ptbh đầu-Q2 C52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đám mây.

Hiển nhiên, cho dù là Truyền kỳ ma pháp sư hội trưởng, cũng không thể tùy tâm sở dục mà sử dụng được nó. "Thù lao" của Truyền kỳ cũng chẳng qua chỉ đủ làm cho nó hỗ trợ cho "một kích", thế mà thôi!

Hai vị ma pháp sư lại tiếp tục bắt đầu một vòng quần đấu mới.

Khác xa so với tràng diện lúc trước, lần chiến đấu này hai vị đại nhân có xu hướng dùng ma pháp thuấn phát trực diện đối đầu với nhau, song phương lúc công lúc thủ, lúc tránh né, lúc phản kích lại.... Những điều này làm cho Trùng Dương thực sự ý thức được đẳng cấp của mình quá thấp, không thể học hỏi được điều gì từ cuộc đối chiến ma pháp mạnh mẽ của hai vị đại nhân, chỉ có thể nhìn tràng cảnh đang diễn ra trước mặt mình thôi.

Trái ngược với Trùng Dương, Lý Tra Đức trưởng lão đứng bên cạnh khuôn mặt quan sát cực kì mê mẩn, trong miệng không ngừng than thở, ca tụng cái gì đó, thần sắc trông cực kì say sưa.

Trông mong vào lời kiến giải về trận đấu của ông ta, xem ra là không có khả năng.

Phần Tẫn Bát Hoang.

Tác giả : Hà Thư.

Quyển 2 : Thời đại hoa lệ.

Chương 45 : Truyền kỳ thế giới.

Dịch : gravity239 ( A Vi ).

Biên : 0olayvo0 ( A Lay ).

Nguồn : 2T.

8H - 45

"Hoạt động làm nóng cơ thể có lẽ cũng nên kết thúc thôi."

Lại một đợt giao thủ khốc liệt nhanh như gió thổi chớp động nữa qua đi, cùng với Khắc Lan Lôi Đức huyền phù trôi nổi trên không trung, Á Lạp Tư Đặc thản nhiên nói : "Khó khăn lắm mới có được một hồi quyết chiến như hôm nay, cái lão già ngươi sẽ không nghĩ dùng cái loại trạng thái này...mà liều mạng đến cùng với ta chứ?"

Đám người Trùng Dương nghe thấy những lời này nhất thời cả kinh đến ngẩn ngơ.

Chân chính quyết đấu vẫn còn chưa bắt đầu tiến hành a?

Khắc Lan Lôi Đức thản nhiên lẳng lặng đối diện với Á Lạp Tư Đặc một lúc lâu, sau đó hướng về sân thượng pháp sư tháp nhìn thoáng qua.

"Ta hiểu rõ, cũng muốn cùng ngươi phối hợp để cho đám đệ tử của ta xem thử cái thế giới kia như thế nào... Còn về phương diện an toàn, đành phải phiền Lý Tra Đức trưởng lão chiếu cố đến bọn họ vậy!" - Á Lạp Tư Đặc nói, sau đó nhẹ nhàng phất tay, hướng về sân thượng làm một cái thủ thế ra hiệu.

Có ý tứ gì?

Trùng Dương nghi hoặc nhìn về phía Lý Tra Đức trưởng lão, đã thấy Trưởng lão thần sắc hưng phấn, hướng về đôi song sinh tỉ muội vẫy vẫy tay, có ý bảo các nàng tới gần bên này.

"Trưởng lão, có chuyện gì vậy?..."

"Ngươi chú ý quan sát đi, sắp tới chúng ta sẽ chuẩn bị được tiến vào "Truyền kỳ thế giới". Ha ha, thực sự là các ngươi rất may mắn đó!"

Lý Tra đức trưởng lão cười đến mức giống như một đứa trẻ háo hức sắp được ăn bánh kem vậy. Khi đôi song sinh tỉ muội đi đến phía sau, Lý Tra Đức trưởng lão hai tay liền dang ra, niệm tụng chú ngữ, rất nhanh thi triển ra một cái kết giới ma pháp mạnh mẽ, đem toàn bộ mấy người che phủ ở bên trong.

"Truyền kỳ thế giới?" - Cái này tựa hồ lúc trước chưa từng có được nghe qua? Trùng Dương lục lọi trong đầu mãi cũng nghĩ không ra.

Đôi song sinh tỉ muội thần sắc cũng có chút khẩn trương, hồi hộp, nhưng không giống như Trùng Dương đang mê mê hoặc hoặc, tựa hồ sự việc sắp xảy ra cũng nắm được một chút ít.

"Ngươi chú ý xem là được, đây chính là cơ hội cực kỳ hiếm thấy! chỉ cần hảo hảo ghi nhớ tất cả, đối với tương lai tu luyện sau này của ngươi chắc chắn có trợ giúp rất lớn!" Lý Tra Đức trưởng lão mỉm cười nhưng lại lấy một thần tình hết sức nghiêm túc nói.

"Truyền kì thế giới của hai vị truyền kì ma pháp sư, cho dù là cấp bậc Thánh linh ma pháp sư như ta đây, cũng đều cực kì khao khát được kiến thức qua a."

...

Theo lời nói chấm dứt, trên bầu trời, thân ảnh hai vị ma pháp sư cũng nhất tề bắt đầu hành động.

Khắc Lan Lôi Đức liền duỗi thẳng hai tay ra, tay trái lam quang, tay phải tử quang. Mà Á Lôi Tư Đặc hai tay như là đang tán tụng, đem tay trái lục quang, tay phải tử quang, lấy phương thức kết hợp huyền ảo mà chỉ có chính lão mới có thể lý giải được, dần dần đứng lên.

Đột nhiên, hư không chấn động! Thực chất ma lực dao động cuộn trào như thủy triều mãnh liệt dâng lên... không, chính xác hơn là giống một trận sóng thần, tồi áp phía chân trời, vô cùng vô tận mà mang toàn bộ nhồi nhét mọi thứ vào trong không gian!

"Đây là..." - Trùng Dương tức thời biến sắc, cho dù có đang ở trong cấm chế của Ma pháp tháp, hơn nữa lại được Lý Tra Đức trưởng lão tự thân phát ra hộ vệ ma pháp, hắn vẫn có thể cảm nhận thật sâu được uy lực khủng bố gần như vô cùng vô tận kia. Thậm chí trong nháy mắt, hắn còn hoài nghi rằng... nếu chính mình... trong tình trạng không hề có bất cứ phòng hộ nào... mà trực tiếp đón nhận lấy trận uy áp này, chỉ sợ trong vòng chưa tới một giây đồng hồ, thể xác cùng tinh thần cũng sẽ bị bạo liệt mà chết!

Đại địa... Không, mà là pháp sư tháp đang chấn động! Cư nhiên, cả tòa tháp cao như thế này, cũng phải cam bái chịu hạ phong mà run rẩy dưới uy thế bách áp kia ư?

Trùng Dương bị rung động có chút đứng không vững, đồng thời hoảng sợ lo lắng, nếu như tòa tháp này mà sụp đổ, vậy mọi người ở phái dưới kia sẽ bị...hết sao?

Ân? Tựa hồ hình như có điểm không đúng.

Cảnh tượng trước mắt đúng là đang lắc lư, nhưng chân chính rung động thật sự lại không phải là tháp cao...

"Trấn định lại, chỉ là hoa mắt mà thôi , thân thể của ngươi vẫn chưa hề có di động một chút nào cả... Mau đứng vững a!" - Từ bên trái truyền sang là lời nhắc nhở của Lý Tra Đức trưởng lão, sau đó dùng bàn tay già nua bắt lấy cánh tay hắn, mạnh mẽ giúp hắn ổn định.

Trùng Dương dần bình tĩnh trở lại, ánh mắt từ từ trở nên ổn định, lúc này mới vô cùng kinh ngạc và sửng sốt phát hiện : không phải tháp cao chấn động, cũng không phải chính mình di chuyển, mà là cả đại địa, cả thế giới rung chuyển!

Mục kích toàn bộ tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt, thì cả không gian lại bắt đầu đung đưa.

Vòm trời hạ xuống, nơi hai thân ảnh Truyền kỳ ma pháp sư đang đứng, lập tức bị ma lực cường hãn bao phủ toàn bộ, tạo thành một mô hình mặt trời thu nhỏ mà trung tâm chói mắt của nó chính là hai cái thân ảnh kia. Sau đó, Mặt trời ma lực này từ từ bay lên, vẫn vây vòng quanh hai người, từ chậm rãi chuyển sang nhanh chóng mà bắt đầu chuyển động.( DG : mẹ nó mệt quá không biết tác giả mô tả cái khỉ gì nữa ta chịu T_T, lão biên tưởng tượng được thì miêu tả hộ ta nhé - Biên : Ta ngất...>"< ).

Đám mây mất đi....

Đế đô tiêu thất....

Đại địa hư vô...

Vòm trời mờ ảo...

Cuối cùng... ở bên trong hư không, dường như mọi thứ đã bị tiêu thất hoàn toàn, giống như một người đang ở trong vinh hoa phú quý bỗng nhiên trở thành trắng tay, chẳng còn gì. Và sau đó, cũng chỉ còn lại duy nhất cái sân thượng của Ma pháp tháp, cùng với bốn người Trùng Dương đang theo dõi trận đấu kịch tính này.

Trùng Dương trợn mắt há mồm, nhìn vào hư không nơi cái quang cầu đang vây quanh hai người, bỗng chốc nhanh chóng khuếch tán ra vô số ma trận đồ, đột nhiên hiểu biết được thêm một chút ít.

Ma pháp sư, sau khi đạt tới cấp bậc Lĩnh vực, có thể lợi dụng một chút ít không gian ma lực. Đến cấp bậc Áo nghĩa thì có thể sử dụng được không gian nhiều hơn một chút, còn cấp bậc Thánh linh có thể bước đầu sơ bộ khai mở ra thế giới không gian.... Như vậy, một khi tến đến Truyền kỳ cảnh giới...

Là có thể sáng tạo ra một không gian ma pháp rộng lớn cho chính bản thân mình! Cũng chính là "Truyền kỳ thế giới!"

Lam sắc, tử sắc, lục sắc... ba loại màu sắc, đan xen nhau, thay đổi vị trí vô cùng phức tạp, tạo thành vô số ma trận đồ với kích cỡ lớn nhỏ khác nhau, uy lực cũng không đồng nhất, gần như chỉ vài giây đồng hồ liền trải rộng ra toàn bộ hư không, đem vòm trời đang sinh sôi chia cắt ra, sau đó va chạm với nhau, rồi tổ hợp,dung hợp lại...Bộc phát ra vô tận năng lượng, vô tận quang huy.

Thế giới lại một lần nữa bị bóp méo.

Trùng Dương không thể không nhắm hai mắt lại, cảm thấy chính mình ngũ quan lục cảm ( 5 giác quan, 6 cảm giác...+_+ ), hết thẩy mất hết năng lực nhận biết ngoại giới xung quanh, giống như là đang ở vào thời kì sơ khai hỗn độn vậy... Mãi cho đến lúc, sự ngăn cách đối với thế giới bên ngoài rút đi, mới có thể chậm rãi mở mắt ra.

Gương...

Rất nhiều, rất nhiều gương...

Phiêu linh trên hư không, đủ lại kích thước lớn nhỏ, từ cái gương nhỏ bé dành cho nữ nhân trang điểm, đến những mặt gương rộng lớn, cao chót vót như những tòa lâu đài chọc trời giăng đầy rẫy khắp nơi bao bọc toàn bộ cả bầu trời!

Không có ánh thái dương nhưng hư không lại cực kì trong sáng rõ ràng.

Mênh mông, vô cùng vô tận...

Chỉ có gương, thế giới của gương...

Đây... hẳn là Truyền kỳ thế giới của Khắc Lan Lôi Đức đại nhân "Kính Diện Bến Bờ!"( DG : cái tên củ chuối vãi !:T - Biên : Ta đổi tên roài...:P...chứ nghe nguyên văn câu của lão : "Kính mặt bên cạnh"...hix...pó chym...+_+ ) - Lý Tra Đức trưởng lão hưng phấn mà kích động ở bên cạnh nói.

Thế giới của viện trưởng... Trùng Dương nhìn quanh tứ phía, bất cứ chỗ nào cũng đều bị thuần túy các tấm gương to nhỏ không đồng nhất nhồi nhét vào. Bốn phương tám hướng, vô số ảnh phản chiếu ra mỗi khía cạnh của chính bản thân mình, để ý cũng thấy có thân ảnh của Lý Tra Đức trưởng lão cùng với cặp song sinh tỉ muội.

Rõ ràng là chính mình, nhưng không hiểu sao những hình ảnh chân thật ấy lại khiến cho con người ta tâm ý không khỏi rét lạnh. Phảng phất như hết thảy tâm hồn lẫn thể xác của chính mình, đều bị những tâm gương này *** thấu hoàn toàn vậy!

Mĩ lệ, xấu xí, thiện lương, tà ác... tất cả đều không thể che dấu, bởi vì đó chính là bản thân ngươi a.

Bỗng nhiên không gian rung động, thấy ở phía trước trong hư không mấy mặt gương lớn chợt vỡ tan, theo tiếng vỡ vụn thanh thúy hiện ra thân ảnh một người mặc vải bố trường bào đang lượn lờ bên trong hư không.

"Đó là Khắc Lan Lôi Đức đại nhân..."

Thanh âm Lý Tra Đức trưởng lão vang lên ở bên tai, nhưng cho dù lời nói đó có rõ ràng đến mấy, thì cũng không thể kéo Trùng Dương vẫn đang còn thừ người ngây ngốc quay trở lại thực tại được.

Màu tóc rực đỏ, thân thể cường tráng, trên khuôn mặt đạm mạc là một đôi mắt đen nhánh đang không ngừng bắn ra quang mang nóng bỏng mãnh liệt.

Nếp nhăn - biến mất, dấu hiệu của tuổi già - hoàn toàn không có.

Cùng với Trùng Dương tương đồng... không, thậm chí xem ra còn muốn nhỏ tuổi hơn một chút, chính là lãnh khốc đẹp trai thiếu niên vừa mới xuất hiện.

Khắc Lan Lôi Đức A Nhĩ Pháp.

Phản lão hoàn đồng?

Trong lòng Trùng Dương vô cùng kinh hãi, chẳng lẽ... khống chế không gian lực lượng, khi tu luyện đến cực hạn thì đến lúc đó sẽ có thể khống chế luôn cả thời gian sao !?

Đây chính là thực lực của Truyền kỳ ma pháp sư a!

Thanh niên Khắc Lan Lôi Đức bay vọt lên, đứng trên một cái mặt kính rộng lớn, chiếc vải bố trường bào không có gió mà cũng phiêu dật, toàn thân không có một tia khí tức kinh người nào, giống như là đã hòa vào trong thiên địa vậy, nhưng bản thân lại là nơi tập trung toàn bộ quang thải của thế giới.

Duy ngã độc tôn!

Người sáng tạo không gian, chủ nhân Truyền kỳ thế giới!

Nghiêng đầu về phía đám người Trùng Dương nhìn thoáng qua, thản nhiên nhàn nhạt gật đầu một cái.

Vô số mặt gương, trong khoảng cách ít nhất là trăm mét trở lên, chiếu rọi lại toàn bộ vẻ mặt cùng thân ảnh của Khắc Lan Lôi Đức đại nhân vào trong mắt của đám người Trùng Dương.

...

"Sư phó của ta đâu?"

Thanh âm của hai vị lãnh diễm cô nương vang lên. Cho tới bây giờ, các nàng vẫn còn chưa có nhìn thấy được ma pháp hội trưởng Á Lạp Tư Đặc đại nhân.

Truyền kỳ thế giới của Khắc Lan Lôi Đức A Nhĩ Pháp - "Kính Diện bến bờ" - quả thực là rất rung động, nhưng cũng không phải thứ duy nhất mà các nàng muốn quan tâm.

"Hai vị đại nhân là phối hợp với nhau, liên hợp thi triển ra Truyền kỳ ma pháp thế giới... do đó, hai cái thế giới cũng không hề có va chạm với nhau, mà là thuận lợi thống nhất dung hợp lại một chỗ, cho nên, chúng ta mới có thể bình yên vô sự mà đứng ở chỗ này...." - Lý Tra Đức trưởng lão giải thích - "Á Lạp Tư Đặc đại nhân cũng có thể đang ở trong một địa phương nào đó của thế giới này, chỉ là không hiểu tại sao đến giờ mà ngài vẫn chưa xuất hiện...."

Có nghe nhưng mà cũng không có hiểu.

Trùng Dương chỉ có thể mạnh lưng mà cố nhớ hết những lời nói của Lý Tra Đức trưởng lão, còn về phần lý giải thì để sau này hãng tính.

Cũng là do cảnh giới chênh lệch đến quá xa xăm a...

Chính lúc đang nói chuyện, bất thình lình thế giới lại xảy ra biến hóa.

Vô số mặt gương thuần túy chiếu rọi ra hư không, vẫn đang phản chiếu một số ít thân ảnh của mấy người bọn họ, bỗng nhiên lại bắt đầu lóe sáng, rồi dần dần lộ ra những vật nhỏ, tựa như là những chiếc lông chim vậy...

( DG : ta không biết viết kiểu gì cho xuôi văn T_T...- Biên : Ta cũng pó hand, thoai thì đành dịch đại vậy...+_+...Nguyên văn : Vô số mặt thuần túy chiếu rọi ra hư không cùng rất ít mấy người thân ảnh đích gương dặm, nhiều ra khỏi một ít lóe sáng phát sáng, mao nhún nhún đích vật nhỏ...Hix, lão nèo mà có khả năng dịch được câu này cho đúng ý hơn thì liên hệ với ta để ta sửa lại nha...thanks all...>"<)

"Vũ mao?"

Trùng Dương chú ý tới hình ảnh phản chiếu trên mặt kính, rồi bỗng ngẩng đầu nhìn về phía xa chân trời, thì thấy từ nhưng mặt kính cùng với những kẽ hở bên trong mặt kính, xuất hiện vô số lông chim mềm mại xanh biếc , giống như bông tuyết bình thường... lả tả rơi xuống.

"Đẹp quá..."

Là nữ nhân, bản tính bẩm sinh là yêu thích cái đẹp, cho nên cặp đôi song sinh tỷ muội kia cũng đã bị cảnh tượng mộng ảo tuyệt vời này hấp dẫn mất rồi. Nhìn chiếc vũ mao đệ nhất kia đang trôi nổi trong không trung rồi phiêu phiêu rơi xuống dưới sân thượng, khiến cho các nàng không nhịn được mà vươn đôi tay nhỏ bé ra để đón lấy.

"Không được đụng vào cái đồ vật kia" - Lý Tra Đức trưởng lão sau khi nhìn chằm chằm vào mấy cái lông chim một lúc lâu, đột nhiên lớn tiếng kêu lên, đưa tay ra ngăn cản cặp song sinh tỷ muội, đồng thời dùng tay phải đem chiếc vũ mao kia đẩy ra xa.

Bành!

Nhất thanh muộn hưởng, tiếp theo là một trận âm thanh om sòm của mấy cái vũ mao khác bị va chạm mà phát nổ vang lên.

Nhìn mấy cái bích sắc vũ mao xinh đẹp tưởng chừng như vô hại kia, nhưng trong nháy mắt khi Lý Tra Đức trưởng lão đụng tới, liền lập tức bạo phát một đoàn lôi quang cực kỳ kịch liệt, suýt chút nữa đã đem bàn tay của Lý Tra Đức trưởng lão mà cắn nuốt thôn phệ.

May mắn Lý Tra Đức trưởng lão là Thánh linh ma pháp sư, kịp thời ra tay giúp cặp song sinh tỷ muội thoát hiểm. Nhưng cho dù là như thế, tay phải của lão, cũng đã bị điện giật làm cho run nhè nhẹ.

Á Lạp Tư Đặc Truyền kì thế giới : "Vũ lạc vô ngần!"

( DG : Truyền kỳ thế giới nhưng nghĩ lại thì Truyền kỳ không gian ma pháp có vẻ đúng hơn ^_^ )

P/S: nếu lão biên nhọc quá thì sr không hiểu sao mấy chương này khó dịch quá, với lại không có bản 6 cột nên ta cứ phang đại...T_T

Biên : Hix...chương này dài kinh khủng...xong cái đợt này có lẽ là ta đây cũng die mất thôi...+_+

Phần Tẫn Bát Hoang.

Tác giả : Hà Thư.

Quyển 2 : Thời đại hoa lệ.

Chương 46 : Thế giới đại chiến.

Dịch: 0olayvo0 ( A Lay ).

Nguồn : 2T.

Hix...tạm thời đến đây vậy...+_+

Có gì tối ta post típ...>"<

8H - 46

Cặp đôi song sinh tỷ muội bất ngờ thấy vậy, hai khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng nhiên hiện lên một tia hoảng sợ. Còn Trùng Dương thì cũng giật mình không kém là mấy, kinh hãi bởi sức mạnh cường đại ẩn chứa trong chiếc vũ mao kia.

Mới chỉ có một chiếc đánh trúng mà đã có thể khiến cho một vị Thánh linh ma pháp sư phải phát run!

Có lẽ, một phần là do quá bất ngờ, nhưng chỉ cần nhìn thấy vô số chiếc vũ mao đang bay lượn khắp không trung kia thì, có thể tưởng tượng được rằng, nếu chúng mà hội tụ toàn bộ lại ở một nơi thì hậu quả lúc đó sẽ...

Cho đến lúc này, thì không thể chỉ nói vài câu kiểu như là ngạc nhiên và thán phục ra đây để mà diễn tả tâm trạng và cảm nhận của Trùng Dương được. Chưa bao giờ hắn lại cảm thấy bản thân mình nhỏ bé và yếu ớt như lúc này vậy!

Đối mặt với hai Truyền Kỳ thế giới, trong lòng hắn cảm thấy đầy kính sợ... nhưng sự chờ mong lại còn nhiều hơn.

...

Ở một bên khác, Khắc Lan Lôi Đức lẳng lặng đứng cạnh một chiếc gương, hai mắt nhắm lại. Một hồi lâu sau, đột nhiên ngài liền giơ tay đánh mạnh ra một chưởng về phía sau.

Ầm...Vô hình ma lực khổng lồ tấn công tới, liền phá nát tan tành hơn mười chiếc gương, chấn động mạnh mẽ sản sinh ra làm cho không gian cũng phải vặn vẹo. Từ giữa vô số những mảnh gương ấy, lập tức chiếu rọi ra một bóng dáng mơ hồ có màu lục biếc.

Tiếng cười nhẹ nhàng bỗng vang lên.

Vũ mao đầy trời đang rơi rụng lả tả, chợt hội tụ thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, xoay tròn với một tốc độ rất cao, trong nháy mắt liền vây Khắc Lan Lôi Đức vào bên trong, đồng thời gần như cũng nghiền nát toàn bộ những chiếc gương ở khu vực phụ cận cũng với một tốc độ nhanh không kém, làm tản ra bên ngoài vô số hình ảnh của thiếu niên tóc đỏ bị vỡ vụn.

Ầm...

Một tia lôi điện rất lớn đánh trúng tới Khắc Lan Lôi Đức, ngay sau đó là tia thứ hai, tia thứ ba...Cơn Vũ mao lốc xoáy màu lục biếc phát ra một sức mạnh cuồng bạo nhưng lại rất hoa mỹ, lôi điện mạnh mẽ như hồng thủy hoàn toàn phong tỏa toàn bộ khu vực phụ cận bên cạnh của thiếu niên tóc đỏ. Cuối cùng, sau khi đã trải qua không biết bao nhiêu tia lôi điện, toàn bộ cơn lốc xoáy bỗng nhiên khép lại, dẫn phát ra một vụ nổ lớn vô cùng kịch liệt.

Tiếng nố đinh tai nhức óc vang lên, những lưỡi Phong nhận khổng lồ, những tia lôi điện toán loạn, liền phá hủy hoàn toàn tất cả các tấm gương trong phạm vi hơn trăm mét chỉ trong chốc lát, rồi nghiền chúng thành những đám bột dày.

Đến lúc này, ở bên ngoài trung tâm vụ nổ mấy chục thước, những chiếc vũ mao lại nhẹ nhàng hội tụ, biến thành một tử phát thiếu niên rất tuấn tú.

Á Lạp Tư Đặc lướt ánh mắt, trầm ngâm nhìn vào khu vực vụ nổ cũng như không gian xung quanh, tiếp theo liền thấy ở một nơi khác, cách vụ nổ khoảng hơn trăm thước, trên một tấm gương vô cùng rộng lớn, hồng phát thiếu niên kia cũng đang chậm rãi đứng dậy.

Không chỉ có một người...

Ba, bốn, bảy, chín...chỉ trong vòng vài chục giây ngắn ngủn, từ trên các tấm gương ở các vị trí khác nhau, có ít nhất hàng trăm Khắc Lan Lôi Đức đang từ từ đứng dậy! Tất cả đều giống nhau như đúc, mặc vải bố trưởng bào, khuôn mặt hờ hững, ánh mắt sắc bén, nhìn chằm chằm vào Á Lạp Tư Đặc.

- Một ngàn bảy trăm chín mươi hai... "Kính diện hóa thân", tu vi của lão già này lại tăng tiến lên không ít nhỉ?

Á Lạp Tư Đặc nhẹ nhàng cười, vẻ mặt hồn nhiên, không có vẻ gì là sắp phải chịu đại họa giáng xuống.

Gần hai ngàn Khắc Lan Lôi Đức đều giơ tay phải lên với một động tác cực kỳ thống nhất, tử sắc hào quang bỗng lóe lên trong lòng bàn tay lão, rồi nhắm ngay tới Á Lạp Tư Đặc đang bị vây ở bên trong.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Lấy Á Lạp Tư Đặc làm trung tâm, toàn bộ chiếc gương ở trong một khoảng không gian cực lớn lại bắt đầu chuyển động, tổ hợp lẫn nhau, xoay chuyển, rồi điều chỉnh cự ly tiêu điểm...chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi đã hình thành một đại trận kỳ lạ bằng những tấm gương, với một mục tiêu duy nhất! Tất cả các tấm gương lớn nhỏ đều phản chiếu thân ảnh của tử phát thiếu niên nọ!

Tách!

Cuối cùng, sau khi đại trận đã được hình thành, một ngàn bảy trăm chín mươi hai Khắc Lan Lôi Đức đều tăm tắp búng hai ngón tay, vang lên một tiếng kêu lanh lảnh.

Tử sắc hào quang chói mắt vô cùng lập tức bao phủ lấy hết thảy, hoàn toàn không gây ra một âm thanh nào cả.

Giống như ánh sáng mặt trời được kính lúp hội tụ tại một điểm, vô số luồng lôi điện đột ngột xuất hiện, rồi được các tấm gương dẫn đường, sau khi trải qua quá trình phản xạ và dung hợp cực kỳ phức tạp, trong nháy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC