Chương 211: Tộc trưởng Hồng Long tộc Xích Luyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


☆Chương 211: Tộc trưởng Hồng Long tộc Xích Luyện

Edit: Chiryu Vũ


Thế gian này, ma thú cũng có tôn ti, máu vàng (kim huyết) chỉ có thể là của ma thú Hồng Long tộc.


Nam tử trước mắt này, nếu như đoán không sai thì hắn chính là thần thú Hồng Long tộc đã ký khế ước với lão tổ tông Liễu gia ba ngàn năm trước có được lôi hệ và phong hệ - tộc trưởng Hồng Long tộc – Xích Luyện.


Nhìn kim huyết chầm chậm chảy xuống từ chỗ vết cắn, Phượng Dật Hiên càng bực bội, tay nhanh mắt lẹ, dùng sức kéo Liễu Hồ Nguyệt từ trong tay hồng y nam tử kéo ra.


"Đáng chết!" Phượng Dật Hiên vung tay, lôi điện từ trong lòng bàn tay hắn ầm âm bay ra.

Chớp mắt, hồng y nam tử lui về phai sau, xoay người nhận lấy tia chớp của Phượng Dật Hiên nhưng hoàn toàn không có ý định muốn đánh trả. Hắn cười cười: "Gấp cái gì? Đây là ước định của ta cùng với Liễu Tường Phong. Nếu nữ nhi của hắn trưởng thành, nàng sẽ theo ta."


"Cút!" Ánh mắt Phượng Dật Hiên trầm xuống, lại một tia chớp từ trong tay hắn bắn ra.


Hồng y nam tử không nhìn Phượng Dật Hiên công kích, nhưng mỗi khi tia chớp sắp chạm đến hắn, hồng y nam tử lại có thể né tranh một cách hoàn mỹ.


Không biết sau bao nhiêu lần tiến công, hồng y nam tử đột nhiên vung tay lên, tia chớp của Phượng Dật Hiên liền bắn ngược trở về.


Phượng Dật Hiên buông lỏng tay Liễu Hồ Nguyệt, chạy nhanh tới chỗ những tia chớp đang bay tới, Liễu Hồ Nguyệt hô nhỏ một tiếng: "Trở về"


Nhưng khóe miệng Phượng Dật Hiên khẽ cong, gợi lên ý cười nhàn nhạt, tuấn nhan vui vẻ, quả cầu màu tím trong lòng bàn tay phát ra càng ngày căng lớn, trong chớp mắt, những tia chớp kia đã đến gần, hắn lại vung tay lên.


Tử Lang (sói tím) nhảy ra từ bàn tay Phượng Dật Hiên, cắn nuốt những tia chớp đang bay tới, con hưng hăng chạy thẳng tới chỗ hồng y nam tử.


Đồng tử Xích Luyện nheo lại, liên tục lui về phía sau. Nháy mắt, Tử Lang liền bao trùm lấy thân ảnh hồng sắc.


Liễu Hồ Nguyệt trừng lớn hai mắt, nhìn nam tử toàn thân mang theo lệ khí trước mắt. Ngay từ đầu nàng chỉ biết Phượng Dật Hiên là một nam tử rất nguy hiểm. Mà thực lực của hắn, Liễu Hồ Nguyệt cũng vĩnh viễn thể hiểu được.


Phượng Dật Hiên... Hắn rốt cục là một nam nhân như thế nào? Ngay cả nam tử xuất hiện trong cổ mộ của Lão tổ tông Liễu gia cũng dám trêu chọc.


Thựuc lực của hồng y nam tử... Tuyệt đối không kém hắn, nhưng là, hắn dám chọc!

Liễu Hồ Nguyệt cúi đầu, nâng tay hung hăng lau kim huyết dính trên khóe miệng, lúc này, Tử Diễm nói cho nàng: "Kim huyết, là ma thú cao quý nhất trong thế giới – Hồng Long tộc. Nói vậy, vị trước mắt hẳn là tộc trưởng Hồng Long tộc mà tổ tiên ngươi khế ước, Xích Luyện!"


"Xích Luyện!!" Liễu Hồ Nguyệt kinh hô: "Đó không phải là kẻ đã chết rồi sao? Nghe nói đã chết cùng với Lão tổ tông Liễu gia."


Tin tức như thế thì Liễu Hồ Nguyệt vẫn có thể tìm được, bởi vì trước đó Liễu Tường Phong đã từng đề cập cho Liễu Hồ Nguyệt.


Kỳ thực, khi đó Liễu Tường Phong biến nó trở thành chuyện xưa kể cho Liễu Hồ Nguyệt nghe, cho nên, một chút chuyện quan trọng thú vị, Liễu Hồ Nguyệt có biết một hai.

Tử Diễm ừ nhẹ một tiếng: "Hơn nữa, tính cách vị cũng giống với lão tổ tông Liêu gia, thập phần quai dị, mà hắn, còn rất thích đanh cược!"


"Phốc..." Nàng đã nhìn ra. Phượng Dật Hiên vừa mới bước vào cấm địa của hắn, đã bị hắn mang đi đánh cuộc một phen.


"Lại thường xuyên đanh cược thua." Tử Diễm lại bổ sung một câu nói.


Liễu Hồ Nguyệt ngửa đầu nhìn bầu trời...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net