Chương 197: Thực lực của Dạ Huyền Khanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 197: Thực lực của Dạ Huyền Khanh

Edit: Chiryu Vũ

Nhiếp Vô Song cũng nhịn không được cười lên, nhưng ý cười khóe miệng của bọn họ làm người khác run lên.

Đầu Phượng Dật Hiên nhàn nhã tựa vào vách đá bên cạnh nhìn năm hắc y sát thủ như năm tên hề.

Ngay lúc bọn họ tiến vào, Phượng Dật Hiên cũng đã cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ, chỉ là không chọc phá thôi. Bọn họ nghĩ ở chỗ này động thủ muốn người của hắn, cũng phải hỏi trước hỏi hắn có đồng ý hay không.

“Lão ngũ!” Phượng Dật Hiên nhàn nhạt nhẹ giọng.

Dạ Huyền Khanh lập tức ngưng cười, ngoan ngoãn cợt nhả đi lên, hỏi: “Đại ca, có chuyện gì muốn phân phó?”

“Đi mở đầu óc bọn họ ra xem, bổn vương rất muốn xem trong đầu bọn họ họ rốt cuộc có phải là phân hay không?” Hắn ngoáy ngoáy lỗ tai ai khi nói ra câu này, ngữ khí vô cùng u oán.

Dạ Huyền Khanh cầm lấy đại chùy bên hông chạy nhanh lên phía trước, tiếp năm sát thủ kia, giơ tay chỉ Phượng Dật Hiên phía sau, nói: “Đại ca ta nói, muốn nhìn muốn nhìn trong đầu các ngươi có phân hay không, cho nên…… lát nữa có khả năng sẽ hơi đau, các ngươi nhất định phải nhịn. Yên tâm ta sẽ không để các ngươi giãy giụa lâu đâu, chứng thực xong thì các ngươi có thể đi rồi.”

Nima, đầu bị phá nát, còn có thể tồn tại đi ra ngoài sao?

Dạ Huyền Khanh muốn chuyện cười như thế hả?

Liễu Hồ Nguyệt nghe Dạ Huyền Khanh nói, thiếu chút nữa nội thương.

Nàng thật sự chia buồn với năm ma pháp sư trước mắt, làm gì không làm làm lại cố tình làm sát thủ, thật đáng buồn. Hiện tại rất tốt, gặp phải đối thủ phúc hắc lại cường đại hơn bọn họ thế nhưng bọn họ lại hồn nhiên không biết. Một đám vô tri lại ngu xuẩn ngu ngốc.

“Lão đại, còn nói cái gì, đem bọn họ giết hết, chúng ta có thể trở về báo cáo kết quả công tác.” Người người phía sau kẻ cầm đầu chỉ vào Dạ Huyền Khanh căm giận rống.

Trong số bọn họ thực lực thấp nhất cũng là cao cấp ma pháp sư, trong mắt Dạ Huyền Khanh cùng Phượng Dật Hiên lại chẳng là cái gì làm sao có thể không làm cho bọn họ tức giận.

“Hừ, ta khuyên các ngươi, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, chúng ta chỉ cần mạng của Liễu Hồ Nguyệt, các người đến cấm địa Liễu gia làm cái gì chúng ta không quan hệ.” Lão đại đi đầu làm ra vẻ khinh miệt nói.

Đại chùy của Dạ Huyền Khanh đập thật mạnh xuống mặt đất, cổ mộ rung lên.

Hắn một tay chống eo, một tay cầm đại chuỳ, thập phần bất mãn nói: “Đại ca ta vừa mới uống rượu mừng, cái gì mà kính rượu phạt rượu, mụ nội nó, hết thảy đáp lễ cho ngươi.”
Dạ Huyền Khanh rống lên một tiếng, quơ đại chùy cầm trong tay, xung quanh tản ra phong nguyên tố nồng đậm, hơn nữa trên mặt đại chuỳ cũng nạm năm viên ngũ cấp ma tinh phong nguyên tố, tuy rằng thực lực bằng với kẻ cầm đầu bên kia, nhưng có vũ khí phụ trợ dưới, Dạ Huyền Khanh vẫn là cao hơn hắn một bậc.

Sát thủ cầm đầu lập tức bày ra hàng rào điện, đem công kích của Dạ Huyền Khanh phong toả trong đó, ánh sáng màu xanh lá cùng màu tím lại là không cam lòng giãy giụa hơn thua, như hai con rắn vờn nhau trong không trung.

Dạ Huyền Khanh đột nhiên quát một tiếng: “Phong hỏa long!”

Đại chuỳ lại vung lên, nháy mắt, hỏa nguyên tố màu đỏ từ đại chuỳ tản ra, ngụy trang thành hình con rồng, giao triền cùng hàng rào điện.

Màu xanh lá, màu đỏ hai loại nguyên tố tức khắc dung hợp làm một thể, hóa thành bức tường khổng lồ, xông thẳng vào phá hàng rào điện, đánh trọng thương tên sát thủ cầm đầu.

------------
Hôm nay 1 chương nà~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net