chương 151

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"..."

Câu hỏi lộ liễu như vậy, Go Hye Sun không có mặt mũi trả lời.

Cô nhìn sang chỗ khác, không nhìn anh "Không biết."

" Em chắc chứ?" Jimin cười đen tối nói: "Phải rất lâu nữa anh mới trở về, không bằng bây giờ chúng ta bồi đắp trước đi?"

"..."

Go Hye Sun trừng mắt nhìn anh, thật sự không biết phải nói gì.

Nói là làm, tay anh nhanh chóng vươn tới luồn vào trong váy ngủ của cô thăm dò, bờ môi ấm nóng của anh cũng tìm tới bờ môi ngọt ngào của cô để chiếm lấy vị ngọt mê ly của thiếu nữ. Nụ hôn càng lúc càng sâu, đến khi cô đã đắm chìm trong biển dục vọng thì anh mới từ từ di chuyển xuống, trêu chọc đôi gò bồng phổng phao trắng hồng đang mời gọi kia.

Anh cúi xuống mân mê hết bên này tới bên kia làm cho huyết dịch trong cô sôi trào.

Đôi môi anh bắt đầu chu du xuống dưới, lướt trên eo bụng phẳng lì của cô như một ngọn lửa cháy thiên đốt từng tấc đã tấc thịt mà nó đi qua, càng làm phía dưới của cô nóng rực lên, muốn tìm vật ấm nóng của anh để lấp đầy cô.

Hye Sun kêu lên đầy yêu kiều quyến rũ: " Đừng...ông xã....ưm...em không chịu nổi nữa...a... "

Bàn tay không yên phận của anh kéo tuột chiếc váy ngủ vướng víu ra khỏi cơ thể cô, để lộ ra một cơ thể thiếu nữ quyến rũ dụ hoặc làm bất cứ giống đực nào nhìn vào cũng muốn phát điên, mất hết lý trí mà muốn xâm nhập vào cô bé nhỏ đang chảy nước mời gọi kia.

Park Jimin nhấc cái eo mềm oạt như nước của cô lên, để cho cô quay lưng lại với anh, bờ mông trắng tuyết của Go Hye Sun nhấp nhô theo nhịp đưa đẩy của anh.

Anh đưa cậu bé của mình đến trước cửa hoa huy*t đang mọng nước của cô, mạnh mẽ tiến vào, lấp đầy cảm xúc của hai người.

-

Sau màn kích tình, anh ôm cô vào nhà tắm. Hai người lại bắt đầu một màn xuân tình tiếp theo.

Tay cô vòng lấy ôm chặt cổ anh, anh đưa tay đỡ mông cô, không ngừng ra vào, tham lam không biết bao nhiêu cho thỏa mãn dục vọng của anh đối với cô. Go Hye Sun sợ bị ngã xuống đất cho nên dùng chân quấn chặt hông anh, càng tạo thế cho anh dễ dàng công thành chiếm đoạt.

Hai người làm không biết bao nhiêu lần trong phòng tắm, có thể là hai hay ba, thậm chí nhiều hơn, họ dây dưa từ bồn tắm ra tới bệ rửa mặt, đến khi hai chân của cô đã mềm nhũn ra không còn chút sức lực nào anh mới chịu bế cô về giường.

Go Hye Sun tưởng chừng cuộc yêu đã dừng lại, nhưng cô sai rồi, con sói đói nào đó vẫn miệt mài chiến đấu, cô đành bất lực buông tay đầu hàng mặc anh muốn làm gì thì làm, trước khi mơ hồ chìm vào giấc ngủ cô còn nghe thấy anh nói loáng thoáng cái gì mà " Ngoan, em cứ ngủ đi, để mình anh "làm" là được rồi! "

Cô lười biếng đáp lại theo tiềm thức " Ngày mai nhớ gọi em dậy tiễn anh đấy! "

-

Có thể tôn trọng ý kiến của mình, Go Hye Sun đã rất vui rồi, hiện tại rất nhiều tiểu thuyết được chuyển thể thành phim, nhà sản xuất chỉ mượn danh truyện còn lõi phim thì qua loa lấy lệ, thay đổi nguyên tác, dân mạng cũng xào xáo cả lên.

Nếu như có thể phòng ngừa vấn đề này, Go Hye Sun đương nhiên là rất vui.

Bà Park cười nói: " Khi nào phim ra rạp còn nhớ nói với mẹ một tiếng, mẹ sẽ bảo bạn bè người quen và đồng nghiệp cũ của mẹ ra rạp ủng hộ phim của con. Hye Sun nhà chúng ta giỏi quá đi mất! Đúng rồi, hai ngày trước có người nhờ mẹ xin hộ chữ ký của con, khi nào rảnh con ký tặng cho mẹ với nhé."

Mặc dù ngay từ đầu mẹ chồng cô không nói, nhưng sau đó vẫn không nhịn được mà khoe với bạn bè của mình về cô con dâu tài năng.

Hye Sun gật đầu, " Vâng ạ."

Trong nhà cũng có sẵn sách, lúc trước chồng cô nổi hứng mua khá nhiều về nhà, nói cái gì mà mua về sưu tầm, giữ làm kỉ niệm.

Đợi lát nữa đem ra cho ký tên cho mẹ chồng là được.

Cơm nước xong, Go Hye Sun liền đến phòng sách cầm sách xuống dưới, ở ngay trước mặt bà Park ký tặng tên.

Nhìn thấy mẹ chồng cô vui vẻ, trong lòng Go Hye Sun cũng vui lây.

Bà Park lấy điện thoại ra lì xì qua app cho cô, " Lì xì cho con đấy. "

"Mẹ ơi không cần phải khách sáo vậy đâu ạ."

" Khách sáo gì chứ." Bà Park nói: " Con kiếm tiền cũng không dễ dàng gì, mẹ nghe nói con chỉ tiêu tiền con kiếm ra, không tiêu tiền của chồng con phải không?"

Hye Sun nói: "Không phải đâu ạ, con vẫn tiêu tiền của anh ấy mà."

Chẳng qua là tiêu không đáng kể.

Park Jimin nuôi cô, cô đã không phải chi tiêu gì nữa rồi.

Có thể tự mua gì thì mua, không cần mở miệng hỏi anh. Đây chính là điều thoải mái mà phụ nữ độc lập về kinh tế có được.

Bà Park nở nụ cười, "Hai đứa là vợ chồng, tiền nó kiếm được thì con cứ thoải mái mà tiêu, bình thường mua cho mình nhiều quần áo vào, không thì cứ thích gì thì mua nấy, tiền Jimin kiếm được con có tiêu cả đời cũng không hết được đâu mà sợ. Tiền con kiếm được thì cứ giữ lại, phụ nữ phải có chút tiền do mình kiếm ra để phòng thân thì mới có thể an tâm được."

"Mẹ ơi, con là con dâu của mẹ đấy, mẹ dạy con giấu tiền riêng mà không sợ con cuỗm hết tiền của con trai mẹ làm của riêng sao?" Sao trên đời lại có bà mẹ chồng tuyệt vời như vậy cơ chứ, còn sợ con dâu không tiêu tiền của con trai, xong rồi lại còn vẽ đường cho hươu chạy, dạy cô giấu quỹ đen.

Có phải cô vào nhầm kịch bản phim rồi không? Đáng nhẽ phải giống trong sống chung với mẹ chồng chứ, sao giờ lại giống sống chung với mẹ đẻ thế này?

Bà Park cười nói: " Dâu con rể khách. Bố mẹ đều coi con như con gái ruột. Con lớn được chừng này cũng không dễ dàng gì, con đã làm con dâu của mẹ, thì sao mẹ có thể để cho con thua thiệt được, đúng không?"

Nói tới chỗ này, bà Park thở dài nói: "Chỉ là lần này Jimin đi, cũng không biết hai đứa lúc nào mới có con nữa. Chẳng mấy chốc nữa bố mẹ đều già rồi, làm sao trông con cho hai đứa được đây."

"Mẹ còn trẻ lắm mà." Hye Sun cười một tiếng.

Bà Park hỏi: "Hôm nay con có phải đi học không?"

" Có chứ mẹ." Hye Sun nói tiếp: " Giờ con sẽ đến trường, xế chiều phải đến công ty của con ngó qua rồi mới về nhà được."

"Thế thì buổi tối mẹ chờ con về cùng ăn cơm nhé?"

Hye Sun gật đầu, " Vâng ạ."

Buổi chiều, sau khi Go Hye Sun họp xong, đang thu dọn đồ đạc đi ra, Geun Soo nhìn lấy cô, gọi "Không phải Park tổng đi công tác rồi sao? Cô gấp gáp về nhà như vậy làm gì?"

"Mẹ chồng tôi đang chờ cơm ở nhà." Bà Park đang ở nhà cho nên Hye Sun cũng không dám về nhà muộn, "Tôi đi về trước, có chuyện gì thì anh điện thoại liên lạc nhé."

Geun Soo gật đầu, "Được rồi."

-

Ở trong nhà ăn cơm với mẹ chồng xong, Go Hye Sun lại cùng bà ấy đi ra ngoài.

Thật ra hàng ngày sau khi Go Hye Sun cơm nước xong, đều thích ru rú ở nhà xem ti vi hoặc là lướt Facebook, nhưng ở nhà với mẹ chồng, cô cảm thấy như vậy không tốt lắm, cho nên cô đưa mẹ chồng mình ra công viên gần đó tập thể dục.

Lúc Park Jimin gọi điện thoại về, vì ở công viên hơi ồn ồn cho nên Hye Sun phải che một bên tai lại nghe điện thoại, " Ông xã."

Anh hỏi: "Cơm tối chưa?"

"Em và mẹ ăn rồi." Hye Sun nói: "Bây giờ em với mẹ đang ở bên ngoài công viên nên hơi ồn."

"Về sớm một chút." Jimin nhìn đồng hồ.

Go Hye Sun cúp điện thoại, quay lại video bà Park đang tập khiêu vũ rồi gửi cho Park Jimin.

Park Jimin nhìn thấy video, cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, mẹ anh là một người kỹ tính và rất coi trọng thể diện, bảo mẹ anh nhảy múa ở công viên như thế kia là chuyện không bao giờ có thể xảy ra.

Cũng không biết Go Hye Sun đã làm gì mà mẹ anh lại chịu nhảy múa ở đó, mà nhìn mẹ anh còn rất vui vẻ nữa là đằng khác.

Về đến nhà, bà Park vẫn còn cười, " Ở đây vui thật đấy."

Lúc trước cảm thấy những người đó suốt ngày ở trên công viên nhảy tới nhảy lui, thật buồn chán.

Hye Sun cười nói: "Mẹ ơi, nếu mẹ thích thì tối nào hai mẹ con mình cũng ra đấy nhé."

Mẹ Park hiển nhiên chưa thỏa mãn: " Ngày mai con nhớ phải đưa mẹ đi đấy nhé!"

" Vâng, con đưa mẹ đi."

-

Park Jimin đi lần này hơn một tháng, Go Hye Sun bình thường trừ đi làm và đi học, chính là ở nhà cùng mẹ chồng, thời gian trải qua cũng rất yên bình.

Buổi tối, Oh Se Young đang cùng Ye Ji Won ăn cơm, Ji Won nhìn lấy thần sắc Oh Se Young đã khá hơn nhiều, hỏi "Chuyện ly hôn của cậu và No Min Woo như thế nào rồi?"

"Đã xử lý nhưng chưa đâu vào đâu cả." Se Young nói: "Hắn cứ viện cớ này nọ, không biết hắn còn muốn gì ở mình nữa."

No Min Woo dạo này luôn mượn cớ bận việc, không chịu gặp mặt giải quyết chuyện ly hôn, Oh Se Young đơn phương đứng ra làm thủ tục ly hôn.

_________

Chương sau có người mang thai rồi, mọi người đoán ai mang thai nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net