chương 131

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc trước vì ở lại bên cạnh Park Jimin, cho nên cô ta luôn nói với bản thân rằng mình yêu Park Jimin.

Khi đó căn bản mình không biết cái gì gọi là yêu.

Bởi vì nói từ "yêu " quá tùy tiện cho nên hiện tại mới bị báo ứng: Coi như mình nói thật, coi như mình yêu Min Yoongi thật lòng thì Min Yoongi cũng chẳng thèm để tâm mà vứt bỏ cô ta như một đôi giày rách.

Trong mắt Min Yoongi mình chỉ vì muốn thoát khỏi No Min Woo nên mới cố ý lấy lòng.

Min Yoongi trực tiếp đẩy cô ta ra, sau đó mở cửa xe ra ngoài. Vòng qua mở cửa xe phía Oh Se Young lạnh lùng mà nói : " Ra ngoài."

Oh Se Young đôi mắt rưng rưng nhìn Min Yoongi, không nghĩ mình đã dâng lên như vậy anh ta vẫn không để ý.. Cô ta kiềm chế sự tức giận mà đi ra ngoài, chưa kịp nói năng gì..

Min Yoongi không thèm nhìn cô ta, trực tiếp lái xe rời đi.

Oh Se Young trở lại nhà mẹ nuôi, vừa vào cửa đã nhìn thấy No Min Woo ngồi ở trên ghế sa lon, mẹ nuôi đang nói chuyện với hắn.

Nhìn thấy Oh Se Young đi vào, hắn đứng lên, "Se Young, em về rồi à."

"..."

Oh Se Young cảm thấy vô cùng khó chịu. Cô ta không nghĩ tới, No Min Woo lại trực tiếp tìm đến nơi này, hơn nữa, mẹ nuôi còn coi hắn là là chồng của mình mà đối xử như con rể.

Trong giọng nói của Se Young không kìm nổi sự giận dữ, cô ta lớn tiếng "Sao anh lại tới đây?"

Quan trọng là, sao hắn lại tìm tới được nơi này?

Min Woo cười nói: " Park Jimin tiện thể nên đưa anh tới."

No Min Woo không biết nhà mẹ nuôi của Oh Se Young nhưng Park Jimin biết.

Vì vậy, trong lòng No Min Woo còn đang thầm cảm ơn Park Jimin.

Lúc trước cảm thấy Park Jimin là một người lạnh lùng khó gần, không nghĩ tới anh ta lại nhiệt tình như thế.

Nghe được là do Park Jimin đưa tới, Oh Se Young suýt nữa nôn ra máu, tên khốn kiếp kia vẫn không chịu bỏ qua cho mình rồi!

-

Go Hye Sun cùng Park Eun Ji ra ngoài đi dạo cả một buổi chiều, đến tối mới về đến Jeon gia.

Mới vừa vào cửa đã thấy Park Jimin ngồi ở trong phòng khách, đang nói chuyện với Jeon Junghyun.

Hye Sun đi tới chào hỏi Jeon Junghyun liền ngồi kế bên Park Jimin " anh tới đây lúc nào vậy?"

" Anh đến từ trưa rồi."

"Vâng."

Anh cười một cái, liền hướng tới Jeon Junghyun nói một tiếng " Hye Sun chắc hẳn mệt rồi em đưa vợ nghỉ ngơi."

Hai vợ chồng Jeon Junghyun gật đầu. Park Jimin nắm tay dẫn Go Hye Sun đi lên phòng.

"Không thèm để ý tới anh nữa!" Hye Sun uy hiếp nói.

Cô vào cửa, ngồi xuống ghế, hướng về phía Park Jimin hỏi: "Khi nào thì chúng ta đi?"

" Cứ từ đã." Jimin nói: " Em cứ nghỉ ngơi đi."

Cô vừa mới từ bên ngoài về, hẳn là rất mệt mỏi.

-

Go Hye Sun ở trong phòng nghỉ ngơi một lúc, sau đó ra ngoài, cùng Park Jimin ăn cơm ăn cơm, bữa này đương nhiên do Min Yoongi mời.

Cô ăn vặt ăn nhiều quá cho nên cũng chẳng buồn ăn gì nữa, chỉ là muốn ra ngoài cùng Park Jimin.

Đến nhà hàng, Min Yoongi đã gọi món xong, Go Hye Sun nhìn thấy một bàn thịnh soạn, no bụng đói con mắt, lại lấy đũa ăn thêm.

Jimin ở bên cạnh nhìn cô, ánh mắt ôn nhu, "Ăn ít thôi không lại bội thực bây giờ."

Có một cô vợ ham ăn cũng phải bận tâm cực kì.

Yoongi ngồi ở đối diện, nhìn Go Hye Sun ăn, bật cười, " Em cầm tinh con lợn đấy à?"

Go Hye Sun không để ý đến Min Yoongi. Cô vẫn tiếp tục được Park Jimin bón cho ăn. Nhẹ nhàng quay ra nhếch môi với Min Yoongi rồi nói " Tôi có chồng còn anh thì không có."

"..."

-

Đến cửa, anh dùng chân nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ôm cô lên phòng, đặt cô lên giường, giúp cô cởi giày.

"Ông xã." Hye Sun cảm giác mình đã về tới nhà, kêu một tiếng.

Jimin từ trong phòng tắm đi ra, cầm khăn mặt trong tay, ngồi xuống mép giường, giúp cô lau mặt và tay, " Sao thế?"

Park Jimin vô cùng kiên nhẫn làm hết tất cả.

Go Hye Sun mơ mơ màng màng nhìn anh, mặc kệ anh giúp mình lau mặt rồi lại lau tay, lòng bàn tay của cô còn có thể cảm giác được khăn mặt nóng hổi.

Jimin cúi đầu xuống, hôn lên trán cô, ôn nhu nói: "Ngoan, ngủ đi."

Giọng nói tràn đầy sự cưng chiều sủng nịnh làm cho trái tim bất cứ cô gái nào nghe thấy cũng sẽ tan chảy trái tim.

Hye Sun nhắm mắt lại, mơ hồ đáp lại "Ừm."

Park Jimin thu dọn xong mới trở lại, cùng cô nằm lên giường.

Hye Sun được anh ôm vào trong ngực, nhớ ra cái gì đó, nhỏ giọng nói, "Đúng rồi, bà cô già kia cũng ở thành phố Tear."

Chuyện này, Park Jimin đương nhiên biết.

Nhưng anh không nói ra, chỉ nhìn Go Hye Sun, tỏ ra ngạc nhiên, "Thật sao?"

" Cô ta nói cô ta yêu Min Yoongi, còn nói bọn họ đã lên giường với nhau rồi, bà cô già đấy còn cảnh cáo em phải tránh xa Min Yoongi. Nghe buồn cười thật đấy! Em có một ông xã tốt như vậy rồi thì tơ tưởng đến Min Yoongi làm gì." Mặc dù cô nói rất nhỏ, nhưng trong giọng nói lại chứa đựng sự kiêu ngạo mạnh mẽ.

Park Jimin nghe xong vô cùng hài lòng mà nhếch mép cười.

Trong lòng vợ anh, anh luôn là số một.

Go Hye Sun của anh sẽ luôn yêu anh nhất.

Chỉ cần nghĩ tới đây, Park Jimin liền cảm thấy vô cùng kiêu ngạo.

Có cô ở bên anh thật hạnh phúc biết bao!

Chỉ một lúc sau, Go Hye Sun ôm cánh tay của anh ngủ từ lúc nào không hay.

-

Tối nay Oh Se Young phải ngủ cùng với No Min Woo.

Bọn họ là vợ chồng, No Min Woo đến đây thăm vợ, cho nên mẹ nuôi trực tiếp cho No Min Woo ở phòng của Oh Se Young.

Căn phòng này vốn chỉ thuộc về một mình cô ta, hiện tại lại có một tên đàn ông chen chân vào, Oh Se Young cảm giác cô ta sắp phát điên lên được, cô ta cố gắng kìm nén một hơi, không dám phát tác.

Nửa đêm, Min Woo đột nhiên duỗi tay qua, trực tiếp ôm cô ta, kéo cô ta vào lòng mình, "vợ."

Nụ hôn của hắn chạm vào vành tai của Se Young, cô ta sợ đến co rúm, vội vàng đẩy hắn ra, "Đi ngủ đi!"

" Anh muốn em." Min Woo cũng rất trực tiếp.

Mặc dù dáng dấp của hắn phổ thông, nhưng dù gì hắn cũng là một cậu ấm giàu có tiếng tăm, lúc trước cũng có vô số bạn gái là những người mẫu diễn viên nổi tiếng, những cô gái kia đều sẽ chủ động quyến rũ hắn.

Hiện tại cũng đã kết hôn rồi mà vợ của mình lại không cho mình đụng vào, trong lòng của hắn đương nhiên không thoải mái.

Se Young nói: "Không phải chúng ta đã nói rồi sao, chờ bao giờ chúng ta có tình cảm với nhau rồi mới..."

" Thế phải đợi tới khi nào?" Mặc dù ngay từ đầu, Min Woo cũng muốn như vậy, nhưng sau đó Oh Se Young lại trực tiếp chạy tới thành phố Tear, còn không chịu nhận điện thoại của hắn, hắn liền bắt đầu hoài nghi.

Thậm chí hắn còn cảm thấy, Oh Se Young căn bản không hề có ý này.

Hắn nói: "Có phải em rất ghét anh không? Trong mắt em anh kém cỏi như vậy sao?"

Trong giọng nói của hắn có chút mất hứng, dù sao hắn cũng đâu phải bù nhìn rơm.

Se Young cứng đờ, nhớ lại chuyện cô ta đã lên giường với Min Yoongi, chột dạ hạ giọng nói, " Không phải, anh là một người đàn ông rất tốt. Chẳng qua hôm nay em quá mệt mỏi, hôm này chúng ta ngủ sớm một chút có được không?"

" Thế thì em để anh hôn em một cái." Min Woo nói: "cho anh hôn rồi anh đi ngủ."

Oh Se Young: "..."

Cô ta chán ghét nhưng vẫn thỏa hiệp nói: "Chỉ hôn một cái thôi đấy. "

Vì vuốt lông hắn cô ta cũng không còn cách nào.

Lúc này cũng không thể đuổi hắn ra ngoài được.

No Min Woo gật đầu, tiến tới, hôn lên mặt của Oh Se Young.

Nhưng môi vừa chạm vào gương mặt như hoa như ngọc kia, lại bị mùi hương trên người Oh Se Young quyến rũ, làm cho hắn không thể nào kiềm chế được.

Tay No Min Woo trực tiếp khống chế Oh Se Young, hôn ngấu nghiến lên môi cô ta, mặc cho Oh Se Young ra sức giãy giụa.

Mãi Se Young mới đẩy được hắn ra, cô ta giận dữ gào lên "No Min Woo."

Nhìn No Min Woo cũng là người đàng hoàng, không nghĩ tới hắn lại dám gạt mình.

Min Woo vẫn còn đắm chìm trong nụ hôn kia, si ngốc nói: "Vợ ơi, môi em thật ngọt."

______

Ôi các nàng ơi mạng mẽo chẳng xài được luôn á huhu 😢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net