Chương 6: chức vụ 'đấng cứu thế' và anh hùng cứu mỹ nhân?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hahaha....

Ugh. Mình hoàn toàn bị chơi khăm rồi.

Hiện tại tôi vẫn còn đang ở hội.

Tôi đã bị chính hội trưởng Stanford lừa để xử lý đống rác rưởi kia. À, nói về tên khỉ đột thì việc tôi lỡ tay làm thủng các bức tường sẽ không cần lo gì cả. Việc đó sẽ được chính tay tên khỉ đột chi trả hết.

Ngoài ra ông Stanford ấy còn nói gì đó về việc Hana-san giờ sẽ là tiếp tân độc quyền của tôi. Hả, ý ông ấy là sao? Không hiểu lời nói của ông ta tôi quay qua nhóm Kuro hỏi, thì thấy Noira bắt đầu chửi ông ta

"Cháu không đồng ý với điều này, cháu sẽ không nhường Rimuru-san cho Hana!" Noira

Hả?! Nhường?! Ý cô ấy muốn nói là sao?!

Vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, tôi quay qua nhìn Shizuka với vẻ mặt băn khoăn. Thấy vậy, Shizuka bắt đầu giải thích

"Ý ông ấy nói Hana là tiếp tân độc quyền rằng giờ cô ấy sẽ giúp cậu giảm bớt công việc hội và hỗ trợ cho cậu khi cần thiết. Nếu muốn, con bé còn có thể ở cạnh cậu 24/24. Cậu có thể nghĩ là vợ giúp chồng, ý là vậy đấy."

Hảaaaaaaaaaaaa!?!! Nghe xong câu đó, tôi bắt đầu sốc rồi thốt lên " Đừng tự tiện quyết định hết việc khác cho tôi chứ!!!"

Trong khi tôi vẫn còn sốc thì Hana bắt đầu đỏ mặt cằn nhằn Shizuka

"Đừng ví dụ nó với điều xấu hổ như vậy chứ sensei."

"Hả? Sensei?" Rimuru

"Ah, quên mất! Xin tự giới thiệu, tên tôi là Valkyrie Hana, tôi cũng là một trong những học trò của Shizuka-sensei."

Thôi, đành chấp nhận vậy. Tôi thở dài và bắt tay Hana rồi giới thiệu về bản thân.

Thấy tôi bắt tay Hana, lũ cũng đồng tình ủng hộ tên khỉ đột lườm tôi. Thấy vậy, bắt tay xong với Hana, tôi quay đầu lại tỏa ra sát khí ngùn ngụt và nhìn chúng với khuôn mặt tử thần.

Song, chút đều kêu ré lên rồi làm động tác dogeza cầu xin cho sự dung thứ. Đúng là một lũ phiền phức tạp nham.
________

Hiện tại tôi đang điền tờ đăng ký nhưng rồi ngưng tại ô chức nghiệp.

"Về chức nghiệp, cậu có thể sử dụng quả cầu xem xét chức nghiệp tại hội của chúng tôi nếu cậu muốn." Stanford

Nghe vậy Hana lôi ra một quả cầu tròn rồi để lên bàn.

Tôi bắt đầu để tay lên quả cầu. Sau đó lóe sáng làm mọi người chói mắt. Song, không có gì cả.

Thấy vậy lũ ủng hộ tên khỉ đột bắt đầu cười phá lên

"Hahaha, không thể nào tin nổi tên đó lại là chức nghiệp vô danh. Thật đáng nhục nhã làm sao."

"Đúng là nhục nhã làm sao."

Nghe thấy những lời đó, nhóm Noira lườm bọn chúng bằng ánh mắt chết người với sát khí áp đảo khiến chúng phải ngậm mồm lại.

Khi tôi bỏ tay ra, đột nhiên quả cầu lại phát sáng một ánh sáng kì lạ và huyền ảo. Song, nó bắt đầu tụ lại thành một quả cầu to với các quả cầu nhỏ bay vòng quanh nó.

"Cá... Cái gì vậy? Tôi chưa thấy cái này bao giờ." Hana không thể kiềm được sự bất ngờ mà thốt lên"

Không hiểu được chuyện gì xảy ra, hội trưởng Stanford bắt đầu kêu Hana chạy đến bàn tiếp tân lấy ra quyển sách ghi chép thông tin về cách xác định các chức nghiệp nhưng không tìm thấy gì cả.

"Tôi không thấy chỗ nào ghi về cái này cả thưa hội trưởng." Hana

Nghe vậy Stanford bắt đầu nhăn nhó. Bỗng ông nhớ lại điều gì đó rồi chạy lên tầng trên cùng, lục lọi thứ gì đó trong một căn phòng như một cái phòng kho cũ.

"Mình nhớ rằng nó ở đâu đó quanh đây? Đây rồi!"

Cầm ra từ rương chứa nhiều sách là một cuốn sách cũ đã bám nhiều tơ nhện.

Vừa trên lầu bước xuống vừa từ trang sách, ông bắt đầu giải thích cho những người đang không hiểu tình hình hiện tại

"Thực chất ta đã từng đọc cái này trong cuốn sách cũ này."

"Cuốn sách cũ ư?" Thấy lạ Shiroinee bắt đầu lên tiếng hỏi

"Cuốn sách này nó đã từng được các hội trưởng đời đầu từ những thời của"cửu đại anh hùng" ghi lại nên ta nghĩ sẽ có những thông tin về cái này."

Nghe vậy, mọi người đều hồi hộp chờ đợi câu trả lời.

"Nhớ không lầm ta đã từng đọc qua nó một lần... Ah, đây rồi." Stanford lật từng trang sách một rồi dừng lại và kêu lên.

"Vậy hội trưởng, trong đó nó nói gì?" Lần này đến lượt Kuro băn khoăn

"Nó ghi là... Eh!?" Stanford

"Sao vậy, hội trưởng?" Shiroitou thấy Stanford không nói gì nên đã chạy ra nhìn ké.

Nhưng khi nhìn vào quyển sách cậu nhóc cũng đứng đơ người ra.

"Sao vậy hai người?" Shizuka thấy lo bắt đầu lên tiếng

"Trong này nó ghi rằng ' ánh sáng kì lạ và huyền ảo. Song, nó bắt đầu tụ lại thành một quả cầu to với các quả cầu nhỏ bay vòng quanh nó.' tượng trưng cho một chức nghiệp được gọi là..."

Stanford dừng đọc lại rồi nhìn tôi. Thấy vậy tôi và mọi người ai cũng nuốt nước bọt

Sau đó Shiroitou quay qua nhìn tôi rồi nói "Đấng cứu thế".

Nghe xong mọi người đều sốc nhìn tôi và bắt đầu bàn tán xôn xao.
___________

Đã một tháng trôi qua kể từ khi tôi đăng ký vào guild, hiện tại tôi đang làm nhiệm vụ của guild cùng nhóm mình.

Nhóm của tôi gồm có Kuro, Noira - cô ấy đăng ký làm mạo hiểm giả lại chỉ vì muốn được ở bên cạnh tôi. Hai chị em Shiroi - họ đã đăng ký làm mạo hiểm giả với tôi, với chức nghiệp là: Shiroitou là ma pháp kiếm sĩ, Shiroinee là ma thuật sư. Và cuối cùng là Shizuka.

Lý do Shizuka đi cùng chúng tôi là vì sư phụ của cô ấy đã nói thế.

Cô ấy đã nói dối với mọi người rằng tôi là một con người thú vị nên đã lựa chọn đi theo.

Nhưng cô ấy đã bí mật nói với tôi rằng sư phụ đã kêu cô ấy phải đi theo để canh chừng tôi vì ngài ấy đã nhờ cô ta như vậy nhưng không hề nói lý do thực sự.

Trong suốt một tháng qua, chúng tôi đã làm rất nhiều nhiệm vụ. Nhưng thực chất, đa phần đều là nhiệm vụ dễ để luyện tập cho chị em Shiroi để họ thăng cấp nhanh lên thành rank A.

Nhờ các bài giảng đặc biệt của tôi nên chị em họ đều làm rất tốt nên đã lên thành rank A chỉ trong vòng một tháng. Chính vì vậy nên họ nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong hội.

Về Noira thì ngay từ đầu cô ấy đã là một mạo hiểm giả rank A rồi, trong suốt một tháng qua, cô ấy luôn làm nhiệm vụ cùng chị em Shiroi vì sợ rằng mình thụt nghề.

Còn tôi thì đã đăng ký thành công làm mạo hiểm giả rank S. Thực sự mà nói, cái bài kiểm tra đó với tôi nó quá dễ dàng. Khi các ma thú mới được triệu hồi lên thì tụi nó bị chém bay đầu một cách nhanh chóng. Nói thật là đối với tôi tụi nó quá yếu.

Trong suốt bài kiểm tra đó ai cũng lòi mắt vì tôi một hit đánh bại hết các ma thú mà không tốn một giọt mồ hôi hay tốn một giây. Có cần phải bất ngờ thế không?

Hiện tại chúng tôi đang trên đường đi về từ nhiệm vụ. Nhiệm vụ mà chúng tôi vừa hoàn thành là xử lý vài ba con salamander tấn công một ngôi làng phía bắc.

Nhiệm vụ được xếp vào rank A, nhưng nhờ thành quả luyện tập suốt một tháng qua nên chúng tôi không gặp khó khăn gì.

Sau khi đánh bại chúng, bọn tôi được dân làng hân hoan như những người anh hùng, vì vậy mà chúng tôi trở về rất trễ.
________

Trên đường về, tôi bỗng khựng lại. Thấy vậy, mọi người hỏi tôi

"Sao vậy, Rimuru-san?"

Theo như cảm nhận ma thuật, tôi đang thấy một bầy ma thú, ước tính là cấp A. Tôi bắt đầu sử dụng skill [far sight] thì thấy chúng đang tấn công một chiếc xe ngựa cùng một nhóm kị sĩ đang bảo vệ lấy nó cách xa nhóm tôi một dặm.

Thấy vậy, tôi hét lên "Cách xa chúng ta là một chiếc xe ngựa đang bị nhóm ma thú rank A tấn công, nhanh lên nào!!!"

Song chúng tôi bắt đầu chạy nhanh nhất có thể tới chỗ xe ngựa ấy. Nhưng tôi đã phóng đi trước, bởi vì với tốc độ của tôi thì việc chạy đến đó trong vòng vài giây là quá dễ.
______

Tới nơi tôi thấy tình hình đang đi theo hướng xấu.

Một số kị sĩ vẫn còn tử chiến, một vài bị thương nặng, còn lại đã mất mạng.

Không thể cứ thế mà đứng nhìn, tôi đã chạy đến và cứu họ.

Chạy đến chỗ ma thú, tôi nhảy lên, rút kiếm ra chém. Thế là bay đầu tận bốn con.

Bất ngờ trước sự xuất hiện của tôi, một kị sĩ lên tiếng

"Cô là ai vậy?!"

"Chỉ là một mạo hiểm giả đang đi qua đường mà thôi. Mà tôi là con trai nhé."

Nghe xong họ bất ngờ và xuyết mất mạng vì lơ đãng. Một con ma thú hình con gấu lợi dụng lúc một kị sĩ không để ý đã tấn công từ phía sau, nhưng tôi đã kịp chạy tới dùng cây kiếm của mình đỡ đòn đó. Song, tôi xử dụng kiếm thuật của Hakurou chém con ma thú ấy thành nhiều mảnh.

Tiếp đến, một con chimera đang cố gắng chạy đến chỗ xe ngựa từ bên cạnh đã bị tôi chẻ làm ba.

Lấy một phần cơ thể của con chimera, tôi ném thẳng vào con chim to chà bá đang lượn trên đầu nhóm kị sĩ. Con chim đó rơi xuống đất, không kịp thoát ra nó đã bị nhóm kị sĩ hội đồng đến chết.

Tình thế bắt đầu thay đổi theo hướng tích cực. Dù vậy nhưng nhóm kị sĩ giờ họ đều bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức. May mắn thay, nhóm Kuro đã tới.

Sau vài phút chiến đấu, bọn quái vật đã bị đánh bại, nhóm kị sĩ đã được hồi phục nhờ thuốc phục hồi của tôi.

"Thay mặt cho nhóm hộ tống, tôi xin chân thành cảm ơn các bạn đã cứu chúng tôi, cứu tiểu thư Laura và cả công chúa Lisa." Một kị sĩ nhìn như đội trưởng nhóm đại diện nói.

"Xin đừng bận tâm về chuyện đó. Nhưng mà hồi nãy ông nói là tiểu thư và công chúa ư?" Tôi đại diện cả nhóm hỏi.

"Đúng vậy." Đội trưởng nhóm kị sĩ

Ngay sau đó, bước ra từ chiếc xe ngựa là hai người phụ nữ tuyệt đẹp như bước ra từ bức tranh tuyệt tác vậy.

( Công chúa Lisa, chỉ là ảnh tượng trưng thôi)

(Tiểu thư Laura, chỉ là ảnh tượng trưng thôi.)

Thấy chúng tôi, họ bước đến và cuối đầu trước chúng tôi.

"Chúng tôi thật sự rất biết ơn các bạn vì đã cứu sống chúng tôi."

"Không sao. Làm ơn đừng cuối đầu ạ." Tôi nói

"Nhưng nếu không nhờ các bạn, có lẽ bây giờ chúng tôi đều không sống sót qua khỏi. Là công chúa của một nước, tôi không thể không ơn cho ân nhân của mình được." Công chúa Lisa

(Vậy cô ấy chính là công chúa à, thật xinh đẹp làm sao. Không không không, mày đang nghĩ gì vậy, mày làm gì có giới tính.)

"Bạn tôi từng nói, khi ai đang gặp hoạn nạn, việc ra tay giúp họ là điều hiển nhiên nên làm ơn xin đừng để ý làm chi." Tôi nói xong cười nhẹ.

Thấy nụ cười của tôi, cả nhóm kị sĩ và công chúa với tiểu thư đều đỏ mặt. Sao ai cũng đỏ mặt trước tôi vậy. Nói lại một lần nữa, tôi là con trai, làm ơn đừng quên.

Chúng tôi bắt đầu giới thiệu về nhau.

"Xin tự giới thiệu, tên tôi là Neverland. P . Lisa, công chúa của nước Neverland, còn đây là bạn thuở nhỏ của tôi." Lisa

"Tên tôi là Fairy Laura, con gái công tước Fairy Laurence, rất vui được gặp các bạn." Laura

Sau họ giới thiệu xong thì đến lượt bọn tôi, và cuối cùng là tôi.

"Tên tôi là Rimuru, Rimuru Tempest. Nhìn vậy thôi nhưng tôi thực chất là một con trai. Ngoài ra tôi chỉ là một mạo hiểm giả đang đi qua đường mà thôi." Rimuru

Không hiểu sao khi tôi đang giới thiệu về bản thân thì hai người họ nhìn tôi rất chi là say đắm.

Song công chúa Lisa tiến tới rồi nắm lấy tay tôi

"Rimuru-sama, không biết đây có phải là định mệnh hay không khi tôi được gặp ngài ở đây?"

(Heh?) Rimuru

"Lisa, cậu đang làm gì vậy? Tớ cũng muốn nắm tay ngài ấy!" Laura nói xong cũng nắm lấy sờ soạng tay tôi

( Khoan đã, chuyện gì đang diễn ra vậy?)

Vẫn còn đang cố gắng hiểu tình hình thì Noira chạy đến xen vào

"Xin lỗi các ngài nhưng hiện tại chúng tôi đang vội, nên mong các ngài hiểu cho." Nói xong cô ấy ôm lấy tôi rồi kéo tôi ra.

Thấy cảnh này, hai người họ bắt đầu phụng phịu ghen tị.

Để chuyện này không trở nên tệ hơn vì hành động của Noira, Kuro bắt đầu lên tiếng

"Mong công chúa và tiểu thư điện hạ thứ lỗi cho, hiện tại chúng tôi vừa mới trở về từ nhiệm vụ nên chúng tôi đang rất vội, mong các ngài cảm phiền cho tình hình hiện tại của chúng tôi. Thế nên chúng tôi xin phép!"

Nói xong cả nhóm chúng tôi chạy đi với tốc độ bàn thờ.
__________

Khi nhóm Kuro chạy mất thì nhóm Lisa đang sắp xếp lại đồ đạc để lên đường tiếp.

Lúc đó Lisa và Laura vẫn còn nói chuyện với nhau

"Haaaa! Người đó thật tuyệt đẹp làm sao, từ bề ngoài đến phong cách chiến đấu, cứ như là một nghệ thuật vĩ đại vậy. Tôi mong được gặp lại người đó quá." Lisa vừa nói vừa đắm chìm trong trí tưởng tượng khi nhớ lại hình ảnh khi Rimuru đang chiến đấu chống lại bọn quái vật.

"Đúng vậy. Lẽ nào đây là cảm xúc gọi là tình yêu mà mọi người thường hay nói ư?" Laura cũng tương tự

Hiện tại họ đang tạo vẻ mặt khó tả, cũng như ham muốn đến kì lạ khiến cho các kị sĩ xung quanh phải cười ngượng bó tay.

(Như thế này này, ảnh tượng trưng thôi)
____________

Gần chỗ xe ngựa ấy, trong khu rừng là một bóng dáng của kẻ nào đó khoác trên mình một bộ áo choàng đen che hết khuôn mặt.

Hắn ta đang lẩm bẩm nói

"Chết tiệt thật, kế hoạch đỗ vỡ hết rồi. Bao nhiêu công sức mình chuẩn bị. May mà mình đã chuẩn bị cho kế hoạch tiếp theo. Và tất nhiên là nó sẽ khiến mình trở nên quyền lực hơn. Không chỉ có vậy nó còn khiến cho đất nước Liberty và Neverland phải phủ phục trước mình. Hehehehe."

Sau đó hắn ta biến mất vào bóng tối.

Vậy thì sự thật đằng sau vụ tấn công này là sao?
___________

Chuyện mình làm hơi dở, xin mọi người tha thứ.

Dù mình nói ngắn nhưng có lẽ là hơi dài.

Mong mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net