🍐Chương 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
gì?"

"Hừm...!Ta phát hiện, hoá ra một người si tình xuất hiện, cũng sẽ có đôi có cặp.

Thôi, nếu ngươi đã không bỏ được nàng, vậy ta sẽ để cho nàng ở lại bên cạnh ngươi.

Có điều, ngươi không được mang nàng đi tìm vị đại thiếu gia Tôn gia kia, nếu còn dẫn đi thêm một lần nào nữa, ta sẽ lập tức siêu độ nàng ngay." Lê Chân vừa nói xong, Quỷ Vô Diện liền cảm thấy cả người nhẹ nhõm hẳn ra.

Hồ Mao Mao đi tới, chọt chọt Lê Chân: "Ta vừa phát hiện ra, ngươi còn có sở thích làm Nguyệt Lão se duyên."

Lê Chân cười cười: "Bởi vì trên người tiểu quỷ này không có lệ khí, hẳn là chưa làm ra chuyện gì ác, nó đã thích Mai Tam Nương như vậy, vậy cứ nhân cơ hội này mà thành toàn cho nó đi.

Hơn nữa, nó còn có khả năng xuyên vào trong gương, đối với chúng ta mà nói là rất hữu dụng."

Khi bọn họ vừa bước đến chân núi, Quỷ Vô Diện lại đột ngột dừng lại, Lê Chân bất đắc dĩ nhìn nó: "Lại làm sao vậy?"

"Hay là chúng ta đi giáo huấn thúc thúc và thẩm thẩm của Mai Tam Nương đi?" Vẻ mặt của Quỷ Vô Diện mang theo sự chờ mong nhìn Lê Chân.

Lê Chân tất nhiên sẽ không phản đối, dù sao đôi phu thê kia cũng chẳng phải thứ tốt lành gì.

"Ngươi đi giáo huấn bọn họ đi, ta ở chỗ này chờ." Vì người trong lòng mà trả thù, người ngoài như bọn họ không cần tham gia.

Quỷ Vô Diện vô cùng cao hứng vâng một tiếng, dùng hình dạng của Mai Tam Nương chạy đến nhà của thúc thúc và thẩm thẩm của nàng.

Không bao lâu sau, từ trong Mai gia truyền đến vài tiếng thét chói tai, sau đó liền yên tĩnh trở lại.

Lê Chân đợi một hồi lâu, cũng không thấy Quỷ Vô Diện từ Mai gia bước ra.

Đột nhiên, Hồ Mao Mao ngửi được có mùi máu: "Không tốt, nó động thủ."

Hai người lập tức chạy qua bên kia, liền phát hiện trên người hai phu thê Mai gia đã bị chém vài nhát, máu chảy không ngừng, còn Quỷ Vô Diện thì đang cực kỳ phẫn nộ nhìn bọn họ.

Nói thật, phu thê Mai gia chết hay sống, Lê Chân căn bản không quan tâm.

Hắn không sợ bọn họ chết trước mặt hắn mười lần hay tám lần, hắn chẳng cần phải quản.

Nhưng Quỷ Vô Diện không thể ra tay được, bản lĩnh của gia hoả này rất cổ quái, còn có chút âm tà, Lê Chân chỉ sợ sau khi nó giết người thì sẽ bị lâm vào tâm ma.

Bản lĩnh của nó đúng là cái mà Lê Chân đang cần, đối với nhân tài, tất nhiên hắn phải cẩn thận bảo hộ..

------vote ⭐ nhé------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net