10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông điện thoại đã đánh thức tôi, vươn tay lấy điện thoại tôi mới phát hiện ra người bên cạnh đã đi mất

" Rốt cuộc mày biến mất dạng ở đâu vậy?" Ba tôi to tiếng qua điện thoại

" Con có vài chuyện cần xử lí!"

" Dẹp mấy chuyện khốn nạn của mày qua một bên đi! Tối nay đi thương lượng với Dinus, nếu làm không xong thì coi chừng tao!" Nói xong ông ta liền cúp máy

Mẹ nó, hết chuyện để làm rồi sao, bọn người Dinus toàn buôn thuốc cấm, ông ta đang có ý định gì vậy? Vệ sinh cơ thể một cách nhanh chóng, chuẩn bị rời đi, tờ giấy nhỏ trên bàn đã thu hút tầm nhìn của tôi. Ngu ngốc, em đừng nghĩ có thể thoát khỏi tôi. Cơ thể em ấy thật tuyệt, tất cả mọi thứ rất tuyệt. Vứt tờ giấy vào sọt rác, tôi cần phải đi làm vài chuyện.

Tôi đã nhập vài lô hàng vũ khí, bên gia tộc chính cũng đã thông qua, dạo đây có những linh cảm xấu bám lấy tôi. Thế nên những lô hàng mới tôi đều phải kiểm tra thật kĩ càng nhưng cũng có vài điều khá lạ, có vài lô hàng được niêm phong, họ nói rằng sẽ chuyển ngay đến chỗ ba tôi. Tỏ vẻ đồng ý tôi lên xe đi tới chỗ hẹn, tôi chắc chắn những lô hàng đó chưa được thông qua

" Nop, điều tra mấy lô hàng niêm phong đó!" Để lại câu nói, tôi đi vào trong quán bar

Không khí vẫn như vậy, ồn ào và náo nhiệt. Bước chân tôi sải dài đến bàn, Dinus nhìn tôi bằng ánh thèm thuồng, lại là một tên ham muốn tình dục, nực cười

" Oaa, Vegas! Vẫn rất đẹp trai nhỉ?"

" Cảm ơn đã quá khen!" Nhàn nhã, tôi cho gọi rượu riêng của mình, nhâm nhi từng chút một

" Chắc hẳn anh cũng đã nghe nói về hợp đồng rồi chứ?" Cậu ta lên tiếng, đẩy bản hợp đồng tới trước mặt tôi

" Ồ đã nghe qua!"

" Đừng lo lắng! Em đã kí cho anh rồi! Chỉ cần tối nay chúng ta hợp tác vui vẻ một chút!" Nói xong, bàn tay cậu ta chạm vào đùi tôi. Nhưng con mẹ nó, hôm nay tôi đây không có hứng

" Thật đáng tiếc quá! Hôm nay có lẽ không được rồi! Sức khỏe tôi đang có vài phần không ổn!" Tôi đẩy tay cậu ta ra khỏi đùi, vui vẻ nhâm nhi rượu

" Vậy sao?!" Cậu ta tỏ vẻ không vui sau đó rời đi

Rời đi được mấy phút, một số thông tin đã được Nop gửi cho tôi vào điện thoại. Đúng như dự đoán, những lô hàng đó đến từ phía Dinus và chính gia hoàn toàn không biết về việc đó. Tuy nói là tôi đối đầu với Kinn nhưng không có nghĩa tôi sẽ ngu ngốc đến mức sẽ giành quyền lực một cách mạo hiểm như vậy. Có lẽ ba tôi đang ủ một kế hoạch tàn bạo, ông ta luôn muốn chiếm lấy chính gia còn tôi thì không hứng thú. Đối đầu với Kinn chỉ là ý muốn của ông ta dành cho tôi thôi chứ tôi chẳng rảnh tới mức đi đối đầu làm gì cho mệt.

Rời khỏi quán bar, trở về căn hộ nhỏ, tôi cần nghỉ ngơi. Đến 6 giờ sáng, thức giấc, kiểm tra các thông tin về lô hàng tiếp theo, bất chợt, tôi phát hiện một số thứ lạ trong đơn hàng, có những tên loại thuốc rất lạ, tất cả đều được ba tôi nhập về, cảm thấy có điều không lành tôi đã thông báo cho Kinn, anh ta chắc chắn biết phải làm gì, đừng nghĩ tôi là đứa con hư, vốn dĩ ông ta chưa từng coi tôi là con.

Từ nhỏ, sau khi mẹ mất, ông ta đắm chìm vào việc tìm lấy quyền lực, tôi lúc đó chỉ mới là đứa trẻ 7 tuổi, Macau thì còn khá nhỏ, ông ta từng gửi tôi qua nhà chú Korn để học tập, tôi,Tankul, Kinn và Kim chơi khá thân, chúng tôi luôn vui vẻ với nhau, ba tôi sau đó rất hay cho tôi xem những tài liệu kinh doanh, nhồi nhét cho tôi những điều xấu xa của gia tộc chính, épvtôi phải lấy đó làm động lực mà chiến đấu, tôi nhớ lúc Kinn thành công phác thảo được cách chế tạo một khẩu súng, ông ta đã nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường nhưng mọi thứ bắt đầu tệ hơn khi tôi lên 10 tuổi, ông ta bắt đầu so sánh tôi với Kinn nhiều hơn, thường xuyên đánh đập và la mắng dù tôi chưa từng làm điều gì sai cả. Cũng may là tôi không ghen ghét gì với Kinn lắm, đôi lúc cũng ghét thật nhưng không phải sẽ xử lí nhau.

Cuộc sống từ lúc 10 tuổi trở đi đối với tôi là địa ngục, không có tình yêu thương, không một ai có thể xoa dịu, lấp đầy được khoảng trống vắng của tình thương. Cũng chẳng biết từ bao giờ tôi lại trở thành con người khốn nạn như này nhưng tôi vẫn hài lòng với điều đó, Kinn thường hay nói tôi là một đối thủ đáng gờm của anh ta, thú vị phải không? Cho dù là vậy, vì Macau, tôi luôn dành cho nhóc những điều tốt đẹp nhất, nhóc là món quà duy nhất mà mẹ để lại cho tôi sau khi mất, chỉ cần ai đụng đến Macau, chắc chắn tôi sẽ không ngần ngại giết người, dù người đó có là ba tôi đi chăng nữa.

Suy nghĩ hồi lâu, rời ghế, tôi trở về cái nơi được gọi là " nhà", nơi mà chưa từng tồn tại hai chữ " gia đình" . Vừa mới bước vào phòng làm việc của ba, ông ta tức giận ném quyển sách vào mặt tôi

" Thằng chó chết, tao đã bảo mày đi kiểm tra lô hàng, mày có biết xém nữa lô hàng bị phát hiện không?" Ồ, đơn giản là tôi báo cáo thôi

" Cái này sao con biết được! Bọn họ đã nói sẽ chuyển thẳng đến ba mà!" Tôi cãi lại

" Cút! Cút ngay cho tao!" Ông ta tức giận đuổi tôi ra khỏi phòng

Để lại đống hỗn độn trong phòng, tôi dẫn Macau đến chính gia, tôi có vài việc cần bàn với Kinn.

Đến chính gia, tôi thong dong bước vào, chợt tôi nhìn lên phía trên lầu, em đang đứng vươn vai, sau đó mắt chạm mắt, bé cưng của tôi vì hoảng sợ mà ngã xuống nhưng tại sao tên vệ sĩ lạ mặt kia lại áp sát em ấy như vậy, một cảm giác khó chịu len lỏi trong tôi nhưng tôi cũng bỏ qua cảm giác đó

" Hi bro!" Tôi mở cửa phòng, kiếm vị trí ngồi thích hợp nhất, chào người anh yêu quý

" Nên nhớ đây là phòng tao!" Anh ta nhăn nhó như khỉ

" Thì sao? Thấy mới thông báo lên chức 'bố bỉm sữa' trong nhóm chat! Sao rồi ông bố trẻ!" Giống như tôi đã từng nói, bọn tôi chỉ ghét nhau trước mặt trưởng bối, cũng như trong những lúc đi cùng nhau chúng tôi sẽ có người kiểm soát thông báo lại ba tôi, còn như bây giờ, chúng tôi vẫn như những người bạn bình thường

" Câm cái miệng mày lại dùm tao!" Kinn ngại ngùng, haha thật thú vị

Nói chuyện được một lúc, Macau chạy vào

" Ôi anh! Hôm nay em không thấy P'Pete!" Thằng nhóc rất thích Pete, chắc vậy

" À nhắc mới nhớ! Big, kêu Pete đến đây!" Anh ta ra lệnh cho Big, người đang đứng gần cửa

Chỉ trong vòng vài phút, người đã đứng trước mặt chúng tôi, Macau hớn hở

" Chào P'Pete!" Thằng nhóc định nhào tới nhưng tôi đã giữ lại

Tôi chỉ trêu đồ một chút thôi nhưng tai em ấy đã đỏ ửng lên, vui thật nhưng chỉ trong giây lát, lúc sau khi em rời đi, Macau cũng đi tìm Tankul, Kinn cảnh cáo tôi

" Nhắc nhở mày một chút! Người của Tankul, đừng làm càn, Pete là vệ sĩ không phải thú cưng của mày! Đừng trách tao không nhắc nhở trước sau này hối hận cũng không kịp!" Kinn nhíu mày nhìn tôi

" Em chỉ đùa thôi anh hai à! Ai lại đi hứng thú với ' vệ sĩ' cơ chứ!" Tôi đáp lại

" Hừ, ánh mắt mày tố cáo tất cả! Pete là người tốt và người tốt như nó không nên dính tới mày, thân là anh em họ, tao muốn mày đừng làm càn với nó! Tankul một khi tức giận thì sẽ không để yên!" Thì sao chứ, tôi chẳng sợ, để rồi xem, bé cưng vẫn nằm dưới thân tôi rên rĩ như thường thôi. Tôi biết anh ta nhận ra ý định của tôi nhưng anh ta lại không biết, hôm trước một tay anh ta dâng Pete đến bên tôi

" Biết rồi ông bố bỉm sữa! Em về trước! Lát em sẽ cho người đến đón Macau sau!" Tôi khó chịu rời đi, dù sao tôi cũng đã nhắm Pete làm vật nhỏ thỏa mãn của mình rồi, sao lại dễ dàng buông tha như vậy.

Đáng lẽ tôi sẽ về nhưng không bức ảnh em ấy được Pol bế về phòng đã được Kinn gửi qua với dòng chữ cảnh cáo: " Hiểu chứ?" ( bonus: khúc bế này nếu đọc kĩ chap 1 sẽ có đề cập ở những dòng cuối và người chụp là Tankul, ghi lại những khoảng khắc vui vẻ sau đó share cho Kinn, có rất nhiều ảnh nhưng Kinn cắt ra để nhắc nhở Vegas, Kinn rất lo cho Pete )

Pete, được lắm, thì ra là vậy. Tôi gom tay lại thành nắm đấm, cơn tức giận sực sôi trong lòng ngực tôi, không hiểu tại sao tôi lại tức giận, tôi chỉ mới chạm vào em được một lần, còn tên đó chắc hẳn đã bên cạnh em lâu rồi. Đây chính là cảm giác đồ của mình định mua lại bị người khác thử trước, mẹ nó!

Đứng trước của nhà vệ sinh chờ sẵn, em bước ra nhưng vì bất ngờ lại bật ngửa, tôi vội vàng đỡ lấy em, vẫn là mùi hương quen thuộc ấy, nó khiến tôi bình tĩnh đôi chút nhưng em ấy lại chối bỏ đêm đó. Vốn dĩ chỉ định trêu một chút, rốt cuộc em ấy lại làm cơn điên tôi nổi lên lần nữa.

Mẹ kiếp! Em hạ gục tôi đến mức tôi phải dùng cách chó má nhất, USB, thực ra nó chẳng có gì bên trong cả, tôi chỉ đang muốn giải phóng cơn điên ngay bây giờ và điều đó đã đánh vào tâm lý Pete.

Tôi không biết như thế nào, cơn giận dữ chiếm lấy tôi, những lời nói của tôi đều như là dao, chém từng nhát xuống cơ thể đang run lên từng cơn ra vào của tôi. Tôi phải trừng phạt em thật đau, nếu đau em mới nhớ rõ. Nhưng chết tiệt, dù cho có thúc sâu, em ấy tự cắn môi mình đến bật máu, nhất quyết không để tiếng rên rĩ thoát ra ngoài, tôi tức giận, càng thúc sâu hơn, đến khi bắn ra, máu của em đã hòa lẫn với tinh dịch của tôi. Cảm giác hoảng loạn khi nhìn em ngồi bệt xuống, tôi chỉ biết chỉnh sửa lại quần áo, rời đi thật nhanh. Tôi chỉ đang trừng phạt con thú cưng hư hỏng, chính là vậy, không hơn không kém, Pete là vật nhỏ để tôi thỏa mãn.

Lần đầu tiên, ánh mắt sợ hãi của em ấy đập vào mắt tôi, nó tác động vào tôi như ánh mắt lúc nhỏ tôi từng được thấy khi nhìn chính mình trong gương. Rất giống, giống đến đáng sợ, ánh mắt đó dường như là một bản ngã sâu thẳm trong trái tim tôi.

16/07/2022

Chú ý: Diễn biến cốt truyện rất khác và tính cách nhân vật hoàn toàn khác so với truyện gốc. Nếu ai không thích có thể nhẹ nhàng rời đi ạ! Chúc mọi người một ngày tốt lành❤️

Bonus: Nếu có chỗ nào cấn thì nói mình nhé! Tuyến tình cảm của Vegas và Pete sẽ đi giống như cơn sóng, sẽ có lúc lên lúc xuống. Chỉ cần sự ấm áp của Pete chữa lành trái tim Vegas và chỉ cần Vegas chịu mở lòng, tất cả mọi thứ sẽ êm đẹp. Cái tôi trong Vegas quá cao, anh ta không muốn bị ai nắm thóp, vậy thôi! Mọi thứ sẽ đều được giải đáp.🤡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net