Chap 6: Hiểu lầm (Rewrite)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-------Rimuru POV-------

Hiện tại, Rimuru và Shidou đang dần đi ra khỏi khu vực ngoại ô của thành phố

Bầu trời lúc này đã dần chuyển sang màu cam nhạt của buổi chiều và Rimuru bắt đầu tự hỏi liệu tối nay bản thân sẽ chọn chỗ nào để nghỉ ngơi.

Trong lúc Rimuru không để ý, một làn khói đen nhỏ thoát ra từ phía sau Rimuru mà không bị ai phát hiện kể cả Rimuru.

Rimuru cảm thấy như có gì đó đang diễn ra nên đã liền quay người lại và kiểm tra nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường.

Rimuru kiểm tra thông qua cảm nhận vạn năng---

Và một lần nữa, không cảm nhận được thứ gì bất thường cả

Con tàu <Fraxinus> vẫn đang ở phía trên, mọi người vẫn di chuyển xung quanh.

Không nhận thấy được chuyện gì bất thường, Rimuru liền hỏi Ciel.

<<Này Ciel, cô có thấy chuyện gì bất thường đang diễn ra không?>>

<<Hoàn toàn không thưa chủ nhân>>

<<Vậy sao.... Ta vừa cảm thấy một cảm giác kì lạ>>

<<Chỉ là tưởng tượng của ngài thôi>>

<<Có vẻ là vậy rồi nhỉ...>>

Shidou, người thấy Rimuru trông có vẻ như đang tìm kiếm một thứ gì đó liền lên tiếng hỏi.

"Có chuyện gì sao? Rimuru"

Rimuru nhìn vào Shido và nở một nụ cười gượng khi bản thân đã có những hành động kì lạ khi đi trên phố.

"À không, không có gì đâu, đừng để ý."

"Ah...um"

Shidou nghe câu trả lời của Rimuru rồi cũng không hỏi thêm gì nữa.

Rimuru thở dài và tiếp tục nhìn vào khung cảnh xung quanh.

Càng ra xa trung tâm thành phố, số người đi qua lại cũng dần ít đi nhưng Rimuru không quá quan tâm đến điều đó. Dù sao thì việc bị để ý bởi một đám người hoàn toàn xa lạ cũng không phải là cảm giác dễ chịu lắm.

Và sau một lúc, địa điểm mà cả hai đang dần hướng tới đã ở trước mặt.

Một khu công viên nhỏ trên đỉnh đồi.

Rimuru thực sự không hiểu tại sao Shidou lại dẫn mình đến nơi này nhưng vẫn tiếp tục đi theo.

Đi lên những bậc thang dài trên con đồi để có thể tiến đến công viên ở phía trên.

Rimuru cảm thấy khá ngạc nhiên khi mà linh lực có thể cường hóa và tăng đáng kể sức mạnh thể chất của Rimuru khiến cho cơ thể Rimuru không bị mệt sau từng ấy quãng đường.

Thường thì cơ thể con người của Rimuru rất yếu, nếu không muốn nói là yếu đến thảm hại khi mà hình dáng cơ thể không hề có một tí cơ bắp nào cả.

Nhưng nhờ có linh lực nên bây giờ Rimuru có thể tận hưởng viện sử dụng cơ thể con người một cách thoải mái hơn.

Khi đã đi được một đoạn, Rimuru thử nhìn về phía thành phố.

Hiện giờ đã là buổi chiều, Mặt trời đang dần lặng xuống và nhuộm cả một phần lớn của thành phố trở thành một màu cam nhạt.

Thành phố mà Rimuru nhìn thấy là một thành phố hiện đại với những ngôi nhà, hàng quán nằm sang sát nhau chứ không phải là một nơi bị hủy diệt bởi những cuộc chiến giữa các Tinh linh và nhóm AST như lần đầu Rimuru thấy.

Rimuru không thể không ngạc nhiên khi những thiệt hại mà bản thân đã gây ra cho thành phố đã được sửa chữa chỉ trong vài ngày.

"Thật bất ngờ khi bọn họ có thể sửa lại cả thành phố chỉ trong một thời gian ngắn vậy đấy" Rimuru nói với vẻ có phần ngạc nhiên

Shidou bên cạnh nghe thấy điều đó thì cũng lên tiếng

"Chính phủ có một đội chuyên sửa chữa những thiệt hại do các vụ không gian chấn và Tinh linh gây ra. Nên quá trình sửa chữa cũng hoàn thành khá nhanh"

Rimuru thấy việc đó cũng đúng, với những thiết bị hiện đại như vậy, thì việc khắc phục hậu quả sau những cuộc chiến với các Tinh linh có thể nói là chuyện đơn giản.

"Khá thú vị đấy" 

Rimuru nói trong khi vẫn bước tiếp trên những bậc thang.

Lúc này, Rimuru nhận ra xung quanh đây vắng vẻ đến một cách kì lạ, nhưng không quan tâm lắm về việc đó.

Thay vào đó, thứ làm cho Rimuru chú ý hơn đó chính là một nhóm người được trang bị đầy đủ vũ khí đang rải rác khắp khu vực này.

Dựa vào những đặc điểm mà Rimuru nhận ra từ họ thì một vài thành viên trong đó đã có mặt trong cuộc chiến giữa nhóm AST và Rimuru vào lần trước.

Rimuru không rõ làm cách nào mà họ có thể biết được Rimuru đang ở đây cũng không rõ liệu họ có sẵn sàng tấn công hay không.

Hiện tại, Rimuru không có sử đụng để linh phục hay thiên sứ nên lượng linh lực tỏa ra sẽ gần như bằng 0, nên việc bọn họ tìm thấy Rimuru bằng Linh lực là chuyện rất khó xảy ra.

Rimuru nghĩ và nhìn vào Shidou.

Cậu ta đang đi cạnh Rimuru và trông có vẻ như là không có ác ý gì cả. Nhưng liệu cậu ta có đang dẫn Rimuru đến một khu vực vắng vẻ để rồi phục kích và tấn công?

Dù có nghĩ về khả năng đó nhưng Rimuru đã nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ đó.

Shidou sẽ không có lý do gì để phải mạo hiểm và trực tiếp đối đầu với Rimuru cả, vì cậu ta cực kì YẾU.

Và đồng thời, Rimuru không nghĩ rằng tổ chức Ratatoskr đó sẽ đủ ngu ngốc để tấn công Rimuru sau khi đã thấy màn trình diễn sức mạnh từ hai đòn tấn công trước đây.

Nhưng trong trường hợp nếu có chuyện gì bất thường xảy thì nhất định Ciel sẽ phát hiện ngay và thông báo đến Rimuru ngay lập tức nên Rimuru cũng yên tâm phần nào.

Tạm gác lại những suy nghĩ căng thẳng và tiếp tục bước đi dù cho bản thân Rimuru đang có những cảm giác khó chịu khi bị bao vây bởi những kẻ có thể sẽ tấn công.

Và sau một lúc, họ cũng đã đến được công viên ở trên đồi


-------Shidou POV--------

Khi đã lên đến nơi, Shidou nhìn về hướng của thành phố ở phía dưới

Dù đã đi một quãng đường khá dài nhưng cậu lại không hề cảm thấy mệt mỏi, và cậu cảm thấy rất biết ơn về điều đó.

Và sau khi đi một quãng đường dài, thì Shidou cảm thấy công sức mà bản thân đã bỏ ra khá là xứng đáng.

Ở trên đây là một khu vực rộng lớn được lót bằng những tấm gạch và nhiều hàng cây ven các bên đường.

Tại đây có thể thấy được toàn cảnh của cả hành phố, cậu thậm chí có thể thấy được khu cậu ở từ một góc độ mà cậu ít khi được thấy.

Ở bên cạnh, Rimuru cũng nhìn xuống cảnh vật ở phía bên dưới thành phố và lên tiếng.

"cũng đẹp đấy, vậy đây là ý của ngươi à? Ngắm nhìn cả thành phố từ nơi này" Rimuru nói trong khi nhìn về phía thành phố với một nụ cười trên gương mặt tỏ vẻ hài lòng.

Shidou nhìn thấy vậy thì cũng chỉ cười nhẹ và gật đầu.

Sở dĩ cậu không bắt đầu một cuộc trò chuyện nào từ đầu đến giờ là vì cậu vẫn chưa giỏi trong việc này khi mà không có sự giúp đỡ của các thuyền viên <Fraxinus>.

Theo Kotori thì Shido chỉ nên im lặng khi không biết nên nói gì, nếu không thì cậu sẽ lỡ làm cho cuộc hẹn trở nên kì lạ.

Nhưng ở bên Rimuru, cô ấy không bao giờ tự nói về bản thân hay Shido mà lại tập trung vào những vấn đề quan trọng khiến cho cậu cảm thấy như đây là một cuộc đàm phán chính trị thay vì một cuộc hẹn hò.

Cô ấyy vẫn luôn giữ khoảng cách, và cậu hiểu rằng cô ấy vẫn chưa tin tưởng cậu hoàn toàn nhưng cậu hi vọng Rimuru sẽ dần thả lỏng cảnh giác với cậu hơn.

Sau một lúc cả hai chỉ giữ im lặng và ngắm nhìn thành phố, Rimuru bỗng lên tiếng.

"Ngắm cảnh vậy đủ rồi. Thế giờ chúng ta nói chuyện được chứ?"

Bị bất ngờ bởi câu hỏi của Rimuru, Shidou liền nhìn vào cô ấy.

Gương mặt của Rimuru lúc này đã mất đi nụ cười lúc nãy. Thay vào đó là một gương mặt nghiêm túc nhìn vào cậu.

Shidou cảm thấy như thái độ của Rimuru vừa thay đổi một cách chóng mặt, dù cho cậu không biết được thanh tâm trạng hiện giờ của Rimuru ra sao. Nhưng cậu có thể đoán rằng cô ấy đang cảm thấy khó chịu.

Vì một lý do nào đó?

Nhưng cậu đã làm gì? Kotori đã nói rằng Ratatoskr sẽ chỉ đứng ngoài quan sát và sẽ không can thiệp vào những chuyện này, nên Shidou cũng không hiểu nguyên nhân cho việc Rimuru đã thay đổi thái độ đối với cậu.

Gương mặt lạnh lùng của cô ấy lúc này lại đột nhiên làm cho Shido cảm thấy căng thẳng hơn hẳn.

"Nói về việc gì?" Shidou hỏi lại Rimuru trong khi cố gắng giấu đi sự căng thẳng của bản thân

Rimuru, người vẫn đang nhìn cậu với một gương mặt gần như vô cảm, mở miệng nói.

"Tại sao ngươi lại dẫn ta đến đây?"

Nghe xong câu hỏi của Rimuru, Shidou im lặng một lúc để tìm câu trả lời thích hợp.

Quyết định đưa Rimuru đến chỗ này vốn không phải là của cậu mà là của tổ chức Ratatoskr.

Nhưng Shidou không thể nói rằng cậu dẫn Rimuru đến đây chỉ là theo chỉ dẫn của Ratatoskr. Nếu cậu nói như vậy thì hình ảnh của cậu trong mắt của Rimuru sẽ chỉ là một nhân viên đến từ một tổ chức kì lạ nào đó.

Dù vậy, Shidou vẫn có thể đoán được lý do mà Ratatoskr muốn dẫn Rimuru đến chỗ này là để làm cho cô ấy cảm thấy thoải mái hơn và chuẩn bị dần cho những cuộc hẹn sau.

Đó gì là những gì mà Shidou nghĩ  Ratatoskr muốn vì hiện tại cậu cũng đang muốn điều tương tự cho Rimuru.

"Tôi đưa cô đến đây chỉ là để giúp cô thưa giãn hơn, chẳng phải lúc nào cũng căng thẳng không phải là xấu hay sao?" Shidou nói và cố nở ra một nụ cười

Những lời đó chính là những gì mà Shidou nghĩ và cậu không cảm thấy có gì sai về câu nói của mình cả.

Shidou thử nhìn vào biểu cảm của Rimuru sau khi cậu nói điều đó với cô ấy.

Rimuru trông có vẻ như khá ngạc nhiên nhưng cũng đồng thời, cô ấy trông có vẻ như đang cố gắng xác thực lời nói của cậu.

Sau một lúc, Rimuru thở dài và nói.

"Được rồi, ta sẽ tạm thời tin ngươi" Rimuru nói và giọng đã bớt nghiêm túc đi

Shidou cũng đã cảm thấy bớt căng thẳng hơn khi thấy Rimuru đã trở về với thái độ như cũ.

Cậu thở ra một cách nhẹ nhỏm và lên tiếng.

"Chúng ta nên tìm chỗ nào đó để ngồi chút nhỉ?"

"Được thôi"

-------Trên tàu Fraxinus-------

Kotori vẫn đang nhìn lên màn hình điều khiển với gương mặt có phần khó chịu.

Cô nàng Tinh linh này khó chinh phục hơn Kotori nghĩ.

Cô ta gần như không chịu mở lòng và rất ít khi nói chuyện với Shidou trong cả chuyến đi.

Và chỉ vào một lúc trước, thanh tâm trạng của cô ta bỗng giảm xuống 57 mà không hề có lý do và sau khi hỏi và nghe xong câu trả lời của Shidou thì lại tăng lên 60.

Kotori thực sự không hiểu chuyện gì đang diễn ra trong đầu của cô ta nữa, Tính khí quá thất thường cộng thêm sự cảnh giác với mọi thứ xung quanh khiến cho cô ta khó chinh phục hơn hẳn.

Dù cho các Tinh linh thường cảnh giác nhưng lại thường không đến mức độ này.

Có thứ gì đó đang làm cho cô ta phải lo ngại hay sao?

Trong lúc Kotori đang suy nghĩ, bỗng Reine bên cạnh lên tiếng.

"Tôi sẽ đi phân tích những dữ liệu mới được gửi về một lúc đây"

Nghe thấy câu nói của Reine, Kotori nhìn sang cô ấy và gật đầu lên tiếng.

"Được thôi, hãy xem có thông tin nào có ích để chinh phục được tinh linh này không."

Reine gật đầu với Kotori và rồi xoay người đi.

Nhìn Reine đi với dáng vẻ như cô ấy có thể đổ gục vào bất cứ lúc nào, Kotori chỉ thở dài và quay trở lại xem những gì diễn ra trên màn hình điều khiển.

------Rimuru POV-------

Hiện tại, Rimuru cùng Shidou đang ngồi nghỉ ngơi trên một băng ghế dù cả hai không hề mệt mỏi.

Rimuru nhìn sang Shidou, trông cậu ta có vẻ như đang khá khó chịu và căng thẳng. Một thái độ mà người phải đi tiếp xúc với những Tinh linh như cậu ta không nên có.

Trước mắt Rimuru hiện giờ, Shidou trông gần như vô hại và yếu đuối.

Nhưng khi vào lần đầu Rimuru gặp Shidou, trên người cậu ta lúc đó có tỏa ra linh lực và Ciel cũng đã xác nhận việc đó.

Nhưng, khi Rimuru dùng đến cảm nhận vạn năng thì lại không thấy bất kì điểm bất thường nào trên cơ thể của cậu ta. 

Và khi xem thử thì cậu ta cũng không có bất cứ kĩ năng gì hay thậm chí cậu ta còn không sở hữu thứ đã biến cơ thể hiện tại của Rimuru thành Tinh linh.

Nếu dò tìm từ phía bên ngoài không có hiệu quả thì trường hợp tệ nhất thì Rimuru có thể sẽ phải hấp thụ cậu ta để cho Ciel phân tích.

Nhưng Rimuru không muốn làm việc đó cho lắm, Nên tốt nhất Rimuru muốn Shidou sẽ tự nói cho Rimuru biết.

"Này Shidou, Ngươi có phải là một Tinh linh không?"

Rimuru hỏi trông khi không thực sự mong chờ câu trả lời thật của Shidou.

Sẽ thật ngu ngốc nếu tin vào kẻ mà bản thân chỉ vừa mới gặp được không lâu.

Shidou nghe xong câu hỏi của Rimuru thì liền tỏ vẻ ngạc nhiên và nhìn vào Rimuru.

"Tại sao cô lại nghĩ như vậy."

"Lần đầu khi ta gặp ngươi, trên người ngươi có tỏa ra linh lực và cả khả năng hồi phục đó nữa, chẳng phải đó là năng lực của một Tinh linh hay sao?"

Nghe câu nói của Rimuru, Shidou im lặng một lúc.

Sau đó một lúc, cậu ta mở miệng nói.

"Tôi không phải là Tinh linh, tôi là con người... Hay ít nhất tôi tin là vậy" Shidou nói và lẩm bẩm ở khúc cuối.

Shidou hiện đang xoay mặt đi và cố tránh ánh mắt của Rimuru, điều đó khiến cho Rimuru cảm thấy có gì đó không đúng.

Shidou sau một lúc cũng đã nhìn trở lại vào Rimuru, đôi mắt của cậu ta thiếu rõ sự tự tin nhưng cậu ta vẫn tiếp tục lên tiếng.

"Còn về chuyện cô cảm thấy có linh lực thì đó là linh lực của những Tinh linh đã bị tôi phong ấn"

<<Ciel>> 

Rimuru ngay lập tức nhờ Ciel xác nhận lời nói của Shidou.

<<Không nhận thấy dấu hiệu nói dối từ cá nhân Shidou>>

Nghe xong lời xác nhận của Ciel, Rimuru thở dài và nhìn Shidou.

Cậu ta có vẻ như đang đợi phản hồi từ Rimuru.

Để chắc chắn trong lập luận của mình, Rimuru quan sát cậu ta một lần nữa.

Cơ thể của cậu ta không có gì quá đặc biệt, nhưng bằng cách nào đó cậu ta lại có thể...

Phong ấn linh lực của tinh linh vào người?

"Thế thì ngươi làm thế nào để phong ấn linh lực của các Tinh linh vào người?"

Sau câu hỏi của Rimuru, Shidou mở to mắt ra và trông đã hoàn toàn rơi vào trạng thái hoảng loạn.

"Vi---Việc đó thì..." 

Shidou lắp bắp trông cậu ta có vẻ như đang gặp khó khăn trong việc cố giải thích.

"Nó là một thứ gì đó bí mật sao?" 

Rimuru hỏi khi thấy cậu ta tỏ ra khó xử.

"À không! không phải! Chỉ là....." 

Shidou nói và rồi dừng lại một lúc.

"Có thể nói là vậy." Shidou nói với giọng như đã từ bỏ.

Nghe xong, Rimuru chỉ cười nhẹ với vẻ trêu chọc.

Rimuru biết rằng các tổ chức thường sẽ có bí mật của riêng mình, nhưng cái cách mà Shidou xử lý vấn đề như một đứa trẻ sợ bị làm lộ bí mật và điều đó làm cho Rimuru cảm thấy có phần hài hước.

Shidou có vẻ như cũng đã để ý thấy Rimuru cười cậu ta nhưng thay vì tỏ ra khó chịu thì cậu ta chỉ nhìn chằm chằm vào Rimuru.

Cậu ta không trông khó chịu vì bị Rimuru trêu chọc, mà lại còn trông có vẻ như cậu ta đang cảm thấy vui hơn?

Bỏ qua biểu cảm của Shidou, RImuru thử xem lại những gì diễn ra xung quanh bản thân như là một biện pháp an toàn và Rimuru đã nhận ra.......

Số lượng người bao vây Rimuru hiện giờ đã tăng lên.

Đây không giống một biện pháp phòng bị mà giống một cuộc tập kích thì đúng hơn.

Rimuru không nghĩ rằng Shidou cùng với đám người đang bao vây Rimuru là một mối đe dọa.

Cũng như không nghĩ rằng tổ chức Ratatoskr sẽ ngu ngốc đến mức độ muốn tấn công Rimuru.

Nhưng vào ngay lúc đó, bỗng giọng nói của Ciel vang lên trong đầu của Rimuru

<<Cảnh báo thưa chủ nhân, xin ngài hãy tránh xa cá nhân Shidou ngay.>>

-------Ciel POV-------

Vài phút trước

Kế hoạch vẫn tiếp tục tiến hành suôn sẻ.

Ngài Rimuru hiện vẫn đang nghĩ rằng bản thân đang không đủ khả năng để có thể đánh bại thực thể Tinh linh tự nhận là Phantom kia.

Và trong lúc này, khi ngài Rimuru đang bận nói chuyện với Shidou.

Ciel đã lén hình thành một cơ thể bản sao để Ciel có thể điều khiển.

Tất cả mọi việc đều diễn ra mà không bị phát hiện bởi ngài Rimuru.

Cơ thể được Ciel tạo ra yếu đến mức gần như không khác gì người thường và có thể dễ dàng bị tiêu diệt.

Cơ thể hiện tại của ngài Rimuru không phải là cơ thể thực của ngài ấy.

Lượng ma lực được chứa trong cơ thể này rất ít, chỉ vừa đủ để Ciel tạo ra 1 phân thân.

Nhưng điều mà Ciel cần ở đây đó chính là những thông tin về linh lực và quá trình phong ấn.

Lý do mà ban đầu Ciel chọn thế giới này cũng chính là vì nguồn năng lượng này.

Linh lực đáng ra không nên tồn tại ở thế giới này nhưng bằng cách nào đó chúng đã và hiện đang tồn tại.

Cách hoạt động của chúng có phần đặc biệt, chúng không hoạt động như ma lực hay bất kì loại năng lượng nào mà Ciel từng gặp.

Các khả năng của Tinh linh mà ngài Rimuru sở hữu đều được chứa ở trong viên pha lê mang tên Sephira chứ không phải là linh hồn.

Đồng thời, chúng sở hữu khả năng thao túng thực tại tương đối mạnh mẽ cho dù bị giới hạn bởi nhiều yếu tố.

Dù thiếu thông tin về nguồn năng lượng này nhưng Ciel vẫn đã đảm bảo rằng không có thực thể nào có thể đủ mạnh để có thể gây hại đáng kể cho ngài Rimuru.

Nhưng cũng nhờ thiếu thông tin về năng lượng này nên ngài Rimuru mới dễ dàng tin vào việc ngài ấy hiện đang trong tình thế bất lợi.

Và hiện tại, Ciel đang vừa hỗ trợ ngài Rimuru và vừa điều khiển cơ thể bản sao để thâm nhập vào trong con tàu <Fraxinus> một cách dễ dàng mà không bị phát hiện.

 Đứng trong một góc phố không người, cơ thể mà Ciel đang điều khiển giữ một gương mặt vô cảm và nhìn lên bầu trời với đôi mắt màu đỏ sáng rực.

Trên khoảng không mà Ciel nhìn lên đó là nơi mà con tàu <Fraxinus> đang quan sát ngài Rimuru trong khi vẫn tàn hình.

Ciel đã tính toán xong tọa độ của con tàu và dịch chuyển thẳng vào trong trung tâm dữ liệu của con tàu.

Và cứ thế bóng hình của Ciel đã biến mất khỏi góc phố.

Đứng trong một căn phòng được bao phủ bởi kim loại, Ciel đứng đối mặt với một bàn điều khiển được kết nối với con tàu.

Bước đến màn hình trước mặt, Ciel đặt tay lên nó và bắt đầu phân tích.

Nhưng ngay vào lúc đó, một giọng nói cất lên từ phía sau Ciel.

Giọng nói đó đến từ một kẻ mà Ciel chắc chắn sẽ can thiệp nếu thấy có gì đó bất thường---

Phantom

Cô ta hiện đang sử dụng lớp nhiễu để che đi sự hiện diện của bản thân và đứng ở phía sau Ciel.

"Có vẻ như có một kẻ không nên ở đây nhỉ?" 

Phantom nói với một giọng méo mó đến mức không thể nhận biết.

Ciel không thèm quay người lại hay trả lời cô ta mà chỉ đứng yên và không thể hiện cảm xúc.

"Hmm? không chịu nói chuyện sao?"

Vẫn như lần trước, Ciel không biểu lộ cảm xúc hay tương tác gì với Phantom cả.

"Ta tính hỏi cô một số thứ nhưng có vẻ như cô sẽ không chịu trả lời nên...... CHẾT ĐI"

Sau câu nói đó của Phantom, cô ta đưa tay lên hướng thẳng vào Ciel.

Ngay lập tức, từ lòng bàn tay của Phantom một tia laser phóng ra xuyên thẳng qua người của Ciel.

Cơ thể của Ciel ngay lập tức biến thành một làn khói đen và tan biến.

Ciel lúc này không còn quan tâm đến Phantom hay bản sao vừa bị tiêu diệt của cô nữa.

Vì có một thứ khác-----

Một thông tin cực kì quan trọng mà Ciel vừa có được khi sao chép toàn bộ dữ liệu trong con tàu <Fraxinus>.

Bọn họ đang định cho tên Shidou HÔN ngài Rimuru!!!

Ciel lúc này đã không còn có thể tính toán các trường hợp hay gì được nữa và Ciel chỉ nghĩ đến một chuyện duy nhất.

Phải thông báo cho ngài Rimuru ngay lập tức.

Và ngay sau đó, Ciel đã gửi đến Rimuru một thông báo khẩn cấp.

<<Cảnh báo thưa chủ nhân, xin ngài hãy tránh xa cá nhân Shidou ngay>> Ciel thông báo với một giọng rất gấp rút


------Rimuru POV-------

Ngay sau khi nghe thông báo từ Ciel, Rimuru nhìn sang Shidou. 

Cậu ta không có bất kì hành động thù địch nào và điều đó làm cho Rimuru cảm thấy khó hiểu khi so với báo cáo của Ciel.

Nhưng khi vào ngay đúng lúc đó, Rimuru nhận ra------

Đám người bao vây xung quanh đã bắt đầu di chuyển.

Rimuru ngay lập tức bật dậy khỏi băng ghế và lùi lại giữ khoảng cách với Shidou.

Hành động của Rimuru đã làm cho cậu ta hoàn toàn bất ngờ và chỉ kịp đứng lên và nhìn Rimuru trước khi một giọng nói nhỏ phát ra từ miệng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net