Quan Thần 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quan Thần

Tác Giả: Hà Thường Tại

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

Quyển 13: Kế hoạch 10 năm 

 Chương 2151: Mở thêm một cục diện 

Đại Phục Thịnh nghe xong bài phát biểu đầy sức thuyết phục mà vô cùng điềm tĩnh của Hạ Tưởng, trong lòng cảm thấy đầy hứng thú với con người này.

Trên con đường phát triển doanh nghiệp ở Trung Quốc – táo bạo chính là đặc điểm của các doanh nghiệp quốc gia - nhưng đặc biệt khó khăn. Không những phải đối mặt với kỳ thị của khách hàng mà còn phải đối mặt với nhưng rào cản và những chính sách gây bất lợi mà Trung ương ban hành. Để tồn tại và phát triển cho đến ngày nay thật không dễ dàng gì.

Xí nghiệp Trung Ương là xí nghiệp của Nhà nước, Doanh nghiệp tư nhân là doanh nghiệp do cá nhân lập lên, nếu không thay đổi đường lối quản lý đối đầu với doanh nghiệp tư nhân, không thay đổi quan điểm doanh nghiệp Trung Ương hay tư nhân đều của những “đứa con” của đất nước, thì sẽ tạo ra sự tách biệt quá lớn, điều này sẽ khiến kinh tế Trung Quốc sẽ không cất cánh bay xa được. 

Như vậy, tính chủ động tích cực của lực lượng tư nhân sẽ không được phát huy, Quốc khố trống rỗng. Nếu Trung Quốc chỉ có vài doanh nghiệp, thì nền kinh tế nước nhà không sớm thì muộn sẽ đi đến bờ vực của sự sụp đổ.

Đại Phục Thịnh rất hiểu lối suy nghĩ của những ông chủ doanh nghiệp trung ương, không chạy theo cách nghĩ của những doanh nghiệp lớn đi làm, mà dựa vào vị trí của của các giám đốc doanh nghiệp này làm bàn đạp. Nếu không thể phân biệt được Kinh tế và Chính trị để xử lý thì sẽ mất đi sự ửng hộ của trung ương, và tất yếu sẽ dẫn đến sụp đổ.

Dùng thủ đoạn chính trị để thâm nhập xung quanh thị trường hiện nay, đã làm là không thể ngừng được, ngược lại, không bao lâu sẽ bước vào thời đại kinh tế đi theo chính trị.

Đặc biệt dành thời gian đến thăm quan tổng bộ hãng xe Volvo lần này cũng thể hiện ý đồ mà Đại Phục Thịnh. Ông ta muốn trong thời gian đảm nhiệm sẽ nhận được sự trợ giúp từ hãng xe này.

- Chuyến thắm tổng bộ Volvo ngày mai anh nhất định phải tới đấy nhé, Hạ Tưởng.

 Đại Phục Thịnh nhắc nhở Hạ Tưởng, ông ngày càng tin tưởng Hạ Tưởng.

Chung Dương vốn còn muốn tranh luận thêm với Hạ Tưởng, thấy Phó Thủ tướng lên tiếng, mặc dù chưa nói rõ lập trường là ủng hộ ai, nhưng trực tiếp muốn Hạ Tưởng ngày mai tham gia chuyến thăm Volvo thì có thể thấy thái độ của ông khá rõ ràng, chỉ là không nói hẳn ra mà thôi.

Tuy nhiên Chung Dương luôn được người khác tâng bốc quá nhiều, hôm nay bị Hạ Tưởng làm cho không thể nói được nữa, nên trong lòng âm thầm ghi nhớ mối thù. Thật không may, trong kỳ bầu cử sang năm anh ta có thể lên nắm chính quyền và thay đổi cơ cấu. Đến lúc đó dù Hạ Tưởng có là Chủ tịch Tỉnh hay Bí thư Tỉnh ủy đi chăng nữa thì toàn bộ tỉnh Tây sẽ trong tầm kiểm soát của anh ta.

Chung Dương nghĩ thật thấu đáo, mà không hề biết rằng vận mệnh của anh ta vì vậy mà được thay đổi. Nếu anh ta không gặp Hạ Tưởng và mà chỉ tranh đấu như thế thì còn ổn, đằng này, anh ta với Hạ Tưởng lại tranh chấp tới mức tự đào hố chôn mình. Sang nhiệm kỳ mới, quả thực là cơ hội giúp anh ta tiến xa hơn. Kết quả bị người khác nói với Quan Viễn Khúc và Ngô Tài Dương một câu, anh ta không những không thể vào vị trí quản lý Ủy ban Kế hoạch và Phát triển mà còn bị đá khỏi đó và mất hết tương lai.

Sau đại hội XVIII, mặc dù khoảng cách để đến với trung tâm Chính trị của Hạ Tưởng vẫn còn một khoảng rất xa, nhưng hắn thực sự đã có lực ảnh hưởng rất lớn, không cần nói đến chín vị Ủy viên thường vụ cao cấp, ít nhất hắn có thể nói chuyện với ba, bốn người trong đó. Chỉ tính Ủy viên Bộ chính trị hắn cũng có những mối quan hệ cực kỳ thân thiết với bốn, năm người.

Thời của Hạ Tưởng cũng đến gần theo đại hội Đảng XVIII. Chung Dương nghĩ rằng hậu thuẫn của anh ta đủ mạnh để có thể tóm cổ Hạ Tưởng, nhưng xin lỗi, Hạ Tưởng lại không để cho anh ta cơ hội nào cả, Hạ Tưởng cũng nên cảm ơn Chung Dương vì đã nhắc nhở mình, để can thiệp kịp thời cho các kế hoạch 10 năm sau này. Rút ngắn khoảng cách để hoàn thành mà đối với anh ta trước kia vô cùng xa xôi. Cũng giúp anh ta nhận ra cần phải đề phòng những người có thành kiến rõ ràng như Chung Dương đi đến vị trí cấp cao.

Hạ Tưởng không có ý khinh thường gì Chung Dương cả, nhưng hắn nhận thấy rằng Chung Dương không phù hợp để đảm nhận chức vụ đó. Kết quả là…Chung Dương không được chọn làm Chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch và Phát triển.

Trời như đang đùa giỡn con người vậy, Hạ Tưởng có đặc quyền có thể trực tiếp gọi điện đến nhân vật số một, số hai, bản thân hắn lại có thân phận trung tâm giữa các thế lực gia tộc, hắn phản đối, chính là các thế lực gia tộc cũng phản đối, Chung Dương vẫn có thể vào mới lạ.

Một đêm ở nơi đất khách quê người, có thể tổ chức được là một thành công. Đại Phục Thịnh được Hoàng gia Thụy Điển mời đến dự tiệc, Hạ Tưởng cũng vinh hạnh được đi sau tháp tùng. Bắt tay, giao lưu, mặc dù Hạ Tưởng đã cố tình nhỏ nhẹ, khiêm tốn nhưng vẫn bị Công chúa Thụy Điển nhận ra.

Công chúa Thụy Điển được công nhận là Công chúa xinh đẹp nhất Châu Âu. Mặc dù gả cho một tên bình dân, nhưng cô Công chúa 33 tuổi yểu điệu thiết tha này vẫn còn làm say đắm biết bao nhiều người, cô mặc một chiếc váy dài, với mái tóc vàng đặc trưng để lộ ra nét quyến rũ của một người phụ nữ phương Tây.

Madrid Na là Vương phi của Hoàng Tử Thụy Điển, nữ hoàng tương lai, cô không biết sao lại có cảm tình với Hạ Tưởng nữa, đặc biệt tới trước mặt Hạ Tưởng để bắt chuyện, một cô gái thật tài giỏi, cô có thể nói được tiếng Anh, Pháp, Đức và tiếng Thụy Điển,nhưng cô dùng tiếng Anh và tiếng của nước mình để chào hỏi Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng đương nhiên là không hiểu tiếng của một nước nhỏ như Thụy Điển rồi, tiếng Anh thì cũng tàm tạm, để giữ phép lịch sự, hắn cũng nói với cô vài câu đơn giản, nhưng với một người luôn phục thuộc vào tiếng mẹ đẻ như Hạ Tưởng thì việc dùng tiếng Anh đúng là làm khó.

Công chúa dường như rất quan tâm đến chuyện gia đình của Hạ Tưởng, hỏi thăm vợ và con hắn. Nghe Hạ Tưởng nói hắn đã kết hôn và con của hắn đều lớn cả rồi, công chúa cười khúc khích, nói một câu vô cùng tiếc nuối, rồi lại vui vẻ tiếp chuyện, nếu sớm được biết hắn thì cô ấy sẽ đồng ý kết giao cùng hắn.

Hạ Tưởng biết được tính cách hào phóng của người Bắc Âu, không câu nệ tiểu tiết nên cũng vui vẻ khen đùa Công chúa, khen cô cũng thật xinh đẹp và nhã nhặn.

Nghĩ rằng nói vài câu Công chúa sẽ bỏ qua hắn, nhưng không ngờ cô ấy lại đưa ra một chủ đề nói chuyện khiến hắn thực sự bị cuốn hút. Nhưng trình độ tiếng anh của Hạ Tưởng lại rất bình thường, nên muốn tham gia được cuộc nói chuyện thì phải nhờ đến phiên dịch.

Thật may mắn thông dịch viên của Công chúa lại là một lưu học sinh Trung Quốc, dáng vẻ thật nhã nhặn. Cô ấy cũng nghe qua về Hạ Tưởng, và cũng vô cùng ngưỡng mộ hắn, giống như một cô bé học sinh ngưỡng mộ thần tượng trong lòng mình. Nhìn Hạ Tưởng với đôi mắt sáng ngời.

Bởi vì cô ấy sùng bái Hạ Tưởng, vấn đề mà cô phiên dịch cho Công chúa trong đó có chứa đựng tình cảm mãnh liệt của cá nhân cô với người nói.

Công chúa hỏi: 

- Hạ Tưởng, anh là Chủ tịch tỉnh trẻ nhất Trung Quốc vậy đã bao giờ chịu áp lực?

Hạ Tưởng trả lời:

- Ừm, không, người Trung Quốc rất dễ thích nghi những thứ mới.

Công chúa lại hỏi:

- Anh đã bao giờ cảm thấy lúng túng trước những thứ như tiền bạc hay phụ nữ chưa?

Hạ Tưởng cười nói:

- Về tiền bạc thì chắc không ít rồi, nhưng tôi có nguyên tắc riêng của tôi, còn về phụ nữ, hiện giờ trong nước tạm thời chưa có, còn ở nước ngoài thì có một vài, ví dụ như Công chúa đây chẳng hạn.

Lời công kích trong cách nói đùa của Hạ Tưởng đã khiến Công chúa rất phấn khởi, cô rất tự tin nói:

- Anh có biết không, năm ngoái trong một cuộc điều tra lấy ý kiến của người dân trên trang web kết bạn nổi tiếng của Anh, bình chọn mười người phụ nữ đẹp nhất Thế Giới, tôi đã đạt được 74% số phiếu, đứng thứ 7…

Hạ Tưởng nghĩ đã giúp phải giúp đến cùng, khen một câu:

- Nhất định rồi, Công chúa là người phụ nữ quyến rũ nhất mà tôi từng gặp trong nước cũng như nước ngoài…

Trong lòng hắn lại nghĩ, quả thực trong vài người phụ nữ ngoại quốc mà hắn từng gặp, có thể đếm trên đầu ngón tay, thì công chúa đúng là người đẹp nhất.

- Tôi thật vinh dự, Hạ Tưởng cảm ơn anh vì đã khích lệ

Công chúa đã mượn cớ đó để hôn má Hạ Tưởng, nhẹ nhàng ghé vào tai anh ta thì thầm:

- Tôi rất có cảm tình với anh, hy vọng có thể được liên lạc với anh.

Nhìn hình bóng thướt tha của Công chúa biến mất trong đám đông, Hạ Tưởng buồn bã nghĩ, không phải hắn đã yêu Công chúa từ cái nhìn đầu tiên, nói thật lòng, hắn không có cảm tình lắm với những cô gái ngoại quốc. Mà không ngờ Công chúa lại có cảm tình với hắn, không chỉ về nghề nghiệp mà còn rất hiếu kì về con người hắn.

Tốt nhất là không nên gây thêm rắc rối nữa, Hạ Tưởng âm thầm cúi đầu, trước đó hắn cũng đã nghiên cứu qua về Công chúa, biết rằng hồi còn trẻ cô ấy là một cô gái bướng bỉnh, vấp ngã không ít và giờ trở thành cô gái đầy kinh nghiệm. Sau đó kết hôn với một gã bình dân, sự kiện này đã gây chấn động một thời, và hôn nhân giữa hai người cũng tan rã bởi sự xuất hiện của kẻ thứ ba. Tiếp sau đó lại đính hôn với một kẻ thường dân khác. Cả hai người đàn ông đều rất bình thường, có thể thấy Công chúa là một người có quan điểm khác người.

- Chủ tịch Hạ đúng là tuổi trẻ hơn người, Công chúa đều không ngó ngàng tới chúng tôi, mà rất ưu ái với anh, thật là khiến người ta ngưỡng mộ.

Hạ Tưởng đang suy nghĩ thì có một người đi tới mời rượu anh.

Người này khoảng 50 tuổi, hơi béo, thấp, có nụ cười hiền lành và vẻ mặt khiêm tốn. Ông ta khiêm tốn nâng chén nói:

- Kính chủ tịch Hạ một chén, cảm ơn chủ tịch Hạ đã hiểu cho những khó khăn của doanh nghiệp chúng tôi.

Đó là Lý Thư Phục.

Về Lý Thư Phục, Hạ Tưởng không hiểu nhiều về con người này, nhưng lại biết rất rõ những việc ông ta làm, hắn rất tự hào vì những gì ông ta làm. Một ông chủ của doanh nghiệp tư nhân, từ chỗ hai bàn tay trắng đến nay đã thành lập được một tập đoàn với doanh thu hơn 100 tỷ. Lại có thể dùng 1,8 tỷ USD mua công ty Volvo, anh ta nhất định là một giám đốc điều hành đáng được ghi vào sử sách.

Trong mắt Hạ Tưởng, ông ta không kém hai giám đốc lớn ở Nam, Bắc bởi tính quyết đoán và chí tiến thủ là bao. 

Sau khi Volvo bị mua bởi Ford, như bị người Mỹ thu hẹp đi sức sống, tuổi xuân, trong mấy năm cũng không phát triển gì thêm. Người Mỹ có lúc thật thông minh, có khi lại như một cái gân, Lý Thư Thục nhanh chóng thâu tóm Volvo và biến chúng đem lại lợi nhuận cho ông ta, hơn nữa ngày càng phát triển mạnh, doanh thu trên toàn thế giới đạt 25%, trong nước đạt hơn 55%!

Lý Thư Phục là một người tài.

Hạ Tưởng bắt tay Lý Thư Thục, chạm cốc, nói : 

- Mười mấy năm trước, có người trong một lần diễn thuyết đã nói Universal sẽ phá sản, một cán bộ cấp cao của Universal tự giễu rằng phải tìm công việc khác, rồi đi xuống. Mười năm sau, Universal xin bảo hộ phá sản! Người có thể nhìn thấy nguy cơ phá sản của Universal 10 năm trước, nhất định là một thiên tài kinh doanh.

Lý Thư Phục ngẩn người, ông ta không ngờ Hạ Tưởng lại biết về ông ta nhiều đến vậy. Nhất thời, tay bỗng nhiên run run lên :

- Chủ tịch Hạ, ngài quá khen rồi, tôi chỉ là một thương nhân có lá gan lớn hơn người khác thôi.

- Ông không phải thương nhân bình thường, cứ kiên trì ông có thể trở thành “xương sống” của Trung Quốc.

Hạ Tưởng nâng ly lên:

- Nào, tôi kính ông một chén.

Hạ Tưởng và Lý Thư Phục kết bạn trong buổi Party ở nơi đất khách quê người, tình bạn kéo dài rất nhiều năm. Nhiều năm sau, khi Lý Thư Phục có mặt trong diễn đàn xe hơi thế giới,với thân phận là tập đoàn xe hơi đứng thứ 3 toàn cầu lên phát biểu, nhắc đến cái tên Hạ Tưởng, không kìm nổi nước mắt. Ông ta chia sẻ, nếu không có sự ủng hộ của Hạ Tưởng về tinh thần và chính sách thì ông ta đã không có ngày hôm nay.

Buổi tiệc tổ chức rất thành công, trừ câu chuyện nhỏ với Công chúa với Chung Dương, Hạ Tưởng và Lý Thư Phục gặp nhau thì Hạ Tưởng đã thành công trong việc thâm nhập vào ngành xe hơi, từ đó khiến cho bố cục lâu dài của hắn, lại mở thêm một cục diện

 Quyển 13: Kế hoạch 10 năm 

 Chương 2152: Bố cục dài lâu.

Sau bữa tiệc tối, khi trở về phòng, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Cổ Ngọc.

- Anh xong việc rồi à?

Giọng của Cổ Ngọc vẫn thế, vẫn thánh thót như không khí vùng Bắc Âu

- Anh xong việc rồi

Hạ Tưởng cười trả lời:

- Em đến rồi đấy à?

- Em vẫn chưa đến, chỉ sợ ngày mai thì sẽ bị muộn hơn một chút, nhưng em không dám lái xe nhanh, rồi em lại nghĩ, thật ra anh cũng đâu có vội gặp em, vậy thì em vội đi gặp anh làm gì?

Lời nói của Cổ Ngọc chính là cố ý tỏ ra giận dỗi Hạ Tưởng, cũng là vì, một mình cô nơi đất khách quê người, khó tránh khỏi nỗi nhớ nhung quê nhà, nhưng nơi đó ngoài ông Cổ ra còn có ai được cơ chứ? Chẳng có ai khác chính là Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng cũng là bất đắc dĩ, không phải là hắn không nhớ nhung gì, nhưng với thân phận là chủ tịch Tỉnh của hắn muốn đi ra nước ngoài đâu phải chuyện dễ dàng, chỉ có thể nói rằng:

- Vậy em đi chậm thôi nhé, so với gặp em, anh còn muốn em bình an vô sự hơn.

- Vâng, em biết rồi

Trong lòng Cổ Ngọc lại dịu xuống, Hạ Tưởng chính là khắc tinh của cô, bất kể cô nhớ hắn nhiều như thế nào, yêu hắn, hận hắn, chỉ cần một câu an ủi của hắn đã làm tan biến mọi nỗi ưu tư trong cô, trước mặt hắn, cô dịu dàng đến mức không có nguyên tắc và lập trường của chính mình

- Nghe nói anh đã gặp công chúa của Thụy Điển rồi phải không, cô ấy có đẹp không?

Con gái ai cũng ghen, vấn đề chỉ là ghen ít hay ghen nhiều mà thôi, Tào Thù Lê cũng ghen, trong lòng cũng có những nghi vấn, chỉ có điều cô rất thông minh không hề bộc lộ những cái đó ra ngoài, chính vì thế Hạ Tưởng mới yêu sự nhã nhặn của Tào Thù Lê nhiều đến như thế.

Lời nói của Cổ Ngọc khiến hắn không thể không cười:

- Đúng là anh đã gặp rồi, công chúa rất xinh, cô ấy còn chủ động muốn giữ liên lạc với anh, nói muốn tăng cường hơn nữa trong mối quan hệ với anh.

- Anh nên cẩn thận, cẩn thận không anh sẽ để lại tiếng xấu khi ở nước ngoài như thế này, bi kịch của công nương Diana chính là một bài học đắt giá dành cho anh đó

Cổ Ngọc cũng không hiểu sao phản xạ lại nhanh đến thế, đưa ra một ví dụ đúng là thật sự đe dọa được Hạ Tưởng.

Cũng chỉ là…tin đồn trong hoàng thất, còn có tin đồn trên thế giới, nếu làm không tốt còn có thể gây ra những tranh chấp giữa 2 nước, Hạ Tưởng đang mải mê với những suy nghĩ của mình:

- Thôi được rồi, em nghỉ sớm đi, mai anh sẽ đi thăm quan trụ sở của Volvo.

- Vâng, thế anh tặng em một chiếc Volvo nhé, có được không?

Đây là lần đầu tiên Cổ Ngọc yêu cầu Hạ Tưởng.

Từ trước tới nay Cổ Ngọc chưa bao giờ đòi hỏi gì từ Hạ Tưởng, ngay cả yêu cầu Hạ Tưởng tặng cô một bộ quần áo cô cũng chưa bao giờ nói ra. Chẳng phải là cô không thích được tặng quà, không mong mỏi người đàn ông mình yêu thương đáp trả tình cảm của mình, mà là cô suy nghĩ rất thản nhiên, không quá khát vọng muốn có thứ gì.

Còn nữa, thứ ngọc thạch hiếm có mà cô muốn Hạ Tưởng cũng không có.

Đột nhiên đề nghị với Hạ Tưởng về một chiếc xe Volvo, Cổ Ngọc cũng không phải là một suy nghĩ nhất thời của cô, mà cô đã có ý nghĩ này từ lâu rồi, sau khi cô đến châu Âu cũng chưa mua xe, cảm thấy cũng không cần thiết, chỉ muốn yên ổn ở một thị trấn nhỏ bình dị qua ngày, nhưng có thể gặp Hạ Tưởng ở thị trấn nhỏ này, phong cảnh hai bên đường đã làm lay động tâm hồn cô, cảm thấy nếu có một chiếc xe cũng tốt, có thể đi nhiều nơi, thăm quan nhiều nơi.

Thụy Điển là một nước nhỏ - các nước ở châu Âu cũng không lớn lắm, hơn nữa cũng không đông dân, rất thích hợp nếu tự mình lái xe đi du lịch - muốn đi vòng quanh Thụy Điển, đi du lịch bụi sẽ tiện hơn, mặc dù đang mang thai, nhưng cũng còn có trợ lí đi theo lái xe, cũng không bị mất vui.

Sở dĩ muốn Hạ Tưởng tặng cô một chiếc xe Volvo, chính là vì lí do an toàn và bảo vệ môi trường, cô cảm thấy chiếc xe này rất phù hợp với hoàn cảnh của cô bây giờ.

Về độ an toàn thì không cần phải bàn nữa, Volvo là một công ty mà mục tiêu an toàn được đặt lên hàng đầu, hơn nữa chỉ số bảo vệ môi trường cũng đứng đầu, là công ty duy nhất được EU chứng nhận, chỉ số bảo vệ môi trường của xe còn cao hơn vài điểm so với chỉ số tiêu chuẩn mà liên minh châu Âu đặt ra, cao hơn Trung Quốc 6 đến 11 lần.

Đối với phụ nữ có thai bảo vệ môi trường chính là sức khỏe, ví dụ như những bức xạ và khí độc trong xe hơi trong nước làm ảnh hưởng đến hệ thống miễn dịch, chỉ có điều tin tức báo cáo vì tình hình phát triển của ngành công nghiệp xe hơi trong nước nên đã giấu diếm đi rất nhiều, nhưng với Cổ Ngọc, cô hiểu rất rõ điều này.

Hạ Tưởng biết nếu con gái đòi quà của con trai, thì chỉ có hai lí do, một là muốn được yêu, hai là muốn được hư vinh, Cổ Ngọc rõ ràng là ở trường hợp thứ nhất, Hạ Tưởng hơi có phần bị xao động, quả thật, hắn cũng yêu Cổ Ngọc, đừng có nói là một chiếc ô tô Volvo, ngay cả tặng cô một căn biệt thự cũng không đáng gì.

Tuy nhiên cũng lại nói, tính của Cổ Ngọc như vậy, cái gì cô không muốn có tặng cô cũng không nhận. Đừng xem Hạ Tưởng là người đàn ông cô yêu nhất trên đời này, nếu Hạ Tưởng có tặng cô một căn biệt thự thật thì chắc chắn cô sẽ từ chối.

- Được, nhất định sẽ tặng em.

Hạ Tưởng trả lời một câu

- Đợi đến tối mai sẽ tặng em, thế em thích dòng xe gì?

- Tùy anh, anh thích dòng nào thì tặng em dòng đó.

Cổ Ngọc cười:

- Thấy anh hào phóng như vậy, hay là anh tiện đường mua luôn hộ em cái túi xách tay nhé.

-…

Mua xe thì được, chứ bảo hắn đi mua túi xách tay quả thật là không được, đang định giả thích với Cổ Ngọc, Cổ Ngọc liền cười nói:

- Em đùa anh thôi, cũng không thể để anh đi mua túi xách tay cho con gái được, thế nhé, mai gặp anh.

Đêm ở Bắc Âu, đêm trắng như ban ngày, thậm chí ban đêm không cần bật đèn cũng có thể đọc sách được. Hồi trước Hạ Tưởng ở Đống Bắc cũng được chiêm ngưỡng cảnh 3 giờ sáng mặt trời vẫn chưa mọc nhưng sáng như ban ngày, bây giờ được thưởng thức thêm cảnh đêm trắng ở một nơi có vĩ độ cao, trong lòng cảm thấy vô cùng kì diệu và xa xăm.

Cả đem không làm thế nào ngủ yên được, có lúc không ngủ được, những chuyện trước kia lại hiện ra mồn một.

Sáng sớm hôm sau, ô tô chuyên dụng của Volvo đã đến khách sạn, theo như lịch đã sắp đặt, Hạ Tưởng ngồi ở chiếc xe thứ 3. Xe đầu tiên là của Đại Phục Thịnh, xe thứ hai là những chuyên viên hộ tống của chính phủ, xe thứ ba là những nhân vật hộ tống cấp cao, Hạ Tưởng tuy còn trẻ tuổi, nhưng chức chủ tịch Tỉnh lại tương đối cao.

Lúc lên xe, lại xảy ra một chút chuyện, lúc Đại Phục Thịnh đang muốn lên xe, đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, liền vẫy tay gọi Hạ Tưởng đến.

Đối với Hạ Tưởng đây là lần đầu tiên được đi cùng xe với Đại Phục Thịnh, ngồi cạnh Đại Phục Thịnh, hắn đoán là chắc Đại Phục Thịnh định nói gì đó với hắn.

Quả nhiên, Đại Phục Thịnh vừa nói ra đã đi thẳng vào vấn đề:

- Hôm qua Thư Phục nói chuyện với tôi, ở Trung Quốc có hai nhà máy sản xuất của Volvo, đã hình thành cục diện một nam một bắc, cũng sắp đi vào sản xuất, nhưng theo như quy hoạch lâu dài của hãng Volvo ở Trung Quốc, nếu chỉ có ở miền Bắc và Nam thôi thì không thể đáp ứng đủ nhu cầu, Volvo nên xây dựng thêm một nhà máy nữa ở miền Trung.

Lý Thư Phục muốn tặng cho hắn một phần quà rất lớn? Hạ Tưởng nghe nhã ý đó, liền hiểu ngay, ung dung cười nói:

- Tỉnh Tây rất sẵn lòng để Volvo vào đầu tư. Tỉnh Tây cũng cần được đầu tư, nhưng cũng nên đầu tư sao cho phù hợp với sự phát triển lâu dài của tỉnh. Cám ơn Thủ tướng Đại đã ủng hộ cho tỉnh Tây, tỉnh Tây luôn mở rộng cửa, lúc nào cũng chào đón Volvo.

Tỉnh Tây là một tỉnh mạnh về năng lượng nhưng không mạnh về công

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net