chương 191

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người lúc này mới để ý tới, Go Hye Sun và Park Jimin, mặc đồ đôi. 

Park Jimin từ trong túi lấy ra chiếc nhẫn cầu hôn, đưa tới trước mặt cô, " Lấy anh nhé, được không?" 

Tất cả mọi người đều nhìn hai người họ, thời khắc này, trong ánh mắt của mọi người, đều là tràn đầy sự chúc phúc. 

Có ai không tin tình yêu, không chờ mong tình yêu đây? 

Thật ra tất cả mọi người đều tràn đầy hy vọng với tình yêu của mình. 

Tình yêu luôn là thứ tốt đẹp nhất từ trước đến giờ. 

Chỉ vì bọn họ thân phận chênh lệch, cho nên mọi người mới dùng ác ý suy đoán. 

Bây giờ nghe Park Jimin giải thích, biết hai người họ yêu nhau, những người ở đây quả thật còn kích động hơn so với người trong cuộc, đều mong mỏi anh và cô có thể có được hạnh phúc. 

" Đồng ý đi mà." Có người nhiệt tâm nhắc nhở. 

Go Hye Sun nghe mọi người thúc giục, có chút khẩn trương đưa tay ra. 

Ở trước mắt của mọi người, Park Jimin đeo chiếc nhẫn vào tay cô. Viên kim cương lấp lánh tia sáng chói mắt. 

Đeo nhẫn xong anh hôn nhẹ lên mu bàn tay của cô một cái. 

Bầu không khí ngọt ngào tràn ngập khắp nơi. 

Không ai còn nhớ đến quá khứ của hai người họ, càng không nhớ đến Clara Lee, trong mắt tất cả mọi người, đều chỉ có Go Hye Sun và Park Jimin. 

-

Min Yoongi đứng ở một bên, nhìn một màn này, dương khóe miệng lên. 

Sắc mặt Song Sa Hui cứng đờ, cô ta vừa mới chê cười Go Hye Sun xong, không nghĩ tới lại nhìn thấy Park Jimin cầu hôn. 

Park Jimin nắm tay Go Hye Sun, trở lại vị trí bạn đầu, nói với mọi người " Tôi rất vui vì mọi người đã cho tôi mặt mũi như vậy, cũng cảm thấy rất may mắn và hạnh phúc vì Hye Sun đã đồng ý lấy tôi. Hôn lễ sẽ được chúng tôi quyết định sau, tôi sẽ phát thiệp mời cho tất cả mọi người, đến lúc đó, hy vọng mọi người đều có thể tới tham gia, cảm ơn mọi người." 

Parl Jimin nói xong, mọi người lại vỗ tay lần nữa. 

Sau màn cầu hôn Park Jimin cắt bánh sinh nhật, dù sao tối nay cũng là nhân vật chính của tiệc sinh nhật. 

Cầu hôn là chuyện chính nhưng cũng không thể bỏ qua màn ăn mừng sinh nhật được. 

Go Hye Sun ở bên cạnh anh cắt bánh ngọt, mọi người thấy Go Hye Sun, tựa hồ cũng thêm mấy phần thân thiện, " Hye Sun, chúc cô và Jimin trăm năm hạnh phúc!" 

"Cảm ơn." 

Không ít người nhìn thấy Go Hye Sun, đều chủ động qua nói chuyện với cô, đều là chúc cô và Park Jimin hạnh phúc lâu dài. 

Nhìn thấy mọi người lần lượt đến chúc phúc Go Hye Sun nở nụ cười mãn nguyện. 

Liền ngay cả cô gái lúc nãy nói muốn lấy Park Jimin, cũng đi tới nói chuyện với Go Hye Sun, trêu đùa nói "Park Jimin yêu cô như vậy nên tôi nhường anh ấy cho đấy! Cố gắng lên, hai người nhất định phải hạnh phúc." 

"..." 

Cho tới bây giờ Go Hye Sun mới biết, thì ra hóa giải hiểu lầm lại là một chuyện hạnh phúc như vậy. 

Clara Lee nhìn lấy một màn này, làm sao cũng không nghĩ tới, hôm nay Park Jimin lại tung chiêu lớn như vậy, sớm biết vừa rồi cô ta đã không nói những lời kia. 

Từ giờ trở đi, ở trong mắt người ngoài, Go Hye Sun không bao giờ còn là một người phụ nữ cậy thế đàn ông, mà đã là người vợ danh chính ngôn thuận được Park Jimin đặt ở trên lòng bàn tay thương yêu. 

Cắt bánh ngọt xong, Go Hye Sun đi theo Park Jimin trở về phòng, hai người đứng ở trước cửa sổ, cô dựa lưng vào cửa sổ, bị anh ôm vào trong ngực. Bọn họ dính sát vào nhau, như hòa vào một thể. 

Ánh mắt của Park Jimin vô cùng ôn nhu, anh nhìn cô âu yếm, Hye Sun nói " Anh cầu hôn mà sao không nói cho em biết trước?" 

Vốn cho là hôm nay cũng chỉ là sinh nhật của anh mà thôi. 

Khi anh đứng ở trước mặt mọi người, vì cô mà nói nhiều như thế Go Hye Sun vô cùng bất ngờ. 

Jimin cúi đầu xuống, " Em hôn anh một cái, anh sẽ nói cho em biết." 

"..."

Go Hye Sun bất đắc dĩ hôn lên môi anh một cái, cảm giác ngọt ngào như tràn ra ngoài.

Park Jimin cưng chiều nói “Đương nhiên là vì muốn cho em niềm vui bất ngờ, nếu như trước nói cho em biết thì còn gọi gì là bất ngờ nữa?” 

Ngoài cửa sổ mưa lã chã rơi xuống, Go Hye Sun nhìn Park Jimin, ánh mắt mang theo sự ấm áp, cười rất vui vẻ. 

Hôm nay anh nói những lời đó, nhấn mạnh từng chữ, làm cho cô rất cảm động. 

Hai người ở trong phòng một lúc mới chịu ra ngoài. 

Tiệc sinh nhật vẫn chưa kết thúc, khách khứa đều chưa đi. 

Go Hye Sun mới vừa đi ra, liền thấy Go Doosung xông tới, cậu ta nhìn , “ chị.” 

Vừa nhìn về phía Park Jimin, “Anh rể.” 

Cậu ta vốn còn nghĩ, nếu như Park Jimin hiểu lầm Go Hye Sun, cậu ta liền mang chị gái đi ngay, làm sao cũng không nghĩ đến Park Jimin lại đột nhiên chơi lớn như thế? 

Park Jimin đáp một tiếng, tạm thời cho mượn Go Hye Sun rồi anh đi xử lý chuyện của mình. 

“ Hye Sun.” So Goon lên tiếng, Go Hye Sun nghe tiếng nhìn sang, nghe So Goon nói “ Cậu nhìn xem mình đem ai tới cho cậu?” 

Một giây kế tiếp, Go Hye Sun liền thấy Clara Lee bị đẩy ngã trước mắt mình. 

Kang So Goon khí lực rất lớn, ClaraLee bị Kang So Goon đẩy lảo đảo một cái. 

Nơi này trừ Go Doosung ở ngoài, Kim Taehyung cùng Oh Hyejin cũng ở đây, đều là người thân nhất bên cạnh Go Hye Sun, nhìn thấy Clara Lee, mọi người đều giống nhau, đều vô cùng lạnh nhạt. 

Lúc mới vừa ở dưới lầu, Clara Lee cố ý khiêu khích Go Hye Sun, còn cố ý chọc cho Go Hye Sun bị người khác nghị luận, nếu không phải là Park Jimin đột nhiên ra sân cắt đứt một màn kia, bọn họ đều dự định xông lên đánh Clara Lee rồi. 

Hiện tại, lại làm sao có thể sẽ bỏ qua cho cô ta? 

Go Hye Sun nhìn lấy Clara Lee, nhớ tới lúc nãy, Clara Lee nói những lời đó, ánh mắt trở nên lạnh lùng, “Không phải cô nói, chồng tôi sẽ vì cô mà xử lý tôi sao?” 

Dưới cái nhìn của Kang So Goon, đối với thứ người như Clara Lee thì không cần phải cho cô ta mặt mũi làm gì. 

Clara nhìn thấy Kang So Goon đưa tới tay, kinh hoảng đẩy ra, " Cô tránh xa tôi ra." 

Kang So Goon lúc trước là bạn học của Clara Lee từ tiểu học. 

Lên trung học cũng chưa bao giờ vượt qua được cô ta về thành tích học tập, trong mắt Clara, Kang So Goon chỉ là một con nhỏ dốt nát tầm thường, không hơn không kém. 

Hiện tại bị Kang So Goon chạy đến bắt nạt mình, Clara Lee làm sao chịu được? 

So Goon cười lạnh, "Bây giờ cần thể diện rồi hả? Không phải bình thường mày thích đi quyến rũ đàn ông lắm sao?" 

Kang So Goon nói xong, đem Clara Lee đẩy tới một bên vách tường, liền muốn động thủ. 

"Đủ rồi." Hye Sun tỉnh táo mở miệng can ngăn. 

Mặc dù không thích Clara Lee, nhưng loại chuyện lột quần áo làm nhục cô ta hiển nhiên không thể thực hiện. 

Go Hye Sun cũng không có hứng thú làm loại chuyện này. 

Nghe thấy Go Hye Sun mở miệng, So Goon mới ngừng lại, nhìn Go Hye Sun, "Hye Sun." 

Go Hye Sun nhìn lướt qua sắc mặt trắng bệch của Clara Lee, ngữ khí lãnh đạm "Để cho cô ta nói xin lỗi mình là được, chuyện này coi như xong đi." 

So Goon nói " Cậu hiền lành quá rồi đấy, vừa rồi cô ta còn muốn hãm hại cậu..." 

" Mình không thích dùng bạo lực." Cũng không muốn làm người thi bạo. 

Cho dù hiện tại cô không cần phải sợ bất kì kẻ nào. 

Mặc kệ có như thế nào, Go Hye Sun cũng hy vọng mình có thể giữ được ranh giới cuối cùng. 

Kang So Goon dừng một chút, nhìn lấy Go Hye Sun, mới phản ứng được, hành động của mình có chút quá khích.

-

Hết hè sắp bận gộn rồi nàng ơi huhu    :((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net