CHƯƠNG 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên xe, Ryoma đang được Oshitari Yuushi đưa về nhà của mình tá túc vài ngày. Lí do vì sao ư?

Nanjirou và Rinko về Mỹ giải quyết một số công việc, Nanako đang có luận văn quan trọng không về nhà được phải ở trường vài ngày. Mà để Ryoma ở nhà một mình cũng không được nên cả hai vợ chồng quyết định để con trai bảo bối ở nhờ nhà Oshitari Yuushi vài ngày. Như vậy bọn họ mới an tâm được.

Dù sao cả hai cũng rất thân với nhau.

"Thế nào Ryoma, đến nhà ta ở không vui sao?" Oshitari Yuushi dịu dàng nhìn thiếu niên.

"Không phải Yuushi, chỉ là hơi buồn ngủ mà thôi." Nói xong Ryoma ngáp một cái dài, đôi mắt lem nhem buồn ngủ.

"Nếu muốn ngủ, dựa vào đây mà ngủ."

Oshitari Yuushi động tác nhẹ nhàng để Ryoma gối đầu lên đùi mình ngủ. Còn chu đáo điều chỉnh điều hòa ở trên xe về mức thích hợp sau đó lấy áo khoác mình đắp lên người thiếu niên.

Nếu ai đã biết Oshitari Yuushi trước rồi thì sẽ không thể tin được vào tình cảnh trước mắt. Oshitari Yuushi, chàng trai trong mộng của bao thiếu nữ, được mọi người mến mộ không kém cạnh Atobe Keigo, ngày ngày được bao cô gái tỏ tình nhưng hắn luôn dùng lời nói ngọt ngào nhất với chất giọng quyến rũ đặc trưng của vùng Kansai cùng nụ cười điên đảo mị hoặc mà từ chối lời tỏ tỉnh làm tan nát bao con tim thiếu nữ và điều đó làm ai cũng nghĩ hắn là người đào hoa, đa tình nhưng thực ra hắn lại là kẻ vô tình nhất cũng lại si tình nhất. Sự vô tình của Oshitari Yuushi là đối với tất cả mọi thứ. Mà sự si tình của hắn chỉ dành cho một người. Đều này chỉ có hắn biết, mọi người không biết, thiếu niên hắn yêu nhất không biết.

Mà đối với Oshitari Yuushi điều này cũng chẳng sao cả. Đã từ rất lâu, hắn đã không còn để ý đến ánh mắt của người đời, của thế tục, hắn chỉ sống vì chính mình, muốn sống một cuộc sống hắn ao ước. Cuộc sống có Ryoma. Nếu không có Ryoma thì mọi cố gắng trước đó của hắn sẽ trở thành vô nghĩa.

Nhà Oshitari.

Ngôi biệt thự được xây dựng mang hơi hướng thời trung cổ Châu Âu. Cả khuôn viên nơi sân trước được trồng rất nhiều cây và hoa. Tuy là trời tối nhưng vẫn thấy được một số loài hoa đang ẩn mình trong đêm đen tĩnh mịch.

Hoa hồng kiều diễm, cẩm tú cầu duyên dáng, hoa lan thanh tao, hoa cúc quyền quý...

Khung cảnh về đêm trong khuôn viên rất đẹp, thơ mộng, lung linh, tựa như chốn thần tiên trong câu chuyện cổ tích được kể trước khi ngủ của trẻ nhỏ. Nhưng đáng tiếc, Ryoma lại không thể ngắm nhìn được.

Bởi vì lúc này Ryoma đang ngủ được Oshitari Yuushi bế theo kiểu công chúa đưa vào nhà.

Người hầu trong nhà thấy như vậy thì rất ngạc nhiên, họ dùng ánh mắt hiếu kì nhìn người trong lòng của Oshitari Yuushi, nhưng dưới con mắt cảnh cáo của thiếu gia, họ cũng dành thu hồi tầm mắt của mình lại.

So với ông chủ hiện tại, thì thiếu gia Oshitari Yuushi mới thực sự là người nắm quyền kiểm soát mọi sự việc của cả gia tộc này.

Dù không biết tại sao nhưng bọn họ từ lúc bước chân vào gia tộc này làm việc đã được căn dặn một điều: Đừng làm trái ý của thiếu gia Oshitari Yuushi, nếu không mọi hậu quả tự gánh chịu.

Bỏ qua mọi ánh mắt tìm tòi của đám người ở phía dưới, Oshiatri Yuushi ẵm Ryoma vào căn phòng bên cạnh phòng mình. Tránh làm quấy nhiễu mộng đẹp của thiếu niên, Oshitari Yuushi cẩn thận mà thay quần áo, dùng khăn lông ấm nóng lau chùi cơ thể của Ryoma. Làm như vậy mới giúp Ryoma ngủ càng thoải mái hơn.

Hắn tỉ mỉ lau chùi từng tấc da thịt trắng nõn của thiếu niên. Dù chơi tennis đứng nhiều giờ dưới cái nắng nóng cháy người nhưng Ryoma lại không bị phơi đen, màu da vẫn trắng trẻo lại mịn màng.

Cánh tay xương cốt tinh tế phảng phất chỉ cần dùng lực một tí thôi là bẻ gãy được, giờ phút này lại được Oshitari tỉ mĩ nâng niu trong tay mà lau chùi bằng khăn nóng. Rồi lại như vô tình Oshitari Yuushi lau đến phần ngực của Ryoma, hai núm thịt đỏ tươi trước ngực như muốn mê hoặc hắn chà đạp nó. Tấm khăn lông ma sát nơi đó thật lâu, lâu đến nỗi đầu vú nơi đó cứng rắn lên, như đóa anh đào nở rộ trong nền tuyết trắng xóa. Cảnh đẹp trước mắt làm tâm trí hắn mê muội, như bị thôi miên Oshitari Yuushi dùng hai đầu ngón tay bóp nhẹ nơi đầu vú, chán chê lại dùng đầu lưỡi liếm nhẹ nơi đó làm đầu vú càng trở nên cứng rắn hơn, chỉ đến khi người dưới thân rên rỉ ưm nhẹ một tiếng, Oshitari Yuushi mới tiếc nuối mà dừng lại. Thời gian về sau vẫn còn dài.

Vệ sinh thân trên xong xuôi, hắn thay áo khác cho Ryoma, chiếc áo tơ lụa mịn màng màu đen tuyền với những đường viền màu trắng làm nổi bật lên màu da trắng nõn của thiếu niên.

Nhưng tiếp theo mới làm hắn căng thẳng nhất, nín thở mà làm. Chiếc quần tây màu đen của Ryoma được Oshitari Yuushi cởi ra lộ ra hai chân thon thả thẳng tắp cân xứng làm hô hấp của hắn như cứng lại. Đối một người là chân khống như hắn, quả thực chân của Ryoma là đúng như yêu thích của hắn. Không như nữ sinh chân thon thả lại gầy yếu nhu nhược, cũng không giống của nam sinh mang tràn ngập bắp thịt cùng chân lông. Mà nó thuộc về loại trung tính, nhẵn mịn trơn bóng làn da, đẹp đẽ chân không mang vết sẹo dù là nhỏ nhất, khung xương lại tinh tế vừa vặn. Bàn chân Ryoma được Oshitari Yuushi cầm lên, không lớn không nhỏ vừa vặn trong lòng bàn tay, đầu ngón chân nho nhỏ xinh xinh, móng chân được cắt tỉa ngay ngắn. Cầm lên sờ, nắn thực thích ý, làm hắn yêu thích không muốn buông tay.

Như đã sờ mó đủ nghiện, Oshitari Yuushi thở dài mà hoàn tất việc dở dang, mặc vào món đồ cuối cùng cho Ryoma, hắn tỉ mĩ đắp chăn lại Ryoma, sau lại thành kính mà hôn vào mí mắt của thiếu niên.

Chúc người hắn yêu nhất một giấc ngủ ngon.

Nhẹ nhàng đóng lại cửa, Oshitari đi về phòng mình, bước vào nhà tắm cởi ra chiếc áo bị ướt đẫm bởi mồ hôi, lộ ra thân mình cường tráng, quyến rũ. Từng cơ bụng hoàn thiện rõ ràng.

Hắn nhìn mình phản chiếu trong gương, lại nhìn xuống đũng quần của mình đã nhô cao phản ứng từ bao giờ. Oshitari Yuushi chỉ có thể nhắm mắt cười khổ.

"A! Tự làm tự chịu." Hắn lẩm nhẩm trong miệng mình.

Tay giải khai nút quần tự mình an ủi. Trong miệng tỉ tê tên của thiếu niên, trong đầu mường tượng ra hình ảnh khi nãy của Ryoma. Trong bóng đêm vô tận, từ nơi nhà tắm tiếng thở dốc vang lên rõ ràng, sau đó là một tiếng thở dài thỏa mãn. Nhưng dù vậy dục vọng bao lâu được dịp bùng nổ sao lại có thể dễ dàng đập tắt.

Đêm nay chú định, có người ngủ đến vui sướng an tĩnh, có người lại trắng đêm mất ngủ vì chính hành vi của mình.

Sắc lang nhìn đến mồi ngon nhưng lại không thể ăn được chỉ có thể nhịn.

Mà sói cả đời chú định chỉ có duy nhất một bạn đời đều này vô pháp thay đổi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net