Chương 41 - 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Chiryu Vũ

☆Chương 41: Người âm thầm xem xét


Tử Diễm lo lắng nói: "Lượng sức mà đi."

Nếu đi xuống, dù là cảm giác gì, Liễu Hồ Nguyệt cũng không dám đi xuống, đều nói không vào hang cọp sao bắt được cọp con, nàng muốn có điều đột phá, điểm thống khổ ấy nhất định phải chịu.

Liễu Hồ Nguyệt gật đầu, nói: "Sư phụ, ta đi."

Chân dẫm xuống một cái: "Bùm —— "

Nàng không nghĩ tới độ cao cái cầu thang thứ tư cao như vậy, liền bị té ngã, cả người nằm sấp, ngã vào tầng thấp nhất.

Tử Diễm nhịn không được bật cười: "Tiểu gia hỏa, cảm giác thế nào?"

"Cảm giác thật thích ——" tự Liễu Hồ Nguyệt miệng phát ra thanh âm u oán, nàng hai tay lập tức chống trên mặt đất, ngẩng đầu, nhìn bốn phía.


Luồng áp bách vô hình dường như bởi vì nàng nhảy vào mà biến mất, một hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái quanh quẩn quanh thân của nàng.


Nàng nhanh chóng ngồi xếp bằng, cảm thụ được tinh thần lực lưu động trong không khí, đem tinh thần lực cuồn cuộn bên ngoài không ngừng hấp thu vào không gian tinh thần nàng.

Không gian tinh thần tựa như từng khối từng khối gạch, từng khối từng khối chồng lên lên nhau, từng khối từng khối đang từ từ tràn đầy không gian tinh thần trong cơ thể nàng.


Chín màu sắc từ trong cơ thể nàng tràn ra, nguyên tố lực đang chậm rãi cùng tinh thần lực dung hợp làm một.

Chín ánh sáng huyễn lệ cùng tinh thần lực xoay tròn bốn phía.


Tử Diễm thấy một màn như vậy, hô hấp căng thẳng. Đây là điềm báo sắp hình thành khế ước trận, hắn nhìn không dời mắt thân hình nhỏ bị đủ màu ánh sáng bao phủ.


Quả nhiên là yêu nghiệt.

Cực phẩm yêu nghiệt.


Người ta ít nhất phải dùng mười ngày nửa tháng mở có thể hiểu được ra khế ước trận, nàng chỉ dùng thời gian một ngày ngắn ngủn cũng đã hiểu ra.


Mắt thấy, này khế ước trận rất nhanh sẽ hình thành, cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra.

Ánh mắt Tử Diễm lạnh lùng, lực lượng bá đạo mạnh mẽ làm nổi lên một trận cuồng phong, hung hăng đánh xuống nơi người kia chuẩn bị bước vào.


Chỉ thấy, một nữ dược đồng trẻ tuổi, ngó vào quan sát bốn phía, sau đó, liền rón ra rón rén đi đến Tinh Hồn trì. Nàng lấy chìa khóa ra, đem khóa phòng Tinh Hồn trì cởi bỏ, lại đẩy cửa phòng ra.


Nhưng mà đúng lúc này, một cỗ lực lượng bá đạo đến từ trong Tinh Hồn trì đột nhiên đánh úp lại.

"A..." Chân trước vừa mới bước vào cửa phòng, luồng lực lượng kia liền đánh vào ngực của nàng, làm cho nàng ngay cả trốn cũng không kịp, liền bay ra ngoài, rơi xuống sân.

Liễu Hồ Nguyệt giật mình.

Thời điểm khế ước trận sắp sửa hình thành, tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy nàng. Bằng không, một khi giữa đường bị đánh gãy, cũng không biết đến khi nào mới có thể có cơ hội nữa.


Thời khắc mấu chốt, Tử Diễm làm sao có thể để cho người kia tiến vào gây sự.


Mà vừa rồi nữ tử kia, rõ ràng là muốn tiến vào xem xét cái gì. Xem ra, người nọ là chuẩn bị động thủ với Liễu Hồ Nguyệt. Tử Diễm tin tưởng, người nọ đó là chính là người âm thầm hạ độc thủ với Liễu Hồ Nguyệt.


"Đừng phân tâm, vi sư thủ trận cho ngươi." Tử Diễm nhìn lông mày nàng hơi nhíu lại, thanh âm mềm nhẹ trấn an cảm xúc nàng.


Một đoạn nhạc đệm nhỏ cũng không làm gián đoạn Liễu Hồ Nguyệt tu luyện.


Tương phản, ánh sáng xung quanh nàng càng diễn ra mãnh liệt, tinh thần lực bốn phía bao vậy lấy. Vốn bị vây trong làn sương mù dày đặc, đột nhiên có biến. Sương nhạt dần, thậm chí có thể nhìn hoàn toàn đến tầng thấp nhất.


Bốn phía đã không còn sương mù, chín màu sắc quanh thân quanh quẩn hướng mặt đất tán đi, hình thành một hình tròn, mà nàng ngồi ở kia chính giữa bên trong vòng tròn ấy...


Edit: Chiryu Vũ

☆Chương 42: Dược đồng kỳ quái

Chín loại nguyên tố lực từ dưới đất bắn lên, chìm chìm nổi nổi, nặng nề di chuyển. Lấy nàng làm trung tâm, một đường cong giống như cái võng lớn chậm rãi khuếch trương, tách khỏi đất, thành lập ra khế ước trận.


Trận địa cuối cùng bị đường cong đó cắt không nhìn thấy phần sau, liền dung hợp làm một thể với nhau, vô tình, lại xen kẽ cả ám nguyên tố.


Điều này làm cho Tử Diễm kinh ngạc nhìn ám nguyên tố từ trên cơ thể nàng tràn ra ngoài, bay vào trong hình đồ khế ước trận.


Liễu Hồ Nguyệt rõ ràng cảm giác được một cỗ lực lượng không chịu sự khống chế của nàng, nàng mở to hai mắt, chỉ thấy chín màu ánh sáng bốn phía bị ánh sáng của ám nguyên tố hoàn toàn che khuất.


"Sư phụ, đây là có chuyện gì." Nàng không rõ ràng vì sao ám nguyên tố lại từ thân nàng đi ra ngoài.


Tử Diễm cũng là cảm thấy nghi hoặc: "Kỳ quái, loại chuyện này vi sư cũng chưa bao giờ gặp qua. Bất quá ngươi đừng phân tâm, vi sư sẽ giúp ngươi khống chế ám nguyên tố, không để nó tràn ra."


Có những lời này của Tử Diễm, Liễu Hồ Nguyệt tiến nhập một bước cuối cùng.

Tử Diễm dùng lực khống chế Ám nguyên tố trong cơ thể nàng, thậm chí trực tiếp bán phong ấn lực lượng ám nguyên tố.

Chín màu ánh sáng bày ra, khế ước trận lấy tốc độ nhanh nhất dung hợp. Khế ước trận của Liễu Hồ Nguyệt là vòng tròn lớn hình chồng lên hình tròn nhỏ, không ngừng chồng chất, mỗi một cái vòng đều có nguyên tố lực khác nhau.


Mà ở giữa, là Ám nguyên tố mà nàng muốn quên cũng quên không được.


Tử Diễm: "Ám nguyên tố rõ ràng cường đại hơn so với nguyên tố khác. Tiểu gia hỏa, vi sư giúp ngươi bán phong ấn nó, ngày sau còn phải dựa ngươi tự áp chế lực lượng kia. Bất quá, không thể tu luyện ám nguyên tố, vi sư vẫn là cảm thấy tiếc hận thay ngươi."


Liễu Hồ Nguyệt lau cái trán đầy mồ hôi lạnh. Xem ra khế ước trận đã dần dần biến mất, nàng cao hứng không đứng dậy nổi.


Bởi vì ở giữa khế ước trận có màu đen, đại biểu cho Ám nguyên tố.


"Sư phụ, ta có Không gian hệ." Nếu phải chọn giữa lực lượng xé rách không gian cùng lực lượng triệu hồi vong linh, nàng sẽ chọn cái trước.


Có được khả năng xé rách không gian đại biểu cho ngươi có thể đi bất kì đại lục nào ngươi muốn đi.


Nàng về sau không có khả năng luôn luôn ngây người ở chỗ này.


Tử Diễm nghe xong, trên mặt u buồn liền biến mất, cười nói: "Đúng vậy, tiểu đồ nhi của vi sư là một nhân vật rất giỏi."


Sau đó ngữ điệu liền thay đổi, cười nói: "Khế ước trận đã hình thành, tiểu đồ đệ, ngươi có thể tìm một cơ hội đi Cổ Lạc sâm lâm khế ước huyễn thú có cùng thuộc tính với ngươi."

Một khi trở thành triệu hồi sư, quan trọng nhất một bước đó là khế ước huyễn thú, có được huyễn thú mới được xem như đủ tư cách của một triệu hồi sư.


Tâm tư Liễu Hồ Nguyệt hiện tại cũng không ở đây, ánh mắt nàng lạnh lùng quét qua cửa phòng.


Liễu Hồ Nguyệt không quên vừa rồi có người bước vào đây, còn ý đồ đi vào phòng này.


"Sư phụ, ngươi xem nhìn thấy người vừa rồi sao?" Liễu Hồ Nguyệt đứng dậy, lười biếng xoay xoay cái hông.


Tử Diễm: "Vi sư chỉ sợ người nọ quấy nhiễu ngươi. Nửa người nàng còn chưa tiến vào phòng, đã bị vi sư đánh ra. Bất quá, vi sư có thể kết luận, người này là dược đồng bên người tổ mẫu ngươi, chỉ có dược đồng mới có thể ra vào viện của bà ta."

Liễu Hồ Nguyệt gật đầu, cho rằng Tử Diễm nói rất có đạo lý.


"Ta ra đi xem." Nàng đi lên Tinh Hồn trì, quay đầu nhìn cái hồ đã bị nàng hấp thụ hết tinh thần lực, chỉ sợ hồ này không thể dùng nữa thôi. Nếu Liễu lão phu nhân biết, bà có thể điên lên hay không?

Một đêm gian, Tinh Hồn trì biến thành một cái hồ khô, tinh thần lực nồng đậm trước kia hoàn toàn tiêu thất.


Edit: Chiryu Vũ

☆Chương 43: Sự tình trong rừng trúc

Liễu Hồ Nguyệt bắt đầu có chút đứng không yên, nàng lại nghĩ đến chuyện phá hoại dụng cụ thí nghiệm trước đó, Liễu lão phu nhân cũng không nói một câu, như vậy, Tinh Hồn trì mày bị hút khô rồi, lão nhân gia bà cũng sẽ không trách tội nàng đi?

Tìm một lý do để tự an ủi mình, Liễu Hồ Nguyệt an tâm rời khỏi Tinh Hồn trì.


Liễu lão phu nhân vốn tưởng rằng khế ước trận Liễu Hồ Nguyệt không có hình thành nhanh như vậy, nhưng bà làm sao có thể nghĩ đến, thể chất biến thái có thể làm ra cả những việc hết thảy không có khả năng.


Nàng nhìn khắp sân, bốn phía ngập tràn hơi thở cửu giai chiến sĩ, hiển nhiên là đối với bên ngoài khuếch tán, có cửu giai chiến sĩ thủ hộ viện Liễu lão phu nhân, người bình thường là không dám tự ý tiến vào.


Nhưng Liễu Hồ Nguyệt rất hiếu kỳ người vừa rồi tiến vào viện, nàng phải đi ra ngoài nhìn một chút.


"Sư phụ, ngươi biết nữ nhân đi hướng nào sao?" Liễu Hồ Nguyệt hỏi.


Tử Diễm nói: "Hướng rừng trúc."

Ánh mắt Liễu Hồ Nguyệt trầm xuống, nhanh chóng chạy ra sân, chỉ lưu lại một đạo quang ảnh làm Chiến sĩ quản lý viện ngạc nhiên.


"Sao lại thế này?" Đội trưởng Thủ vệ phút chốc tự chỗ tối chạy ra.


Các hộ vệ còn lại cũng từ chỗ tối đi ra, nhìn hướng đạo thân ảnh vừa rồi rời đi, sau đó, lắc lắc đầu nói: "Lão phu nhân chỉ cho chúng ta thủ viện, cũng không có bảo chúng ta cấm Cửu tiểu thư tự do ra vào viện."


Đề cập đến Cửu tiểu thư, người nói chuyện vừa rồi đột nhiên cứng lưỡi, lúc này mới ý thức được một phế vật làm sao có thể có tốc độ như vậy.


Run run ngón tay chỉ vào hướng Liễu Hồ Nguyệt rời đi nói: "Vừa mới cái người kia là... Cửu... Cửu cửu tiểu thư."

"Thật sự là gặp quỷ!"

Một đám chiến sĩ đều cảm thấy thật bất khả tư nghị (không nói lên lời), có người thậm chí ngờ vực Liễu gia Cửu tiểu thư giả heo ăn hổ, luôn luôn che giấu thực lực của chính mình.


Bọn họ có thể tiến vào đây thủ hộ Liễu Hồ Nguyệt, tự nhiên cũng rất được Liễu lão phu nhân tín nhiệm.

Vài chiến sĩ lắc lắc đầu, bọn họ không nên quản chuyện gì, bọn họ tuyệt sẽ không nhiều chuyện, đây là sự chuyên nghiệp của bọn họ. Sau đó, đều tự trở về làm tốt vị trí của mình.


-----------------------(Toàn hệ triệu hồi sư)--------------------------


Rừng trúc rậm rạp tối tăm, liền đặt ở phía đông Liễu phủ, cũng là phía sau Liễu phủ.


Liễu Hồ Nguyệt đi tới rừng trúc, liền nghe được tiếng giận dữ của một nữ tử kiều mị: "Tần thiếu gia, nô tỳ khi nào thì mới có thể rời đi Liễu phủ, nô tỳ chờ đợi người thật lâu, người không thể quên nô tỳ."


Liễu Hồ Nguyệt nhịn không rùng mình vài cái. Thanh âm này rõ ràng đã nghe qua ở đâu đó? Nàng cẩn thận nghĩ nghĩ, cuối cùng nghĩ tới nha hoàn bên người Liễu lão phu nhân ——Lam nha.

Người nàng gọi là Tần công tử rốt cuộc là người nào?


"Ha ha, tiểu yêu tinh, nàng yên tâm, chỉ cần chờ một chút, Liễu gia không bao lâu sẽ gặp đại nạn. Chờ Tần gia thu lấy toàn bộ sản nghiệp Liễu gia, ta liền dùng kiệu tám người khiêng cưới nàng vào phủ." Thanh âm nam tử bỗng dưng vang lên.


Liễu Hồ Nguyệt ánh mắt lạnh lùng, âm thầm hừ lạnh, chính là Tần Duyệt tiểu tử kia.


Đêm khuya chạy đến phía Liễu gia, cùng nha hoàn Liễu gia tư thông, thật sự là một đôi cẩu nam nữ.

Nàng không dám lại gần quá, dù sao Tần Duyệt cũng là bát giai chiến sĩ, mà nàng hiện tại nói trắng ra là chỉ một người mới, chỉ có thể đứng từ xa nghe kia hai người kia ngươi một lời ta một câu nói chuyện.


Liễu Hồ Nguyệt dứt khoát nhắm hai mắt lại, thanh âm Lam nha lại một lần nữa rõ ràng truyền vào tai nàng: "Tần thiếu gia, viên thuốc kia còn muốn bỏ vào trong quần áo Cửu tiểu thư sao? Nô tỳ thấy ngốc tử kia đã phế đến không thể phế hơn được nữa rồi, Tần thiếu gia không cần sẽ đem tinh lực lãng phí trên người phế vật đó đâu?"

Edit: Chiryu Vũ

☆Chương [044 ] Tần Duyệt nghi hoặc

"Ôi, nàng lại không hiểu rồi. Cái gọi là muốn trừ nhất định phải trừ tận gốc, nếu không qua một thời gian, đợi lần cuối cùng thí nghiệm của năm nay, xác định cái kia phế vật vĩnh viễn không có ngày xoay chuyển mới có thể dừng tay. Thế nào, ngươi không vừa ý?" Tần Duyệt vừa dỗ dành lại vừa lừa Lam nha.


Mà Lam nha rõ ràng coi hắn là thành thần tượng bản thân cùng người âu yếm.


Tần Duyệt là một dâm tặc cà lơ phất phơ, chỉ có nha đầu ngu xuẩn như thế này mới có thể tin lời nói của hắn.

Bất quá, không vội. Liễu Hồ Nguyệt nhưng là thật muốn biết dựa vào năng lực của Tần Duyệt, sẽ làm thế nào để Liễu gia sụp đổ a!


Lam nha vội vã giải thích: "Không, đương nhiên không là. Trợ giúp Tần thiếu gia, đó là trợ giúp bản thân ta. Tần thiếu gia, việc dụng cụ thí nghiệm kia thật là ngươi..."


"Mới không phải ta làm hư! Đều là Lão thái bà kia mang theo phế vật kia tiến vào Thí nghiệm Thần điện, sau đó dụng cụ thí nghiệm không minh bạch đều hỏng. Thật hiển nhiên, dụng cụ thí nghiệm kia giống như là bị lực lượng nào đó phát nổ mà hỏng. Thế nhưng lão già kia vậy mà không thừa nhận đã đi qua Thí nghiệm Thần điện, đem mọi tội lỗi đều đổ người ta, tự nhiên khiến Tần gia mất một số lượng lớn cực phẩm tinh quặng, ngẫm lại liền tức. Nếu không phải nghĩ muốn xâm nhập vào bên trong Liễu gia, Tần Duyệt ta sớm mặc kệ chuyện thủ đại môn." Tần Duyệt ngữ khí thập phần phẫn nộ.


Khóe môi Liễu Hồ Nguyệt không tiếng động gợi lên. Nguyên lai lão phu nhân gian trá như vậy, cháu gái của mình làm hỏng dụng cụ thí nghiệm không nói, lại trái lại cắn Tần Duyệt một ngụm. Cái này tốt lắm, Liễu Tường Phong vừa không khó làm người, còn tự nhiên chiếm được chút thu hoạch.


Nàng hiện tại chỉ nghĩ thôi đã muốn ôm bụng cười to.


Đáng đời ngươi Tần Duyệt!


Chính là ngôn ngữ của Tần Duyệt tựa hồ sớm có bất mãn đối với Liễu gia.

Cũng khó trách, Tần gia nỗ lực lâu như vậy, luôn luôn ở cuối cùng. Liễu gia tùy tiện tham gia vào một sự kiện, đều có thể nhận được sự yêu quý cảu người trong thiên hạ, đối với các gia tộc thượng cấp mà nói, trở thành một gia tộc như Liễu gia chính là tâm nguyện của bọn họ a.

So sánh Tần gia với Liễu gia, liền đánh mất thân phận cao quý của Liễu gia.


Hai cái gia tộc căn bản không cùng ở một đẳng cấp.


Hiện tại Tần Duyệt vậy mà nghĩ dựa vào thực lực bản thân khiến Liễu gia rung chuyển, đây không phải một chuyện cười lớn sao.


Huống chi, bây giờ còn có Liễu Hồ Nguyệt nàng ở đây!


Nhưng dù Tần gia hiện tại là một gia tộc trung cấp, Liễu Hồ Nguyệt cũng không dám vội vàng khinh thị, nghe ngữ khí Tần Duyệt, hắn tựa hồ chắc chắn có thể làm Liễu gia ngã xuống.

Tần Duyệt còn nói: "Đúng rồi, chuyện ta giao cho nàng, nàng làm hay chưa?"


Lam nha ngữ khí cí chút kiêng kị: "Không, không, Liễu lão phu nhân để Cửu tiểu thư quỳ trong viện, cũng không cho nàng làm cái gì."

Tần Duyệt có chút nghi hoặc: "Để cho nàng quỳ trong viện."

Nói trắng ra là Tần Duyệt nghi ngờ Liễu lão phu nhân mang Liễu Hồ Nguyệt tiến vào Thí nghiệm Thần điện là để Liễu Hồ Nguyệt tiến hành thí nghiệm thể chất. Dù sao, sau khi các nàng đi ra, chuyện dụng cụ thí nghiệm bị hỏng là thật.


Mà nay, Liễu lão phu nhân lại cố ý trừng phạt Liễu Hồ Nguyệt.

Trừng phạt liền không nói, còn để Liễu Hồ Nguyệt chuyển đến viện của bà ta.


Cái này không thể không khiến Tần Duyệt hoài nghi Liễu lão phu nhân lợi dụng dược vật cải tạo thể chất Liễu Hồ Nguyệt, hoặc là, khí mạch Liễu Hồ Nguyệt được khơi thông.


Cho nên, Liễu lão phu nhân cố ý trợ giúp Liễu Hồ Nguyệt tu luyện.

Thực tế nếu là như vậy, một khi Liễu Hồ Nguyệt được Liễu lão phu nhân hiệp trợ, sau này trưởng thành, Tần gia chẳng phải là thêm một đối thủ.

Chính vì thế Lam nha đi xem tình huống Liễu Hồ Nguyệt bên kia.


Nhưng Lam nha cũng không dám nói bản thân mình ngay cả cửa đều chưa tiến vào đã bị một cổ lực lượng cường đại đánh ra ngoài...

Edit: Chiryu Vũ

☆Chương 45: Dược tôn Vô Ngân Tử


Nàng sợ Tần Duyệt khinh thường nàng thực lực yếu kém. Do đó buông tha cho bản thân, tìm mục tiêu khác. Dù sao nha đầu kia có thể ở Liễu phủ Liễu lão phu nhân lâu nắm, cũng là có điểm tâm kế. Biết Tần Duyệt lợi dụng mình, cho nên vô cùng dè dặt cẩn trọng.


Lông mày Tần Duyệt nhăn lại thật sâu: "Chẳng lẽ là ảo giác?"

"Tần thiếu gia, người đang nói cái gì?" Lam nha không hiểu tại sao hắn nghi hoặc, nhìn hắn như vậy, nàng tò mò hỏi.


Tần Duyệt cúi đầu xem nàng: "Ngươi xác định cái phế vật kia trừ bỏ quỳ ở trong sân, Liễu lão phu nhân không kêu nàng làm cái gì sao?"

"Không, không có." Lam nha cúi đầu, không dám nhìn tới Tần Duyệt.

Tần Duyệt nhìn chằm chằm Lam nha, trong lòng nghi hoặc lại càng ngày càng đậm: "Tiếp tục nhìn chằm chằm, còn có viên thuốc kia, ngày mai bắt đầu tăng liều lượng thêm gấp đôi."


"A... Này..." Lam nha kinh hô một tiếng: "Hiện tại nửa viên thuốc đã rất hữu hiệu rồi, hơn nữa, nếu bị lão phu nhân phát hiện, nếu là thêm lượng như lời nói, nô tỳ sợ..."


"Sợ cái gì? Viên thuốc kia là sư phụ ta Vô Ngân Tử luyện ra, sư phụ ta Vô Ngân Tử luyện dược nếu có thể dễ dàng bị kia lão già kia phát hiện, vẫn xứng được xưng là dược tôn sao?" Đề cấp đến sư phụ hắn Vô Ngân Tử, trên mặt Tần Duyệt đầy vẻ.


Của hắn thể chất tuy rằng vô pháp luyện dược, nhưng là, có thể đã lạy bị thế nhân xưng "Dược tôn"Vô Ngân Tử vi sư, Tần gia đi ra ngoài coi như là có uy tín danh dự nhân vật.


Mà Tần gia hàng năm đều phải hướng Vô Ngân Tử trên người tạp tuyệt bút tiền tài, Tần Duyệt cũng bởi vì này tầng quan hệ mới bịVô Ngân Tử thu vì xoay mình đệ, nói trắng ra là này xoay mình đệ bất quá là cái cây rụng tiền.


Tần Duyệt còn là niềm vui của Vô Ngân Tử, thông thường thời điểm Tần Duyệt điều yêu cầu,Vô Ngân Tử cũng sẽ tận lực thỏa mãn hắn.

Thuốc này là do Tần Duyệt hướng Vô Ngân Tử nhờ luyện ra.


Bản thân Vô Ngân Tử sáng tạo một đan dược môn độc đáo. Không cần dùng, chỉ cần dán trên quần áo, liền có thể có hiệu quả.

Liễu Hồ Nguyệt nghe xong, thân mình ngẩn ra, cúi đầu nhìn quần áo đang mặc trên người.


Không có trong đồ ăn, khó trách nàng vài ngày nay luôn luôn suy tư không ra đối phương là như thế nào đối nàng hạ độc thủ , thì ra là thế.


Âm thầm tự nói: "Nguyên lai tới nơi này cũng có một Vô Ngân Tử."


Kiếp trước kia Vô Ngân Tử cũng là cao thủ luyện đa. Long tháp bắt đầu bị trộm từ Vô Ngân Tử. Chính là, kiếp trước Vô Ngân Tử là đối thủ của nàng, không nghĩ tới đi đến dị thế còn có thể gặp người Vô Ngân Tử kia.

Lam nha vừa nghe thuốc kia là do Vô Ngân Tử luyện ra, cũng an tâm hơn. Liễu lão phu nhân mặc dù lợi hại nhưng không có lợi hại như Vô Ngân Tử.


Nàng nhẹ nhàng gật đầu nói: "Ân."

"Ngoan, trở về đi, miễn cho lão già kia hoài nghi." Tần Duyệt cúi đầu hôn môi Lam nha. Lam nha cúi đầu, ngượng ngùng cười cười, trên mặt nổi lên vết đỏ ửng nhàn nhạt.

Liễu Hồ Nguyệt lấy tốc độ nhanh nhất rút khỏi rừng trúc, tránh ở chỗ tối.


Lam nha mang theo tâm tình khoái trá hướng đến viện, mà Tần Duyệt cũng lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi rừng trúc.

Liễu Hồ Nguyệt từ chỗ tối đi ra, nhìn hướng Tần Duyệt phương hướng rời đi. Sau đó, ánh mắt u mát dừng trên người Lam nha càng lúc càng xa.

"Xem ra hạ độc thủ đối với ngươi là Tần gia, ta rằng sẽ là hai vị tỷ tỷ kia của ngươi." Tử Diễm nói.

Liễu Hồ Nguyệt thầm hừ: "Hai nàng tạm thời còn không có khả năng đối với ta hạ độc thủ như vậy."


Nếu là dược bình thường, tuyệt đối không thể gạt được Liễu lão phu nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net