14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối nay, Kinn có cuộc giao dịch ở quán bar với bọn Dai, anh ta vì không thể tiếp rượu nên kéo theo tôi đi cùng với lý do " tửu lượng mày tốt", anh em tốt thật. Cuộc giao dịch vẫn rất bình thường cho đến khi cơ thể tôi bắt đầu nóng lên, mẹ nó, tên khốn Dai chơi bẩn, nhận thấy không ổn, tôi ra dấu cho Kinn, Nop nhận được tin nhắn, liền khôn khéo giúp tôi đi ra khỏi quán. Kinn sau đó cũng kết thúc rồi đi theo sau

" Này Vegas, về tạm chính gia đi! Tao thấy mày trụ không nổi!" Kinn đỡ tôi. Quá sức tưởng tượng, buổi giao dịch chọn địa điểm rất khôn khéo, nó khá gần với khu vực của chính gia

" Không cần!...Má nó...tất cả do anh!" Tôi cần giải tỏa nhanh chóng, đúng là ngu ngốc khi uống ly rượu đó

" Nếu mày không muốn chết thì theo tao về!" Kinn miễn cưỡng nói

" Fuck!" Tôi bực tức,

" Im ngay đi! Ken lôi nó lên xe tao!" Nếu không nể mặt có người ở đây tôi đã đấm anh ta rồi. Tôi nháy mắt với Nop, Nop liền phụ Ken lôi tôi lên xe, con mẹ nó, có hiểu ý tao không vậy?

Chúng tôi lên xe, Nop đỡ tôi ngồi ở phía sau, tuy chịu được nhưng hiện tại tôi vẫn muốn giải tỏa hơn và quan trọng Kinn không cho phép tôi làm điều đó

" Mẹ kiếp, tôi cần ' làm' ngay bây giờ!" Tôi to tiếng

" Nop! Bịt miệng nó lại!" Kinn tức giận ra lệnh, Nop do dự nhưng sau đó cũng nghe lời, mẹ kiếp, tao mới là chủ của mày, thằng khốn Nop

" Không phải cậu thích Pete sao? Đây là cơ hội tốt, tôi đã mang theo sẵn vài thứ cho cậu!" Nop nói nhỏ vào tai tôi. Cơ thể tôi chợt phản ứng khi nhắc đến Pete, shit, sao tôi lại quên bé cưng của tôi chứ.

Xe của Kinn đi rất nhanh, một lúc đã tới chính gia, hắn nhờ Nop dìu tôi lên phòng khách, đầu tôi hơi choáng nhẹ nhưng chỉ cần nghỉ đến Pete, bên dưới gần như được kích thích. Nop dìu tôi nằm xuống giường rồi đi ra ngoài, trong phòng hiện giờ chỉ còn có tôi và Kinn, một kế hoạch lại tiếp tục được tạo ra sẵn

" Cần tao gọi người giúp không?" Kinn lên tiếng

" Có thể cho tôi mượn điện thoại không? Người của anh....không thích!" Chắc chắn trong điện thoại anh ta có số của Pete, chỉ cần dùng điện thoại anh ta tạo tin giả, Pete sẽ tin

" Thế điện thoại mày đâu?"

" Này anh hai, tôi không đem, nếu anh nói nữa thì...." Tôi đứng dậy tiến tới anh ta. Kinn đưa điện thoại cho tôi, ánh mắt anh ta dè chừng

" Đừng nghĩ tao ngu!...trong đây có số của Pete nhưng tao đang giữ điện thoại của nó!" Kinn nhìn tôi thách thức, mẹ nó, à đúng rồi, không phải bên cạnh em ấy vẫn có mấy tên vệ sĩ khù khờ sao, tôi nhớ được một cái tên, Arm

" Tôi đã nói rồi, tôi không có hứng thú với Pete, nhớ kĩ!"

" Gọi nhanh! Tao không có thời gian!"

" Bật giúp cái đèn! Mắt tôi không nhìn rõ!" Lợi dụng khi anh ta quay lưng đi, tôi gõ tin nhắn một cách nhanh chóng, gửi tin đi rồi gỡ bên phía tôi, anh ta đảo mắt nhìn xung quanh

" Nhanh lên! Cấm mày giở trò!" Anh ta liếc tôi, tôi giả vờ gọi cho Nop, nói đại mấy câu thường dùng rồi trả lại anh ta

Tay anh ta lướt điện thoại kiểm tra, ngước mắt nhìn tôi

" Cứ để Nop dắt người lên đây!" Kinn ra lệnh

" Còn mày, trụ được nổi thì trụ đi! Tao về với vợ tao!" Kinn liếc tôi rồi rời đi

" Ờ, ờ!" Tôi nhắm mắt

Kinn vừa đi xong Nop liền vào, nó đem vài thứ tôi thường sử dụng để sẵn trên bàn, một mùi hương xông thẳng lên khứu giác của tôi, cơ thể tôi tê dại, nóng, không thể trụ nổi nữa, bọn khốn chết tiệt, chờ tao giải tỏa xong, tao xử lí từng đứa một.

Đứng dựa vào cửa phòng, tôi cần bắt con mồi ngay bây giờ, thuốc đã khá ngấm vào tôi rồi nhưng điều này cũng quá quen thuộc nên vẫn trong khả năng chịu đựng của tôi, nếu không phải vì Kinn lo sợ rằng tôi sẽ bị phát hiện khi đi cùng với anh ta thì chắc chắn tôi đã xử lí ngay khi ở quán bar đó rồi. Tên Kinn phiền phức!

Trong phòng hiện giờ được tắt hết đèn, tiếng mở cửa báo hiệu con mồi đã mắc bẫy, em tiến về phía trước, tôi đã nhanh chóng khóa cửa, đếm đến giây thứ 5, như dự đoán, em đã biết mình mắc bẫy. Vô việc thôi, mùi hương kích tình đang chiếm lấy cơ thể em, tôi ôm phía sau em, cảm nhận từng hơi ấm em mang lại, cơ thể em run nhẹ rồi mềm nhũn, từ từ thuận theo tôi.

Đưa em nằm lên giường, tự thoát y cho cả hai, không thể kiểm soát chính mình, tôi đeo bao, liền cho thẳng " cậu nhóc" của mình vào lỗ nhỏ không cần dạo đầu, cảm nhận được cơn đau từ hạ bộ truyền đến, Pete bấu chặt lấy tay tôi, không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, điều bây giờ tôi chỉ muốn là được thỏa mãn, lúc đi vào khá chặt, sau đó nơi nhỏ liền nuốt trọn lấy, " cậu nhóc" được bao bọc trong khoang nhỏ ấm áp, tôi ra vào liên tục. Dù không nhận thức được nhưng miệng xinh của em vẫn không ngừng rên rỉ khiến tôi hài lòng vô cùng, tôi biết bé cưng cũng muốn tôi.

Pete khá cứng đầu, mỗi lần khác khi làm tình tôi đều cần dùng vũ lực, chỉ có những lúc tôi sử dụng thuốc kích thích em mới chịu ngoan ngoãn, nếu em cứ ngoan ngoãn như thế này thì tôi chẳng cần ra tay mạnh, tôi đánh em cũng xót tay lắm chứ. Càng ra vào, lỗ nhỏ càng tiết ra nước, bóp mông em, bé cưng dâm đãng, cơ thể của em luôn khiến tôi hưng phấn, đáng tiếc vật thỏa mãn cũng chỉ mãi là vật thỏa mãn. Với lấy bao cao su mới, đeo vào, tôi thúc sâu vào người em hơn, mỗi lần làm với em trừ những lúc ngoan ngoãn thì kha khá lần phía dưới em bị chảy máu, những con vật không ngoan đều đáng bị trừng phạt, ba tôi thường hay nói thế và ông ta cũng rất hay dùng những cách tàn nhẫn để trừng phạt tôi, tôi muốn tất cả bọn họ đều phải nhận được nỗi đau này.

Tôi khuấy động bên trong em rất lâu, đến khi em có nhận thức trở lại, em cầu xin tôi dừng lại nhưng điều đó thật vô nghĩa, Pete à, em không thể nào yêu cầu tôi được, tôi mới là chủ nhân của trò chơi này. Tôi làm mạnh hơn, đạt đến giới hạn của Pete, em bấu mạnh vào hai tay tôi khiến nó rướm máu, fuck, sao em dám chửi tôi, một bạt tay tặng vào má em, tức giận, rời khỏi khoang nhỏ, tôi nắm tóc em, biết tôi định làm gì, em cắn chặt môi, mẹ nó, tôi bóp chặt miệng em, đem " cậu nhóc" đẩy vào khuôn miệng xinh xắn, bắn hết tất cả tinh dịch, cảm nhận được một chút tinh dịch đang bị em nhả ra, tôi giật mạnh tóc em, ép em nuốt xuống

" Nuốt xuống! Nếu mày dám nhả con tao ra, tao sẽ giết mày!" Cơn giận dữ của tôi sắp bùng nổ, bóp chặt cổ em, ánh đèn mờ ảo từ phía đèn ngủ soi sáng, sự khó chịu hiện rõ trên mặt em, bàn tay em cố gắng gỡ tay tôi ra, không biết như thế nào nhưng hiện tại tôi chỉ muốn trừng phạt em thật mạnh. Đột nhiên, cơ thể em dần buông lỏng, hơi thở yếu ớt dần, tôi mới chợt nhận ra mình đang đi quá giới hạn, tay tôi rời ra ngay lập tức

" PETE! Pete, nghe tôi nói không?" Một cảm giác hoảng sợ len lỏi trong tôi

" PETE!" Tôi lập tức mở đèn, hơi thở em đều dần mới khiến tôi an tâm, nhìn vào cơ thể đang toát mồ hôi không ngừng, tôi ôm em vào nhà tắm, tẩy rửa thật sạch cho cả em và tôi, hiện tại đang ở chính gia nên tôi không thể kiếm được cái chăn sạch cho em, tạm đắp cho em cái chăn bị ném xó góc phòng lúc hưng phấn, cẩn thận vuốt ve mặt em, chợt tôi dừng lại bên cái má phúng phính vừa nãy đã bị tôi đánh ửng đỏ, nhẹ nhàng hôn vào.

Tôi nằm xuống bên cạnh, ôm chặt em, lúc cơ thể em buông lỏng chợt khiến tôi nhớ đến lúc mẹ mất. Thật giống!

Bà cũng như em, năm đó vì cãi nhau một trận với ba tôi, ông ấy vô tình xô ngã mẹ khiến bà sinh non, tôi nhìn thấy tất cả nhưng một đứa trẻ như tôi lúc đó chỉ có thể đứng gọi mọi người giúp đỡ, tôi la to đến khàn tiếng. Mẹ được đưa vào phòng sanh, tôi đứng bên ngoài không ngừng cầu nguyện, ba tôi, ông ta vẫn không quan tâm mà vui đùa bên tình nhân của mình, bỏ mặc mẹ tôi đau đớn trong cửa tử, tiếng khóc vang lên, tôi đã chào đón Macau bằng cái ôm ấm áp nhất, ánh mắt tôi sáng lên nhìn đứa bé xinh đẹp trong tay, tôi mong chờ mẹ được đưa ra nhưng điều đó không hề xảy ra. Bác sĩ kêu tôi vào gặp mẹ, tôi hân hoan ẵm Macau vào, tôi chỉ thấy mẹ nằm trên vũng máu, hoảng sợ, tôi nắm chặt tay mẹ, đau đớn thay, mặt mẹ tái nhợt nhưng người phụ nữ ấy vẫn rất xinh đẹp trong mắt tôi, chưa kịp để tôi mở miệng, giọng mẹ yếu ớt

" Vegas của mẹ.....thay mẹ....bảo vệ...em con...nhé! Mẹ...yêu hai đứa...nhưng giờ....mẹ....không...th..thể.."

Tôi vẫn nhớ như in lúc đó, mẹ nắm tay tôi, nhìn vào mắt tôi cười, từng chữ mẹ thốt ra đều dùng hết những sức lực còn lại, sau đó mắt bà từ từ nhắm lại, tay mẹ cũng dần buông lỏng, mẹ đi rồi, mẹ bỏ chúng tôi rồi! Tiếng khóc nức nở vang lên, tôi khóc, miệng không ngừng gọi tên mẹ

" Mẹ ơi! Mẹ ơi! Làm ơn cứu mẹ con với! Bác sĩ cứu mẹ con với! Không....không đâu...., mẹ ơi! Tỉnh dậy đi mà! Con với em cần mẹ! Mẹ ơi.....MẸ ƠI!"

Tôi đau đớn la to, lúc đó tay tôi ôm Macau, tôi chạm vào tay mẹ, lây nhẹ người mẹ nhưng tôi biết, mẹ đã tiến vào giấc mộng đẹp rồi, ở nơi đó mẹ sẽ không cần phải chịu sự đánh đập của ba nữa, từ khoảnh khắc đau lòng ấy, trái tim chứa chan tình yêu thương mà mẹ xây dựng cho tôi đang chết dần chết mòn, tôi khóc rất lớn, vang to cả bệnh viện, moi người nhìn, đều thương xót cho đứa trẻ ngồi gục xuống đất, tay ôm đứa nhóc nhỏ còn đang đỏ hỏn, nhìn cơ thể người phụ nữ trên bàn sinh dần dần nguội lạnh.

Tôi gần như gục ngã, nước mắt không ngừng tuôn ra, các bác sĩ nhìn tôi đau lòng, vệ sĩ xung quanh đều cúi đầu, che giấu nỗi buồn nhưng ba tôi, người đàn ông mẹ yêu chẳng thấy bóng dáng đâu cả, ngay thời điểm mẹ bị ngã, ông ta đã rời đi, chỉ để lại tôi với tiếng kêu cứu khắp nhà.

Lễ tang mẹ tôi, ôm Macau vào lòng vỗ về, thằng bé khóc rất to chắc nhóc biết mẹ đã rời đi xa, tôi chỉ biết ngồi thẫn thờ, mắt vô hồn nhìn vào di ảnh của mẹ, quá mệt mỏi, tôi chẳng còn sức để khóc nữa, bác Korn nhẹ nhàng an ủi tôi, ba tôi, một con người giả tạo, ông ta giả vờ khóc lóc trước ảnh mẹ, tôi khinh bỉ, Tankul đến gần tôi, nhét vào người tôi, một cây kẹo, tôi để yên mọi thứ, anh cả ôm tôi, Kim và Kinn cũng chạy đến ôm tôi, nước mắt tôi một lần nữa trực chào ra, tôi khóc trong vòng tay của ba người anh họ, Macau cũng khóc to hơn, 5 đứa trẻ đều khóc. Đến giờ khung cảnh đau lòng đó vẫn như bóp nghẹn trái tim tôi.

Khi nhìn thấy Pete như vậy, tôi đột nhiên có một nổi sợ, đúng vậy, tôi rất sợ bị bỏ rơi, tôi không muốn những người gần tôi ra đi, không thể chấp nhận được.

Tôi vẫn nằm ôm em, chợt em động đậy, tôi thu tay mình lại giúp em thoải mái hơn nhưng Pete quay mặt đi

" Vegas....về đi..trễ rồi!" Em lên tiếng, giọng em thều thào nhưng đủ để tôi nghe thấy, em đuổi tôi, tôi chợt lặng đi, rốt cuộc chẳng có ai có thể chấp nhận con người như tôi

" Pete, em tỉnh rồi! Tôi....lần sau tôi sẽ làm nhẹ hơn!"

Nhiệt độ cơ thể em khá nóng, tôi sợ em bị sốt nhưng có lẽ tôi đã làm hơi quá, trong lòng tôi xuất hiện cảm giác có lỗi, thật lạ lẫm, tại sao tôi lại muốn xin lỗi, em ấy vẫn chỉ là vật nhỏ để tôi thỏa mãn, chắc....vậy?

Ngồi lặng đi một lúc, nghe tiếng động từ phía sau, tôi đã thấy em gói mình trong cái chăn to lớn, em đang lấy hộp cứu thương, giọng nói em nhỏ nhẹ, sau đó bắt đầu thoa thuốc cho tôi

" Tôi sẽ sát trùng nếu có đau thì nói một tiếng!" Giọng em thật êm, đau sao, từ lâu đã chẳng ai hỏi tôi có đau hay không cả, thật bất ngờ, em ấy sợ tôi đau sao, mấy vết cào này có là gì so với nỗi đau mất mẹ

" Này, nếu đau thì cứ nói nhé!" Có thể cảm giác được cơ thể tôi cứng đờ vì thuốc sát trùng, em nhỏ giọng nói lại, dễ chịu, tâm trạng tôi được xoa vì câu nói đó, trưởng vệ sĩ chính, Pete, thật ngốc

" Không, chỉ cần có em bên cạnh, sẽ không đau!" Có thể nói, đây là câu nói khá thật lòng trong lúc này, ở bên Pete lâu lâu lại khiến tôi rất dễ chịu, có cảm giác rất lạ nhưng tôi không cho phép mình chìm đắm vào.

Trêu đùa em một chút rồi thay đồ rời đi, Nop đã đợi sẵn trong xe, công việc của tôi vẫn phải tiếp tục.

20/07/2022

Chú ý: Cốt truyện và tính cách nhân vật được mình xây dựng, rất khác truyện gốc và truyện đôi lúc sẽ ảo nên nếu ai không thích có thể rời đi ạ! Chúc mọi người một ngày vui vẻ❤️

Bonus: Hi vọng mọi người vẫn giữ cái đầu lạnh trong mọi chuyện gần đây!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net