CHƯƠNG 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Này Echizen, hôm qua cậu đỉnh thật đấy! " Kachiro ánh mắt ngưỡng mộ thật lòng khen ngợi

" Đúng thế." Katsuo gật đầu hưởng ứng lời Kachiro

Đang buộc dây giày, Ryoma không ngẩng đầu lên nói: " Cám ơn."

" Nhưng mà này Echizen, hình như Arai học trưởng canh chừng cậu dữ lắm. Cậu tính làm gì? " Horio lo lắng cho Ryoma

Thấy Ryoma không trả lời, đứng dậy đi ra ngoài, bộ 3 năm nhất chạy theo, khi đi ra ngoài cả đám còn đụng phải nhóm người Arai học trưởng. Arai ánh mắt hung ác nhìn theo Ryoma, đi vào phòng theo đồ nhìn thấy túi tennis của Ryoma, liền lóe lên ý nghĩ xấu, với ý đồ làm Ryoma mất mặt.

Sau khi chạy bộ khởi động, năm nhất liền phải vung vợt 500 lần. Khi đi lấy vợt, Ryoma phát hiện bao tennis của mình đã biến mất.

Horio nhìn theo Ryoma: " Echizen, cậu quên mang theo vợt à? "

" Không hẳn vậy..." Ryoma nhẹ giọng

Lúc này nhóm người Arai học trưởng đi lại kiếm cớ gây chuyện.

" Tên nhóc ngạo mạn, luyện tập mà không thèm mang theo vợt. Không có bộ trưởng và phó bộ trưởng ở đây, định lười biếng hay sao? "

Ryoma nhìn hắn mà không nói gì thầm nghĩ bao tennis biến mất 8,9 phần là liên quan đến tên học trưởng này. Thái độ này khiến Arai càng thêm tức tối tiếp tục khiêu khích thêm và đòi đấu với Ryoma một trận, đồng bọn bên cạnh đưa cho hắn một cây vợt cũ, đã bị hư

" Sẵn đây có vợt này, đưa ngươi mà dùng." Cười ác ý mà đưa cây vợt cho Ryoma.

Nhận lấy cây vợt từ Arai, Ryoma lấy nó xem xét, mắt lưới lỏng lẻo, khung vợt khônh chắc chắn, là không dùng được.

" Sao thế, không dám ứng chiến hay sao? Năm nhất thiên tài."

Nghe Arai nói, Ryoma ngoài mặt thì không có gì nhưng trong lòng là tức tối. Hắn tuy không yêu nói chuyện, không thích tự tìm phiền toái, mặt ngoài lạnh nhạt một lòng chỉ muốn yên yên ổn ổn đánh tennis. Nhưng tên học trưởng này luôn tìm cớ gây sự với hắn, không chỉ giấu bao tennis, còn giấu đi mất hình của Karupin hắn để trong đó, thực sự không thể tha thứ. Thù mới hận cũ, hôm nay hắn tính luôn một lượt. Không sai, tiểu vương tử tức giận vì bao tennis là phụ, vì hình của Karupin mới là chính.

" Hừ, học trưởng muốn thì được thôi." Ryoma thái độ tự tin, kiêu ngạo

Bên kia sân tennis, chánh tuyển mọi người nhìn thấy Arai lại đi tìm Ryoma gây rối.

" Tụi mình làm gì đây? Ra ngăn lại sao?"
Inui mắt kính phản quang đưa ra ý kiến.

" Tezuka và Oishi sắp đến rồi. Thế nào Tezuka cũng không tha cho chuyện này đâu." Kikumaru nhìn nhìn mọi người

" Phải đấy." Fuji giọng điệu lo lắng, nhưng ý cười trên mặt càng thêm rõ ràng. Phải đấy, là cười đó. Mọi người tuy nói là vậy, nhưng không có ý định nhúng tay, tất cả đều mang tâm thế xem cuộc vui muốn xem xem coi, người được HLV Ryuzaki xem trọng gọi là thiên tài sẽ xử lý việc này ra sao.

Mặc kệ Arai đang lảm nhảm khiêu khích, Ryoma đã cầm vợt đi ra sân tennis: " Chỉ những kẻ yếu, dễ tự ái mới làm ra những chuyện vô bổ này."

" Cái gì, ngươi ám chỉ ta làm sao? " Arai hét lớn lên

Ryoma mặc kệ Arai hét lớn, đứng phía bên kia sân, khuôn mặt nghiêm túc, ánh mắt trầm xuống: " Chúng ta bắt đầu thôi, học trưởng."

Dù chỉ mấy giây ngắn ngủi, nhưng Arai cảm thấy giật mình trước cái nhìn của tên nhóc kiêu ngạo này.

Quan sát Ryoma, Fuji cũng thấy được cái  ánh mắt Ryoma. Ánh mắt của cường giả. Khiến hứng thú của hắn đối với Ryoma ngày càng nhiều hơn.

Trong văn phòng, HLV Ryuzaki, Tezuka và Oishi đang lên danh sách cho cuộc tuyển chọn chánh tuyển.

Tezuka nghiêm chỉnh ghi từng cái tên vào 4 bảng thi đấu.

HLV Ryuzaki ngồi phía sau nói với Tezuka: " Tezuka, lần này sẽ quyết định ai được lên chánh tuyển."

" Vâng." Tezuka gật đầu

" Cô Ryuzaki, cô có chọn được ai không? Nghe nói cô đang để ý đến một năm nhất? " Oishi quay sang HLV Ruyzaki

" Đúng vậy, là một năm nhất. Nhưng theo quy định năm nhất phải đợi đến tận mùa hè mới được tham gia đội tuyển sao."

" Dù sao cũng do từ bộ trưởng quyết định." Ryuzaki ẩn ý nói

Tezuka ngồi đó không để tâm đến lời nói đầy ẩn ý của HLV Ryuzaki và Oishi. Đối với thực lực của Ryoma, hắn là người hiểu rõ hơn ai hết kể cả kiếp trước lẫn kiếp này. Cái tên cuối cùng được phép tham gia thi đấu, hắn đã không hề ngần ngại mà ghi tên của thiếu niên vào bảng đấu.

Vừa lúc này, dưới sân truyền đến tiếng đánh bóng. Từ vị trí này, hắn và Oishi thấy được thiếu niên đang đấu với Arai.

Mắt lưới vợt lỏng lẻo rất khó dùng, tiếp xúc với quả bóng, hắn không thể đánh ra cú Twist Serve ( cú đánh bóng xoáy ngược ) được.

Liên tiếp đánh hỏng vài quả, Ryoma đã tìm được phương pháp đánh trả. Khẽ mỉm cười: " Thì ra là thế."

" Hừ, đừng hòng làm ra vẻ nữa tên nhóc kia." Arai hô to lên

Arai đánh quả bóng về hướng Ryoma. Bỗng nhiên Ryoma xoay nhiên, vợt vung tiếp được quả bóng mà trả đòn về Arai. Quả bóng được đánh trả, Arai không tiếp được. Ai nấy cũng đều ngạc nhiên khi thiếu niên có thể dùng cây vợt cũ mà đánh được.

Chánh tuyển tập trung xem thi đấu, không những thế còn thảo luận sôi nổi.

" Oa, không tệ nhỉ. Tạo ra lực xoáy bằng cách xoay người." Kikumaru tán thưởng

Thích ứng được với vợt bóng, Ryoma bắt đầu phản công, liên tiếp đánh ra những đường bóng nhanh, chuẩn xác như thể đang dùng một cây vợt hoàn chỉnh, chứ không phải là đang dùng một cây vợt rách nát.

Arai liên tục bị Ryoma công kích, không thể đánh trả được quả bóng nào.

" A, cậu ta gặp rắc rối rồi." Nhìn Arai chật vật, Inui nói ra một câu được sự hưởng ứng của mọi người.

Fuji mở mắt, đôi mắt màu xanh lam tuyệt đẹp nghiền ngẫm nhìn thiếu niên. Thiếu niên tựa hồ lại mang đến cho hắn nhiều kinh hỉ hơn: " Cậu ta đang tự nhủ " Một họa sĩ giỏi không bao giờ chọn cây cọ cho mình." " ( câu này mình lấy nguyên văn trong manga chapter 6 )

Nhìn thấy từ trong túi của Arai rớt ra một quả tennis, Ryoma nói: " Trái bóng đó chướng mắt quá!" Nói xong, phát đường bóng đánh bay đi nó.

Arai lúc này đã suy sụp không thể tiếp tục được nữa, ngồi phịch xuống đất không dám tin vào những gì diễn ra.

Đối phương mất khả năng phản kháng, Ryoma cũng không tiếp tục đấu, xách vợt tiến về Arai: " Vậy học trưởng, có thể cho ta biết bao tennis của ta đang ở đâu không? "

" Ở bụi cây...phía sau phòng...thay đồ." Tay run run chỉ về phía phòng thay đồ.

Nhận được câu trả lời thích đáng, Ryoma cầm vợt đập nhẹ trên vai mà đi, bỏ lại tất cả mọi người ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của thiếu niên.

Tezuka và Oishi quan sát được mọi việc xảy ra dưới sân. Oishi hỏi Tezuka về cái nhìn về cậu nhóc năm nhất như thế nào.

Tezuka nhìn theo bóng lưng nhỏ bé đó, ánh mắt thoáng qua một tia ôn nhu. Nghe được Oishi hỏi, lại trở về vẻ lạnh nhạt như ban đầu: "  Trái với nội quy không thể tha thứ được. Toàn bộ mọi người phạt chạy vòng sân."

Giật mình nghe Tezuka nói thế, Oishi hỏi lại một lần nữa: " Gì cơ. Cả chánh tuyển luôn sao? "

" Đúng thế." Trước khi khép cửa lại, Tezuka bỏ lại một câu, để lại Oishi còn đang rầu thúi ruột.

HLV Ryuzaki tiến lại bàn mà Tezuka ngồi khi nãy, nhìn qua danh sách thi đấu mà Tezuka đã chọn ra, ý cười hiện ra trên mặt khi thấy cái tên Echizen Ryoma ở cuối cùng danh sách.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net