chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy bà Park lạnh nhạt trở mặt, Hye Sun có chút lúng túng.

Dì Han nhắc nhở nói: "Phải gọi mẹ chứ, sao lại gọi là bác gái? Bà chủ coi cháu như con gái ruột cơ mà. Coi như bây giờ cháu với Jimin đã ly hôn, nhưng vẫn là người một nhà cơ mà."

Huống chi, còn không phải là ly hôn thật! Nhưng câu cuối này dì Han chỉ nghĩ thầm trong bụng không nói ra.

Hye Sun bất đắc dĩ đổi lại, "Mẹ ạ."

Nghe đến đó, bà Park mới cười một tiếng, "Vào thôi."

Quản gia nói với Hye Sun "Những ngày qua bà chủ vì chuyện cháu và Jimin ly hôn vô cùng lo lắng, bây giờ thấy cháu trở lại mới cười được đấy, nhìn là biết bà chủ thương cháu nhiều như thế nào."

Hye Sun nhìn bà Park, cảm động nói, "Cảm ơn mẹ tốt tốt với con như vậy."

Cô thật sự không biết mình phải làm như thế nào để hồi báo..

Nhớ tới mình bây giờ cùng Park Jimin ly hôn, phụ lòng bà Park, Go Hye Sun cảm thấy rất áy náy.

Dù sao bà Park còn mong đợi cô và anh sinh con.

Cũng không biết, còn có thể có ngày đó hay không?

Bà Park nghe xong nói: "Đi ra ngoài có mấy ngày mà đã khách sáo với người nhà như thế rồi?"

Câu "người nhà" này, nghe ra rất mà đau khổ trong lòng.

Hye Sun ngồi xuống ghế sa lon, cười nói: "con sẽ không khách sáo nữa."

Cô và bà Park trò chuyện một hồi, nhìn thấy Jeon JungKook từ trên phòng đi xuống.

Tối hôm qua hắn bị bệnh, hôm nay không đi học, nhìn thấy Go Hye Sun xuất hiện ở trong nhà, không nhịn được dừng một chút.

Lúc trước cô vẫn là mợ của hắn, hắn không dám nhìn thêm một chút.

Nhưng bây giờ, cô và cậu ly hôn rồi.

Như thế, liền chứng minh, hắn vẫn còn có cơ hội, đúng không?

Bà Park nhìn thấy Jeon JungKook, quan tâm nói: "Làm sao lại xuống rồi hả?"

Mặc dù trong nhà có thêm Go Hye Sun, sự yêu chiều của bà Park đối với Jeon JungKook có bị phân đi một chút, nhưng lúc Jeon JungKook bị bệnh, bà Park vẫn rất quan tâm đến hắn.

"Cháu muốn xuống đi lại một chút." JungKook đi tới, bà Park nắm sờ trán hắn, "Còn hơi nóng, đợi lát nữa ăn thêm gì rồi hẵng uống thuốc."

"Vâng ạ." Ánh mắt của JungKook rơi vào trên người của Hye Sun, biểu cảm ôn nhu.

Cô nhìn sang chỗ khác, không buồn nhìn JungKook.

Mặc dù cô và Park Jimin đã ly hôn, nhưng cũng chẳng liên quan gì đến Jeon JungKook cả.

Coi như sau này không quay lại với Park Jimin nữa, cũng sẽ không dính líu quan hệ với Jeon JungKook.

Người nhà đều tốt với cô như vậy, nếu như cô và Jeon JungKook có cái gì, bà Park chẳng phải sẽ đau lòng lắm sao?

JungKook thấy cô không nhìn mình, ánh mắt lại càng thêm không chút kiêng kỵ.

Bà Park có điện thoại, tạm thời đi ra ngoài.

JungKook nhìn Hye Sun, nói: "Em có sao không?"

"Tôi ổn vô cùng." Hye Sun nhìn JungKook một cái, "Ngược lại là cậu, tôi nhìn cậu như vậy, vẫn là đi nghỉ trước đi."

Thân mình còn lỡ không xong còn muốn quản người khác?

"Em đang quan tâm tôi sao?"

Nghe thấy Hye Sun bảo mình đi nghỉ ngơi, hắn đương nhiên cảm thấy cô là đang quan tâm hắn.

Hye Sun: "..."

Thằng hâm này não khả năng có vấn đề rồi?

Hắn nghe không thấy giọng cô rất lạnh nhạt sao?

JungKook đứng lên, nói: "Anh đi nghỉ ngơi ngay đây."

Nhìn trông có vẻ rất hưởng thụ.

"..."

Mình ly hôn mà Jeon JungKook vui đến như thế sao?

-

Buổi chiều, Hye Sun học xong, cùng Geun Soo đi gặp nhà đầu tư.

Cô muốn thành lập công ty của mình, ở nơi này lúc trước muốn kéo vài nhà đầu tư.

Nhà đầu tư là Geun Soo giúp cô tìm, mang cô đi gặp những người kia.

Kết quả mới vừa vào cửa, Hye Sun liền thấy Kwon Hansol ngồi ở đại sảnh, giống như là đang chờ người.

Hansol ngẩng đầu lên, vừa vặn liền thấy Hye Sun.

Ở nơi xa lạ này, nhìn thấy người quen, ánh mắt của Hansol đột nhiên sáng lên.

Cô ta đi tới trước mặt Hye Sun, "Sunnie, sao cô lại tới nơi này?"

Lời này cũng là lời Go Hye Sun muốn hỏi, tại sao ở chỗ nào cũng nhìn thấy Kwon Hansol?

"Có chút việc." Hye Sun lãnh đạm trả lời.

Geun Soo đứng ở một bên, nhìn thấy Hansol và Hye Sun chào hỏi, cũng không chen vào, chỉ nói: "Tôi đi hỏi phục vụ một chút, hai người cứ trò chuyện."

Hye Sun cũng không muốn trò chuyện, nhưng, bất đắc dĩ Hansol cứ dây dưa lấy mình.

Thấy Geun Soo đi rồi, ánh mắt của Hansol lập tức trở nên phức tạp, cô ta nhìn bóng lưng của Geun Soo, xấc xược "Người đàn ông kia là ai vậy?"

Không nghĩ tới Go Hye Sun mới vừa vừa ly hôn, đã đi ra ngoài tìm người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ.

Hye Sun nói: "Bạn của tôi, nhưng cái này thì liên quan gì đến cô?"

Ánh mắt nhìn Hansol cũng không hề thân thiện.

Hye Sun biết, Hansol chính là loại người điển hình nội tâm u ám, nhìn cái gì, trong lòng đều sẽ hướng chỗ xấu mà nghĩ.

Hansol tò mò nhìn Hye Sun, "Nghe nói cô ly hôn rồi hả? Đây là thật sao?"

"... Đúng." Nhìn Hansol cũng đã biết, chứng minh tin tức đã truyền ra ngoài.

Như vậy cũng tốt.

Cũng tránh cho những người này chung quy ở sau lưng nói cái gì mà cô không xứng với Park Jimin.

Trong ánh mắt của Hansol, thêm mấy phần hả hê, "Ban đầu tôi nói cô còn không tin, cô còn bênh chằm chặp, tôi tưởng các người yêu nhau sâu nặng thế nào! Kết quả người ta vừa tốt lên, liền đá cô đi."

"..." Hye Sun nhìn Hansol, chán ghét nói "Cho nên?"

Lúc trước bởi vì Hye Sun có Park Jimin bảo bọc nên Hansol đã phải nhẫn nhịn rất lâu rồi.

Nhưng bây giờ, nghĩ đến Go Hye Sun đã không có chỗ dựa là Park Jimin nữa, cô ta càng trở nên đắc ý.

Cô ta nói với Hye Sun: "Những người có tiền kia, vô duyên vô cớ thì sẽ không vừa ý thứ người như cô đâu. Người ta ngay cả tiểu thư nhà giàu xinh đẹp còn không thèm, dựa vào cái gì thích cô? Cô có điểm nào sánh bằng cô Oh? Trên thực tế, cũng chỉ có lúc người ta phải ngồi trên xe lăn, mới có thể vừa ý cô. "

Hansol dương dương đắc ý nói tiếp.

Go Hye Sun xuất thân không tốt, một điểm này cũng chẳng khác cô ta là mấy.

Cho nên,trước đây nhìn thấy Go Hye Sun và với Park Jimin ở chung một chỗ, lại được yêu chiều đến như vậy, trong lòng Kwon Hansol làm sao mà cam chịu?

Ngược lại, ở trong mắt cô ta, Go Hye Sun còn chẳng bằng mình, đã không lương thiện yêu kiều bằng mình lại còn vô cùng tầm thường. Dù có cố gắng thi vào trường đại học danh tiếng thì sao, ở nơi này tất cả đều là tinh anh trong trường học, cũng chỉ xứng trở thành vai phụ của người khác.

Bây giờ thấy Go Hye Sun xui xẻo, cô ta đương nhiên vui sướng.

Hansol nói xong, biểu tình trên mặt Hye Sun ngẩn ra.

Hansol thấy cô như vậy, cười nói: "Không nghe được lời thật lòng sao? Xin lỗi, tôi quá lời rồi, nhưng sự thật là sự thật, cô muốn bám vào người giàu có, nhưng lại bị người ta đá! Park Jimin đó, coi như bị cô Oh vứt bỏ,nhưng trong lòng vẫn không quên được cô Oh, vừa bình phục đã đá cô sang một bên, muốn quay lại với cô Oh. Bây giờ cô đã biết cô và cô Oh khác nhau ở đâu chưa?"

Go Hye Sun vẫn không lên tiếng, Kwon Hansol cảm thấy Go Hye Sun bị mình đả kích không còn lời nào để nói.

Hye Sun chỉ là nhìn thấy người đàn ông đang đi tới từ phía sau Hansol.

Hôm nay anh mặc âu phục, đẹp trai cực kì..

___

Hôm nay tui dậy sớm hồi 7h và phải học onl nên giờ rảnh đăng sớm luôn nhé. Có hứng thì tui sẽ đăng 4 chương :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net