Chương 337 - 342

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 337: Mang thai

Editor: Puck

Lời Cát Xuyến khiến ánh mắt Lương Chân Chân sáng lên, cảm xúc có kích động nho nhỏ, "Ý của cậu là, tớ mang thai?"

"Cô gái ngốc, chẳng lẽ cậu không biết có mang thai hay không?" Cát Xuyến quở trách.

Lúc này Lương Chân Chân mới cẩn thận nghĩ lại đã bao lâu mình không có kinh nguyệt rồi, kể từ khi cùng a Tư ra nước ngoài du lịch hưởng tuần trăng mật đến giờ, sắp hai tháng rồi, kinh nguyệt của cô không có, tính toán ngày, chẳng lẽ chính vào buổi tối ở biển Aegean đó?

Trên mặt không khỏi lướt qua thẹn thùng, nếu như cục cưng thật sự ở trong bụng cô rồi, ngày mai cô phải đi chùa Quang Linh làm lễ tạ thần mới được, bác sỹ nói cô thể chất kém, hơn nữa đã từng sinh non, tỷ lệ mang thai nhỏ hơn người bình thường, cho nên trong lòng vô cùng lo lắng, cảm giác ông trời trừng phạt cô.

"Sắp hai tháng không có chuyện tốt." Giọng cô yếu ớt, lộ ra vẻ mừng rỡ.

"Vậy chắc chắn không sai, bây giờ thời gian còn sớm, nếu không chúng ta đi bệnh viện kiểm tra một chút, lấy bảo đảm chính xác?" Làm bạn gái thân thiết, Cát Xuyến đương nhiên biết trên người bạn tốt lqd đã xảy ra chuyện gì và tình trạng thân thể của cô ấy, cho nên cô cũng biết có đứa bé không dễ.

"Ừ." Lương Chân Chân gật đầu một cái, cô cũng vừa đúng có suy nghĩ này, chỉ có lời bác sỹ mới khiến cho cô yên tâm, cô không hy vọng đây chỉ là vui mừng vô ích.

Sau khi hai người trả tiền xong, lái xe tiểu Ngụy đưa bọn họ đi bệnh viện, chân hai người bước vào cửa chính bệnh viện, lái xe tiểu Ngụy lập tức gọi một cuộc điện thoại cho Nam Cung Thần, báo cáo lại từ đầu đến cuối hành tung của hai cô.

Nam Cung Thần ở đầu điện thoại bên kia hơi kinh ngạc, thiếu phu nhân và Cát tiểu thư ngồi ở quán cà phê thật tốt chạy đến bệnh viện làm gì? Chuyện này phải lập tức báo cáo ngay cho cậu chủ mới được, tránh cho xảy ra điều gì không may.

Đằng Cận Tư vừa mới họp xong đã được Nam Cung Thần báo bà xã mình đi bệnh viện, ngạc nhiên ngẩng đầu, "Đi bệnh viện? Xảy ra chuyện gì chứ?"

"Theo tiểu Ngụy báo cáo, thiếu phu nhân và Cát tiểu thư ngồi trong quán cà phê hai tiếng, sau đó cùng nhau đi bệnh viện, nếu không, để tiểu Ngụy tới kiểm tra một chút?"

"Không cần, nai con không thích bị người theo dõi, để cho cậu ta canh giữ ngoài cửa bệnh viện là được." Đằng Cận Tư hơi trầm ngâm, nếu không phải bây giờ công việc quấn người, anh ước gì lúc này bay qua nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.

"Cậu chủ yên tâm." Nam Cung Thần lui ra ngoài.

Đằng Cận Tư chống cằm thầm nghĩ: Quý Phạm Tây đã khỏe mạnh xuất viện, nai con cũng không cần đi thăm bệnh nhân nào nằm viện rồi, có lẽ Cát Xuyến xảy ra chuyện gì, nai con đi cùng cô ấy?

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Trong bệnh viện, khoa phụ sản.

Lương Chân Chân có cảm giác thẫn thở, vẫn còn nhớ ba năm trước đây là Cát gia và Giai Ny đưa mình tới bệnh viện kiểm tra, bây giờ Giai Ny đi học, chỉ còn hai người cô và Cát gia.

"Tình trạng cơ thể tất cả bình thường, cục cưng trong bụng cũng rất khỏe mạnh." Bác sỹ hiền từ nói.

"Tôi... Thật sự mang thai?" Trên mặt Lương Chân Chân tràn đầy hưng phấn và kích động.

"Ừ, sắp hai tháng rồi, trước mắt thai vững vàng, chỉ có điều cô cần chú ý thân thể thêm, như tình trạng cơ thể của cô, ba tháng đầu đặc biệt nguy hiểm, phải tránh chuyện phòng the..." Bác sỹ tận tình khuyên bảo dông dài một đống lớn, Lương Chân Chân nghe không lọt tai mấy câu, cô chỉ biết mình có cục cưng rồi, cô sắp làm mẹ!

"Cám ơn bác sỹ, tôi sẽ chú ý."

Lúc đi tới cửa bệnh viện Lương Chân Chân vẫn hơi hoảng hốt, có cảm giác thẫn thờ, vẫn nắm chặt tay Cát Xuyến, "Cát gia, tớ sắp làm mẹ rồi!"

Cát Xuyến trợn trắng mắt, làm bộ không nói được gì với cậu, "Chị hai, cậu có thể bình tĩnh chút được không, có phải cậu định lớn tiếng thông báo với mọi người cậu có bé cưng không?"

"Ghét! Người ta vui mừng chứ sao!" Lương Chân Chân cười hì hì.

"Cậu..." Một chữ còn chưa nói xong Cát Xuyến dieendalêquuydonn đã cảm thấy cảm giác buồn nôn cuồn cuộn đến, nói thầm trong lòng: chẳng lẽ ăn phải đồ gì không nên ăn? Hay là trong bệnh viện có mùi gì khó ngửi?

Còn Lương Chân Chân giật mình nhìn cô ấy, giống như phát hiện ra vùng đất mới, "Wow! Cát gia! Sẽ không phải cũng mang bầu chứ?"

"Không thể nào! Chúng tớ vẫn làm rất tốt các biện pháp, hơn nữa tớ đã bàn luận xong với Triêu Hàng, qua hai năm mới có em bé, bây giờ nhiệm vụ chủ yếu là xây dựng sự nghiệp." Giọng Cát Xuyến kiên quyết phủ định.

"Ờ thì... Phải hay không phải, chúng ta lại đi hỏi bác sỹ chẳng phải rõ ràng?" Tròng mắt đen trong suốt như nước của Lương Chân Chân chớp chớp, nhắc nhở cô ấy đi tìm thầy thuốc chứng nhận.

Cho dù Cát Xuyến không tình nguyện, cô cũng không thể không đi, mặc dù cô có làm các biện pháp, nhưng ai có thể đảm bảo an toàn tuyệt đối chứ? Hơn nữa kinh nguyệt của cô đã lâu không tới gặp, chỉ có điều cô không chú ý đến mà thôi, hu hu...

Tài xế tiểu Ngụy ngồi ở trong xe từ xa đã thấy thiếu phu nhân và bạn của cô, thoạt nhìn dường như thiếu phu nhân rất vui vẻ, sau đó bạn cô hơi không thoải mái, hai người lại quay trở vào trong bệnh viện.

Anh vội vã gửi tin nhắn báo cáo tình hình từ đầu đến cuối cho trợ lý Nam Cung, sau đó yên tĩnh chờ thiếu phu nhân từ trong bệnh viện ra ngoài lần nữa.

Đằng Cận Tư nhận được tin khi đang đang phê duyệt tài liệu, đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi: "Có phải Cát Xuyến đã kết hôn?"

Nam Cung Thần sững sờ trong lòng, "Hình như là thế."

"Không phải ban đầu cậu nói muốn theo đuổi cô ấy sao? Sao lại không đuổi tới tay?" Đằng Cận Tư hỏi giống như không được lịch sự.

Nam Cung Thần chảy đầy mồ hôi lạnh, đang yên lành, sau cậu chủ lại đột nhiên nghĩ đến chuyện này, "Chuyện này... Chuyện tình cảm phải hai bên tình nguyện mới được, tôi tình cảm nồng nàn đơn phương cũng không được!"

"Nói như vậy, cậu chính là thích người ta?"

-_-|||

Hoàn toàn oan uổng trần trụi! Anh nói thích người phụ nữ dã man Cát Xuyến khi nào chứ? Suy nghĩ của cậu chủ không khỏi quá phong phú?

"Cậu chủ, vậy tôi nói tôi thất tình được không?" Nam Cung Thần tỏ vẻ đau lòng khổ sở.

Tròng mắt đen của Đằng Cận Tư hờ hững liếc nhìn cậu ta, "Người ta đã kết hôn mấy tháng rồi, cậu mới biết thất tình, phản ứng của cậu cũng quá chậm chạp nhỉ?"

Thế này Nam Cung Thần mới ý thức được, cậu chủ lại có thể nói giỡn với anh, phát hiện này khiến cho anh lqd vô cùng kích động, sau khi yêu Lương tiểu thư, tính tình cậu chủ đã thay đổi thật nhiều, không hề lạnh như băng, không hề không có sở thích, hoàn toàn thay da đổi thịt rồi!

"Vâng, phản ứng của tôi hơi muộn màng, nhưng có liên quan gì đến việc thiếu phu nhân đi bệnh viện?" Anh gần như mạo hiểm muốn chết mới dám nói ra câu tiếp theo.

"Tôi nói sao bây giờ cậu lại trở nên khô khan như vậy rồi hả? Còn chưa từng nghiêm chỉnh có bạn gái?" Đằng Cận Tư không vui nhíu mày.

Nam Cung Thần thật sự cảm thấy có cảm giác được sủng ái mà lo sợ, lúc nào thì cậu chủ lại quan tâm đến chuyện lớn của cuộc đời anh? Nhưng với tính tình của anh, thật sự không thích hợp cưới một người phụ nữ về nhà sống qua ngày, hơn nữa, anh cũng không may mắn như cậu chủ và bác sỹ Quan, đúng lúc tìm thấy một nửa trong định mệnh đã định trước của mình.

"Không có." Anh lắc đầu.

"Từ khi cậu mười chín tuổi theo tôi cho đến giờ, cũng đã mười một năm rồi, mặc dù công việc quan trọng, nhưng chuyện lớn của cuộc đời phải suy tính kỹ, nếu cần, tôi sẽ để cho cậu nghỉ dài hạn, đừng để bản thân mình quá mệt mỏi." Giọng Đằng Cận Tư rất nghiêm túc, mười một năm qua, hai người giống như chủ tớ lại như bạn bè, anh đã sớm không thể tách rời công việc và bạn hữu với Nam Cung, kể từ sau khi mình và Lê tử gặp được nửa kia của mình, anh lại cảm thấy Nam Cung cũng cần tìm một người.

"Cậu chủ... Cảm ơn cậu." Nam Cung Thần nói từ đáy lòng.

Anh vẫn cảm thấy mình chính là trợ lý vạn năng, chỉ cần cậu chủ cần, cậu ấy hễ kêu là tới, có thể thỏa sức chơi đùa, lại không thể nói chuyện tình cảm với bất kỳ ai, bởi vì anh không có tư cách, nhưng lời cậu chủ hôm nay, vô hình đã nâng vị trí của anh lên, cho anh biết anh không phải tồn tại cũng được mà không tồn tại cũng không sao, anh cũng cần một gia đình hạnh phúc.

"Được rồi, không có việc gì thì đi làm việc đi."

Đột nhiên không khí ấm áp tới, ngược lại khiến cho Đằng Cận Tư hơi không quen, hôm nay quả thật anh có vẻ không bình thường, khụ...

Nam Cung Thần vui vẻ lui ra, lập tức lại khổ sở, một nửa kia của anh, rốt cuộc là ở đâu? ╮(╯▽╰)╭

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Trên hành lang bệnh viện, hai người đẹp với hai phong cách khác nhau đi song song, một vui vẻ, một không vui.

"Cát gia, cậu không thích bé cưng sao? Sao lại than thở như vậy? Hai chúng ta cùng mang thai thật tốt!" Lương Chân Chân khó hiểu hỏi.

"Tớ chỉ cảm thấy quá ngoài ý muốn, một chút chuẩn bị tâm lý cũng không có, hơn nữa tớ mới tốt nghiệp nửa năm! Không chỉ bước vào phần mộ hôn nhân, còn phải nâng cao bụng bự chờ sinh, hu hu... Cuộc sống tuyệt đẹp của tớ! Còn chưa bắt đầu đã không có!" Vẻ mặt Cát Xuyến uất ức.

"Hả... Tớ cũng mới tốt nghiệp nửa năm! Vậy tớ hỏi cậu, kết hôn và sinh con là một bước trong kế hoạch cuộc sống sau này của cậu sao?"

"Ừ." Cát Xuyến gật đầu.

"Chính là như vậy, bây giờ chẳng qua cậu chỉ thực hiện sớm kế hoạch một chút thôi, linh hoạt đổi một chút chẳng phải OK hả? Cha mẹ cậu và cha mẹ Đỗ Triêu Hàng đều còn trẻ khỏe, tương lai khi đứa bé sinh ra có thể giao cho bọn họ trông nom, hai người muốn làm gì vẫn có thể làm, đi ra ngoài du lịch hay liều mạng vì sự nghiệp vẫn có thể, đứa bé vô tội." Lương Chân Chân kéo tay bạn tốt giảng đạo lý cho cô ấy.

"Chân phi, mặc dù cậu nói rất đúng, nhưng trong lòng tớ vẫn không nắm chắc."

"Ôi... Không biết Cát gia không sợ trời không sợ đất dám làm dám chịu tớ quen trước đây đi đâu rồi?"

  Chương 338: Sự ấm áp quyến rũ

Editor: Puck  

"Tình huống không giống nhau có được không? Mang thai bé cưng liên quan đến chuyện lớn cả đời tớ, tớ phải suy nghĩ cẩn thận!" Cát Xuyến phiền não cau mày.


"Cát gia, cậu... Không phải cậu định bóp chết sinh mạng nhỏ bé của đứa nhỏ chứ?" Lương Chân Chân giật mình hỏi ngược lại.

Cát Xuyến lườm cô, "Lộn xộn cái gì? Mặc dù bây giờ đứa bé chỉ là một viên thịt nhỏ, nhưng dù sao cũng là thịt trong bụng tớ! Tớ đương nhiên không thể bỏ được."

"Nếu không bỏ được, vậy thì sinh ra thôi, vừa đúng lúc có bạn cùng." Lương Chân Chân cười híp mắt sờ bụng mình, cảm giác mang thai cùng bạn tốt thật vui, không chỉ có thể làm bạn trong quá trình mang thai, bé cưng sinh ra cũng có bạn chơi, một công đôi việc!

"Hừ... Thì ra mục đích cuối cùng của cậu chính là cái này." Cát Xuyến thở phì phò lườm bạn mình.

"Có bạn không được sao? Tớ tin nếu Giai Ny biết, nhất định sẽ tranh làm mẹ nuôi." Cánh tay Lương Chân Chân khoác lên vai cô ấy, vui vẻ đi ra cửa bệnh viện.

"Được rồi, tối nay chúng ta kích thích cô ấy một chút, đoán chừng cô ấy sẽ giận đến dậm chân, không nhịn được kích động sẽ bay từ Italy trở về rồi."

Nói đến bạn tốt tha hương phương xa, hai người rất bùi ngùi, chuyện tình cảm là chuyện hại người rất nặng, Lương Chân Chân là người từng trải, hiểu sâu nỗi đau đớn này, cũng may cô gắng gượng vượt qua, cũng đạt được hạnh phúc thuộc về mình.

Cho nên, cô thật lòng hy vọng Giai Ny cũng có thể chịu đựng khoảng thời gian gian nan này, thu hoạch chính là hạnh phúc.

"Cô ấy sẽ trở về, giống như tớ năm đó vậy." Bờ môi Lương Chân chân nâng lên thành nụ cười nhẹ, dưới ánh mặt trời soi sáng, chiếu ra một tia sáng chói mắt.

Cát Xuyến trầm mặc không nói, ba năm trước đây cô và Ngoa tử đã thấy vẻ khổ sở tịch mịch của Chân phi, để lại ấn tượng thật sâu trong lòng, bây giờ, Giai Ny cũng tương đương dẫm lên vết xe đổ, cô thật sự không biết nên nói gì cho phải, trong ba người, chỉ có chuyện tình cảm của cô thuận buồm xuôi gió, không phải trong quá trình chưa từng xảy ra cãi vã nho nhỏ, nhưng so với chuyện của Ngoa tử còn có Chân phi, những thứ đó chỉ là trò trẻ con.

"Hàng loạt chuyện chứng minh, chúng ta đều phải quý trọng hạnh phúc bây giờ, đi thôi, tớ tin tưởng Đỗ Triêu Hàng nhà cậu khi nghe tin tức này sẽ rất vui vẻ." Lương Chân Chân kéo tay bạn tốt đi xuống bậc thang.

"Ừ." Cát Xuyến cầm lại tay bạn, trên mặt nở ra nụ cười tự tin trước sau như một, đúng vậy, thuận theo tự nhiên là được, có lẽ bé cưng sẽ mang đến vận mệnh hạnh phúc cho cô không chừng.

Buổi tối về đến nhà, Lương Chân Chân hơi đứng ngồi không yên, lúc thì đứng lên đi hai vòng, lúc lại nằm lăn qua lăn lại trên giường, lúc sau lại ngồi xuống không động đậy, sao cũng không bình tĩnh được.

Nghe thấy tiếng nắm cửa chuyển động, cô vội vã kéo chăn che kín, trong lòng nghĩ ngợi mở miệng như thế nào, đây là tin tức vô cùng tốt với bọn họ.

Đằng Cận Tư đi vào lập tức nhìn thấy người nào đó che kín giống như kén tằm, khóe môi khẽ cười, đi tới kéo đầu cô từ trong chăn ấm áp ra, cúi người hôn lên trán cô một cái, sau đó đi vào phòng tắm tắm rửa.

Lương Chân Chân cắn ngón tay nghĩ lời dạo đầu, tin tức tốt muốn chia sẻ mà! Đoán chừng a Tư sẽ rất vui vẻ, trong đầu không tự chủ bắt đầu tưởng tượng dáng vẻ vui mừng của anh, cho đến khi anh đi ra ngoài lúc nào cũng không biết, vẻ mặt vẫn ngây ngốc như trước, cười đến vô cùng... gì đó.

"Có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?" Đằng Cận Tư chen vào gần bên người cô, trực tiếp vén chăn lên chui vào, ôm thân thể ấm áp của cô bắt đầu động tay động chân.

"Chờ một chút!" Giọng nói run run của Lương Chân Chân muốn ngăn cản anh, lại phát hiện tay anh đã đưa vào ranh giới quần lót của cô, bị sợ cô cuống quýt khép chân, rất không khéo kẹp ngón tay quỷ quái của người nào đó ở đó.

"Nai con, tối nay em... ướt rất nhanh." Đằng Cận Tư cắn lỗ tai cô thở ra, ngón tay thô ráp càng dò sâu thêm, vân vê, lật khuấy, dứt khoát dạy dỗ Lương Chân Chân không chịu nổi miệng mở to thở dốc, tên bại hoại này! Trở lại lập tức làm chuyện xấu với cô, vốn không nghe cô nói chuyện, oa ưmh... Cô nóng quá, cảm giác trống rỗng trong cơ thể ngày càng mạnh...

Suy nghĩ càng ngày càng không chịu khống chế của bản thân, hoàn toàn đi theo điều khiển của anh, áo bị lột sạch rồi, cô còn ngây ngô, hai chân càng không kiềm chế được quấn lên cái hông cường tráng của anh, mặc cho anh đốt từng ngọn lửa trên người mình, nhiễu loạn khiến cho cô nóng ran khó chịu.

"Ưmh..."Trong cổ họng cô không tự chủ bật ra tiếng rên nũng nịu, đột nhiên, cô nhớ tới mình còn có việc rất quan trọng cần nói với a Tư.

"A Tư..." Khi cô chuẩn bị mở miệng, chỗ âm u bị lấp đầy rồi, cô rên nhẹ lên một tiếng ôm sát người đàn ông, ghé vào lỗ tai anh thở dốc nói: "Nhẹ... một chút, đừng đụng hư... đứa nhỏ..."

Người đàn ông đang cố gắng gieo giống mất hồn trong nháy mắt, động tác đột nhiên ngừng lại, nhìn về phía khuôn mặt cô vợ nhỏ tràn đầy tình dục, "Đứa nhỏ? Nai con... em mang thai?"

Khóe mắt đuôi mày Lương Chân Chân đều nhuộm lên một tầng hồng phấn phấp phới, ngượng ngùng gật đầu một cái, "Ừ, chiều nay em đi bệnh viện kiểm tra, bác sỹ nói cục cưng rất khỏe mạnh."

Trong lòng Đằng Cận Tư trào dâng vui mừng khó tả, thì ra nai con đi bệnh viện kiểm tra cái này, thật tốt quá!

"Bà xã, anh sắp làm cha?" Anh quả nhiên vui mừng quá mức, lời nói hơi không mạch lạc.

"Ừ, em cũng sắp làm mẹ." Lương Chân Chân vui vẻ gật đầu.

"Bà xã, anh rất vui vẻ!" Đằng Cận Tư kích động muốn ôm cô lên, lại quên mất của anh vẫn còn nằm trong cơ thể cô chưa đi ra, bị anh làm như vậy, nó càng thêm to lớn rồi, đội lên khiến Lương Chân Chân hơi khó chịu, lo lắng uốn éo người.

"Ghét! Trở về làm chuyện xấu với người ta, cũng không cho người ta cơ hội nói." Cô nũng nịu sẵng giọng, giọng nói ngọt ngào khiến người ta thương yêu.

"Bà xã, đều do anh không tốt, bây giờ anh lập tức ra ngoài." Bây giờ tất cả đều lấy đứa nhỏ làm trọng, anh quyết định hy sinh "Hạnh phúc" của mình.

Lương Chân Chân đột nhiên hơi không nhẫn tâm, nếu lúc này khiến nó ra ngoài có thể gây ảnh hưởng gì đến nó không? Gò má ửng hồng mím môi nhỏ giọng nói: "A Tư, anh... nhẹ một chút, đừng làm bé cưng bị thương là được."

Những lời này chính là thuốc tiên cứu mạng với Đằng Cận Tư, vểnh môi cười đến vui vẻ, chống tay để cho mình không đè lên người phụ nữ dưới thân, động tác nhẹ nhàng nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, anh hiểu rõ tình huống thân thể của nai con, tự nhiên không dám làm ẩu, chỉ có thể dịu dàng hết khả năng.

"Ừ..."

Bên ngoài, đêm lạnh, sương nặng;

Bên trong phòng, xuân tình, phấp phới.

Ngay cả trong không khí cũng phiêu đãng mùi vị mập mờ, nhiệt độ đột nhiên lên cao, trên người hai người cũng toát ra mồ hôi dày đặc, Lương Chân Chân hơi híp mắt nhìn người đàn ông đang nhấp nhô trên người cô, không nhịn được đưa tay vuốt ve chân mày thâm tình của anh, đây là người đàn ông của cô, là cha của con cô, thật tốt!

Bởi vì kiêng dè thân thể của nai con, sau khi xong chuyện Đằng Cận Tư ôm cô đi vào phòng tắm tắm rửa đơn giản một lần nữa, trở lại giường, giúp cô mặc xong áo ngủ, để ngăn ngừa mình "nổi lên thú tính" một lần nữa.

"Nai con, bác sỹ nói là con trai hay con gái?" Bàn tay Đằng Cận Tư vuốt ve bụng bà xã, vui sướng khó giấu trên mặt.

Lương Chân Chân nằm trên người anh nũng nịu trừng mắt liếc anh, "Bây giờ bệnh viện khôn gcho phép kiểm tra giới tính thai nhi."

"Anh vẫn hy vọng là con gái, lớn lên giống em."

"Vậy nếu là con trai thì sao?" Lương Chân Chân bĩu môi.

"Bà xã, chỉ cần em sinh, anh đều thích, sáng sớm ngày mai anh sẽ nói tin tức tốt này cho bà nội, bà cụ nhất định sẽ vô cùng vui mừng."

"À còn có, bác sỹ nói ba tháng đầu tốt nhất ít... cái đó, sẽ không tốt cho cục cưng." Lương Chân Chân chu miệng hồng nhỏ nhắn, trong tròng mắt đen chứa một vũng nước trong, vô tội nhìn người đàn ông mình yêu.

Yết hầu Đằng Cận Tư lăn hai cái, nai con tuyệt đối cố ý hành hạ anh, vừa mê hoặc anh, vừa nói không thể, xem ra có bé cưng không phải hoàn toàn khiến người ta vui mừng, nửa đầu vui mừng nửa sau buồn phiền.

"Vậy ba tháng sau?" Anh rất muốn biết đáp án.

"Ờ thì... khi đó bé cưng tương đối lớn, nhưng chỉ có thể... thỉnh thoảng, bụng lớn cũng không dễ dàng!" Vẻ mặt Lương Chân Chân cũng sắp mắc cỡ đến chảy nước rồi.

"Vậy bây giờ bé cưng mấy tháng?"

"Sắp hai tháng rồi."

Nói cách khác, anh ít nhất phải nhịn một tháng không đụng vào nai con, thật là hành hạ khổ sở, ngày ngày ngủ chung trên một giường, ngày ngày ôm nhuyễn ngọc ôn hương * vào trong ngực, không thể đụng cũng không thể chạm, thật đau khổ!

(*) nhuyễn ngọc ôn hương: miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp.

"Bà xã, hai tháng thật khó nhịn." Anh than thở.

"Sai rồi, là mười tháng." Lương Chân Chân hả hê sửa lời của anh.

"Cái gì? Mười tháng?" Đằng Cận Tư kinh hãi rồi.

"Đương nhiên rồi! Anh chưa từng nghe mười tháng mang thai sao? Bé cưng còn ngây ngốc ở trong bụng mẹ mười tháng mới ra ngoài, nếu như trong thời gian này mình làm chuyện xấu trước mặt bé cưng, sẽ không tốt cho giáo dục bé cưng!"

"Bà xã, em vừa nói ba tháng đầu." Giọng Đằng Cận Tư rất ấm ức.

"Đó là bác sỹ nói."

"Bà xã, không bằng chúng ta bàn về phòng bé cưng một chút? Phòng khách sát vách đều là phòng trống, ngày mai anh sẽ phái người lắp đặt đồ dùng, em thích phong cách gì?"

"Ông xã, còn chưa biết giới tính đứa bé, có sớm quá không?"  

  Chương 339: Đi dạo cửa hàng mua sắm với bà xã

Editor: Puck  

"Không còn sớm, không sớm chút nào, cái này gọi là làm xong trước chuẩn bị chu đáo." Đằng Cận Tư nói nghiêm túc.


Lương Chân Chân cười cắn lên cằm anh một cái, cánh tay vòng qua hông anh, gương mặt dính lên lồng ngực ấm áp của anh, vẻ mặt thỏa mãn và hạnh phúc.

"Ông xã, anh thật tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net