chương 141

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, buổi chiều Go Hye Sun có mặt tại phòng tập thể hình. Cô đang chạy bộ trên máy thì Park Eun Ji đi tới, vị huấn luyện viên thể hình đang phụ trách huấn luyện cho Go Hye Sun là do chị giới thiệu cho Park Jimin, Park Jimin mời anh ta về rèn luyện cho Go Hye Sun.

Chỉ là do công việc ở công ty quá bận rộn, lại cộng thêm việc phải đi học ở trường đại học, cho nên Go Hye Sun rất ít khi tới phòng tập.

Hôm nay nhìn thấy Go Hye Sun ở chỗ này, chị cũng cảm thấy ngạc nhiên, " Hye Sun, hôm nay em không phải đi học à?"

"Em tan học rồi mới tới đây chị ạ!" Hye Sun nhìn Park Eun Ji, dáng người của chị ấy vẫn rất cân đối và săn chắc, mặc dù đã có tuổi, nhưng dáng người lại trông như một người phụ nữ ba mươi tuổi, không hề có điểm gì giống với một bà mẹ hơn 40 tuổi, đã có con trai đi học đại học.

Eun Ji cười một tiếng, "Có thời gian rảnh thì tới đây luyện tập tốt cho sức khoẻ em ạ."

Go Hye Sun nghe xong rất bối rối, không biết phải nói gì với chị ấy, cũng đâu phải cô tình nguyện đến phòng tập GYM!

Ở nhà chơi game không phải vui hơn sao?

Xem phim không phải sẽ nhàn hạ hơn sao?

Ngày nào cũng vừa học vừa phải quản lý công việc của công ty, lại vừa phải viết truyện, xoay như chong chóng, mệt mỏi cực kì, làm gì còn hơi sức đâu mà nghĩ tới cái gì mà khoẻ người đẹp dáng.

Nhưng đây là do Park Jimin ép cô tới.

Qua chuyện lần này, Go Hye Sun đuối lý, chỉ có thể tình nguyện lê xác tới đây tập thể hình.

Cho nên hiện tại cô có mặt ở đây hoàn toàn liền là tới tiếp nhận trừng phạt.

Chạy bộ xong đi ra, cô cùng Park Jimin đi vào phòng riêng tắm rửa thay đồ rồi mới đi ra.

Park Eun Ji lái xe tới, mang theo Go Hye Sun cùng đi ăn cơm tối.

Chị nhìn sang Go Hye Sun, nói: " Em nên đi thi lấy một cái bằng lái ô tô đi, có bằng lái khi ra đường sẽ thuận tiện hơn. Chị nghe nói em toàn đi lại bằng xe buýt phải không?"

Hye Sun nói: "Vâng."

Đi thi bằng lái đối với cô mà nói quá khó khăn, cô cũng chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

Eun Ji cười nói: "Có thời gian rảnh rỗi thì đi học luật để còn thi, coi như sau này không cần tự lái xe thì cũng là trang bị thêm cho bản thân một kỹ năng."

" Về em sẽ suy nghĩ ạ."

Bọn họ tới một nhà hàng đồ nướng BBQ, từ lúc bị rối loạn tiêu hoá, những lúc ăn cơm ở nhà, Go Hye Sun đều bị Park Jimin kìm hãm không cho ăn nhiều thịt.

Nghĩ đến có thể trốn ra bên ngoài lén ăn đồ nướng, tâm tình lại vô cùng kích động.

Sau khi chọn món ăn xong không lâu, Park Eun Ji đi rửa tay, Go Hye Sun dựa vào tường nghịch điện thoại thì không biết tại sao lại thấy Park Jimin đang đi vào cửa nhà hàng.

Go Hye Sun "..." Ôi cái bữa đồ nướng của tôi!

Jimin ngồi xuống bên cạnh cô, Go Hye Sun trợn to hai mắt, thu hút sự chú ý của anh, anh cười nhìn cô, trêu chọc hỏi " Sao thế? Không muốn nhìn thấy chồng em à?"

Một giây trước Go Hye Sun còn đắm chìm trong mộng đẹp có thể ăn một bữa no nê, thậm chí còn gửi ảnh khoe khoang với Mèo Đen, không nghĩ mộng đẹp chưa chi gì đã tan vỡ.

Cô lúng túng nói: "Không có không có."

Rất nhanh, Park Eun Ji cũng quay lại, chị ấy nói chuyện phiếm với Park Jimin.

Hye Sun ngồi ở bên cạnh, gửi tin nhắn oán thán với Mèo đen, "Tôi mới vừa nói tối nay có thể ăn một bữa thịt no nê nhưng chồng tôi lại tới rồi, hic."

Mèo đen xem xong, thả icon "Ha ha ha ha ha" biểu tình cười nhạo, làm cho Go Hye Sun chỉ muốn đánh chết anh ta.

Park Jimin đang nói chuyện với Park Eun Ji, nhìn sang vẻ mặt ưu thương của Go Hye Sun, nắm tay cô, ân cần "Khó chịu chỗ nào à?"

Bây giờ khí trời đã ấm áp hơn, tay anh nắm lấy tay cô xem nhiệt độ thế nào.

Go Hye Sun ngồi ngay ngắn lại, nào dám nói sự thật với anh, chỉ dám nói: "Hôm nay tập thể hình cả buổi trời nên giờ đói quá ý mà."

Ý muốn truyền đạt là: Lát nữa em muốn ăn nhiều thịt thì anh đừng cản em, nhưng cũng không biết Park Jimin có hiểu ý hay không.

Và kết quả, sau khi về nhà, bụng của Go Hye Sun vẫn còn cảm thấy đói.

Park Jimin đang lái xe, Go Hye Sun ngồi ở bên cạnh nói với anh: " Chị Eun Ji bảo em đi thi bằng lái xe."

" Ừ, thi đi." Jimin nói: "Không phải em cũng sắp nghỉ hè sao? Cứ đi thi đi xem thế nào?"

Hye Sun nhìn anh, cười nói "Nhưng mà em nhát gan lắm, không dám lái xe thì phải làm thế nào?"

Jimin nghe xong hơi nhếch mép cười, "Vậy thì không cần thi nữa, trong nhà có một người biết lái xe là được rồi, đã thế lại còn không cần lương, em còn lo cái gì?"

Tài xế không lương đó đương nhiên là anh rồi.

Anh tình nguyện làm tài xế cho cô cả đời, đưa cô đi đến bất kỳ nơi nào cô muốn.

Nụ cười trên mặt Go Hye Sun càng thêm rực rỡ giống như pháo hoa, cảm giác trong lòng vô cùng ấm áp.

_________

Có ba chuyện tui muốn xin lỗi các nàng..

Thứ nhất là các nàng bị tui lừa zồi, tiền trả thịt hôm chương trước là đọc xong trả luôn đó. Dự định là còn lâu lắm mới có H nha..

Thứ hai là mấy hôm nay tui cực kì bận, vì phải học nhiều môn từ bây giờ.... Sắp đến năm tui thi đh rồi :(((( nên cái khoảng thời gian này ít đụng đến Wattpad lắm đấyyy :((

Thứ ba là chuyện gì rồi cũng sẽ tới... Đó là dự định tui sẽ rest một thời gian, chắc là tầm tháng 8 năm sau nhỉ? Lúc đấy thi đh xong rồi nhưng quay lại thì không chắc các nàng sẽ nhớ đến tui nữa đâu..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net