chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oh Se Young không thể tin được những gì mình nghe được.

Cho nên, ở trong nhà này, ngay cả một căn phòng của mình cô ta cũng không có sao?

-

Hye Sun tiến vào phòng làm việc của Park Jimin, chỉ có một mình anh, Geun Soo vừa mới rời đi.

Cô nhìn Jimin, đóng cửa lại, đi tới trước mặt anh, nhìn anh.

Jimin ngẩng đầu lên nhìn thấy cô vợ của mình đang yên lặng nhìn anh, hỏi "Làm sao lại nhìn anh như vậy?"

"Em mới vừa nhìn thấy Oh Se Young đi xuống." Hye Sun nói: "cô ta đến tìm anh làm cái gì?"

"Lấy ảnh cho anh xem, nói em và Jo Geun Soo có quan hệ bất chính, bảo anh giúp cô ta một tay." Jimin một mặt rất nghiêm túc nói.

Nghe anh nhắc tới Jo Geun Soo, Hye Sun giải thích: "Em không có quan hệ gì với Jo Geun Soo, lần trước lúc ăn cơm anh cũng ở đó, chắc anh cũng không hiểu lầm đâu nhỉ?."

Park Jimin nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương của cô mấy giây, nói: "Thật sao? Anh nhìn thế nào cũng thấy em với Jo Geun Soo kia hình như có quan hệ thật?"

"..." Hye Sun oan uổng nói: "Nào có?"

"Em mời cậu ta ăn cơm."

Ăn cơm cũng coi như có lửa sinh khói rồi?

Hye Sun nói: "Em cũng có thể mời anh ăn cơm mà!"

Hơn nữa lần trước không phải Jang Hyuk thanh toán sao!

Căn bản không coi là cô mời.

Jimin nói: "Em còn cười với cậu ta."

"..." Hye Sun không nhịn được liếc anh một cái, "Nhìn thấy ai em chẳng cười! Mà cười thì sao?"

Jimin thấy cô cố tỏ ra nghiêm túc, bật cười.

Đang lúc này, điện thoại reo lên, là điện thoại của Park Eun Ji. Jimin nghe máy, "chị."

Eun Ji nói ở đầu dây bên kia: "Anh rể em về rồi, buổi tối cùng nhau ăn cơm đi."

Jimin dừng một chút, "Được."

Jeon Junghyun quanh năm suốt tháng ở bên ngoài, rất ít trở lại, lần này đi hết cả mấy tháng đầu năm, cho tới bây giờ mới trở về.

Đừng thấy Park Eun Ji bình thường là một nữ cường nhân, ở trước mặt ông xã thì chị vẫn chỉ là một cô vợ thích làm nũng.

-

Trong phòng ăn, Eun Ji ngồi ở bên cạnh Jeon Junghyun, khoác tay anh ta, "anh đã nghe chuyện của Oh gia chưa?"

"Ừm." Junghyun nói: "Hôm nay Jeon Jungson còn gọi điện thoại cho anh, bảo anh giúp nó khuyên nhủ Park Jimin, tha cho Oh gia một con đường."

"Tha?" Eun Ji không vui: "Dựa vào cái gì? Nên để cho Oh gia càng thảm càng tốt! Em nói với chú ấy đừng có quản chuyện nhà họ Oh nữa."

Jeon Jungson là em trai Jeon Junghyun, là CEO tập đoàn Oh thị, bốn năm trước, hai nhà quan hệ còn chưa bây giờ, Jeon Jungson được hội đồng quản trị của Oh thị bổ nhiệm làm CEO, thay vị trí tổng giám đốc của lão Oh.

Lão Oh bây giờ là chủ tịch, nhưng rất nhiều chuyện, đều không được nhúng tay vào.

Junghyun nói: "Tính tình của nó em không phải là không biết. Hơn nữa...tập đoàn Oh thị cũng là tâm huyết của nó. Không cần vì ân oán cá nhân, mà ép nó đổi việc."

Park gia cùng Oh gia lúc trước quan hệ rất tốt, nếu muốn tính toán thì rất nhiều thứ tính không rõ được.

Hơn nữa Park gia còn có cổ phần trong tập đoàn Oh thị.

Mặc dù không nhiều, nhưng cũng coi là cổ đông.

Eun Ji nhìn sang Junghyun, ngón tay vuốt ve tay anh ta, " Jungson đã bao lâu không về rồi hả? Đi thành phố Butterfly sau, liền chưa có trở về nhà lần nào?"

Vẫn cứ ở lại bên đó làm việc.

"Ừm." Jeon Junghyun đối với người em trai này cũng rất tốt.

Đồng thời, Jeon Jungson cũng là chú ruột Jeon JungKook.

Chỉ là Jeon Jungson rất quật cường, ban đầu cũng không ở lại Jeon thị làm việc, mà là đi Oh gia, dựa vào năng lực của mình, lên làm CEO, hiện tại thường xuyên xuất hiện trên TV và mặt báo nổi tiếng.

Hai người vừa nói chuyện, Park Jimin cùng Go Hye Sun đi vào.

"Anh rể." Hye Sun nhìn thấy Junghyun, lễ phép chào hỏi.

Có thể là bởi vì Jeon Junghyun này rất nghiêm túc, cho nên, Go Hye Sun mỗi lần nhìn thấy anh ta, đều cực kì câu nệ.

Junghyun gật đầu một cái.

Jimin ngồi xuống, Hye Sun ở bên cạnh anh.

Bọn họ nói chuyện liên quan đến Tô gia.

Junghyun hỏi: " Jimin, chuyện lão Oh biển thủ, là em tung ra ngoài phải không?"

Hye Sun lúc trước từng hỏi anh, Jimin nói không phải, giờ phút này, nghe Junghyun hỏi vậy, Hye Sun không nhịn được tò mò mà quay sang nhìn anh.

Phát hiện Park Jimin... Không có phủ nhận.

Jimin nói: "Chẳng qua chỉ muốn bọn họ ghi nhớ bài học này lâu một chút."

Junghyun nói: "anh biết, người của Oh gia cũng không tốt đẹp gì, nhưng mà, làm như vậy có chút không tốt lắm."

Nếu như cạnh tranh trên thương trường thì không nói làm gì.

Nhưng tung tin đồn như vậy thì quả thật có chút nóng vội.

Jimin bưng ly lên uống nước, không trả lời.

Eun Ji cười nói: "Người một nhà ở chung một chỗ, đừng nói là những chuyện này. Sunnie, nghe nói lần trước em và Jimin đi sang thành phố Tear xem concert của BTS?"

"Vâng ạ." Hye Sun gật đầu một cái.

Eun Ji nói: "Hai đứa thật quá đáng! Jimin, em cũng không cho chị đi ké với. Chị cũng là ARMY cơ mà!"

Jimin lãnh đạm thờ ơ mà nhìn Eun Ji một cái, "Chị từng tuổi này rồi mà còn đòi đi ham hố với bọn trẻ con làm gì?."

"Em..." Eun Ji quả thật sắp bị Jimin làm cho tức chết, "Chị còn trẻ, còn rất trẻ, em biết chưa, Hye Sun, chồng em nói chuyện thật quá đáng, em quản nó đi."

"Hì." Hye Sun nhìn Jimin một cái, bật cười một tiếng, nói với Eun Ji: "Vâng, chị còn trẻ mà, chồng em cố ý chọc tức chị đấy. Lần sau BTS tổ chức concert nhất định em sẽ rủ chị đi cùng em."

Eun Ji hài lòng nói: "Có thấy không, vẫn là Hye Sun tốt với chị nhất. Không giống thằng em trai mất nết như em, đúng là bị em làm cho tức chết rồi."

Mọi người vừa nói chuyện, vừa đợi Jeon JungKook.

Eun Ji cầm điện thoại, nhận được tin nhắn của JungKook, nói: "KooKoo nhà chị nói nó không đến."

Junghyun nhíu mày, "Nó thì bận cái gì, giờ còn không sợ ăn mắng rồi sao?"

Jeon JungKook sợ Jeon Junghyun mắng nên mới không xuất hiện.

Eun Ji nói: "Tại anh nghiêm khắc với còn quá! KooKoo gần đây rất ngoan ngoãn, anh đừng khắt khe với con quá."

"Em đi vệ sinh đây." Hye Sun nhỏ giọng nói với Jimin một câu, đứng lên, sau đó đi phòng vệ sinh.

Đúng lúc thấy mấy người phụ nữ ở nơi đó nói chuyện phiếm:

"Nhìn thấy bàn kia khách ở trong phòng VIP cao cấp nhất không? Com bé con dâu của Park gia ý."

"Trời ạ! Nhìn cô ta còn ít tuổi hơn tôi."

"Thì đúng rồi? Nghe nói vẫn còn đi học đại học."

"Cũng thật tốt số quá!"

"Lúc trước vị hôn thê của Park tổng là Oh đại tiểu thư. Oh đại tiểu thư từ hôn, Park tổng bị liệt nên mới cưới cô ta! Nghe nói nhà cô ta rất nghèo, bỗng chốc trở thành Park phu nhân, quả thực là chim sẻ biến Phượng Hoàng."

"Cái này cũng khó nói lắm." Một người khác nói: "Ban đầu Park tổng ngồi trên xe lăn, mới cưới cô ta. Hiện tại anh ta đứng lên được rồi, còn có thể coi cô ta là vợ không, ai biết được?"

"Điều này cũng đúng. Nghe nói Oh đại tiểu thư kia hiện tại muốn muốn quay lại! Tôi có bạn làm ở Park thị, nghe nói hôm nay Oh đại tiểu thư đi tìm Park tổng, còn bị đuổi ra ngoài. Mấy cô nói xem, ngay cả Oh Se Young, Park tổng còn không để vào mắt thì bé chim sẻ kia tính là gì?"

"Ai biết được."

"Tôi cũng cảm thấy không biết. Con bé kia có điểm gì xứng với Park tổng đâu cơ chứ?"

Hye Sun nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, không khỏi dừng bước lại.

Từ khi Park Jimin tốt lên, những lời ong tiếng ve như vậy, cô đã nghe rất nhiều rất nhiều lần.

Vốn tưởng rằng anh là một người đàn ông bình thường đối xử tốt với vợ, trong nhà có chút tiền, nhưng mà nghe bọn họ nói cô mới biết, mình đã đánh giá thấp anh rồi.

________

Àn nhon, tui đã trở lại =)))) tối up tiếp cho các cô nhóe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net