Chương 204: Bạch hồ dẫn đường vào nội thất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆Chương 204: Bạch hồ dẫn đường vào nội thất

Edit: Chiryu Vũ


Câu nói cuối cùng của hồ ly cũng không phải ngôn ngữ của nhân loại, Liễu Hồ Nguyệt và Phượng Dật Hiên đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía kia hồ ly. Bọn họ chỉ cảm thấy thoạt nhìn hồ ly táo bạo hơn so vừa rồi, về phần là vì cái gì, Liễu Hồ Nguyệt cùng Phượng Dật Hiên đều không biết .

Ma thú sói hổ được hồ ly gọi là Lang Nguyên không vui trừng mắt Liễu Hồ Nguyệt cùng Phượng Dật Hiên: "Chủ nhân của ta nói, đi theo ta."


Theo như lời nói của bọn họ, nơi này còn có một nội thất, vậy thì chỗ này chỉ đơn giản là một trạm giác, mà ma thú kia và hồ ly là hai con thú thủ hộ.


Lang Nguyên xoay người, hồ ly cũng quay sang, con ngươi màu luân chuyển cực kỳ quái dị nhìn về phía Liễu Hồ Nguyệt.

Liễu Hồ Nguyệt không hiểu, nâng tay sờ mặt mình, lại quay đầu hỏi Phượng Dật Hiên: "Trên mặt ta có cái gì lạ sao?"


"Không có." Phượng Dật Hiên lắc đầu khẽ cười nói, hắn cũng để ý thấy hồ ly có điểm đặc biệt chú ý đến Liễu Hồ Nguyệt, nhưng nếu bảo hắn nói ra lý do tại sao, hắn không biết. Còn nếu nóng bằng cảm giác... Hồ ly kia nhất định có vấn đề!


Nội thất cũng không rộng rãi như bên ngoài, tương phản, ánh sáng màu tím và màu xanh nổi bật làm toàn bộ nội thất lại thêm phần âm trầm.


Sau khi Lang Nguyên mang theo hai người bọn họ tiến vào nội thất, hai bên tường đá phóng ra ánh sáng xanh tím, thoáng chốc lóe lên, khiến cho toàn bộ vách động trở nên càng thêm quỷ dị.


"Chủ nhân, ngài xem, hình như người kia tức giận." Lang Nguyên nhìn quang mang như vậy, bộ lông màu xám toàn thân đều dựng đứng, nó mơ hồ nhớ được cảnh tượng mình bị người kia đánh chết. Nếu không phải hồ ly trên lưng cứu nó... Chỉ sợ, nó đã sớm mất mạng.


Cho nên, Lang Nguyên mới sợ hãi bước vào nơi này như vậy, đối với Lang Nguyên mà nói, nơi này chính là cấm địa của nó.


Con ngươi màu lục của hồ ly trầm xuống, nhảy từ trên lưng Lang Nguyên xuống, chạy nhanh về phía trước, lại nhảy đển cạnh chốt mở trên vách đá, dùng móng vuốt vỗ một cái.


Lúc này cánh cửa dưới chân hồ ly từ từ mở ra...


Cửa mở, đưa tới một tiếng rống giận: "Bạch hồ, ai cho phép ngươi một mình xâm nhập địa bàn của ta, không cần mạng nữa sao?"

"Người nọ... Người nọ quả nhiên tức giận." Lang Nguyên căng thẳng, tứ chi chậm rãi lui về phía sau, dường như ngay lập tức, ở cái thông đạo đen như mực kia sẽ xuất hiện một mãnh thú hung hãn.


Liễu Hồ Nguyệt nhìn cảnh tượng trước mắt, xem ra kẻ thực sự cầm giữ toàn bộ cấm địa Liễu gia, hẳn là người được Lang Nguyên gọi là "Người nọ" kia.


Mà bạch hồ mà "Người nọ" gọi, chẳng qua là người thủ hộ bên ngoài cấm địa mà thôi.


Bạch hồ không để ý đến lời nói của "Người nọ", , quay đầu, nói: "Còn không tiến vào? Bên trong có đường có thể trực tiếp đi thẳng đến cấm địa Liễu gia. Chỉ là vòng vây bẫy rập trùng trùng, các ngươi nghĩ kỹ đi."

Liễu Hồ Nguyệt cùng Phượng Dật Hiên nhìn nhau.


Phượng Dật Hiên kéo tay Liễu Hồ Nguyệt nói: "Xem ra nó cũng chẳng phải một con hồ ly đáng giận, chúng ta đi thôi."


Liễu Hồ Nguyệt gật đầu, bước nhanh vào cái con đường tối đen như mực kia.


Nhưng đúng lúc này, con đường vốn không bị ngăn trở bỗng dưng liên tiếp xuất hiện những trường đao vô hình, chém con đường trước mặt Liễu Hồ Nguyệt thành một cái khe.


Cái khe sâu chừng trăm mét, dưới đáy, từng tia lửa bắn ra tung tóe, nổi lên thành những cành hoa đỏ rực, cành hoa cực nóng có thể đốt người không còn tro bụi.

Liễu Hồ Nguyệt cùng Phượng Dật Hiên phản ứng cực nhanh, lùi về phía sau...

PS:Thân nhóm, sớm an nha, mạo giống như hôm nay có chút chậm...

-----------

Ryu: Cảm ơn lời chúc của các bạn ạ. Tại dùng điện thoại không thấy được nên không kịp trả lời, hiccc.... Ryu đỗ An toàn thông tin của Học viện Công nghệ Bưu chính viễn thông. Cảm ơn lần nữa ạ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net