Quan Thần 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quan Thần

Tác Giả: Hà Thường Tại

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

 Quyển 8: Trời cao mây trắng 

 Chương 1001: Thái độ quan trọng, mục tiêu quan trọng hơn. 

Ngô Minh Nghị không trực tiếp cho thấy thái độ của nhà họ Ngô, Hạ Tưởng liền giở giọng lấy lệ.

Ngô Minh Nghị ngây người sửng sốt, lại thở dài một hơi:

- Thị trưởng Hạ, ngài thật sự là giả bộ hồ đồ, Thiên Cương là tài sản truyền thống của nhà họ Ngô chúng tôi, bước tiếp theo của kế hoạch nhà họ Ngô chúng tôi là thâu tóm Tần Cương và Tuyên Cương, đột nhiên hiện tại tỉnh lại hợp nhất toàn bộ các nhà máy thép lại với nhau. Rõ ràng là bắn tỉa kế hoạch nhà họ Ngô chúng tôi, ngài sao có thể ủng hộ như thế? Tôi thật không hiểu.

Ngô Minh Nghị không hiểu có thể lý giải, ông ta là đứng ở phương diện nhà họ Ngô để nói chuyện, chắc chắn không rõ Hạ Tưởng đứng về phía nào.

- Lão Ngô, có một số việc anh không rõ cũng không có vấn đề gì, trong hội nghị thường vụ không nhất trí với ý kiến của tôi cũng không có vấn đề gì, tôi chỉ muốn nói với anh một điểm, tiến hành thuận lợi việc đẩy mạnh kế hoạch hợp nhất là công tác trọng điểm của Ủy ban nhân dân thành phố trong giai đoạn hiện nay. Cho dù gặp nhiều phản đối, tôi đều quyết tâm vượt qua.

Hạ Tưởng biết rằng Ngô Minh Nghị cùng với Trần Khiết Văn chắc chắn sẽ trở thành chướng ngại vật cho việc hợp nhất. Trước tiên hắn cho thấy lập trường kiên định, chính là muốn Ngô Minh nghị biết trước, phản đối thì phản đối, đừng nhúng tay quá nhiều vào việc của chính quyền, anh chỉ là Phó bí thư không phải là nhân vật số một.

Ngô Minh Nghị hình như cũng hiểu cái gì đó, gật gật đầu:

- Tôi hiểu rồi.

Nói là hiểu rồi nhưng thật ra anh ta cũng không hiểu được nhiều.

Vừa mới bước ra khỏi phòng làm việc của Thị trưởng Hạ Tưởng, thấy Chiến Kính Bằng đi đến, Ngô Minh Nghị và Chiến Kính Bằng không có tình cảm gì, chỉ khẽ gật đầu đi qua cạnh nhau. Vừa mới đi qua Chiến Kính Bằng bỗng nhiên đứng lại, quay đầu hỏi một câu:

- Bí thư Ngô, nghe tin gì không?

Chiến Kính Bằng hỏi một câu không đầu không cuối, Ngô Minh Nghị đang rối đầu lười không muốn nhiều lời.

- Không có.

 Vừa nói xong, xoay người muốn đi, nhưng lại nghe Chiến Kính Bằng nói...

- Bố vợ của Thị trưởng Hạ sẽ đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh Tây, tin tức nội bộ vừa mới nhận được, ngày mai sẽ công bố chính thức. Còn nữa, Phó Tiên Phong trở lại hoạt động, được bổ nhiệm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển.

Ngô Minh Nghị thoáng cái sợ ngây người, đứng sững tạo chỗ, trong nháy mắt thất thần và khó có thể tin.

Trở lại văn phòng của mình, Ngô Minh Nghị ngồi yên một lúc lâu sau mới hiểu được một việc, tất cả sự kiện chính trị là không cô lập, mặt ngoài tỉnh Yến hợp nhất tài nguyên sắt thép là phản kích nhằm vào Bảo Cương, trên thực tế, là thế lực bình dân khiêu chiến mạnh mẽ với thế lực gia tộc. Bảo Cương chính là tập đoàn do thế lực gia tộc khống chế. Khi nhà họ Ngô đang chuẩn bị muốn tất cả tài nguyên sắt thép của tỉnh Yến là lúc tỉnh Yến diễn ra việc hợp nhất toàn bộ.

Còn một điều quan trọng nữa, việc hợp nhất của tỉnh Yến mặt ngoài là do Tống Triêu Độ chủ trì, Phạm Duệ Hằng hình như mất quyền, ánh hào quang của Bí thư tỉnh ủy hình như bị Chủ tịch tỉnh che lấp, ở môi trường chính trị trong nước rất bình thường. Trên thực tế hiện tại liên tưởng đến Tào Vĩnh Quốc thăng chức và sự khôi phục địa vị của Phó Tiên Phong, trong này hình như là một sợi dây kết chặt các sự kiện lại với nhau.

Là Thủ tướng.

Tào Vĩnh Quốc thăng chức là Chủ tịch tỉnh có tài nguyên lớn, ý nghĩa quan trọng. Không chỉ bởi vì tỉnh Tây là tỉnh có trữ lượng than đá lớn nhất cả nước, hơn nữa là tỉnh láng giềng và cũng có liên quan chặt chẽ với tỉnh Yến, kinh tế hiện nay cũng sống nhờ vào nhau, tài nguyên than đá của tỉnh Tây đối với tỉnh Yến mà nói cũng rất quan trọng. 80% than đá của tỉnh Yến hàng năm đều đến từ tỉnh Tây.

Còn có một điều là Tào Vĩnh Quốc là bố vợ của Hạ Tưởng.

Là một thủ đoạn rất cao tay, thoáng chốc đã hồi sinh tài nguyên chính trị, khiến tỉnh Tây có ảnh hưởng lớn đến tỉnh Yến. Quan trọng còn có Hình Đoan Đài bị dời khỏi tỉnh Tây đến tỉnh Tề nhận nhiệm vụ Chủ tịch tỉnh, lại là sự kiềm chế hữu hiệu đối với Khâu Nhân Lễ.

Bố cục, mỗi một sự điều động và điều chỉnh nhân sự đều phải cân nhắc, đều là ý đồ chính trị sâu xa. Ngô Minh Nghị vò đầu bứt tai rất lâu, cuối cùng than lên một tiếng:

- Thị trưởng Hạ, con đường anh đi không phải là con đường thênh thang có tiền đồ mà là một con đường đầy bụi gai nguy hiểm.

So sánh với sự vô cùng cảm khái của Ngô Minh Nghị, Trần Khiết Văn lạigiống như bị một chậu nước lạnh tạt vào mặt, thoáng chốc kinh hoàng.

Trần Khiết Văn chắc chắn không dự đoán được sẽ phức tạp, bởi vì Tào Vĩnh Quốc thăng chức tại chỗ, trước đó bà không hề nghe thấy tin gì, mà Phó Tiên Phong đảm nhiệm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, cũng hiện tại mới biết, tạo sao có thể như vậy?

Trong chính trị, biết sau không phải là chuyện tốt, hoặc là bị đứng bên lề, hoặc là kết quả mà lãnh đạo cấp trên thỏa hiệp không công bố ra bên ngoài. Mặc kệ là thế nào, với cấp bậc và hậu đài của bà, trước khi sự việc xảy ra mà không nghe được chút nào, chính là thất bại lớn nhất.

Trần Khiết Văn vô cùng rõ ràng, sự bổ nhiệm của Tào Vĩnh Quốc và Phó Tiên Phong có ý là gì, hai tin tức này đều ảnh hưởng mạnh mẽ và trực tiếp đến Thành ủy Thiên Trạch, khả năng sẽ làm cục diện vừa mới ổn càng trở nên thêm phức tạp.

Bà đã đoán đúng, sau khi Chiến Kính Bằng nói cho Ngô Minh Nghị tin tức, trở lại văn phòng, gọi vài cuộc điện thoại, lại cầm bản hợp đồng đầu tư của Phó Tiên Tiên đến tìm Hạ Tưởng, vừa thấy mặt Thị trưởng Hạ, câu đầu tiên là:

- Thị trưởng Hạ, qua tổng hợp và tham khảo ý kiến của các chuyên gia Bắc Kinh và tỉnh, tôi cho rằng việc đầu tư của Đông y Phó Thị là khả thi, chuẩn bị đệ trình lên hội nghị thường vụ của chính quyền để nghiên cứu phê chuẩn.

Ai nói Chiến Kính Bằng không có đầu óc chính trị? Sau khi biết được Phó Tiên Phong đảm nhiệm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, liền phê chuẩn dự án đầu tư, hoàn toàn bỏ lợi ích của nhà họ Khâu ra phía sau, Hạ Tưởng cũng thầm khen, khá cho một Chiến Kính Bằng gió chiều nào xoay chiều ấy.

Thật ra Chiến Kính Bằng đến Thiên Trạch, không nhất định có ý đồ chính trị mãnh liệt, nhưng hàng ngũ trong chính trị không thể thiếu, giữa Bí thư và Thị trưởng, nhất định phải lựa chọn một trong hai, bởi vì Bí thư và Thị trưởng chính kiến bất đồng chia làm hai phái y không đứng vào hàng thì không có cách nào triển khai công tác.

- Tốt, ngày mai tổ chức hội nghị thường vụ, đồng thời truyền đạt tinh thần hội nghị là hợp nhất tài nguyên sắt thép của Ủy ban nhân dân tỉnh.

Hạ Tưởng cười đầy thâm ý, 

- Kính Bằng, thái độ làm việc rất quan trọng, nhưng mục tiêu công việc quan trọng hơn.

Chiến Kính Bằng mỉm cười, gật đầu đi ra ngoài.

Sáng sớm hôm sau, tin tức truyền khắp trụ sở Thành ủy.

Giữa Phó Chủ tịch tỉnh và Chủ tịch tỉnh là một khoảng cách rộng, bởi vì mỗi tỉnh đều có bảy tám Phó Chủ tịch, có thể thăng chức không có mấy người, Tào Vĩnh Quốc có thể thăng chức, có nghĩa là con đường làm lãnh đạo rộng lớn hơn nhiều, do đó, vào danh sách lãnh đạo cấp quốc gia là có cơ sở và khả năng.

Hơn nữa, là một tỉnh Tây có quan hệ chặt chẽn với tỉnh Yến, huống chi tỉnh Tây là nguồn than đá cung cấp chủ yếu cho tỉnh Yến.

Hiện tại lại là thời điểm mẫn cảm mà tỉnh Yến tiến hành hợp nhất sản nghiệp sắt thép. Bổ nhiệm Tào Vĩnh Quốc cũng đầy dụng ý. Không ít người biết rằng đó là nét bút thần của Thủ tướng. Nhưng cuối cùng thần ở nơi nào, chốc lát cũng không thể nói ra.

Đến thời điểm mấu chốt sau, sau khi Tào Vĩnh Quốc lấy thân phận Chủ tịch tỉnh Tây đưa ra một quyết định, lập tức sinh ra sức ảnh hưởng mang tính quyết định với thế cục của tỉnh Yến, mới làm cho không ít người bừng tỉnh, mới biết hóa ra Thủ tướng quả nhiên nhìn xa trông rộng, tầm nhìn rộng lớn, không thể không thán phục.

Tào Vĩnh Quốc đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, sức nặng của Thị trưởng Hạ cũng gia tăng trong lòng không ít người. Thị trưởng Hạ có hai Chủ tịch tỉnh làm hậu đài, mặc kệ là quan hệ nào cũng vô cùng bền chắc. Làm cho những người vốn có thái độ trung lập với kế hoạch hợp nhất tài nguyên sắt thép cũng trở nên lung lay. Có nên ủng hộ Thị trưởng Hạ hay không? Ủng hộ Thị trưởng Hạ chẳng khác nào vừa ủng hộ Chủ tịch tỉnh Tống lại vừa ủng hộ Chủ tịch tỉnh Tào, nói không chừng luôn sẽ có một người tiến vào Bộ chính trị.

Lòng người thấp thỏm, bàn bạc xôn xao.

Tin Tào Vĩnh Quốc đảm nhiệc Chủ tịch tỉnh có ảnh hưởng to lớn, vượt xa tin Phó Tiên Phong đảm nhiệm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển. Nhưng người có ánh mắt nhạy bén lại biết, Tào Vĩnh Quốc đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh chỉ là ảnh hưởng lâu dài, Phó Tiên Phong đảm nhiệm chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển mới là ảnh hưởng trực tiếp đến giai đoạn phát triển hiện tại của thành phố Thiên Trạch.

Quả nhiên, buổi chiều trung ương đã công bố quyết định bổ nhiệm.

Tưởng Tuyết Tùng điều động vào chức vụ Bí thư thành ủy Bắc Kinh, Dịch Hướng Sư giữ chức Bí thư tỉnh ủy tỉnh Tây, Hình Đoan Đài về tỉnh Tề tiếp tục đảm nhiệm chức Chủ tịch Tỉnh, Tào Vĩnh Quốc thăng chức tại chỗ, được Trung ương bổ nhiệm là Tỉnh ủy viên, Ủy viên thường vụ, Phó Bí thư, Quyền Chủ tịch tỉnh Tây.

Tiếp theo lần thay đổi cán bộ cấp tỉnh tập trung này, lại một lần thay đổi cương vị lãnh đạo cấp tỉnh thu hút sự chú ý, dẫn đến không ít lời bình luận và suy đoán bên ngoài. Nhất là sắp xếp rất khéo, Thủ tướng thắng lợi, nhà họ Ngô được lợi ích thực tế, nhà họ Khâu lại một lần nữa bị kiềm chế.

Ở lần thay đổi cán bộ trước, nguyên khí nhà họ Khâu cũng bị hao tổn không ít, lần này cũng khá mất mát. Nhất là Khâu Nhân Lễ vì lôi kéo Tào Vĩnh Quốc về tỉnh Tề, trước đó làm không ít việc, không ngờ chẳng những thất bại trong gang tấc còn bị người khác bày mưu. Mà Hình Đoan Đài có phong cách cầm quyền cứng rắn, mạnh mẽ, không giống Tào Vĩnh Quốc ôn hòa và dễ tiếp xúc. Cùng với Tào Vĩnh Quốc giữa thế lực bình dân và thế lực gia tộc sự cân bằng bất đồng trong mưu cầu nhất định là, Hình Đoan Đài là người căm thù thế lực gia tộc đến tận xương tủy, nơi nơi luôn đối nghịch với thế lực gia tộc.

Khâu Nhân Lễ vô cùng đau đầu, nhà họ Khâu gần đây thất thế khắp nơi, còn khắp nơi nổi giận, nhà họ Phó lại nhân lúc cháy nhà hôi của, chuẩn bị đầu tư Đông y Phó Thị ở Thiên Trạch. Ông ta ngoại trừ rất tức giận ra không ngờ không kế nào khả thi, quả thật cảm thấy lao tâm lao lực quá độ.

Khâu Nhân Lễ cầm lấy điện thoại, nghĩ đi nghĩ lại, nhưng vẫn không bấm số gọi cho Hạ Tưởng —— tạm thời cũng không có tiếng nói chung. Vả lại, để nhà họ Ngô ra mặt là được rồi. Tuy nhiên, ông ta trong lòng vẫn không rõ, Hạ Tưởng thực sẽ bắt tay với nhà họ Phó, vì quyền lợi muốn đối phó với nhà họ Khâu?

Người chính xác mà hiểu được sự sắp xếp của toàn thế cục, sẽ không nói ra những lời như điều chỉnh sẽ có những mưu tính sâu xa gì. Người không rõ sẽ hô đoán lung tung, nhưng mặc kệ đoán như thế nào, quầng sáng trên người Thị trưởng Hạ gia tăng không ít.

Tuy nhiên, theo sau hội nghị thường vụ được tổ chức, Thị trưởng Hạ truyền đạt tinh thần hội nghị của Ủy ban nhân dân tỉnh. Cũng chứng tỏ tinh thần hội nghị đã tiến hành nghiên cứu và bố trí. Chiến Kính Bằng giữ thái độ thận trọng đón chào, Dương Kiếm lại mang lập trường phản đối.

Cuối cùng mặc dù được các Phó thị trưởng ủng hộ, Thị trưởng Hạ ra sức ủng hộ, Ủy ban nhân dân thành phố cuối cùng đã thông qua phải kiên quyếtquán triệt yêu cầu tương quan của hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân tỉnh, tích cực tiến hành quyết nghị thực thi phương án hợp nhất tập đoàn sắt thép của tỉnh Yến, nhưng vẫn không che dấu được sự chia rẽ trong bộ máy chính quyền.

Về phần đầu tư của Đông y Phó Thị, gần như không có bất cứ dị nghị nào và được thông qua.

Dương Kiếm, lại một lần nữa đứng đối lập với Hạ Tưởng. Có thể đoán được là , quyết nghị được hội nghị thông qua là cực kỳ nhỏ.

Tình thế, vô cùng ác liệt.

Khi mọi người ở đây đều đang đoán Thị tưởng Hạ làm thế nào để đối phó nguy cơ trước mắt, điều không ai ngờ rằng, người vừa mới nhận chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển Phó Tiên Phong đột nhiên làm khó dễ, mồi lửa thứ nhất của quan mới nhận chức đã cháy lan đến Thiên Trạch.

 Quyển 8: Trời cao mây trắng 

 Chương 1002: Trò hay lên sân khấu. 

Ủy ban Kế hoạch và Phát triển có quyền lực to lớn, là sản phẩm thể chế chính trị đặc biệt trong nước, nắm giữ quyền lớn phê duyệt nhiều dự án trong địa phương. Nói không khoa trương, thậm chí dự án ở một số ít địa phương thành hay bại hoàn toàn một tay Ủy ban Kế hoạch và Phát triển quyết định.

Quyền lực của Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, thể hiện trên mặt “Ngân sách của túi”.

“Ngân sách của túi” tức là ngân sách của trung ương dành cho đầu tư. Chỉ có Ủy ban Kế hoạch và Phát triển nhà nước mới có quyền phê duyệt những dự án đầu tư này, mà quyền phân phối ngân sách tương ứng cũng tùy dự án phê duyệt, rơi vào tay Ủy ban Kế hoạch và Phát triển.

Hàng năm, Bộ tài chính vào lúc biên chế ngân sách nhà nước, sẽ cắt ra cho Ủy ban Kế hoạch và Phát triển một khoản tiền đầu tư, dùng cho lĩnh vực xây dựng cơ bản và các lĩnh vực khá. Nhưng khi biên chế ngân sách, Bộ tài chính cũng không rõ khoản tiền này dùng cho dự án nào. Mà làm một đơn vị phê duyệt dự toán, Hội đồng nhân dân toàn quốc khi phê chuẩn dự toán năm đó, cũng không nhìn thấy hướng đi của khoản tiền này. Bởi vậy, Ủy ban Kế hoạch và Phát triển nắm giữ khoản tiền lớn, nghiêng về ai, phê cho ai, hoàn toàn là nằm trong tay Ủy ban Kế hoạch và Phát triển.

Nghe nói từng có một vị Trưởng phòng Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, bởi vì chủ trì phê duyệt mấy trăm triệu tệ tiền đầu tư, tuy chỉ là cấp trưởng phòng nhưng từng có Chủ tịch tỉnh chờ nửa tiếng ở cửa mới có thể gặp. Còn có phó Chủ tịch tỉnh sau khi bị y quát lớn sau vẫn khúm núm. Cũng có người phụ trách dự án vì thân thiết với y nên kế hoạch đầu tư có thể báo cáo tăng gấp đôi, nói cho cùng, chỉ cần giơ tay là có thể có phê duyệt dự toán vài tỷ, trước mặt một số tiền lớn, mọi người đều phải cúi đầu.

Ủy ban Kế hoạch và Phát triển nhà nước và Ủy ban Kế hoạch và Phát triển tỉnh là bộ phận chức năng chính quyền quan trọng. Lập dự án, phê duyệt kế hoạch đầu tư, quy mô đầu tư, quản lý đầu tư thuộc các hạng mục đầu tư của chính quyền thậm chí ngay cả việc giải thích các pháp quy chính sáchliên quan của các cấp chính quyền, cũng từ chỗ này ra, nói Ủy ban Kế hoạch và Phát triển là bộ phận quan trọng nhất không quá chút nào, bởi vì có người hình tượng mà xưng là Bộ Kế hoạch và Đầu tư.

Thành phố Thiên Trạch cũng báo cáo với Ủy ban Kế hoạch và Phát triển dự án khí mê-tan nông thôn, xin hơn 30 triệu tệ, vốn đã được phê duyệt bước đầu, chờ Phó chủ nhiệm ký tên, và vừa khéo kịp lúc Phó Tiên Phong nhận chức Phó chủ nhiệm.

Phó Tiên Phong trực tiếp gác lại kế hoạch, vừa lên đài liền cho thành phố Thiên Trạch một uy thế phủ đầu, nhằm vào Trần Khiết Văn hay là Hạ Tưởng thì khó ai nói được.

30 triệu vốn tuy rằng không nhiều lắm nhưng dù sao cũng là tiền của nhà nước, không cần thì không cần , Phó thị trưởng phân công quản lý thì sẽ không làm nữa, Phó Tiên Phong rõ ràng đang làm khó dễ Thiên Trạch.

Nếu nói gác lại số tiền 30 triệu tệ của dự án khí mê tan chỉ là mồi lửa đầu tiên, không lâu sau, Phó Tiên Phong lại ra tay cản trở các hạng mục quan trọng của thành phố Thiên Trạch, làm cho quần chúng từ cao xuống thấp phẫn nộ, hận Phó Tiên Phong thấu xương.

Đây là chuyện sau này.

Người khác có lẽ không hiểu vì sao Phó Tiên Phong vừa lên nhận chức đã bóp cổ Thiên Trạch. Hạ Tưởng lại biết rất rõ, Phó Tiên Phong chính là tính cách trừng mắt đáp lại, bởi vì Chiến Kính Bằng cản trở nhà họ Phó đầu tư, y sẽ múa may một chút quyền lực trong tay, làm cho một số người tỉnh ngủ. Đồng thời cũng bởi vì người phụ trách dự án khí mê tan là Dương Kiếm, mà Dương Kiếm lại là người nhà họ Mai, gần đây nhà họ Mai và nhà họ Khâu càng ngày càng có xu thế gần nhau. Hành động của Phó Tiên Phong lần này có thể nói là một công đôi việc.

Hạ Tưởng cũng không vội vàng, việc này kẹt ở chỗ nào, thì sẽ tháo ở nơi đó, trước hết để Dương Kiếm lo lắng là được rồi, trước mắt hắn còn có chuyện quan trọng cần xử lý – kế hoạch hợp nhất tài nguyên sắt thép.

Khả năng được thông qua ở hội nghị thường vụ là không nhiều, trong lòng Hạ Tưởng biết rõ ràng, bởi vậy ở giai đoạn hiện nay đưa ra thảo luận ở hội nghị thường vụ là ý tưởng không sáng suốt, hắn quyết định tạm thời nén lại.

Có đôi khi, thò tay bên cạnh sườn lại hiệu quả ngoài dự đoán của mọi người hơn so với thò tay trước mặt.

Quyết định bổ nhiệm Tào Vĩnh Quốc vừa công bố, lập tức liền nhận vị trí mới, Hạ Tưởng cũng nhận được không ít điện thoại chúc mừng, hơn nữa ở Thành ủy Thiên Trạch hình tượng của hắn trong mắt không ít người cao lớn hơn vài phần. Có nhiều khi, mọi người tôn trọng không phải bản thân người đó mà là hậu đài của anh ta, lời nói này không sai. Cho dù Hạ Tưởng có năng lực thực sự, nhưng có năng lực mà không có hậu tđài cũng sẽ không làm cho người ta coi trọng.

Trước khi đưa ra hội nghị thường vụ thảo luận kế hoạch hợp nhất Thiên Cương, Hạ Tưởng hẹn nói chuyện với Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc Tần Tài Lai của Thiên Cương.

Tần Tài Lai ngoài 50 tuổi, đầu không trọc, lưng không cong, bước đi nhanh nhẹn, tuy nhiên nói chuyện khá chậm, dường như mỗi câu đều suy tính trước sau rất lâu.

Thái độ của Tần Tài Lai không ngoài dự kiến của Hạ Tưởng, kiên quyết phản đối, hơn nữa còn liệt kê một loạt khó khăn. Thiên Cương có tài nguyên titanium là ưu thế, tuy rằng giá trị sản lượng và quy mô không lớn nhưng chiếm ưu thế nên lợi nhuận không tồi. Một khi hợp nhất thì sẽ mất đi quyền chủ động, hơn nữa lợi nhuận cũng giảm trên diện rộng. Bởi vì Thiên Cương trong tương lai nằm trong tập đoàn Yến Cương, sẽ không có được quyền phát ngôn lớn.

Tần Tài Lai là Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc, một mình nắm hết quyền hành. Nếu thành lập Tập đoàn sắt thép tỉnh Yến, với thực lực của Thiên Cương, y tuyệt đối không đảm nhiệm nổi chức Chủ tịch hội đồng quản trị hoặc Tổng giám đốc, thậm chí lãnh đạo cấp hai cũng không thể vào được, y đồng ý hợp nhất mới là lạ. Mọi người suy nghĩ lợi ích chỉ biết lấy mình làm trung tâm, bỏ vị trí hiện tại nói một không hai đến Tập đoàn sắt thép tỉnh Yến đảm nhiệm thành viên hội đồng quản trị, Tần Tài Laikhông ngốc.

Hạ Tưởng liền khuyên Tần Tài Lai lấy đại cục làm trọng, Ủy ban nhân dân tỉnh có quyết tâm rất lớn, sẽ loại bỏ hết mọi khó khăn để thực hiện. Tần Tài Lai trước sau vẫn không chịu buông ra, ra sức từ chối, lý do thì rất nhiều, dù sao cũng là ba chữ: Không đồng ý!

Hạ Tưởng không giận, ngược lại giọng nhã nhặn, nói:

- Tốt, cho ông thời gian để suy nghĩ rõ ràng, Ủy ban nhân dân thành phố có quyết tâm thực hiện rất lớn, hơn nữa thành phố cũng quy định thời hạn.

 Tần Tài Lai vẫn không thay đổi ngược lại khuyên Hạ Tưởng:

- Thị trưởng Hạ, tôi nói một câu không nên nói, kế hoạch hợp nhất sắt thép tỉnh Yến, trước kia đã đưa ra ba lần, ba lần đều thất bại. Đan Cương và Tần Cương đồng ý vì họ thu được lợi, chúng tôi chịu thiệt, chúng tôi không thể đồng ý. Có lẽ từ từ hãy tính, đợi các thành phố khác thực hiện, chúng tôi cũng tỏ thái độ cũng không muộn, nếu hiện tại sớm biểu lộ thái độ, không phải là coi tiền như rác sao? Người khác đều đang chờ để xem câu chuyện cười của chúng tôi.

Trong việc chính trị, không phải người như Tần Tài Lai có thể nhìn lâu dài, Hạ Tưởng vốn trọng đãi đối với y, y lại được voi đòi tiên, còn lấy giọng trên cao trông xuống dạy bảo Hạ Tưởng, thật đúng là bắt nạt thị trưởng trẻ tuổi.

Hạ Tưởng giọng thay đổi ngay, không nhanh không chậm nói:

- Lão Tần, tôi cho ông một tháng làm tốt công tác

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net