởng viễn vông, Mizuki cũng không chú ý tới Fuji Syusuke từ chối bắt tay với mình. Hắn vẫn cứ cho rằng đó là những chống trả yếu ớt cuối cùng của kẻ sắp bị hắn đánh bại.

Nhưng Mizuki không biết rằng, ngày hôm nay chính là ngày thua thảm bại nhất trong cuộc đời hắn. Kẻ khóc người cười, mà Mizuki chính là kẻ phải khóc.

Trận đấu chính thức bắt đầu, từ Fuji Syusuke phát bóng. Mỉm cười là lốt mặt nạ ngụy trang của Fuji Syusuke giờ đây đã bị lấy xuống, dung nhan lạnh băng, ánh mắt sắc bén lợi hại. Tay trái ném bóng lên cao, tay phải vung vợt mà đập. Một đường phát bóng đẹp đẽ, làm người cảm thán không thôi.

Mizuki tự cho là có được mọi tư liệu tương quan của Fuji Syusuke, hắn không chút bối rối mà đánh trả lại. Nhằm vào chỗ mà hắn cho là góc chết của Fuji Syusuke. Nhìn đối phương không di chuyển đến kịp đón bóng làm cho tâm tình Mizuki càng thêm sảng khoái lợi hại.

"Làm sao có thể, Fuji học trưởng thất lạc điểm." Bộ ba năm nhất, nhất sùng bái Fuji Syusuke là Katsuo thốt lên không thể tin được vào mắt mình.

So với bọn họ thất kinh, ngược lại Ryoma trông có vẻ là hiểu rõ mà cười. Dựa vào thị lực tinh tường, hắn tuyệt đối tin rằng khi nãy là Fuji Syusuke là cố tình hạ thấp vợt, không có ý định đón bóng. Ngửa đầu uống ponta nho, ánh mắt Ryoma vẫn cứ như cũ mà khóa chặt vào gương mặt như ngọc băng lạnh lẽo của người nọ.

Fuji học trưởng, đúng là ác ý. Trêu đùa người khác. Nhưng mà từ hắn xem ra, tên Mizuki đó còn không biết bản thân hắn đang bị Fuji học trưởng đùa giỡn đi. Còn tự cho là tài giỏi dương dương tự đắc. Hạ màn, đến khi biết chân tướng, hắn có mà bị tức đến hộc máu.

Quơ tay lấy lon ponta đặt trên ghế nhưng chụp lấy chỉ là trống không. Ryoma nhìn lại thì thấy Tezuka từ lúc nào đã đứng phía sau, tay còn cầm lon nước của hắn.

"Nước có ga uống ít thôi, không tốt cho sự phát triển của xương." Không để ý đến khuôn mặt nhỏ bất mãn, Tezuka từ túi vợt lấy ra ấm nước của chính mình đưa cho Ryoma, "Nếu khát, ngươi nên uống cái này."

Bị Tezuka nhét vào tay ấm nước, Ryoma dưới cái nhìn chăm chú chỉ đành bất đắc đĩ mà uống. Hút một ngụm, vị chanh chua chua nhàn nhạt, lấn át đi vị ngọt của ponta khi nãy. Làm Ryoma ngoài ý muốn thích ý, không khỏi uống lên nhiều một chút. Hai đại mắt mèo híp lại đầy vẻ thỏa mãn.

Thiếu niên yêu thích, làm Tezuka có một cảm giác thành tựu trong lòng. Hắn biết thiếu niên của hắn, để ý chiều cao nhưng lại ưa thích nước có ga. Vì lẽ đó hắn cố tình chuẩn bị riêng nước uống cho thiếu niên.

Nhìn Ryoma uống đến chán chê, bờ môi hồng hào, trơn mền, làm tâm thần Tezuka bần thần không yên, chỉ muốn đặt lên đó một cái hôn, nếm thử mùi vị của nó. Rồi lại lưu luyến dứt ra. Mãi mê trong ý nghĩ điên rồ, Tezuka bị tiếng nói khàn khàn riêng biệt của thiếu niên hỏi đến: "Fuji học trưởng rất mạnh sao, bộ trưởng?"

Giấu đi sự mất tập trung của mình, Tezuka trở lại dáng vẻ đạm mạc như thường ngày, không nóng không lạnh nói: "Fuji, hắn rất mạnh. Có rất ít người chứng kiến được bản lĩnh thực sự của Fuji."

Nghe Tezuka nói như vậy, Ryoma trong lòng như có một khát khao mãnh liệt muốn được đấu với Fuji, bất giác làm hắn nói ra suy nghĩ của mình: "Thật là muốn đấu với Fuji học trưởng một lần."

Quá hiểu biết với thiếu niên, Tezuka chỉ ôn tồn sủng nịch nói: "Bé ngoan. Nếu có cơ hội, ta sẽ sắp xếp cho ngươi đấu với Fuji một trận."

Được lời hứa của Tezuka, khuôn mặt Ryoma như sáng bừng lên. Mà trong sân, Fuji Syusuke liên tục bị Mizuki dẫn trước 0-5, dẫn đến sắc mặt của mọi người trong Seigaku không được tốt lắm. Trong đó, có một số người vẫn bình tình không lo lắng, bao gồm Tezuka, Ryoma và cả Inui, người luôn tìm cách thu thập dữ liệu từ Fuji, nhưng dữ liệu đó chưa bao giờ là đủ hoặc chính xác.

Trao đổi nơi sân, khi đi ngang qua Mizuki, Fuji Syusuke đừng lại nói với đối phương vài lời: "Ngươi biết Twist Spin Shot gây thương tổn, tạo thành gánh nặng đến cánh tay nhưng vẫn để cho Yuuta sử dụng."

Biết rõ Fuji Syusuke muốn hỏi, Mizuki điềm nhiên trả lời không có một tia chột dạ: "Đối với ta, thắng lợi mới là điều tất yếu. Còn những thứ khác, hừ, tất cả đều không quan trọng."

Fuji Yuuta nghe được đoạn đối thoại của hai người, không biết nói gì. Chỉ biết mơ hồ nhìn theo bóng lưng của ca ca mình. Bỗng chốc bóng lưng ấy thật cô đơn.

Trong lúc Fuji Syusuke đổi lấy vợt mới, Ryoma tranh thủ đi lại đối phương, miệng hừ hừ không vui: "Fuji học trưởng, ngươi chơi đủ chưa? Nếu còn chơi tiếp là thua luôn đấy!"

Fuji Syusuke trên mặt xẹt qua ý cười, đôi tay nhẹ nhàng mơn trớn gò má bóng loáng của thiếu niên rồi véo nhẹ một cái, như đã ghiền thu tay lại. Giọng nói vẫn là ôn nhu như cũ: "Đợi lát nữa, ta sẽ thu thập hắn cho ngươi."

Đi đến phần sân của mình, Fuji Syusuke trực tiếp đánh trả một đường bóng, tức khắc ghi được điểm, không để ý đến vẻ mặt khó tin được của Mizuki, Fuji Syusuke bâng quơ nói: "Về cách đánh này, tất cả đều là sở trường của ta."

Ở lượt tiếp theo, Fuji Syusuke liên tục ghi được điểm, còn Mizuki chỉ biết chật vật chạy theo từng đường bóng của đối thủ, tựa như một tên hề. Đến nỗi, Ryoma cũng không nỡ nhìn mà nói một câu: "Fuji học trưởng, quả nhiên là không dễ chọc mà phải không bộ trưởng?"

"Ngươi không nên nói học trưởng như vậy." Gõ nhẹ một cái trên nón của thiếu niên, Tezuka tuy là nói trách cứ nhưng ngữ điệu chính là sủng nịch.

Trên sân, Mizuki vẫn không tin vào hiện thực trước mắt, thều thào nói: "Rõ ràng những vị trí đó điều là điểm yếu của ngươi. Tại sao, ngươi có thể khắc phục nó nhanh như thế?"

Như thể nghe thấy câu chuyện cười, Fuji Syusuke cười xán lạn ôn nhu, nói: "Không am hiểu? Nhưng những vị trí đó đều là ta giỏi nhất."

Không chần chừ, dây dưa Fuji Syusuke nhanh chóng kết thúc trận đấu này, lấy tỉ số chung cuộc 7-5 chiến thắng Mizuki.

Như bị đả kích nặng nề, Mizuki quỳ rạp xuống đất, như ngộ ra điều gì, căm hận mà nhìn Fuji Syusuke, lớn tiếng trách vấn: "Khi nãy là ngươi cố ý thua 0-5 phải không?"

"Vậy thì sao?" Thanh âm nhẹ nhàng nhưng lại lạnh lẽo, "Cái đó xem như là đa tạ ngươi chiếu cố đệ đệ ta." Đồng thời cũng là ta dạy dỗ ngươi thiếu việc đánh chủ ý lên hắn. Chỉ là những lời này Fuji Syusuke không trực tiếp nói ra.

Hai mắt Fuji đã mở, cùng với những sợi tóc phất động âm u mà quay cuồng thật sâu cảm xúc.

Khởi phong.

-----------------------------------------------------------

Atobe vừa trở về, liền đón nhận tin dữ, Hyoutei thua trận. Mà người thua còn là Shishido Ryo thành viên chính thức của đội tuyển thảm bại với điểm số 0-6. Điều này làm Atobe phi thường phẫn nộ, nhất là khi xem qua trận đơn 3 xuất sắc của Seigaku.

Nhìn Shishido tên kia không cam lòng quỳ trên đất lại nhớ đến tiểu tử kia kiêu ngạo không ai bằng lại càng thêm chán ghét Shishido, "Trở về, bị ngươi làm cho mất mặt hết." Được mệnh lệnh, toàn đội viên Hyoutei thu dọn đồ đạc rời đi.

"HLV Sasaki, Shishido thua cần phải rời khỏi vị trí chính tuyển. Điều này ta biết. Còn Jirou, tuần sau sẽ có mặt." Atobe vừa đi vừa nói điện thoại với HLV. Lúc này bước chân hơi ngừng lại, khi thấy Echizen Ryoma từ đằng xa cùng với toàn đội viên Seigaku. Thiếu niên đi phía sau cùng, hai bên trái phải thiếu niên phân biệt là Tezuka Kunimitsu và Fuji Syusuke.

Echizen Ryoma, lần sau chúng ta sẽ gặp lại.
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net