Chap 3: Hé lộ bức màn về thế giới phép thuật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rosa bất ngờ đến mức không thốt nên lời, nhưng nhìn kĩ thì bé con này cũng dễ thương đó chứ. Nỗi sợ hãi ban đầu của cô dần biến mất, thay vào đó là sự tò mò.

''- hơi thở của sự sống?'' cô lặp lại một cách khó hiểu. ''- nhưng đó là cái gì?

''- haizzz từ từ rồi chị sẽ biết.''

''- ừ...mà bé con này, em tên Minki à?''

''- vâng''

''- em đến từ đâu? Trông em ngộ quá, nhỏ xíu hà!'' cô thích thú xoa đầu, vuốt cánh Minki.

''- chị không sợ em nữa sao?''

Nghe thấy thế, Rosa nhoẻn miệng cười.

''- Ahihi lúc đầu thì sợ thật, nhưng giờ hết rồi, nhìn em đáng yêu lắm!''

Bỗng nhiên Minki cất cánh bay lên, ánh mắt nghiêm trọng nhìn Rosa làm cô cảm thấy căng thẳng vô cùng.

''- em đến từ vương quốc Magic. Lý do em xuất hiện ở Trái Đất này là để tìm chị và đưa chị về đúng với thế giới của mình.''

''- cái gì?'' Rosa kinh ngạc thốt lên. Bao nhiêu câu hỏi cứ cuốn lấy khiến đầu óc cô quay cuồng.

Minki liền đáp.

''- đúng vậy, Trái Đất này không phải là thế giới của chị. Nơi chị thuộc về là hành tinh phép thuật và chị....chính là một phù thuỷ!''

1s

2s

3s

''- ha ha ha....'' Cô đột nhiên ôm bụng cười nghiêng ngã làm cho Minki tức giận tím hết mặt mày.

''- chị cười cái gì? Em đang nghiêm túc đấy.''

''- em nói sao chị nghe giống trong phim quá...haha làm gì có chuyện tồn tại vương quốc phép thuật rồi phù thuỷ gì gì đó chứ...''

''- chị không tin?''

''- đúng vậy!'' Rosa khẳng định chắc nịch. Minki chản nản quay lưng lại với cô nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích, hai tay nó chắp ra đằng sau thoạt nhìn như ông cụ non vậy.

''- nếu như không có thế giới phép thuật thì làm sao em có thể xuất hiện ở đây. Trên Trái Đất này sẽ không tồn tại một sinh vật nào như em cả.''

Rồi bỗng dưng Minki quay ngoắt lại, tức giận nhe răng trợn mắt rít từng chữ vào mặt cô.

''- CHỊ PHẢI TIN RẰNG CHỊ-LÀ-MỘT-PHÙ-THUỶ NGHE RÕ CHƯA?

Rosa kinh hãi bất động tại chỗ, khẽ nuốt nước bọt nhìn Minki. Câu khẳng định lúc nảy của Rosa giờ đã bị câu nói của Minki làm cho lung lay. Nghe thì cũng có lý, phân tích lại một chút thì cô dần dần bị thuyết phục và tin rằng trên đời này tồn tại những điều kỳ diệu như thế. Suy nghĩ này làm cô nhớ đến cuốn sách mà cô đọc ở thư viện sáng nay.

Cô cũng đã từng đọc rất nhiều câu chuyện về phù thuỷ. Họ là những con người độc ác với cái mũi dài ngoằm, làn da xấu xí. Họ thường đội một cái mũ rộng vành có chóp nhọn, choàng áo choàng rộng cưỡi chổi bay bay đi khắp nơi làm những điều xấu xa. Ôi má ơi, chỉ nghĩ đến nhiêu đó thôi mà cô đã sợ lắm rồi, cô không muốn làm phù thuỷ đâu. Cô không muốn mình trở nên xấu xí và lúc nào cũng bị nguyền rủa chỉ bởi vì cô là phù thuỷ.

Nhìn vẻ mặt lúc xanh lúc tím của Rosa là Minki đoán ngay cô đang nghĩ gì. Vốn định lên tiếng giải thích thì bỗng dưng cô chẳng nói chẳng rằng vội vàng đỡ xe dậy rồi phóng đi mất. Minki ngơ ngác nhìn bóng cô khuất dần, trong đầu thầm hỏi tại sao hoa Iris linh thiêng lại tạo ra một người ''thông minh'' như cô vậy chứ.
Do mãi suy nghĩ mà Rosa không để ý mặt trời đã dần khuất sau dãy núi. Đến khi nhìn lại cô mới tá hoả vội vàng đỡ xe chạy về nhà để kịp giờ đi làm thêm mà quên mất luôn Minki.

Hết chap 3.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net