Chương 210: Nữ nhi của Liễu Tường Phong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


☆Chương 210: Nữ nhi của Liễu Tường Phong

Edit: Chiryu Vũ

Liễu Hồ Nguyệt nghe xong, lập tức kéo Phượng Dật Hiên ra phía sau nàng, sợ hắn vừa mở miệng đã khiến người nọ tức đến chạy mất.

"Hắn ở nơi nào?" Liễu Hồ Nguyệt hỏi.

Tầm mắt hồng y nam tử chuyển qua trên người Liễu Hồ Nguyệt, con ngươi đen chớp chớp, cuối cùng ngửa đầu, khinh thường nói chuyện với Liễu Hồ Nguyệt.


Phượng Dật Hiên cau mày giận dữ. Cái nhìn của hồng y nam tử danh cho nương tử của hắn khiến hắn thật khó chịu. Phượng Dật Hiên ôm Liễu Hồ Nguyệt vào lòng nói: "Nương tử, chúng ta không cần thiết thông qua hắn để biết phụ thân của ngươi ở nơi nào?"


Hồng y nam tử hai mắt chợt lóe, lại một lần nữa cúi đầu, ánh mắt dừng trên người Liễu Hồ Nguyệt: "Ai là phụ thân của ngươi?"


Ánh mắt Liễu Hồ Nguyệt đảo hai vòng, định mở miệng nói chuyện, nhưng lại bị bàn tay to của Phượng Dật Hiên che lại, chặn miệng Liễu Hồ Nguyệt: "Của ai cần ngươi lo sao?"


Liễu Hồ Nguyệt không nói gì nhìn Phượng Dật Hiên, nam nhân sao lại đáng yêu như thế?


Nàng kéo tay Phượng Dật Hiên ra, hung hăng lườm hắn Thực lực của người kia nàng không biết, nhưng so sánh với nàng, hắn không để nàng vào mắt cũng không kỳ quái.


Cường giả đều có phong phạm của cường giả!


Nhưng nếu không đủ mạnh, còn dám cùng cường giả cứng đối cứng, tuyệt đối không phải lựa chọn của kẻ thông minh.


Cho nên lúc này, Liễu Hồ Nguyệt không thể đối nghịch với hắn: "Liễu Tường Phong!"


"Liễu, Tường, Phong!" Hồng y nam tử gằn từng tiếng, sau đó nhảy khỏi lam hạc, dừng ở trên lưng hắc biên bức.


Hắn biên bức bỗng dưng lung lay thân mình một chút, chưa được sự cho phép của Phượng Dật Hiên, nó không thích kẻ khác đứng trên lưng nó.


Nhưng hồng y nam tử cường thế bá đạo khiến biên bức vương căn bản không có cách nào cự tuyệt.


Phượng Dật Hiên thấy hắn đến, lập tức bảo hộ phai trước Liễu Hồ Nguyệt Nhưng chớp mắt, thân ảnh hồng y nam tử chợt lóe, đi tới sau lưng Liễu Hồ Nguyệt tóm lấy cổ áo của nàng...


Liễu Hồ Nguyệt cảm thấy lạnh lưng, cổ nâng lên, phản ứng nhanh nhẹn, ngay lập tức nghiêng đầu trốn mất.


Nhưng thủ pháp của hồng y nam tử thập phần quái dị, chỉ thấy vài đạo hư ảnh lay động ở không trung, Liễu Hồ Nguyệt đã bị hắn bắt lấy...


Cùng lúc đó, thắt lưng Liễu Hồ Nguyệt cũng bị Phượng Dật Hiên giữ chặt, tay hai người thủ gần như cùng lúc bắt được nàng.


Độ mạnh yếu một trước một sau thập phần bá đạo, ngay cả lực phản kháng Liễu Hồ Nguyệt cũng không có, liền bị hai lực lượng chế trụ.


Phượng Dật Hiên ngẩng đầu, nhìn nam tử phai sau lưng Liễu Hồ Nguyệt, nhất thời giận dữ: "Ngươi, bỏ, ra!"


"Nữ nhi của Liễu Tường Phong, ta muốn !" Thanh âm của hồng y nam tử trầm xuống.


Phượng Dật Hiên nghe thấy lời nói của hồng y nam tử, mặt tái đi.


Đây là kẻ đầu tiên dám dùng ngữ khí này nói với hắn! Hơn nữa, người kẻ đó muốn còn là người hắn coi trọng!


Hai cỗ nguyên tố lực bỗng dưng va chạm trong không trung Cả hai đều mạnh mẽ hung hăng là lục phủ ngũ tạng của Liễu Hồ Nguyệt đều đau.


Thanh âm của nàng trở nên khàn khàn: "Mau buông... tay!"


"Ngươi là của ta." Hồng y nam tử kia vốn đang giữ cổ áo của Liễu Hồ Nguyệt, đột nhiên tiến về phía trước, duỗi tay, tóm lấy cổ nàng.

Liễu Hồ Nguyệt hít thở không thông, cúi đầu, há mồm, hung hăng cắn hồng y nam tử.

Máu vàng từ chỗ vế thương chậm rãi chảy xuống,Phượng Dật Hiên trừng lớn hai mắt nhìn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net