Chương 11: Nobuharu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nhớ.

- Anh Adachi này, nhất định phải ghé qua nhà em một lần đấy nhé.

-...

- Anh hứa đi, chỉ một lần thôi cũng được.

Eiji nắm lấy cổ tay của anh, khẩn khoản.

- Vào ngày sinh nhật được không anh? Em muốn anh em mình được mừng sinh nhật cùng nhau. Dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên em được biết ngày sinh đúng của mình...

- Vậy... anh tới vào buổi tối được không? Anh không muốn người ta nhìn thấy lại dị nghị.

- Được chứ anh. Rồi anh ngủ lại nhé. Bố mẹ em cũng biết hết về anh rồi.

Adachi ngẩn người. Đôi mắt trong veo của cậu phản chiếu cả bóng hình Eiji.

- Chí ít chúng ta có thể sống với nhau như người một nhà. Dù chỉ một đêm thôi.

Vội vàng, Adachi quay mặt đi. Nhưng chắc hẳn Eiji cũng đã thấy...


Lúc Eiji ra đến đường cái thì trời thực sự đổ mưa. Cậu chỉ vừa kịp bật ô lên khi những giọt nước ào ào rơi xuống trắng xóa cả cảnh vật. Không hiểu sao, Eiji vẫn nhìn về hướng khu chung cư đó. Qua màn mưa nhòe nhoẹt, cậu gần như tin chắc rằng người ấy vẫn đứng đó, lặng lẽ dõi theo mình...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net