Chap 11:Cuộc sống của Tinh linh(Rewrite)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

------Rimuru POV------

Thức dậy vào buổi sáng với tâm trạng thoải mái.

Ánh nắng từ cửa sổ bên ngoài chiếu vào phòng và Rimuru từ từ mở mắt ra và ngồi dậy.

Dù không thể thực sự ngủ hay mơ nhưng việc để tinh thần được nghỉ ngơi thực sự giúp cho Rimuru rất nhiều.

Rimuru từ từ rời khỏi phòng và bước xuống nhà trong khi vẫn chỉ mặc trên người một chiếc áo trắng đơn sơ cùng với một quần dài đen.

Ngay khi Rimuru vừa bước xuống khỏi bậc cầu thang cuối cùng thì một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Chào buổi sáng thưa chủ nhân."

Giọng của Ciel vang lên và theo thói quen, Rimuru đáp lại trong đầu của mình.

<<Chào buổi sáng Cie--->>

Dừng ngay trước khi kết thúc câu nói của mình, Rimuru nhận ra có gì đó không đúng.

Giọng nói của Ciel, đang phát ra từ phía ngoài chứ không phải ở bên trong đầu Rimuru nữa!?!?

Nhanh chóng khi nhận ra điều đó, Rimuru liền nhìn về hướng phát ra âm thanh lúc nãy và nhìn thấy.... Ciel.

Cô ấy hiện đang mặc một bộ váy xanh lam ngắn tới đầu gối và một chiếc tạp dề trắng. Mái tóc xanh bạc hiện đang được buộc thành kiểu đuôi ngựa để tránh việc trở nên vướng víu.

Rimuru lập tức hối hận khi không thường để ý quá nhiều đến cảm nhận vạn năng.

Và giờ đây, Rimuru và Ciel.

Hai người trông gần như y hệt nhau chỉ với một vài chi tiết khác như trang phục, kiểu dáng, biểu cảm và màu mắt.

"Ciel, ta cần một lời giải thích."

"Báo cáo. Thần đang nấu bữa sáng cho ngài và những người còn lại thưa chủ nhân."

Ciel nói với một giọng vô cảm và trông có vẻ như điều bản thân đang làm là điều hiển nhiên.

"Cô có thể giải thích rõ hơn tại sao cô lại làm vậy không?"

Trước câu hỏi đó của Rimuru, Ciel vì một lý do nào đó lại trông như đang cố gắng để giữ cho gương mặt của bản thân ở trạng thái vô cảm.

"Thần---"

Ciel đang nói giữa chừng thì ngừng lại và Rimuru cũng hiểu được lý do tại sao.

Chỉ vài giây sau, hình dáng của Tohka có thể được nhìn thấy từ từ bước xuống từ trên cầu thang.

Nhưng ngay lập tức, Tohka liền dừng lại và mở to mắt nhìn vào Rimuru và Ciel.

Rimuru và Ciel cũng ngừng nhìn vào nhau và chuyển sang nhìn vào Tohka.

Tohka dụi mắt của mình một vài lần như thể đang gặp ảo giác và sau một lúc, Tohka cũng đã có thể lên tiếng.

"Hai Rimuru!?!?"

Gương mặt của Rimuru có một nụ cười gượng khi không biết nên giải thích chuyện này với Tohka như thế nào, còn Ciel thì nhìn Tohka với một gương mặt vô cảm.

------Shidou POV-------

Lại một buổi sáng khác.

Shidou mở mắt dậy ở nhà của mình và bắt đầu chuẩn bị để bắt đầu một ngày mới.

Hôm nay là ngày nghỉ nên cậu sẽ không phải đi học nên hôm nay cậu sẽ dành cả ngày của mình bên ngôi nhà tinh linh.

Khi cậu ra ngoài phòng khách, Kotori đã dậy trước cậu và đang ngồi ngậm cây kẹo yêu thích của mình.

"Oh! Chào buổi sáng! Onii-chan!"

Kotori chào Shidou với một nụ cười và khi cậu để ý thì cậu đã thấy nơ buộc tóc của em ấy hiện đang là màu trắng.

Shidou vô thức thở phào trong sự nhẹ nhỏm.

Dù chỉ trong buổi chiều hôm qua nhưng Shidou cảm thấy như cậu rất nhớ em gái Kotori của cậu chứ không phải là Kotori chỉ huy.

Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của em ấy là đủ để cậu cảm thấy như đã sẵn sàng để bắt đầu một ngày mới rồi.

"Chào buổi sáng, Kotori."

"Anh đã sẵn sàng chưa? Chúng ta sẽ qua ngôi nhà tinh linh hôm nay đấy, anh nên chuẩn bị đi."

Kotori nói trong khi vẫn đung đưa chân một cách vô lo.

Hôm nay cậu sẽ phải đến ngôi nhà tinh linh cùng với Kotori. Shidou sẽ ở lại để trông chừng Yoshino và Tohka còn Kotori sẽ dẫn Rimuru đi kiểm tra tình trạng trên <Fraxinus>.

Rimuru có tính cách rất độc lập nên Kotori nói rằng không cần phải luôn luôn canh chừng cô ấy nếu không thì sẽ làm cho cô ấy cảm thấy khó chịu.

"Um, đi thôi nào." Shidou nói và bắt đầu rời đi cùng với Kotori theo sau.

Cả hai vừa đi vừa nói chuyện và đùa giỡn với nhau khiến cho Shidou cảm thấy khá thoải mái khi đã lâu rồi cậu không được tương tác với em gái của mình một cách thân thiết như thế này.

Còn lý do tại sao Kotori không vào trạng thái chỉ huy ư?

Có vẻ như Rimuru cảm thấy thoải mái hơn xung quanh Tinh linh và trẻ em nên việc Kotori như thế này cũng là để cho Rimuru cảm thấy thoải mái hơn.

Sau một lúc cả hai cũng đã đến trước cửa của ngôi nhà tinh linh.

Dù chỉ trông như một căn hộ bình thường, nhưng sức chống chịu của căn nhà này tốt hơn trăm lần so với một ngôi nhà bình thường. Không chỉ vậy, căn nhà còn được trang bị Realizer làm cho nó có khả năng chống chịu tốt hơn nữa.

Nhưng trước khi Shidou kịp gõ cửa thì một âm thanh vang lên.

"Hai Rimuru!?!?"

Âm thanh này... là của Tohka.

Dù không hiểu những lời đó có nghĩa là gì những nghe giọng của Tohka có vẻ khẩn cấp nên cậu liền vặn tay nắm cửa.

Cửa không khóa, Shidou liền nhanh chóng mở cánh cửa ra và....

"Eh?"

Đứng hình trước cảnh tượng trong nhà.

Ở phía trên cầu thang, Tohka vẫn còn đang trong bộ đồ ngủ của mình và đang nhìn vào...

Rimuru...

Không phải một mà là... HAI Rimuru.

Cả hai Rimuru từ từ nhìn sang Shidou.

Chuyển động của cả hai đồng đều một cách đáng sợ.

Một Rimuru thì đang mặc một bộ áo thun trắng cùng với quần đen dài và mái tóc thả dài ngang lưng.

Một Rimuru thì đang mặc một chiếc váy xanh lam cùng một cái tạp dề trắng và có mái tóc buộc đuôi ngựa.

-------Rimuru POV-------

Mọi người đã tập trung đầy đủ, Kotori và Shidou đến ngay sau khi Tohka la lên. Yoshino thì thức dậy do tiếng la của Tohka.

Và hiện giờ mọi người đang nhìn vào Rimuru và Ciel.

<.... giải thích kiểu nào đây...>

Trong khi Rimuru đang vẫn chưa biết nên làm gì thì Ciel đã nhanh chóng lên tiếng.

"Có vẻ đã tập trung đủ hết rồi nhỉ. Thế thì ta sẽ giới thiệu bản thân ta. Ta là Ciel, một tồn tại mà các ngươi gọi là Tinh linh và là bạn đời của ngài Rimuru."

....

...

..

.

""Eh!?""

Toàn bộ mọi người có mặt bao gồm cả Rimuru đề phát ra một âm thanh ngạc nhiên trước lời giới thiệu của Ciel.

Ở phía sau, Kotori liền nhanh chóng đổi chiếc nơ buộc tóc của bản thân thành màu đen.

Rimuru chỉ nhìn theo em ấy với một vẻ bối rối nhưng quyết định không lên tiếng.

Ở phía bên này, Ciel cũng đã từ từ tháo tạp dề và xõa mái tóc xuống.

Bộ váy xanh của Ciel lúc này đã có thể thể hiện toàn bộ vẻ đẹp của nó khi không còn bị gò bó bởi cái tạp dề kia nữa và cùng với mái tóc xanh bạc dài tới lưng, làn da hoàn hảo thì lúc này trông cô ấy rất đẹp đẽ và dễ thương đến một cách đáng sợ.

Mà khoan đã!

Cả Rimuru và Ciel đều giống nhau mà...

mọi người lúc này vẫn liên tục nhìn qua nhìn lại giữa Rimuru và Ciel.

Rimuru và Ciel gần như là hai thái cực trái ngược, một người thì lại trông có vẻ nam tính với nhiều biểu cảm. Và một người thì lại trông nữ tính nhưng gương mặt lại vô cảm.

"Được rồi, tôi cần nghe lời giải thích rõ hơn cho việc này." 

Kotori nói sau khi thay đổi nơ buộc tóc.

Nhưng trước khi ai khác nói gì thêm thì...

'grgrgr~'

Tiếng bụng của Tohka đang biểu tình vang lên và có thể được nghe thấy rõ giữa không gian im lặng này.

"Ta... Ta mới thức dậy nên vẫn chưa ăn gì nên..." Tohka đỏ mặt và nhanh chóng tìm lý do để tránh xấu hổ.

"Tôi đã làm xong bữa sáng rồi, mọi người hãy cùng nhau ăn và chúng ta sẽ xử lý những việc còn lại sau." 

Ciel nói và sau đó mọi người dần nhìn về phía Rimuru như để chờ nghe ý kiến.

<Khoan đã... tại sao lại nhìn ta chứ!?>

Rimuru cười gượng và lên tiếng.

"Vậy thì chúng ta nên ăn sáng trước thôi nhỉ?" Rimuru nói và hi vọng mọi người sẽ hưởng ứng...

"Yeah! Bữa sáng. ta tới đây!" Tohka hét lên và nhanh chóng lao vào trong bếp đầu tiên.

Đôi khi tính cách trẻ con của Tohka cũng có những lúc cần thiết.

Rimuru và mọi người còn lại liền nhanh chóng theo sau Tohka.

Ngay khi bước vào nhà bếp, mọi người đều lần lượt tỏ ra ngạc nhiên trước bữa sáng được nấu bởi Ciel.

Dù không có nhiều món ăn và những món ăn chỉ là những món thường ngày. Nhưng cách bày trí lại rất đẹp và bắt mắt.

"Tôi không cần ăn nên mọi người hãy cứ tự nhiên." Ciel nói và rồi tiến đến ngồi cạnh Rimuru.

Và ngay sau khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi, Tohka vẫn là người đầu tiên ăn trước.

Rimuru cười gượng khi dù mới gặp không được lâu nhưng Rimuru đã có thể gần như đoán được gần hết tính cách của mọi người ở đây.

"Woa! Ngon quá Ciel-san!"

Mở đầu với lời khen của Tohka và tiếp theo là những người khác.

Ngay cả con rối Yoshinon cũng khen rằng món ăn rất ngon dù cho nó không thể ăn được.

Nhưng mặc cho những lời khen đó, Ciel vẫn không có phản ứng gì cả mà vẫn chỉ nhìn vào Rimuru và mong chờ đánh giá từ Rimuru.

Rimuru từ từ cũng thưởng thức phần của mình và lên tiếng.

"Cũng ngon đấy." Rimuru nói với một giọng có phần ngạc nhiên.

"Thần rất biết ơn về những lời tán dương của ngài, thưa chủ nhân." 

Ciel nói và ngay khi nghe được từ 'chủ nhân', Cả Kotori và Shidou liền nhìn sang Rimuru như thể họ không mong đợi việc này.

Biết được rằng sẽ có thêm vấn đề khác kéo đến, Rimuru chỉ cười gượng và lên tiếng.

"Ahaha..... đừng để ý." Rimuru nói và nhanh chóng tránh đi cái nhìn của hai người họ.

Khi Rimuru nhìn lại bữa ăn sáng của mình, Rimuru nhận ra có gì đó rất lạ.

Ciel đã lấy nguyên liệu từ đâu để nấu ăn?

Và loại thịt trong các món ăn trông có vẻ...... không đến từ thế giới này!?

Rimuru từ từ nhìn sang Ciel, người vẫn giữ một gương mặt 'ngây thơ' nhìn Rimuru và hơi nghiêng đầu.

Thở dài, Rimuru tạm cho qua chuyện này và tiếp tục với bữa sáng.

Sau khi mọi người ăn xong, Kotori lặng lẽ đứng lên nhìn vào cả Rimuru và Ciel và nói.

"Được rồi, hai người hãy theo tôi lên <Fraxinus>."

Trong khi Rimuru cùng với Ciel và Kotori sẽ đi lên <Fraxinus> thì Shidou sẽ ở lại ngôi nhà tinh linh cùng với Tohka và Yoshino.

Trên đường đi, Rimuru nhìn vào Kotori với một chút thắc mắc.

Đối với các tinh linh khác đều bị phong ấn toàn bộ ký ức, nhưng còn Kotori lại chỉ bị phong ấn một phần nhỏ ký ức.

Rimuru có phần khó hiểu bởi những hành động kì lạ của Phantom, không rõ lý do tại sao cô ta lại làm vậy.

Trong lúc Rimuru vẫn đang suy nghĩ thì họ đã được dịch chuyển lên <Fraxinus>.

Khi xuất hiện trên <Fraxinus>, Rimuru lại được chào đón bởi người phụ nữ mất ngủ mang tên Reine một lần nữa.

Cô ta từ từ bước đến trước Kotori với dáng đi trông như có thể bị ngã bất kì lúc nào.

Reine bỗng dừng lại và nhìn chằm chằm vào Rimuru và Ciel không rời mắt.

Có vẻ như Kotori đã liên lạc với Reine trước đó nên cô ta cũng không hỏi gì, và Kotori đã vào thẳng chủ đề.

"Được rồi, phân tích viên Reine sẽ tiến hành một số kiểm tra lên cả hai người và sau đó chúng ta có thể hỏi---"

Kotori đang nói thì ngừng lại khi thấy Reine tiến đến nhìn chằm chằm vào Rimuru và Ciel.

Cô ta bước thêm một vài bước nữa và dồn hết sự tập trung vào Rimuru.

"Có vẻ như đã phong ấn xong rồi nhỉ?" Reine đột nhiên nói với giọng không quan tâm lắm.

Câu nói của Reine ngay lập tức làm cho Kotori tỏ vẻ ngạc nhiên.

Kotori tỏ rõ vẻ bất ngờ khiến cho Rimuru tự hỏi tại sao Kotori lại không được báo trước dù là chỉ huy.

"Khoan đã, Reine ý cô là sao?" Kotori hỏi với vẻ ngạc nhiên.

"Đi theo tôi rồi thì mọi người sẽ rõ hơn." Reine nói và dẫn mọi người đi đến phòng họp.

Đến phòng họp, Reine mở một đoạn băng ghi hình đêm qua trên ngôi nhà tinh linh.

Đoạn băng dù khá mờ do được ghi lại từ xa nhưng mọi người vẫn có thể thấy được những thứ được dựng lên bởi ảo giác do Ciel tạo ra.

Toàn bộ khung cảnh đó là Rimuru chạm tay vào môi của Shidou và sau đó chỉ số linh lực của Rimuru đã không còn đo được từ thiết bị đo đạt từ xa nữa.

"Làm thế nào mà..." Kotori lẩm bẩm với vẻ khó tin.

Kotori trông hoàn toàn ngạc nhiên sau khi xem xong đoạn băng đó trong khi Ciel lại trông có vẻ khó chịu...

Kotori thở dài và lẩm bẩm "Có nhiều việc phải làm đây."

Sau khi nhận ra được những gì cần làm, Kotori nhanh chóng nói với Reine.

"Reine, hãy kiểm tra tình trạng của họ. Việc đó ổn với hai người chứ?" Kotori nói và hỏi ý kiến của Ciel và Rimuru.

"Được thôi, không thành vấn đề."

Sau một lúc, cả Rimuru và Ciel đều trải qua quá trình kiểm tra.

Bọn họ dùng nhiều thiết bị quét và đo đạt để thống kê về thể chất, tinh thần và linh lực của Rimuru và Ciel.

Nếu phải nói thì việc nằm một thời gian dài trong một cổ máy khổng lồ không phải là một trải nghiệm quá thoải mái.

Quá trình đó cũng phải mất một lúc lâu và sau khi hoàn thành thì Kotori đã bắt đầu hỏi Rimuru và Ciel.

Với một hơi thở sâu và cây kẹo trong miệng, Kotori lên tiếng.

"Được rồi, hãy bắt đầu nói chuyện nào. Ciel, cô có thể giải thích sự tồn tại của bản thân hay không?"

"Không, ít nhất thì không phải bây giờ. Có những thứ vượt quá sự hiểu biết của các người." Ciel nói với một giọng vô cảm.

Nghe câu trả lời từ phía của Ciel, Kotori tỏ ra đôi chút khó chịu nhưng cũng bỏ qua và tiếp tục các câu hỏi khác.

"Thế còn biện pháp tự phong ấn linh lực của bản thân vào Shidou thì sao?" Kotori nói và quay mặt về Rimuru như thể mong chờ câu trả lời.

Dù nét mặt của Rimuru không hề thay đổi nhưng bên trong thì lại đang hoảng loạn.

Mọi chuyện đều hoàn toàn do Ciel phân tích và ra kế hoạch. Rimuru còn không thể hiểu được bản chất thực sự của Linh lực là gì và chỉ có thể sử dụng nó như một bản năng.

Nhưng biết tính của chủ nhân mình, Ciel nhanh chóng lên tiếng.

"Đó là một trong những khả năng của ngài Rimuru và chỉ có ngài ấy mới có thể làm như vậy."

Không cần phải nghĩ ngợi nhiều, Rimuru liền gật đầu nhẹ với câu nói của Ciel.

Nếu như phải lên kế hoạch hay đối thoại thì Rimuru có thể tự xử lý, nhưng còn về những vấn đề mang tính phải dùng để hiểu biết về vạn vật như thế này thì Rimuru đành nhường lại cho Ciel.

Kotori sau khi nghe lời giải thích của Ciel thì cũng chỉ gật đầu và tỏ vẻ không quá hi vọng vào câu trả lời.

Kotori từ từ nhìn về phía của Ciel và lên tiếng.

"Còn một câu hỏi quan trọng khác. Ciel tại sao tôi lại không thể quét được bất kì nguồn linh lực nào từ cô vậy?"

"Rất đơn giản" Ciel nói với một giọng vô cảm và rồi tiến lại gần Rimuru hơn.

"Vì tôi chỉ là một phần của chủ nhân tôi." Ciel nói và sau đó tan biến thành một làn khói đen và dần hấp thụ vào cơ thể của Rimuru.

Nhìn thấy sự biến đổi này đã ngay lập tức làm cho Kotori mở to mắt ra.

Sau đó, Ciel lại hiện trở ra vẫn với bộ trang phục cũ và cuộc nói chuyện diễn ra một lúc nữa. 

Hầu hết các câu hỏi của Kotori đều được trả lời theo cách mà Kotori không thể thêm được thông tin nào cả hoặc là hoàn toàn không trả lời.

Biết được rằng sẽ không lấy được thông tin gì nhiều hơn từ Rimuru và Ciel, Kotori lên tiếng kết thúc cuộc trò chuyện tại đây.

"Mọi chuyện đã hoàn thành. Nhưng trước khi chúng tôi đưa hai người trở về thì hãy để tôi dẫn hai người làm quen với các thuyền viên của con tàu <Fraxinus>."

"...Được thôi." Rimuru chấp nhận một cách nhẹ nhàng khi không có lý do gì phải từ chối cả.

....

Và đó là một trong những quyết định sai lầm.

Khi cánh cửa của phòng điều khiển mở ra....

Cảnh tượng bên trong cực kì... HỖN LOẠN!

Các thành viên, mỗi người đều làm công việc của mình như... chơi với mô hình, gọi điện thoại cho người yêu, uống rượu và đóng đinh hình nộm rơm.

Nổi bật nhất trong đó là một người thanh niên cao với mái tóc vàng dài và mặc một bộ đồ màu trắng với những đường viền màu đen đang... cọ má vào chiếc ghế chỉ huy....

Và phần còn lại thì Rimuru không rõ phải miêu tả như thế nào nữa.

Trước khi Rimuru kịp lên tiếng nói gì thì Kotori đã chậm rãi tiến đến và đã văng cậu trai đang ôm lấy ghế chỉ huy.

"Xin giới thiệu, đây là Kannazuki, thuyền phó của con tàu này." Kotori nói sau khi đá văng Kannazuki và ngồi vào ghế chỉ huy của mình như thế không quan tâm.

Người tên Kannazuki ngã nhào về phía sau nhưng nhanh chóng ngồi dậy và bỗng trở nên nghiêm túc một cách lạ thường.

<Cần ai đó giải thích chuyện gì đang diễn ra... gấp!> Rimuru thét lên trong đầu của mình.

Coi như chưa có chuyện gì xảy ra, Kotori lên tiếng.

"Để tôi giới thiệu. Các thuyền viên đáng tin cậy trong <Fraxinus>."

"T-thế sao?" Rimuru nói với một giọng không chắc chắn.

Kotori tung chiếc áo khoác của mình với vẻ ra oai và lên tiếng.

"Như là"

Và rồi với một giọng đầy mạnh mẽ, Kotori chỉ vào một trong những thuyền viên và lên tiếng.

"Đã trải qua hôn nhân năm lần, Bậc thầy lãng mạn Kawagoe!"

<...Hở?... chuyện đó thì có gì để giới thiệu chứ?> Rimuru thầm nghĩ.

Và không dừng lại ở đó, Kotori lần lượt chỉ từng người một và giới thiệu.

"Tự hào về sự nổi tiếng với phái nữ, Chủ tịch Mikimoto!"

"Khiến cho tình địch của cô ấy gặp bất hạnh. Người Phụ Nữ 2AM, Shiizaki!"

"Chú rể trăm Dâu, Nakatsugawa!"

"Tình yêu sâu đậm đến mức luật pháp cấm tiếp cận người yêu trong vòng 500m, Minowa!"

...

...

"Tại sao ở đây chỉ có những người như thế này!" 

Rimuru lẩm bẩm và cảm thấy như bản thân đã chọn một quyết định cực sai lầm khi chịu sự quản lý của cái tổ chức quái dị này.

Ciel trông hoàn toàn không hứng thú với những gì đang diễn ra trong khi Rimuru trông như muốn rời khỏi nơi này.

Cánh cửa phía sau Rimuru dần mở ra, nhưng Rimuru và Ciel đều không để tâm mà quay lại nhìn vì với cảm nhận vạn năng đã sớm biết đó chính là Reine rồi.

Cô ta từ từ bước tới phía sau Rimuru với một dáng đi mệt mỏi và... đặt tay lên vai Rimuru mà không hề thông báo.

Thường thì đây sẽ chỉ là một hành động bình thường để thu hút chú ý của người khác và không có gì quá quan trọng.

Tuy nhiên.... có một cảm giác gì đó từ viên Sephira của Rimuru.

Một cảm giác cứ như rằng ai đó đang cố phân tích viên Sephira của Rimuru vậy

Và đặc biệt hơn....

<Linh lực!?>

Nhưng trước khi Rimuru kịp làm gì---.

Ciel đã cầm lấy cánh tay của Reine và gỡ ra khỏi vai của Rimuru.

Ciel lúc nãy vẫn còn đang ở một khoảng cách khá xa đối với Rimuru và cô ấy đã di chuyển gần như ngay lập tức và bắt lấy tay của Reine.

Mọi chuyện diễn ra trong vòng chưa đầy một giây và mọi người trên tàu <Fraxinus> đã ngay lập tức nhìn sang Rimuru, Ciel và Reine với vẻ ngạc nhiên.

<<Chủ nhân, thần đã phân tích xong và xác định được cá thể Reine là một tinh linh. Tuy nhiên...>>

<<Tuy nhiên?>> Rimuru thắc mắc khi Ciel lại tỏ vẻ không chắc chắn về một chuyện gì đó.

<<Thần không tìm thấy bất kì thông tin nào của cô ta được ghi nhận lại cả.>>

<<Vậy không ai biết đến sự tồn tại của cô ta ư!?>>

<<Vâng, đúng vậy. thưa chủ nhân.>>

<<Cô có thể tìm hiểu thêm về khả năng của cô ta thông qua linh lực không?>>

<<Điều đó là không thể. Các Sephira đều bắt nguồn từ Tinh linh khởi nguyên nên không có sự khác biệt trong linh lực. Chúng chỉ khác biệt  ở cảm xúc tạo nên chúng, và chỉ như thế là không đủ để phân tích khả năng của họ.>>

Tinh linh... đúng thật là cần được tìm hiểu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net