One shot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thứ giữa bọn họ thành bột phấn. Mọi thứ mà bọn họ dày công gìn giữ đều biến thành tế phẩm của tai họa trong cơn giận dữ của hắn.

"Anh đã nằm mơ."

Kim Kwanghee nói.

"Anh không có ngoại tình. Chỉ là anh đã nằm mơ. Trong mơ, em đã ngoại tình, đối tượng ngoại tình là anh. Thì ra, chúng ta không kết hôn sẽ biến thành kiểu đó."

Kim Kwanghee vẫn bình tĩnh nói.

"Có đôi khi anh không hiểu rõ tại sao chúng ta lại kết hôn. Em trông như yêu ai cũng được cả. Nhưng khi ấy, chúng ta rất yêu nhau, lúc em uống say còn ôm anh nói lấy anh rất hạnh phúc.

"Nhưng mà, hình như anh không tìm thấy Park Jaehyuk đó rồi. Lâu lắm rồi anh chưa nghe những câu như thế. Em rất thông minh, em nói cho anh biết, Jaehyuk của anh đã đi đâu rồi?"

"Nếu đã ủng hộ cuộc hôn nhân của chúng ta đến thế, vậy thì tại sao làm mất nhẫn, tại sao không chịu nói chứ? Hay là em tự ý tháo nhẫn ra?"

Bây giờ đến lượt Park Jaehyuk đối mặt với tình cảnh nghẹt thở. Hắn nên an ủi người vợ thất vọng, nhưng hình như đầu lưỡi không nghe lời, xuyên qua sự ác độc vừa mới cưỡng gian trong hôn nhân. Hắn chỉ nghe thấy bản thân nói: "Vậy thì tại sao lúc anh live stream thì có thể tháo nhẫn? Tại sao không treo ảnh kết hôn của chúng ta lên? Anh không có chút tự tin về cuộc hôn nhân của chúng ta, che che giấu giấu sợ thấy chút ánh sáng, nhưng mối quan hệ của chúng ta rõ ràng là có chứng nhận."

"Anh, kết hôn với em thật sự miễn cưỡng đến vậy sao?"

Bọn họ lại bị nhét về cái đêm không còn lời nào để nói, rõ ràng là nằm hai bên chiếc giường nhưng chính giữa lại cách một khe nứt vừa lặng im vừa dài hẹp. Ở rìa khe nứt, bọn họ nhìn nhau chăm chú, không ai biết được tai họa, cái chết và tình yêu thứ nào sẽ đến trước.

Điều kinh khủng của người trưởng thành là dù sự thật tàn nhẫn đã được làm rõ, bọn họ vẫn có thể làm việc theo quy luật vận hành thế giới: Sáng sớm Kim Kwanghee vẫn trộn salad cho hai người, hâm nóng hai ly sữa, chuẩn bị hai phần bánh mì, ngồi mặt đối mặt. Park Jaehyuk cũng như thế, lúc ăn sáng lướt đến tin tức thú vị cũng sẽ đọc cho anh nghe, hai người cười thoải mái. Ngoại trừ vết ngón tay mà cổ áo ngủ Kim Kwanghee đang che khuất thì tất cả mọi chuyện xảy ra tối qua đều đã bốc hơi.

Lúc đi đường, bọn họ ăn ý đi vòng qua những chai thủy tinh vỡ khắp nơi. Nhưng không ai chọn dừng lại suy nghĩ làm thế nào giải quyết những đồ dễ vỡ có cạnh sắc bén sáng chói này. Dù sao khi giải quyết mảnh thủy tinh thì mới bị cắt đứt tay, nếu chỉ cần tránh đi thì sẽ không có nỗi đau nào xuất hiện.

Ngày tháng thế này kéo dài hơn một tuần, lúc live stream Kim Kwanghee vẫn mặc áo khoác thể thao, cổ kéo lên rất cao. Bình luận hỏi anh tại sao lại quấn kín mít thế kia, Kim Kwanghee không ngước mắt lên, vừa mua trang bị vừa nói: "Dạo này có hơi lạnh nên mới mặc như thế."

"Không lẽ là trên cổ có dấu hôn hả?"

"Xin hãy nhanh chóng công khai tình yêu, cảm ơn."

"Anh ơi, rõ ràng đã nói chỉ làm vợ một mình em, sao có thể... T T Xin hãy nói cho em biết người hôn là ai, em đi giết hắn."

"Sao trong kênh stream xuất hiện nhiều kẻ điên thất tình vậy? Lỡ như thật sự là tại rất lạnh thì sao? Dù gì cũng là mùa thu rồi ㅋㅋ"

Kim Kwanghee liếc mắt nhìn bình luận, lại nhìn tờ đơn ly hôn đang đặt bên cạnh, thình lình nói: "Nếu như công khai tình yêu, sau đó chia tay chẳng phải rất ngại sao?"

"Dù anh là bj nhưng cũng vẫn trong phạm vi người bình thường nhỉ? Lại không phải idol cấm hẹn hò, muốn công khai thì công khai thôi, sẽ tặng 99 bóng bay làm tiền mừng ㅋㅋㅋ"

"Đừng nói nữa, nước mắt đã chảy ra rồi T T"

"Chú ý đến quá nhiều ngược lại sẽ tổn thương đến tình cảm nhỉ? Dù sao thì ai chẳng muốn người yêu của mình quang minh chính đại khoe mình với tất cả mọi người? Nhưng mà nếu thật sự có tình yêu muốn khoe thì xin cho phép đám fan girl tụi em thoát khỏi kênh stream trước để bình tĩnh lại T T"

"Nếu như muốn công bố chính thức, hôm nay sẽ là ngày đen tối nhất cuộc đời mị."

"Tại sao hẹn hò nhất định sẽ chia tay? Lỡ như là kết hôn thì sao?"

"Hay là anh đổi tên kênh stream thành nơi tập hợp mấy kẻ điên thất tình luôn đi ㅋㅋㅋ"

"Không phải kết hôn càng tệ hơn hẹn hò sao?"

"Kết hôn là chuyện của hai người, khó nói."

"Hẹn hò là sẽ có suy nghĩ đi được đến đâu hay đến đó, kết hôn có lẽ là chỉ muốn kiên định đi đến cuối cùng với đối phương nhỉ?"

"Aatrox bị solo kill cho đến trước lúc ngủ vẫn chưa hiểu tại sao Renekton đi lane với mình có thể vừa nói chuyện chủ đề yêu đương kết hôn với người trong phòng stream vừa có thể ra tay tàn ác đến vậy ㅋㅋㅋ"

"Bởi vì kết hôn là chuyện của hai người, mọi người đều ôm ảo tưởng cao cả về hôn nhân nhưng lại cảm thấy chuyện đó tầm thường không đáng giá, giống như cơm ba bữa sẽ có một ngày ăn ngán, cuối cùng ai cũng không nói rõ được nó phải là gì."

"Vị giáo sư bên trên có thể nói cho chúng tôi biết rốt cuộc hôn nhân là gì không?"

"Ở kênh stream của anh, em không những học được các loại mẹo đi lane của đường trên mà còn học được triết học hôn nhân, thật sự rất cảm ơn ạ."

"Vẫn là chủ nghĩa không kết hôn sung sướng hơn, không cần suy nghĩ mấy thứ này."

"Nhưng mà sau khi kết hôn, tất cả vấn đề cãi nhau đều chưa từng giải quyết có phải quá tệ rồi không..."

Kim Kwanghee vừa uống sữa chua vừa nói, hoàn toàn không nhận ra mình đã nói hớ.

"? ? ? ? ? ?"

"Anh! Em chỉ không xem stream của anh có một ngày sao anh đã kết hôn luôn rồi? Đồ phản bội vô sỉ."

"Tui không thể nào tưởng tượng được người đẹp trai như này đã là cỏ có chủ, tối nay nước mắt của tui sẽ nhấn chìm Busan."

"Trong tâm lý học có một loại hiện tượng tên là hiệu ứng cửa trượt. Là khi một người thử mở lòng nói chuyện với một người khác, nếu như đối phương lùi về sau một bước thì những vấn đề đó sẽ mãi mãi không thể giải quyết, giống như cánh cửa đã bị đóng lại. Ngược lại, nếu như nói rõ ràng suy nghĩ của mình thì mối quan hệ của hai người sẽ càng thêm thắm thiết. Cho nên, vấn đề xuất hiện lúc cãi nhau phải giải quyết cho xong, nếu không thì trong lòng của người yêu sẽ có vô số cánh cửa bị đóng kín. Những vấn đề này còn lặp đi lặp lại, nhấn mạnh... chỉ càng ngày càng tệ thôi."

"Nói rất có lý, nhưng tại sao google không tìm ra được thuật ngữ này? Nhưng mà đúng là nói trúng cảm nhận từng có trong lòng tui, tui chọn ủng hộ phát biểu này."

"Anh đang tập trung đi lane không có nhìn bình luận, lát nữa nhắc ảnh đi. Đoạn phát biểu này xem ra có tác dụng thật đó ㅋㅋㅋ"

"Giữa hôn nhân xuất hiện mâu thuẫn rất lớn thì ly hôn đi, sau đó chọn kết hôn với em, em sẽ mang hạnh phúc đến cho anh."

"Ồ, đọc được bình luận đó thật sự đồng cảm sâu sắc, chia tay bạn trai cũ cũng bởi vì tụi tui cứ nhịn không nói rõ ràng, nếu như có thể biết sớm hơn có lẽ sẽ không chia tay rồi..."

Tranh thủ lúc về nhà, Kim Kwanghee liếc nhìn đống bình luận lộn xộn, đúng lúc bên kia nhấn đầu hàng. Anh cắn ống hút, xem qua mấy con chữ rậm rạp kia, trong lòng càng rối bời. Mấy hôm nay chung sống im lặng với nhau vốn đã khiến anh hơi khó chịu. Anh phát hiện mình đã quen với sự tồn tại của Park Jaehyuk, dù là nhõng nhẽo ôm anh hôn anh trước khi ngủ cũng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Huống hồ, ly hôn rồi thì anh còn có thể gặp được ai chứ?

Anh nhớ đến những giấc mộng trước đây. Dù những giấc mộng đó thật sự xảy ra trong thế giới song song hay là ảo tưởng mong manh do não thêu dệt cho bản thân, thì bọn họ trong mỗi giấc mơ đều kết thúc trong tiếc nuối. Nhưng những tình yêu ấy thật sự đã từng tồn tại, không nên dùng sớm nở tối tàn để hình dung, dù sao chỉ có bản thân mới hiểu tình yêu được tẩm bổ bằng máu thịt rốt cuộc quan trọng đến cỡ nào. Nếu trong nhiều thế giới đến vậy bọn họ cuối cùng đều không ở bên nhau, vậy thì tại sao không kiên trì một lần trong hiện thực chứ?

Có quá nhiều cơ hội có thể lựa chọn buông tay, cho nên có thể níu kéo một lần rất là quý giá.

Kim Kwanghee móc chiếc nhẫn ra khỏi túi, đeo nó vào ngón áp út bên tay trái của mình trước ống kính: "Tôi kết hôn với em từ lâu lắm rồi. Bởi vì khi ấy lo rằng trên mạng sẽ có bình luận không hay cho nên mãi không nói chuyện này."

"Nhưng gần đây chúng tôi cãi nhau rất dữ dội. Vốn còn muốn ly hôn, nhưng đọc bình luận của mọi người bỗng nhiên cảm thấy hình như vẫn còn chỗ giữ lại. Trước đây em ấy vẫn luôn để ý chuyện tôi không công khai, nên hôm nay muốn nói chuyện này với mọi người. Tuy không biết có ly hôn hay không..."

"? ? ? ? ? ? ?"

"Xin anh đấy, đừng lộ ra vẻ mặt yếu đuối như này, em sẽ tan nát cõi lòng T T"

"Mặc kệ có ly hôn hay không, chỉ cần anh hạnh phúc là được."

"Hai người thẳng thắn nói những vấn đề này thực sự rất khó, đối mặt với sự chân thật của nhau không hề che giấu cũng là một loại áp lực đó... Nếu như muốn nói thì hãy nói thật đàng hoàng, dù thế nào anh nhất định phải hạnh phúc, tụi tui sẽ ủng hộ anh."

"Tuy hôm nay là ngày đen tối nhất đời mị... nhưng hy vọng anh nhất định phải hạnh phúc."

Kim Kwanghee nghe thấy tiếng đóng cửa, có lẽ là Park Jaehyuk về rồi. Anh xé tờ đơn ly hôn ở bên cạnh ném vào trong thùng rác, sau đó ôm đầu gối ngồi trên ghế nghĩ làm thế nào để thảo luận những vấn đề này với Park Jaehyuk một cách ôn hòa.

Park Jaehyuk bước vào phòng, tay để sau lưng.

Anh nhìn Park Jaehyuk bởi vì căng thẳng mà động tác nháy mắt có hơi dồn dập, hỏi: "Sao hôm nay..."

Nhưng anh nói được một nửa thì bị ngắt lời, Park Jaehyuk khuỵu một gối xuống, từ sau lưng lấy ra một hộp nhẫn đã chuẩn bị xong từ trước.

"Bởi vì anh cứ oán trách năm đó kết hôn quá sơ sài, nên hôm nay nghĩ nhất định phải cầu hôn anh đàng hoàng một lần. Làm ơn, xin hãy lấy em lần nữa nhé."

Thấy Kim Kwanghee không có phản ứng gì, khí thế cầu hôn của Park Jaehyuk thu lại một nửa, chỉ đành rầu rĩ bổ sung thêm:

"Bởi vì chuẩn bị bất ngờ nên không có thương lượng kiểu nhẫn với anh, nếu anh không thích có thể đổi..."

"? ? ? ? ? ?"

"? ? ? ? ? ? ? ? ? ?"

"Đây không phải là em trai ảnh hay sao? Không lẽ là incest???"

"Bị tình yêu chân thành đánh ngất rồi."

"Không hiểu nên hỏi, đây là bộ phim truyền hình anh tham gia diễn xuất hả?"

Kim Kwanghee không nói lời nào, anh ngồi xuống ôm chặt Park Jaehyuk đang cầu hôn. Anh cảm thấy trên mặt lành lạnh, rõ ràng là nhiệt độ giống hệt giấc mơ đó, nhưng anh lại biết đây là nước mắt của hạnh phúc. Anh gật đầu, khẽ nói muốn ở bên em, mãi mãi ở bên em.

Park Jaehyuk vừa định đeo nhẫn vào cho anh, lại phát hiện ngón áp út bên tay trái của anh đang đeo chiếc nhẫn lúc đầu.

"Không phải anh sẽ không đeo nhẫn lúc stream sao?"

"Tại trước khi Jaehyuk về nhà, anh chủ động công khai chuyện chúng ta kết hôn với người trong phòng stream, muốn cho mọi người biết chúng ta bên nhau rất lâu rồi."

Kim Kwanghee lấy chiếc nhẫn còn lại trong hộp ra, cầm tay trái của Park Jaehyuk lên rồi đeo vào cho người yêu của mình. Chiếc nhẫn cũ và chiếc nhẫn mới dựa vào nhau đan xen giữa ngón tay, giống như hầu hết những vướng mắc trong cuộc hôn nhân của họ.

"Vậy giáo sư trước đó ơi, rốt cuộc hôn nhân là gì thế?"

"Con người luôn cảm thấy mối quan hệ kết hôn nhiều năm tình cảm ổn định chính là mặt trời chiếu rọi mặt đất."

"Nhưng chỉ có người trong mối quan hệ đó mới biết khi nhìn thẳng mặt trời thì mắt sẽ chảy nước mắt, huống hồ cảm xúc của con người cũng lên xuống, xung đột là chuyện khó tránh khỏi. Có điều, người yêu nhau thật sự mới biết, những tồn tại mài mòn này ngược lại sẽ khiến tình cảm càng thêm chân thực."

"Nói hay lắm, nghe xong muốn tìm người mình thích để cưới ghê."

"Tại sao lúc ôm anh đi không tiện tay tắt stream vậy? Tụi em cũng là một phần trong vở kịch của vợ chồng anh hả?

"Có thể là cho chúng ta cơ hội chém gió cà khịa công khai đó."

"Vậy là incest thiệt hả?"

"Không có gì để cà khịa cả, chắc anh rất hạnh phúc nhỉ ㅋㅋㅋ"

Bởi vì Park Jaehyuk nóng lòng cầu hôn nên túi đi làm bị tiện tay vứt trên kệ giày chỗ cửa. Kim Kwanghee vừa cảm thán đằng sau lãng mạn quả nhiên là hiện thực phải dọn dẹp tàn cục, vừa cầm túi đi làm lên phủi bụi bên trên. Lúc đang phủi, anh cảm thấy sai sai, mở khóa kéo bên ngoài ra sờ vào trong thì sờ thấy chiếc nhẫn Park Jaehyuk làm mất đã lâu.

"Đây là nhẫn của em hả?"

Anh đặt nhẫn vào lòng bàn tay cho Park Jaehyuk xem.

"Anh tìm thấy ở đâu vậy?"

Park Jaehyuk nhai đồ ăn vặt, nói không rõ ràng.

"Trong cái ngăn chuyên để điện thoại của túi đi làm, chắc là lúc uống rượu em lấy điện thoại ra xong nhẫn bị kẹt bên trong."

"Chúng ta bị cái thứ này chơi hả?"

"Chơi cái gì?"

"Khoảng thời gian đó em thật sự rất buồn. Tối nào cũng nghĩ nếu như phải ly hôn với anh thì cuộc đời em phải làm sao đây, muốn tìm đại gốc cây nào đó treo cổ chết."

"Đang nói lung tung gì đó?"

"Xin anh đấy, để em gối đầu lên đùi anh xoa dịu cảm xúc đau khổ này đi."

Thế là giống như tối hôm đó, Park Jaehyuk gối đầu lên đùi anh, nhưng tình tiết lại khác nhau hoàn toàn. Chiếc nhẫn gây ra vụ tuyết lở nằm trong lòng bàn tay anh, giờ đã biến thành một hoa tuyết nhỏ rồi lại biến thành một vũng nước nhỏ lành lạnh, chỉ còn lại hương vị của hạnh phúc.

-End-

Lảm nhảm: fic sau sẽ là fic bối cảnh hiện thực nha~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#rr