chương 133

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại thành phố Fire.

Người phụ nữ kia nhìn thấy Go Hye Sun liền tới chào hỏi " Hye Sun đi đâu thế?"

"Em tới họp chị ạ." Hye Sun cảm thấy buồn cười, cô tới đây còn có thể tới làm gì được chứ?

Chị Cho nhanh mồm nhanh miệng nói tiếp, "Ồ. Ra thế! Mà dạo này em có khỏe không?"

Nhớ tới việc Go Hye bị Park Jimin bỏ rơi, chị Cho cũng cảm thấy đồng cảm với Go Hye Sun hơn.

Hye Sun gật đầu, " Em vẫn ổn ạ!"

Chị Cho nhìn thấy nụ cười sáng lạng trên mặt Go Hye Sun, yên tâm gật gật đầu, trên đường đi tới phòng họp chị Cho hỏi cô: "Chị nghe nói em và Tổng giám đốc ly hôn rồi hả?"

"..." Nếu như không phải có chị Cho nhắc lại, Go Hye Sun cũng chẳng nhớ rằng mình và Park Jimin từng trong trạng thái ly hôn.

Ít nhất ở trong mắt mọi người, cô và Park Jimin đã ly hôn rồi.

Hye Sun do dự, đang suy nghĩ xem phải trả lời thế nào thì chị Cho ái ngại nhìn cô nói, "Xin lỗi, không phải chị cố ý chọc vào nỗi đau của em đâu!"

Nhìn Go Hye Sun không nói gì chị ta còn tưởng rằng Go Hye Sun bị mình nói trúng chỗ đau.

Hye Sun cười một tiếng, "Không có gì đâu chị."

Chị Cho an ủi Go Hye Sun "Thật ra chị cũng từng ly hôn, ly hôn thì có gì to tát chứ. Cũng may em chưa có con, cũng không có gánh nặng, em đừng suy nghĩ nhiều làm gì. Để khi nào chị giới thiệu cho em vài đối tượng, tha hồ lựa chọn!"

"..." Dây thần kinh trên trán Go Hye Sun giật giật, nếu như để chồng cô nghe thấy, không biết sắc mặt của anh sẽ đen tới mức nào.

Hye Sun gật đầu lịch sự, "Vậy em phải cảm ơn chị rồi."

Cô đi vào phòng họp, ngồi vào vị trí của mình.

Vừa thấy cô vào phòng, liền có mấy người nhỏ giọng dị nghị, "Đó là Go Hye Sun phải không?"

"Hình như là vậy! Nghe nói bây giờ cô ấy đang làm chủ quản của truyền thông LT."

"Mấy người nói xem, nếu tổng giám đốc thấy cô ấy sẽ phản ứng như thế nào?"

"Có thể có phản ứng gì được chứ?" Trong giọng nói của người kia có chút chế nhạo, "Lúc trước còn tưởng rằng tổng giám đốc rất yêu cô ta, sau này mới biết là nghĩ nhiều rồi. Haiz, trên đời này làm gì có chuyện hoàng tử chung sống cả đời với cô bé lọ lem?"

Park Jimin và Go Hye Sun, quả thật chính là cô bé lọ lem và hoàng tử.

Go Hye Sun nghe bọn họ nói chuyện về mình, cảm giác được sự chế nhạo đổ dồn vào mình.

Quả nhiên người phụ nữ của Park Jimin không dễ làm.

Hai người ở bên nhau người khác cảm thấy cô không xứng với anh.

Khi nghe nói hai người tách ra người ta vẫn sẽ châm biếm cô.

Go Hye Sun ngồi tại chỗ, cầm bút vẽ linh tinh trên giấy giết thời gian, rất nhanh thì đến thời gian họp, mấy vị lãnh đạo đều đã tới.

Park Jimin bình thường không tham gia mấy cuộc họp như thế này nhưng vì có vợ anh nên anh tham gia cho vui. Sau khi anh đi vào, ngay lập tức mọi ánh mắt đều tập trung vào Go Hye Sun, xem phản ứng của cô như thế nào?

Go Hye Sun cảm giác mình sắp bị những cặp mắt kia nhìn cho thủng lỗ, lập tức chột dạ nhìn sang chỗ khác, trong lòng gào thét: Không thấy anh ấy, không thấy anh ấy.

Có thể bởi vì mọi người đều cảm thấy cô và Park Jimin đã ly hôn rồi, thế cho nên, hiện tại Go Hye Sun căn bản không muốn đồng thời xuất hiện cùng Park Jimin ở trước mặt người khác.

Go Hye Sun ngồi ở vị trí hàng thứ nhất, Park Jimin tiến tới ngồi xuống bên cạnh cô.

Go Hye Sun đần mặt không biết phải nói gì "..."

Rõ ràng có nhiều vị trí như thế, anh ngồi đâu không ngồi lại ngồi ngay cạnh cô!

Trái tim nhỏ của Go Hye Sun đập bìch bịch, cảm giác ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào người mình.

Quan hệ của cô và Park Jimin nhạy cảm như vậy, anh lại không có chút kiêng kỵ nào cả.

Cuộc họp bắt đầu, Go Hye Sun ngồi ở dưới lắng nghe mấy vị chủ quản khác báo cáo rồi ghi chép lại.

Park Jimin ngồi ở một bên, nhìn thấy cô nghiêm túc, ngay cả nhìn anh một cái cũng không dám, anh dương khóe miệng lên.

Vì để phối hợp với cô anh cũng không chủ động nói chuyện.

Sau khi mấy người kia báo cáo xong, đến lượt Park Jimin đi lên phát biểu.

Đây là lần đầu tiên Go Hye Sun được chứng kiến phong thái lãnh đạo của chồng mình.

Go Hye Sun ngồi ở dưới, nghiêm túc nhìn anh một cách chăm chú, không nghĩ tới ông xã của cô lại soái như vậy.

Đây cũng là lần đầu tiên cô phát hiện, thì ra không phải chỉ có Jeon Jungson mới ưu tú như vậy.

Chỉ là Park Jimin không ra mặt lộ diện mà thôi.

Hơn nữa, những vấn đề anh nói đều rất khúc triết, kiến thức rất phong thú, làm cho người nghe phải trố mắt há mồm khâm phục.

Lúc đang phát biểu giữa chừng Park Jimin nhìn về phía Go Hye Sun, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt ngây ngốc của cô đang nhìn mình.

-

Hô hấp của anh giống như đã phải nhẫn nại kiềm chế rất lâu.

Go Hye Sun dừng một chút, không nghĩ tới anh lại đột nhiên ôm cô như vậy.

Biết rõ hiệu quả cách âm của cánh cửa rất tốt, nhưng Go Hye Sun vẫn bất an, sợ bị chị Cho bắt gặp.

Cô dừng mấy giây, một hồi lâu mới phản ứng được, nhỏ giọng nói với anh, "Anh làm cái gì thế?"

Nơi này chính là phòng làm việc.

Anh làm vậy chẳng may có ai đi vào nhìn thấy cảnh tượng này thì sao?

Hơn nữa, Park Jimin lại không phải là kẻ háo sắc, ở những nơi như trong phòng làm việc này anh đều vô cùng đứng đắn.

Park Jimin ôm chặt cô vào lòng, âm thanh đè nén, " Sao vừa rồi em cứ quyến rũ anh thế hả? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net