Chap 61: Vân Nam Thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hoàng Minh ầm ừ bò dậy. Ngáp một cái rách miệng, nói một câu biết rồi.

- Nhanh chóng lên, đừng để bọn ta chờ lâu.

Linh San là háo hức, ngóng chờ tối qua, ngủ cũng không ngon.

Hoàng Minh mặc thêm bộ đồ, ra tới nơi đã thấy đám Đoàn Dự Triệu Vân đang tập luyện rồi, hắn gật gật đầu.

Cứ đà này, bọn hắn sẽ rất nhanh chóng tiến tới luyện thể kì.

Dặn dò hai câu, Hoàng Minh đi tới nơi gặp Ưng lão cùng Linh San.

Ưng lão vẫn mặc bộ áo xám như thế. Lắm lúc Hoàng Minh tự nghĩ, lão già này không tắm thì phải. Quần áo chả thay mịa gì. Dưới chân lão là một đầu Kim Điêu cấp 6. Cánh sải rộng, ánh mắt sắc bén. Đầu thon lại, 2 chân móng vuốt bám chặt xuống đất.

Linh San vẫy vẫy tay ý nói Hoàng Minh đi lên. Nàng hôm nay mặc bộ quần áo xanh lá, toát lên vẻ thanh thuần đáng yêu. Hai má hơi hồng lên vì không khí lạnh buổi sáng. Hoàng Minh có chút không thích ứng, chỉ ngượng ngùng quay đi.

Linh San thấy hắn phản ứng, vui vẻ trong lòng. Nàng đã lựa cả đêm qua mớ được bộ này, cho nhà ngươi biết ta đây thực ra là mĩ nữ đấy, hừ hừ.

Hoàng Minh nào có để ý đến nàng, Kim điêu theo lệnh của ưng lão cất cánh bay đi. Vận tốc khá nhanh, bản lưng to nên khá ổn định. Đây là lần thứ hai Hoàng Minh được phi hành trên trời. Nhìn không gian thoáng đãng, áng mây hơi vàng bởi ánh sáng mặt trời chiếu vào, có chút mê li. Hoàng Minh thầm nóng lòng. Nhất định phải nhanh chóng cho hitokage tiến hóa. nhanh chóng chở hắn phi hành thôi.

Mất một ngày phi hành, là tốc độ Kim Điêu bay khá nhanh, dường như là không nghỉ ngơi, cả ba đã đến nơi vào cuối buổi chiều. Ưng lão hạ cánh trước cổng thành 500 mét.

- Từ đây chúng ta phải đi bộ, phi hành yêu thú không thể bay vào.

Cả hai gật đầu, theo Ưng lão đi vào thành

Hoàng Minh bắt đầu đánh giá nơi này. Dân cư này này đồn đúc gấp 10 lần thái minh trấn, riêng cổng thành đã to lớn hùng vĩ rồi. Quân lính canh gác cực kì cẩn mật. Trên cổng thành, một hàng chữ to, Vân Nam Thành.

Càng đi vào trong, Hoàng Minh càng hứng thú. Mặc dù là trời đã tối dần nhưng không khí náo nhiệt vẫn không giảm. Cả 3 nhất trí đi vào quán trọ nghỉ một tối. Đi đường mệt mỏi thế nên nhanh chóng ăn uống qua rồi về phòng nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, mặt trời sáng rõ Hoàng Minh mới ló mặt ra ăn cơm. Quán trọ buổi sáng không khí cũng thịnh.

- Các ngươi có biết chuyện gì sắp xảy ra sau khi Lệnh Hồ Sung học xong Hấp tinh đại pháp không?

Một lão già nhớn nhác ngồi trên bàn phe phẩy quạt tre. Đám người bâu xung quanh háo hức nghe lão kể về Tiếu Ngạo Giang Hồ.

Hoàng Minh không ngờ Tiếu ngạo giang hồ đang là hot nhất từ gần một tháng nay đấy.

Hắn chỉ cười trừ, đoạn ăn xong. Nói hắn sẽ tự đi một mình, mặc cho Linh San muốn đi theo. Hoàng Minh đều không cho. Ưng lão chỉ dặn dò, không nên gây chuyện nơi Phiên Ảnh hội đấu giá. Hoàng Minh gật đầu. Về phòng, hắn khoắc một cái áo bào màu đen y như phù thủy trong Harry potter. Đeo thêm kim sơn ảo mặt nạ. Giờ không ai nhận ra được hắn là trẻ con nữa. Năm nay hắ. Dù chỉ sắp sang tuổi 11. Thế nhưng thân hình hắn đã cao giống như người lớn. Khuôn mặt được che lại. Hắn bắt đầu di chuyển ra đường. Đường phố nhộn nhịp, Hoàng Minh đeo mặt nạ nhưng cũng không ai chú ý. Đầu năm nay, khối kẻ dở người đều thích đeo mặt nạ. Hay là vài kẻ muốn giấu giếm đều mặt mũi đều đeo. Không có gì mới mẻ. Với Hoàng Minh vậy càng tốt.

Mất 2 kim tệ cho một tên ăn mày, Hoàng Minh được hắn dẫn tới Phiên Ảnh hội đấu giá.

Đứng trước cửa Hoàng Minh đã thấy được danh khí của thế lực này. Không ngờ người gác cửa cũng là luyện thể kì trung cấp rồi. Những 4 tên luyện thể kì trung cấp chỉ là gác cửa.

Diên tích khá rộng. Tường bao quanh một ngôi nhà lớn.

Hoàng Minh gật gù. Hắn bước tới từng bước.

- Đứng lại, ngươi là ai???

Một tên bắc cửa lớn giọng quát lên khi thấy Hoàng Minh đi tới

- Ta có một giao dịch với chủ của các ngươi, nên gọi hắn tới đi.

Hoàng Minh đẩy cổ họng lấp đi vài phần. Giọng khàn khàn đáp.

- Ngươi là tìm hội chủ? Nói ra ngươi là ai? Không nên lừa gạt chúng ta..

Một tên bên cạnh đáp lại

- Ta nói có một giao dịch, là tin tưởng Phiên Ảnh các ngươi điểm tin cậy. Nếu các ngươi không gọi chủ của các ngươi ra. Nhất định các ngươi sẽ có điểm ân hận. Ta chỉ cho các ngươi 5 phút suy nghĩ

Nghe được lời nói của Hoàng Minh, mấy tên bàn bạc gì đấy, một hồi đáp:

- Ngươi chờ chút, để ta vào nói hội chủ

Tên tóc xoăn nói một câu rồi mở cửa đi vào trong. Không tới 5 phút sau, hắn đi ra.

- Hội chủ cho mời ngươi vào.

Hoàng Minh gật đầu. Phiên Ảnh này làm ăn cũng không đến nỗi.

Hoàng Minh được dẫn vào một đại phòng khách. Trong đã có 2 người đang nói chuyện. Một nam một nữ. Nam đã trung tuổi, nữ không ngờ còn trẻ, khoảng hơn 20 tuổi. Xinh đẹp vô cùng.

Hoàng Minh bước vào làm cả hai chú ý, đoạn mời:

- Mời ngồi!

Nam trung niên đứng dậy mời Hoàng Minh. Hoàng Minh rất tự nhiên ngồi xuống, không có chút do dự.

Nhìn Hoàng Minh yên vị, nữ tử cất giọng nói, tiếng nói thánh thót dễ nghe:

- Không biết vị tiên sinh này tìm tới Phiên Ảnh hội là có khoản gì giao dịch người nói?

Hoàng Minh nhận chén trà từ thị nữ mang tới, đặt một bên, đoạn đáp:

- Ta muốn gửi vật đấu giá!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net