Chương 34 : Cơn Mưa Tình Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Lát sau , Jindy đã thoát ra những dòng hồi ức và quay về thực tại nhưng cô vẫn mang cả nỗi niềm về Huy trong lòng .
  
   Cô bật người dậy đầy dũng khí và bước lên phòng tắm rửa sạch hết những gì xảy ra ngày hôm qua - cô gửi những điều ấy cho từng giọt nước nhỏ mang đi . Sau một đêm đầy mệt mỏi , giờ đây cô hòa mình vào dòng nước ấm thư giãn và khoan khoái . Sau đó Jindy chọn và khoác lên cho mình một bộ trang phục với tông màu tươi sáng .

   Sau khi thưởng thức bữa ăn hoành tráng do Trang Minh bồi bổ , Jindy quyết định lái xe đến bệnh viện để chăm sóc Huy .

  Chiếc xe đổ bánh ngay bãi đậu , cánh cửa vừa mở cô vội vàng đi thật nhanh đến gặp Huy , cùng với đó là những dòng suy nghĩ , tâm trạng háo hức và suy nghĩ " chẳng biết Huy đã tính chưa " . Những điều ấy đã độc chiếm mọi thứ trong cơ thể Jindy khiến làm cho mọi suy nghĩ khác không thể len lỏi vào cô nữa . Từng bước , từng bước ..... Cuối cùng người cô muốn thấy cũng đã thấy . Hình ảnh của Huy vừa lọt vào mắt cô ấy  bỗng cô đứng sựng lại không vội bước vào mà đang ngắm hình Huy thông qua tấm kính cửa xổ . Anh ấy vẫn còn đang hôn mê nhưng với vẻ mặt lạnh lùng , đôi môi gợi cảm , cộng với đôi mắt cuốn hút đang nhắm lại đã làm cho trái tim Jindy run động , những vẻ đẹp ấy đã làm phai mờ đi những vết thương trên khuôn mặt Huy trong mắt cô ấy . Vì vết thương phải băng bó gần vai nên Huy không mặc áo . Lúc này Jindy lại bắt gặp được cơ thể sáu múi , săn chắc của cậu ấy làm tăng thêm sự quyến rũ . Hình ảnh Huy bây giờ tựa như thanh nam châm còn ánh mắt Jindy là một thanh sắt . Trong mắt cô , Huy chỉ toàn là điểm cộng thế nên tim cô chợt run động , xao xuyến khi gặp chàng trai ấy .

   Không suy nghĩ nữa , cô bước vào phòng , thấy đầu Hưng đang tựa trên chiếc ghế sofa bên cạnh có vẻ mệt mỏi . Jindy vừa bước vào , Hưng vừa mở mắt :

- Chào Hưng... - Jindy nở nụ cười thân thiện.

- À ! Chào Jindy.

- Hưng về nhà nghỉ đi , để tui chăm sóc Huy được rồi , mai hãy đến ...- Vừa nói Jindy vừa kéo chăn đắp cho Huy để giữ ấm.
   
      Thấy vậy , Hưng có vẻ yên tâm :

- Vậy nhờ Jindy nha , Hưng ề trước.

- Được rồi.

      Hưng bước ra về , còn Jindy sắp xếp đồ đạc để trên bàn , xung quanh phòng . Sau đó cô kéo chiếc ghế lại cạnh giường Huy . Một lần nữa , Jindy kéo chăn đắp vào Huy và từ từ ngồi xuống cầm tay Huy , cô ấy lúc này xúc động , biết bao cảm xúc đều dồn vào cô lúc này :

- Cảm ơn Huy đã cứu Jindy , mặc dù biết là nguy hiểm , nhưng Huy vẫn lao vào để bảo vệ sự an toàn của Jindy , cảm ơn Huy vì đã lo lắng cho tôi . Huy biết không tôi đã có ấn tượng với Huy ngay từ lần đầu gặp mặt . Đây cũng là lần đầu tiên trong đời tôi biết rung động với một người . Mỗi lần nhìn Huy , tôi có cảm giác lạ lắm . Tôi không chắc chắn tôi đã yêu Huy nhưng tôi chắc chắn tình cảm ấy đã bắt đầu chớm nở .

         Với những xúc cảm đang luồng lách trong tim cô , cô đã bày tỏ những điều từ tận đáy lòng . Cô đến cửa kính bên kia phòng và thu tấm rèm lại , cô chợt bắt gặp những hạt mưa đang rơi giữa những ánh đèn màu sắc của thành phố và những hạt mưa động lại trên tấm kính làm cho cô thấy Sài Gòn bây giờ trông thật tình cảm , không một chút nhạt nhẽo mặc dù dòng người đã lặng đi dưới cơn mưa đêm . Phải chăng những hy sinh mà Huy dành cho Jindy và những tình cảm mà cô trao cho anh đã làm khóe mắt ông trời ngấn lệ . Nhưng ngôi sao vui vẻ cùng nhau tỏa sáng trênbầu trời giờ cũng lặng đi , nhường chỗ cho hàng vạn hạt mưa chứng kiến cho tấm chân tình ấy . Khi mưa , con người khó tránh khỏi những cảm xúc thăng trầm . Nếu lúc mặt trời tỏa nắng thì vạn vật vui tươi , thành phố náo nhiệt . Còn khi dòng kẻ nước mắt của ông trời rơi rơi lúc đêm về thì mọi thứ khoác cho mình một chiếc áo thô sơ , lặng lẽ nhưng chất chứa biết bao tình cảm . Jindy cũng vậy , cơn mưa này đã khiến cô lại nghĩ đến Huy mặc dù người ngay trước mắt . Cô không nghĩ về những chuyện đáng tiếc ngày hôm qua , mà cô nghĩ về tình yêu . Tình yêu cũng giống như những con đường trên thành phố , chúng cứ vòng vèo , chia ra rất nhiều hướng đi nhưng cuối cùng ta sẽ đến được nơi ta muốn đến bằng rất nhiều con đường . Tình cảm giữa hai người cũng vậy , tuy Jindy không chắc rằng Huy có tình cảm với cô hay là Huy giúp cô chỉ vì anh là một người bạn tốt , hết lòng giúp đỡ bạn bè . Nhưng cô tin rằng nếu tình yêu cho họ một sợ dây kết nối thì dù thế nào họ sẽ đến được với nhau bằng một con đường nào đó . Nếu con đường này mất đi thì đường khác sẽ xuất hiện chỉ cần : hai người , một chữ yêu.

     Trời cũng đã khuya , vạn vật  xứng đáng nhận được một món quà tuyệt vời đó là giấc ngủ bình yên để bước vào một thế giới khác , đó là thế giới mộng mơ . Ở đó có những người sẽ được ban tặng một giấc mơ đẹp đẽ , ngọt ngào như li sữa . Nhưng cũng sẽ có những người phải chịu cơn ác mộng kinh hoàng , khủng khiếp . Nhưng cơn mưa sao vẫn chưa ngủ , cứ mãi rơi tí tách làm ướt át cả một phần chốn Sài Gòn và ướt cả lòng cô.

    Jindy đặt chiếc ghế cạnh Huy , cô nhìn Huy rồi lại ngó ra cửa sổ xem những hạt mưa heo hắt rơi đầy phủ đầy cả mặt kính . Những hình ảnh và tiếng mưa ấy như lời ru đưa cô vào giấc ngủ mộng mơ. Cô thiếp đi đầu tựa vào bàn tay Huy giữa cơn mưa tình yêu đầy cảm xúc.

    Sáng hôm sau , Huy tỉnh lại , nhưng Jindy vẫn đang hưởng thụ giấc mơ ngọt ngào trên bàn tay anh ấy.

   Huy từ từ mở mắt và bắt gặp hình ảnh của một cô gái ngủ cạnh bên khuôn mặt như thiên thần , có nét đáng yêu . Anh không động đậy vì sợ cô tỉnh giấc nhưng anh nâng cánh tay còn lại chạm vào mặt cô ấy như thể đôi tình nhân , anh vuốt nhè nhẹ mái tóc của cô ấy , không hiểu sau Huy có cảm giác y hệt Jindy . Huy đưa đôi mắt mới tỉnh dậy để nhìn thật là kỉ khuôn mặt ấy . Khi thấy cô nằm ngủ bình yên bên cạnh Huy thì như có một năng lượng sống truyền vào anh ấy . Phải chăng từ giờ Jindy là nguồn sống , là cuộc sống của anh . Huy dùng cánh tay còn lại nhẹ nhàng đắp chăn cho cô ấy . Khi đó , vô tình Jindy giật mình tỉnh giấc .

    Thấy Huy , cô chớp đôi mắt tròn xoe và lộ vẻ vui mừng :

- Huy tỉnh rồi hã..- cô nhìn anh vui mừng không tưởng.

    Huy mỉm cười nhẹ nhàng và gật đầu . Bởi vì anh ấy đang mệt không còn sức để nói nhưng thấy cô , anh lại mỉm cười , dù chỉ là nụ cười yếu ớt nhưng chứa đựng một tình cảm lớn lao và sức hút mãnh liệt .

   Jundy không còn từ nào để tả cảm giác lúc ấy khi thìn thấy Huy bình an tỉnh dậy . Người đầu tiên Huy thấy cũng chính là cô . Nhưng vẫn không ngừng sự quan tâm dành cho Huy :

-  Hay là Huy ngủ thêm chút nữa nha .

   Huy gật đầu , anh lại mỉm cười rồi nhắm mắt ngủ . Jindy lúc này cũng đã tỉnh hẳn , cô nhìn Huy ngủ với nụ cười trên môi , những cảm xúc khó tả trong lòng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net