chương 119

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oh Se Young ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt đó, cả người cô ta đều cảm thấy không thoải mái.

"Ba." Cô ta gọi bố mình

Lão Oh nhìn con gái một cái, đi theo cô ta ra một bên, " Sao thế?"

" Con không muốn đính hôn với anh ta. "

Tên No Min Woo này, lúc đi học thành tích cũng rất kém.

Trong nhà mặc dù có nhiều tiền, nhưng lại không có chí tiến thủ.

Huống gì dáng dấp cũng khó nhìn, so sánh với Park Jimin thì đúng là một trời một vực.

Oh Se Young vừa nhìn thấy gương mặt đó liền tức điên lên.

Tại sao cô ta phải lấy loại người như vậy?

Rõ ràng với điều kiện của cô ta, hoàn toàn có thể lấy Park Jimin.

Nhất là cô ta đã từng là vợ sắp cưới của Park Jimin, cho nên bây giờ ai thấy cũng đều so sánh No Min Woo với Park Jimin.

Càng như vậy, Oh Se Young càng không thể nào tiếp thu được sự thật.

Lão Oh nghiêm mặt nói, "Có thể tìm được No Min Woo đã không tệ rồi. Lúc trước nó thích con, gia thế lại hiển hách, con gái, con còn muốn thế nào nữa?"

"Chẳng lẽ trên đời chỉ còn một mình hắn thôi sao?" Se Young nhìn bố mình Thấy ông ta nhìn mình chằm chằm, tủi thân làm nũng, "Ba, ba có phải là ba ruột của con hay không thế?"

Trước đây, chỉ cần cô ta làm nũng thì đều làm cho bố cô ta phải chiều theo.

Lão Oh nhức đầu nói: "con nghĩ ba không muốn tìm người khác sao? Nhưng bây giờ ba biết đi đâu tìm người khác? Lúc rrước có mấy người cảm thấy không tệ, nhưng con đâu vừa ý ai!"

Ban đầu Oh Se Young vì thấy Park Jimin bị thương liền từ hôn chạy mất, mặc dù coi như người ngoài cuộc, mấy kẻ thượng lưu kia không có tư cách chỉ trích Oh Se Young, nhưng nếu bảo bọn họ lấy Oh Se Young thì cũng không có mấy người tình nguyện cả.

Hơn nữa, người nhà của bọn họ cũng sẽ không đồng nguyện mối hôn sự vồ vập này, đều sợ cưới Oh Se Young chính là nuôi ong tay áo, nuôi cáo dòm nhà.

Lúc trước mọi người đều biết, ba mẹ của Park Jimin đối tốt với Oh Se Young bao nhiêu, đáng tiếc người phụ nữ này lại có thể bỏ đá xuống giếng.

Cho nên chỉ cần là gia đình có tiếng tăm một chút đều coi thường Oh Se Young.

Lão Oh phân tích nói: "Hiện tại ba vẫn còn là chủ tịch của Oh thị thì con còn có thể tìm được No Min Woo, nếu con mà còn chọc Park Jimin tức giận, đến lúc đó xảy ra chuyện gì, ngay cả ghế chủ tịch ba cũng không ngồi được nữa, thì con có muốn lấy No Min Woo cũng không được"

Mặc dù ông ta nắm trong tay ba mươi phần trăm cổ phần, nhưng, chỉ cần những cổ đông kia hợp lại thì ông ta có thể bị hất khỏi ghế chủ tịch bất cứ lúc nào. Đấy là còn chưa kể Park Jimin nắm trong tay hai mươi phần trăm, Jeon Jungson cũng có mười lăm phần trăm,hai người đó chính là sự uy hiếp chí mạng.

Se Young nhìn bố mình chằm chằm, "Sao có thể như vậy được? Oh Thị là ba một tay gầy dựng, là tâm huyết của ba cơ mà "

Lão Oh một mặt ngưng trọng, "Trước kia là vậy, nhưng hiện tại cổ phần của công ty, đã không còn nằm trong tay ba nữa rồi. Hiện tại có không ít thành viên hội đồng quản trị còn niệm tình xưa mà đứng về phía ba, có rất nhiều người đã bất mãn ra mặt chống đối rồi. Nếu con mà còn chọc giận Park Jimin nữa không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu "

Dù sao, tình cha còn đâu thể sánh bằng những lợi ích mà Oh Thị mang lại.

Hiện tại chỉ cần hy sinh hạnh phúc của Oh Se Young để giữ yên thế cục thì đã là tổn thất nhỏ nhất rồi.

Se Young nghe bố mình nói vậy, nghẹn ngào, "Nhưng mà ba lại bắt con phải lấy loại người như vậy"

"Đều đã định đoạt rồi, con còn nói cái gì nữa?" lão Oh bắt đầu bực dọc, tỏ thái độ, " Ba bận lắm, con ra tiếp khách cùng chồng con đi "

Ông ta trực tiếp đi ra, không muốn lãng phí thời gian với Oh Se Young, hiện tại mặc kệ Oh Se Young có đồng ý hay không thì hôm nay vẫn phải cử hành lễ đính hôn này một cách trọn vẹn.

Lão Oh mới vừa đi ra, Oh Se Young ngẩng đầu lên, liền thấy Park Jimin.

Anh mặc âu phục, bên cạnh có Go Hye Sun đi theo, hai người rất là xứng đôi, ở trong mắt người khác, giống như một bức mỹ họa.

Oh Se Young nhìn thấy gương mặt đó của Park Jimin, nhớ tới lúc mà anh bóp cổ cô ta, theo bản năng nhìn sang chỗ khác.

Có thể bởi vì ngày đó Park Jimin quá đáng sợ, cho nên hiện tại chỉ nhìn thôi cô ta cũng không dám nhìn anh thêm một cái..

Chỉ sợ một giây kế tiếp, Park Jimin lại tiến tới bóp chết mình..

Min Woo đi tới bên cạnh Se Young, nhìn thấy sắc mặt cô ta tái nhợt,quan tâm hỏi, " Em không sao chứ? Có cần đi nghỉ ngơi một lúc không?"

Oh Se Young nhìn No Min Woo, không để ý tới anh ta, trực tiếp đi ra.

Min Woo đi theo sau lưng Se Young, gọi với theo, "Se Young."

Khách mời nhìn thấy No Min Woo, anh ta cùng với Oh Se Young ở chung một chỗ, quả thật chính là một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu.

Bọn họ bắt đầu thảo luận, bàn tán, " Oh chủ tịch nghĩ như thế nào vậy, lại gả con gái cho một người như vậy?"

"Ban đầu thiếu chút nữa trở thành vợ Park Jimin, hiện tại chênh lệch này cũng lớn quá rồi đó?"

Có người tỏ ra ghét bỏ mà nói: "Có người lấy đã là tốt lắm rồi, loại phụ nữ giống như này, lấy cô ta về, chờ khi xảy ra chuyện cô ta lại biệt tăm biệt tích. Thử hỏi xinh đẹp thì có ích lợi gì?"

"Cũng đúng nhỉ."

Càng bàn luận, bọn họ thậm chí càng cảm thấy, Oh Se Young còn chẳng xứng với No Min Woo ấy chứ.

-

"Hye Sun." Hye Sun đứng ở bên cạnh Jimin, đột nhiên thấy tiếng So Goon gọi mình So Goon đi tới, nhìn thấy Hye Sun cùng với Jimin ở chung một chỗ, lịch sự chào hỏi: "Park tổng."

Hye Sun nhìn cô ấy, cảm thấy ngoài ý muốn, " Cậu cũng tới rồi hả?"

"Ừ, mình tới cùng ba mình " So Goon nói: " Ba mình cứ nhất định bắt mình phải tới, nói cái gì mà phải tìm đối tượng cho mình, chứ mình ghét đến những nơi như này lắm. "

So Goon không thích xã giao, thậm chí cũng không cảm thấy mình là thiên kim đại tiểu thư gì đó.

Trong nhà mặc dù có chút tiền, nhưng mỗi lần đi ra ngoài, cha đều phải khom lưng khụy gối với người khác, Kang So Goon ghét nhất là loại cảm giác này.

Kang tổng đang nói chuyện với mấy người quen cũ nên Kang So Goon đi xung quanh giết thời gian.

Go Hye Sun nói với Park Jimin một tiếng, cùng Kang So Goon đi tới một bên ngồi nói chuyện phiếm.

So Goon nhìn có chút hả hê cười nói: " Sao Oh Se Young lại đột nhiên lấy chồng thế? Trước không phải còn muốn cướp Park tổng với cậu sao, thật là không nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay đấy."

Go Hye Sun nhớ tới No Min Woo, người đàn ông kia nhìn qua cũng phải hơn Oh Se Young tới mười tuổi.

Oh Se Young luôn rất kiêu ngạo, phải lấy một người như vậy, làm sao cô ta có thể cam lòng cho được?

Hye Sun nói: "Ai bảo cô ta tạo nghiệp cho lắm vào?"

Nếu như cô ta không đi tìm Go Mẫu, thì cũng sẽ không làm cho Park Jimin tức giận mà ép cô ta trong vòng một tuần phải lấy được chồng.

Chỉ có thể nói một câu: Tự tạo nghiệp thì không thể sống!

So Goon nhìn Hye Sun, vừa liếc nhìn Jimin đứng cách đó không xa, kích động hỏi: " Hai người tái hợp rồi à?"

"Ừm" Hye Sun quay đầu lại, liếc nhìn Jimin, vừa vặn rơi vào tầm mắt của anh

Cô chột dạ nhìn ra chỗ khác, tiếp tục nói chuyện với Kang So Goon.

So Goon trêu ghẹo nói: "Ôi chao, người ta còn xấu hổ kìa. "

"Xấu hổ gì chứ?" Hye Sun trừng cô ấy một cái

Go Hye Sun cùng Kang So Goon trò chuyện một lúc liền nói sang chuyện Go Doosung mở Live.

Go Doosung hiện tại cũng coi là có chút tiếng tăm trong làng game thủ, nhất là sau khi Jeon JungKook rời khỏi, có rất nhiều Fan đã bắt đầu chuyển sang cậu ta.

Jeon JungKook ra nước ngoài, đội của bọn họ vẫn tiếp tục hoạt động, tuyển thêm đội viên mới. Trên đời này, chẳng có gì là không thể thay thế cả!

Đang trò chuyện rôm rả, Go Hye Sun nhìn lướt qua Park Jimin, thấy thấy Min Yoongi đang bá vai Park Jimin, nhìn vào làm cho người ta phải suy nghĩ linh tinh.

Gần đây Go Hye Sun nhìn Min Yoongi càng ngày càng cảm thấy ngứa mắt? Hiện tại suy nghĩ lại mới phát hiện ra nguyên nhân: Tên này với chồng cô quan hệ của hai người họ có phần tốt quá mức tình bạn bình thường, nhìn thế nào cũng thấy có gian tình?

Cô đứng lên, tiến ra chỗ Jimin, ho khan một tiếng, nói: "Min Yoongi, anh bỏ cái tay của anh ra khỏi người chồng tôi mau!"

Min Yoongi quay đầu lại, nhìn thùng giấm nào đó, anh ta trêu ngươi càng bám lấy bả vai của Park Jimin.

Go Hye Sun: "..."

-

Có khi nào đang là nữ chính ngôn tình lại thành nữ phụ đam mỹ hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net