Chapter 16 - Bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tỉnh dậy trong 1 vòng tay ôm chặt từ phía sau. Tôi xoay đầu sang trái và ngước mắt nhìn lên một khuôn mặt đẹp trai đang say ngủ. Tôi cố gắng cử động nhưng chân tay tôi đều đang bị anh ấy đè lên. Tôi cười, đúng là một tư thế ngủ đáng yêu. Tôi không thể không chú ý đến những cơ bắp trên cánh tay anh ấy săn chắc như thế nào. Hay khi khuôn ngực nở nang của anh ấy phập phồng hô hấp. Anh ấy trông thật quyến rũ. Ánh mắt tôi lướt từ ngực xuống cánh tay anh ấy. Tôi bắt đầu thắc mắc anh ấy có những hình xăm này từ bao giờ. Anh ấy có 1 hình xăm trên sườn và 1 số trên cánh tay. Chúng trông rất hợp với anh ấy. Tôi chậm rãi quay đầu về phía mình và Damien đột nhiên kéo tôi sát vào ngực anh ấy. Tôi cười và đặt tay lên ngực anh.

" Damien anh yêu, đã đến lúc phải dậy rồi. " Tôi thì thầm

" Công chúa, cho anh ngủ thêm 5 phút nữa thôi mà. " Damien thì thào

Giọng nói của anh ấy hơi khàn. Tôi biết rằng anh ấy vẫn chưa tỉnh hẳn, anh ấy trông thật mệt mỏi nhưng tôi cần Damien ít nhất hãy buông tôi ra, tôi cần phải đi kiểm tra hai bé sinh đôi, chắc giờ này chúng đã dậy.

Tôi chậm rãi nhấc tay anh ấy ra khỏi người tôi nhưng chợt dừng lại khi nghe thấy một tiếng gầm nhẹ. Tôi cười khi Damien vẫn đang ngái ngủ rúc đầu mình vào cổ tôi.

" Của tôi.. " Anh ấy thì thầm vào cổ tôi.

" Em phải dùng nhà vệ sinh. " Tôi nói

Damien thở dài bất lực

" Đương nhiên rồi. "

Anh ấy cuối cùng cũng đã buông tôi ra. Tôi mặc đồ lót và khoác lên người 1 chiếc áo của anh ấy, rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng.

-* Đấy không phải hướng đến nhà vệ sinh mà. Em đang đi đâu vậy?

Tiếng anh ấy vang lên trong đầu tôi, minh chứng cho việc giờ chúng tôi có thể sử dụng liên kết tâm trí sau khi hoàn thành Đánh dấu.

- Em phải đi kiểm tra 2 đứa sinh đôi, nhưng em biết anh sẽ không để em đi nếu em nói thật nên em đành phải nói dối rằng mình đi vệ sinh thôi.

Tôi nói với anh ấy thông qua liên kết tâm trí trong khi tôi chậm rãi mở cửa phòng của lũ trẻ.

- Anh bắt đầu nghĩ rằng mỗi khi em nói rằng muốn đi vệ sinh chỉ là cái cớ để thoát khỏi anh thôi.

Tôi cười khi tưởng tượng ra khuôn mặt phụng phịu của anh ấy khi nói những lời này.

- Em nghĩ rằng mình nên bắt đầu nghĩ ra một cái cớ khác để dùng với anh thôi.

Tôi cười khúc khích khi nghe thấy 1 tiếng gầm trong đầu mình. Tôi đóng cửa phòng và bước đến chỗ cái nôi của bọn trẻ. Mathew đang nghịch ngợm lắc cả tay lẫn chân. Tôi cười nhẹ và hôn lên trán cậu bé.

" Chào buổi sáng con yêu. "

Luke nằm ngoài dự đoán của tôi vì vẫn đang ngủ say bên cạnh Mathew. Nếu tôi không tìm thấy hai đứa bé này trong rừng thì thôi có thể nói rằng Luke chính là con trai ruột của Damien, cả hai đều ham ngủ. Tôi nhẹ nhàng bế Mathew và ngồi lên chiếc ghế cạnh đấy. Cậu bé cuộn tròn trong lòng tôi với một tư thế thoải mái. Mặc dù tôi không biết tên của hai đứa bé nhưng tôi chắc chắc những chiếc vòng cổ bên trong cái giỏ thuộc về chúng. Hai cái tên rất đáng yêu nên tôi quyết định vẫn sẽ gọi chúng theo tên đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net