Chương 549 - Phần kết 5: Sự vĩnh hằng và cái kết (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
khi một ý nghĩ nho nhỏ kỳ lạ len lỏi trong tâm trí anh. Có thể nào, ngày từ đầu, một cuốn 'tiểu thuyết', hay bất kỳ cuốn tiểu thuyết nào, cũng đều được viết ra như thế này?

Biyoo gõ nhẹ vào đầu nhà văn đang bất tỉnh và nói.

[Anh ta có thể sẽ nghĩ rằng một nàng thơ đã đến để chúc phúc cho anh ấy hay gì đó.] (nàng thơ: muse, vị thần biểu tượng cho những cảm hứng sáng tác)

*

Khi Lee Hakhyun mở mắt ra lần nữa, anh thấy mình đang ngồi gục mặt xuống bàn làm việc của mình.

".... Mình vừa nằm mơ à? Urgh...."

Anh từ từ ngồi dậy và lau miệng, sau đó bắt đầu xoa bóp thái dương.

Đó là một giấc mơ sống động một cách kỳ lạ. Trong giấc mơ, anh bị đe dọa bởi một người đàn ông mặc áo khoác đen. Và sau đó, có một quả cầu lơ lửng trong không trung, dường như được làm từ một cục len... Có vẻ như, anh đã giấu mình trong căn phòng nhỏ này quá lâu trong khi cố gắng viết ra một cái gì đó, và kết quả là điều này đã đẩy tinh thần của anh tới giới hạn.

Lee Hakhyun rên lên một tiếng dài và bật màn hình máy tính xách tay đã từng trống rỗng lên. Nhưng giờ đây, trên đó là...

⸢Ba cách sống sót trong một thế giới đổ nát.⸥

... .Một câu mà anh không nhớ là mình đã gõ vào đó.

Hơn nữa, tay anh đang tự động di chuyển và tiếp tục gõ bàn phím.

⸢Chiếc điện thoại cũ kĩ của tôi đang phải vật lộn để hiển thị nền tảng webnovel.

Tôi kéo xuống, rồi lại kéo lên. Tôi đã làm như vậy bao nhiêu lần rồi, tôi tự hỏi.

"Thật à? Đây thật sự là kết thúc??"⸥

".....Ồ?"

Lee Hakhyun nhìn đôi tay đang gõ chữ với tốc độ nhanh đến đáng sợ của mình và bắt đầu tự hỏi liệu cuối cùng mình có bị mất trí hay không. Chết tiệt, anh nghĩ rằng mình thậm chí còn có thể nghe thấy một giọng nói phát ra từ trong tâm trí mình.

... .Lần trước anh đã thất bại khi biến tác giả thành nhân vật chính. Vậy nếu biến người đọc trở thành nhân vật chính trong lần này thì sao?

⸢Kim Dokja. Cha tôi muốn tôi trở thành một người đàn ông cứng rắn ngay cả khi tôi bị bỏ lại một mình, nên ông ấy đã đặt cho tôi một cái tên như vậy.⸥

Khi anh ấy gõ một câu, một câu khác sẽ hiện lên trong đầu anh ấy, và khi anh ấy gõ xong câu đó, thì một câu khác sẽ tiếp tục xuất hiện trong đầu anh ấy. Cảm hứng trào dâng trong anh như một dòng thác lũ mạnh mẽ.

Khi tỉnh táo lại, anh đã hoàn thành đoạn mở đầu cũng như chương đầu tiên.

⸢Đó là khoảnh khắc mà cuộc sống của tôi thay đổi thể loại của nó.⸥

Lee Hakhyun thẫn thờ nhìn chằm chằm vào màn hình hồi lâu, trước khi gọi điện cho tổng biên tập.

"Ờm, biên tập-nim? Có vẻ như tôi có thể sẽ trở nên thành công, sau tất cả...."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net