chương 51

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu như không phải là ngày ấy, anh ở trước mặt anh rể thừa nhận chuyện lão Oh là anh làm, Go Hye Sun sẽ không nghĩ tới cái này.

Geun Soo nhìn Hye Sun, tràn đầy lo âu, "Chẳng lẽ vì vậy mà cô bỏ rơi người quản lý cần mẫn như tôi sao? Chúng tôi hợp tác lâu như vậy, cô sẽ không tuyệt tình như vậy, đúng không?"

Hye Sun nhìn bộ dáng khẩn trương của anh ta, không nhịn được nói thật, "Tôi muốn lập văn phòng làm việc của riêng tôi, không muốn gia hạn hợp đồng với công ty này nữa."

Cô muốn độc lập, không muốn cứ tránh mưa tránh nắng dưới cây cổ thụ Park Jimin nữa.

"..." Geun Soo nhìn Hye Sun, "Cho tôi bám càng cô với."

"Tôi muốn rời khỏi công ty, là bởi vì, tôi muốn độc lập lập nghiệp."

Geun Soo nói: "Tôi biết, cho nên tôi mới nói tôi muốn bám càng cô!"

"Đừng nói đùa nữa, nếu anh vẫn giúp tôi, tôi còn rời đi làm cái gì?" Cô chính là không muốn được Park Jimin bảo vệ bao bọc nữa, muốn dựa vào cố gắng của mình làm nên sự nghiệp của bản thân.

"Tôi có thể xin nghỉ ở đây, đến giúp cô. Chỉ cần tôi không phải là người của Park tổng, cô sẽ không khách sáo với tôi nữa chứ? Chúng ta là anh em tốt cơ mà."

Anh em...

Được rồi, mặc dù cô là phụ nữ, nhưng cứ miễn cưỡng làm đàn ông một lần đi!

Nhưng mà, Hye Sun vẫn cảm thấy không lý giải được, "Công việc này của anh đang tốt như vậy. Sao lại muốn bắt đầu lại từ đầu chứ?"

"Bởi vì tôi muốn làm việc với cô." Geun Soo nói tiếp: "Hơn nữa tôi cảm thấy cô rất có tiềm năng, đáng để tôi trả giá này"

"Không cần đâu." Hye Sun cự tuyệt Geun Soo: "Nếu như bởi vì Park Jimin giao nhiệm vụ cho anh, tôi sẽ nói với anh ấy. Hiện tại chúng tôi đã ly hôn rồi, anh đã không cần quản chuyện của tôi nữa."

"Cái này thật đúng là không phải là bởi vì Park tổng." Không nghĩ tới Geun Soo rất giữ vững lập trường, "Muốn đi theo cô, là bởi vì tôi không muốn nhìn thành quả gây dựng bao lâu nay sụp đổ! Chẳng nhẽ cô tuyệt tình vậy sao?"

"Nhưng mà trong công ty còn có nhiều người như vậy, anh cũng đâu thiếu người để dẫn dắt?"

Geun Soo cười nói: "Bọn họ đã nổi tiếng từ trước rồi, liên quan gì đến tôi? Coi như tôi đi rồi, Park tổng cũng có thể tìm người khác tới phụ trách công ty. Ngược lại, nếu mà cô không mang theo tôi, tôi cũng sẽ không để cho cô đi."

Hợp đồng của cô còn ở trên tay Geun Soo, anh ta vẫn có thể trói chặt cô bằng bản hợp đồng đấy.

Hye Sun nhìn Geun Soo, quả thật là không lời nào để nói: "Anh cứ suy nghĩ kỹ lại đi."

Jo Geun Soo có kinh nghiệm, cũng hiểu biết rất nhiều, Go Hye Sun biết anh ta rất lợi hại.

Nếu có anh ta khởi nghiệp cùng, cô vui còn không kịp.

Nhưng, chuyện này không công bằng với anh ta!

Nếu anh ta đi theo cô, cô không thể cho anh ta đãi ngộ như hiện tại được.

"Cô chờ tôi nghĩ xong, chúng ta thảo luận lại vấn đề này."

"Ừm."

Buổi tối bọn họ bàn chuyện hợp tác, bên kia cảm thấy rất hứng thú, với sức ảnh hưởng của, có thể có được một khoản vốn khá lớn cho văn phòng mới, chỉ cần có thể bán bản quyền, Hye Sun liền có thể thành lập một công ty thuộc về mình.

Công ty của mình mặc dù nhỏ, nhưng ít ra là tự mình gây dựng sự nghiệp.

Cô có quyết tâm, có chí tiến thủ, không an phận, cam nguyện làm một con sâu gạo, đây cũng là nguyên nhân Geun Soo muốn cùng cô cùng đi ra ngoài lập nghiệp.

Hiện tại công ty này, là sau khi thu mua truyền thông LT mới thiết lập lại, mặc dù phát triển được rất ổn định, nhưng đã có thể nhìn thấy phần dưới cùng.

Ngược lại là thương hiệu này, sẽ để cho anh ta cảm thấy có tính khiêu chiến hơn, anh ta có thể dựa vào năng lực của mình, để cho công ty này đi xa hơn, đây cũng là một loại khiêu chiến của anh ta.

-

Ngày hôm sau Jo Geun Soo về tổng bộ của tập đoàn Park thị.

Nghe nói Go Hye Sun dự định giải ước, mà Geun Soo cũng định đi chung với Hye Sun, Jang Hyuk cảm thấy không biết phải nói gì, "cậu có phải điên rồi không? Cô ấy đưa ra yêu cầu như vậy, cậu không cản cô ấy thì thôi, còn muốn đi chung với cô ấy là sao?"

Park Jimin không nói gì.

Thật ra thì, đây cũng là dự đoán trong lòng anh.

Go Hye Sun cho tới bây giờ đều không muốn dựa dẫm vào người khác

Cô luôn phân định cực kỳ rõ ràng với anh, hiện tại đã biết chân tướng, làm sao có thể sẽ tiếp tục ở lại công ty của anh?

Geun Soo nói với Jang Hyuk "Với tính của Hye Sun, tôi có khuyên cũng vô dụng. Hợp đồng khi đó chỉ ký một năm, cô ấy sớm muộn sẽ đi."

"Có như vậy cậu cũng không thể hồ đồ hùa theo được." Jang Hyuk nói: "Hiện tại công ty bên kia đều là cậu phụ trách, cậu đi rồi, ai đi quản những chuyện rối rắm này?"

Jang Hyuk cũng không có tinh lực dư thừa như vậy!

Geun Soo nói: "Bây giờ công ty phát triển rất ổn định, anh tìm tạm một người cũng có thể quản lý được."

"Nói thì dễ cậu bảo tôi tìm ở đâu bây giờ?" Jang Hyuk liếc Geun Soo một cái: "Cũng không biết cậu nghĩ như thế nào nữa."

Người bình thường chỉ muốn có một công việc ổn định, đằng này anh ta lại đi theo Go Hye Sun là sao?

Mặc dù Jang Hyuk cảm thấy Hye Sun khá có triển vọng, nhưng bây giờ Hye Sun đang đào người của mình, Jang Hyuk không thể để yên được.

"Park tổng." Geun Soo lười tranh cãi với Jang Hyuk quay sang hỏi Park Jimin.

Anh ta biết, Go Hye Sun và Park Jimin đã ly hôn, một khi đi rồi, liền không có đường quay về nữa.

Chẳng qua là, Geun Soo đã hạ quyết tâm, cũng không có ý định hối hận.

Park Jimin tự nhiên trở nên dễ dãi: "Cậu cứ yên tâm đi đi, tôi sẽ sắp xếp người khác đi qua đó, cậu chỉ cần hướng dẫn người kia một thời gian là được."

"Anh Park!" Jang Hyuk nghe xong, có chút không dám tin nhìn Park Jimin.

"Cậu đi ra ngoài trước đi." Park Jimin nói với Geun Soo.

Geun Soo gật đầu.

Jang Hyuk đứng ở một bên, không kịp bất mãn "Dựa vào cái gì để cho Jo Geun Soo nhảy việc cùng Go Hye Sun chứ?"

Đây là người Jang Hyuk tuyển vào, bồi dưỡng bao nhiêu năm nay!

Park Jimin nhìn sang Jang Hyuk, tỏ vẻ khinh thường nói "Mấy hôm trước không phải cậu còn bất bình thay cô ấy sao? Biết tôi và cô ấy ly hôn còn làm mình làm mẩy đòi xin nghỉ việc cơ mà?"

Bình thường không thấy Jang Hyuk tán thưởng Go Hye Sun, nhưng lúc mấu chốt, Jang Hyuk vẫn sẽ đứng về phía Go Hye Sun. Có thể thấy anh ta cũng không hề ghét Go Hye Sun.

Chẳng qua Park Jimin không hiểu, vừa mới chớp mắt sao thái độ lại thay đổi?

Jang Hyuk nghiêm túc nói: "Đây là hai chuyện khác nhau. Chuyện công là chuyện công, chuyện riêng là chuyện riêng! Anh cũng không thể bởi vì tư tình của anh, mà đem Jo Geun Soo cho không cô ấy như thế được."

"Đây không phải là tự Jo Geun Soo muốn đi sao?" Thật ra đây cũng là điều ngoài dự tính của Park Jimin.

Không nghĩ tới bọn họ mới hợp tác nửa năm, Jo Geun Soo đã trung thành với Go Hye Sun như vậy.

Biết rõ mình và Go Hye Sun ly hôn rồi, anh ta còn muốn đi theo Go Hye Sun.

Jang Hyuk nói: " Jo Geun Soo còn chưa hết hợp đồng, chỉ cần anh không đồng ý, cậu ta có mọc cánh cũng không đi được. Tôi thật sự rất hoài nghi tiếp tục nữa, có khi nào anh đem toàn bộ tập đoàn này đưa cho Go Hye Sun chơi hay không?"

Thật sự là yêu vào ngu ngốc hết thuốc chữa mà!

Park Jimin bình tĩnh nói: "Đến tôi còn là của cô ấy thì những thứ đó tính là gì."

"..." Jang Hyuk quả thật muốn hộc máu, nhưng anh ta lại không cách nào phản bác.

-

Chạng vạng tối, Hye Sun đang ở trong phòng bếp nấu cơm, đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa.

Biết cô dọn tới nơi này, tạm thời chỉ có Park Jimin và Jo Geun Soo...

Cô đi tới cửa, nhìn qua lỗ mắt mèo, sau đó mở cửa, thấy Park Jimin đứng ở cửa, " Sao anh lại tới đây?"

Lần trước tới cũng đã là hai ngày trước.

Cô còn tưởng rằng, anh không sẽ tới nữa.

"Mang cho em con chuột." Jimin đóng cửa lại, lấy con chuột đưa cho cô.

"Cảm ơn." Hye Sun đặt con chuột xuống.

_____

Ra trc 12h nè hihi =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net