HƯƠNG ĐỒ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Nguyệt Hạ Kim Hồ

Thể loại: Trọng sinh – Cổ đại – dị năng

Số chương : 80c

https://nhuocvucac.wordpress.com/trong-sinh-co-dai-huong-do-nguyet-ha-kim-ho/

Trên đường đi làm hơn 40km , đột nhiên tôi cứ suy nghĩ vẫn vơ về Hương Đồ, về những đoạn về nam nữ chính, hồi ức từ đoạn Giản Thư Huyền liều mạng buôn lậu kiếm tiền, đặt bọc tiền trước nhà Thẩm Hà Hương rồi khập khiễng , lê lết đôi chân đầy máu rời đi, một mình hấp hối trong hang động trên núi mơ về mẹ. Hay đoạn sau bao nhiêu năm hai người trùng phùng là hắn cứu nàng từ dưới hố lên, trêu chọc nàng, bị nàng chọc tức giận dỗi vứt lại dưới hố nhưng cũng không nỡ để nàng chịu khổ tìm người cứu nàng lên. Đến đoạn mâu thuẫn, ngược tâm khi nàng biết chính hắn là người hại nàng sống khốn khổ vì trả thù cho thói bạc bẽo, tham hư vinh của nàng ở kiếp trước, nàng tìm đường lui cho mình, hắn như cảm giác được sự thay đổi của nàng, đi biên cương làm nhiệm vụ vì cái xoay lưng dứt khoát của nàng mà lo lắng, bồn chồn phải chạy về vác nàng theo, và rồi đoạn xung đột đỉnh điểm khi nàng đòi hòa ly....

Hắn thương nàng, hắn độc chiếm, hắn oán hận nhưng không cách nào từ bỏ, hắn nỗ lực phấn đấu vì nàng, muốn trừng phạt nàng nhưng khi nàng rơi lệ hắn đau lòng. Hắn trách nàng nhẫn tâm, tham vinh hoa phú quý, nhưng hắn thương nàng, hắn không bỏ được nàng, hắn ức hiếp nàng, giả vờ đạo mạo lừa gạt cha mẹ nàng, bày mưu đặt kế cưới nàng, trừng phạt nàng khi nàng bỏ trốn, nhưng hắn chưa bao giờ từ bỏ nàng, hắn luôn che chở nàng, yêu thương nàng theo cách của hắn.

Hắn nguyện cho nàng mọi thứ của hắn, kể cả mạng sống của hắn, nhưng nàng phải là của hắn, trong lòng nàng nhất định phải có hắn. Hắn thương nàng là thế nhưng chủ nghĩa đại nam nhân của hắn, lòng tự trọng từng bị nàng chà đạp, giày xéo không cho phép hắn cúi đầu trước nàng.

Cho đến khi, hắn hay tin nàng bị vây trong biển lửa, lòng hắn như lửa đốt, cứu nàng .... thời khắc sinh tử hắn hồi ức lại quãng thời gian thơ bé của nàng và hắn 

" Một số việc có người nhớ rõ có người quên,người nhớ rõ thua nên nàng thắng rồi, cả đời này người làm cho ta không có biện pháp nhất chỉ có một ....Hương Hương , nàng nói xem ta nên làm thế nào với nàng đây?"

Tôi thích Thẩm Hà Hương bao nhiêu thì càng thích Giản Thư Huyền bấy nhiêu.

Thẩm Hà Hương là người ích kỷ, nàng thích đẹp, thích giàu sang, chính vì thế kiếp trước nàng đã phải trả giá đắt, nàng trọng sinh.... nàng vẫn là nàng , vẫn ích kỷ, yêu bản thân, thích làm đẹp, thích ăn sung mặc sướng nhưng nàng đã nhận ra nên tự mình hưởng thụ cuộc sống bằng chính sự nỗ lực của mình.

Hắn Giản Thư Huyền nguyện ý bao dung mọi tính xấu của nàng !

Thật ngưỡng mộ ! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net