26.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi vui vẻ tiến đến phòng Kinn, hôm nay chúng tôi cần họp về vài vấn đề cần thiết đề phòng cho những cuộc tấn công bất ngờ. Tay tôi cầm điện thoại vui vẻ nhìn vào mấy tấm ảnh mà Tankul chụp lén Pete lúc ngủ, em đáng yêu vô cùng.

Đi gần tới phòng làm việc của Kinn, tôi giáp mặt Porsche, nó liếc tôi rồi hướng về thang máy, tôi nhíu mày, nó cọc tính hơn Pete đáng yêu của tôi nhiều, phiền phức.

Mở cửa đi vào, tôi nhanh chóng cất điện thoại, Tankul phía đối diện vui vẻ xà nẹo với Kim, Kinn nhướng mày

" Vào chỗ ngồi đi!" Gật đầu, tôi ngồi xuống ghế, hướng mắt đến Kinn, người đang đứng chống hai tay xuống bàn

" Đủ rồi Tankul! Mày về chỗ mày đi!" Kinn bất mạn lên tiếng, hướng đến Tankul mà ra lệnh

" Ô hay! Tao muốn ngồi chỗ nào là chuyện của tao! Phiền phức quá đi!" Tankul nhăn nhó nhưng cũng chịu kéo ghế cách xa Kim nhưng anh ta di chuyển qua chỗ tôi

" Nè Vegas! Thẻ đen tao đâu!" Ừ nhỉ? Tôi quên mất

" Lát tôi kêu Nop đem qua cho anh! Giờ chú ý đi!" Nhàn nhã uống trà tôi đẩy Tankul tránh xa mình, tiền tôi không thiếu nhưng hiện giờ tôi không đem bên mình

" Ôi! Liệu cái hồn của mày đó!" Tankul nhăn nhó, Kinn nhíu mày nhưng cũng bắt đầu vô vấn về

" Tao đang muốn đưa Porsche qua nước ngoài! Hiện giờ nơi này không an toàn! Kan đã trốn khỏi thứ gia rồi! Vệ sĩ ông ta bị bắt giữ nhưng bọn chúng dù bị tra khảo nhưng vẫn khá cứng miệng!" Nghiên đầu, trốn sao?

" Này Kinn! Mày đưa Porsche qua nước ngoài liệu nó chịu chắc!" Tankul nói, đúng vậy, tính cách Porsche không dễ dàng chấp nhận, cái thai trong bụng phải mất khá lâu nó mới vui vẻ tiếp nhận bây giờ mà kêu nó đi chắc khó cho Kinn

" Nhưng đó là cách an toàn nhất! Tao lo cho Porsche! Tụi mày cũng biết mang thai không dễ dàng cho nó! Bây giờ chúng ta cần huấn luyện hết tất cả vệ sĩ! Tao sẽ cử các vệ sĩ cao đi tham gia huấn luyện cấp độ cao! Nhanh thôi!" Kinn mệt mỏi, hướng mắt đến Tankul

" Tao biết mày lo! Dù sao cũng nên hỏi ý kiến!" Kim nhâm nhi trà, ung dung nói

" Ô hay! Nhưng mà này tao cũng muốn đưa Pete sang nước ngoài! Mấy vụ huấn luyện gì đó tao không cho Pete đi!" Tôi nhìn Tankul, hợp lý, tôi cũng chẳng muốn em dính líu tới mấy vụ phiền phức này, nếu em bị thương thêm một lần nữa, tôi chắc chắn sẽ không tha thứ cho chính mình

" Tankul! Pete là vệ sĩ chính, nó rất cần cho trận chiến này! Mày hiểu mà Tankul!" Kinn khó chịu, tôi phân vân, sức chịu đựng của Pete tốt nhưng về kĩ năng chiến đấu thì tôi chưa chắc chắn rằng Pete nổi trội với vị trí vệ sĩ chính, tôi cũng chẳng hiểu tại sao cựu vệ sĩ chính Chan lại chuyển chức vị này cho em mà qua làm quản gia chứ, có vệ sĩ nào mạnh bằng Chan, thật khó hiểu

" Không! Tao không đồng ý! Lấy ai cũng được nhưng Pete thì không được!" Tankul bắt đầu đứng dậy đập bàn, tôi thắc mắc, anh ta làm sao vậy?

" TANKUL! Tao nghiêm túc!" Kinn bắt đầu nổi giận, ánh mắt anh ta liếc tôi, gì đây, nhìn tôi làm quần gì?

" Tao nói không là không!" Tôi nhếch miệng, Kim và tôi nhìn nhau khó hiểu, tôi lo cho Pete, kí ức của Pete hoàn toàn bị quên lãng nhưng tôi chẳng hi vọng em nhớ lại, nếu em nhớ thì chắc hẳn sẽ tự trách chính mình

" Này Kul! Pete là vệ sĩ mà! Nó có huấn luyện bài bản còn được mệnh danh tay bắn súng đỉnh nhất chính gia!" Kim bất lực lên tiếng, còn Tankul và Kinn đang đấu mắt với nhau, tôi thở dài

" Nhưng hiện giờ không được! Pete không thể đi huấn luyện lúc này được!" Tankul vẫn khoanh tay đối mắt với Kinn

" Kinn! Chỉ huấn luyện thôi đúng không?" Tôi dò hỏi, nếu huấn luyện bình thường thì không sao, với lại nếu bắt em ấy ra chiến đấu tôi sẽ không đồng ý

" Mày có nghe tao nói không? Cả hai! Pete, nó không có mềm yếu! Đừng biến nó trở nên vô dụng!" Tôi nhíu mày

" Mẹ mày Kinn!" Tankul tức giận

" Tao nói rồi! Không có lý do tao vẫn để Pete chiến đấu! Chúng ta cần Pete!" Kinn hạ quyết tâm, nói xong liền quay lưng, Kim thở dài

" Để Pete chiến đấu cũng là cách bảo vệ nó! Tao vẫn đảm bảo nó an toàn hơn ai kia!" Kim khiêu khích tôi, trong trận chiến thì đảm bảo được cái khỉ gì?

" Không! Mẹ nó Kinn! Tao nói không được!" Tankul sắp bùng nổ, tôi né xa anh ta, Kim đứng dựa vào ghế

" ĐỦ RỒI! MÀY ĐỪNG CÓ NHẢM NHÍ Ở ĐÂY! PETE LÀ VỆ SĨ CHÍNH NẾU TAO KHÔNG CHO NÓ CHIẾN ĐẤU THÌ VỆ SĨ CHÍNH GIA ĐỦ SỨC LỰC SAO?"

" VẬY THÌ KÊU PORSCHE RA ĐẤU GIÙM TAO ĐI! LÀM NHƯ CÓ MÌNH PORSCHE MANG THAI VẬY! PETE CŨNG MANG THAI MÀ! SAO MÀY KHÔNG NGHĨ TỚI NÓ!.....ủa chết mẹ! Tao lố rồi!" Tankul la lớn, khoan đã, mang thai? Pete mang thai? Anh ta nói Pete mang thai? Tôi bật dậy, trái tim tôi đập nhanh vô cùng, có thật là vậy không? Kinn mở to mắt, Kim vẫn ửng dưng như thường lệ, nó biết rồi sao?

" HẢ? PETE MANG THAI? THẬT SAO?" Tôi tiến tới gần Tankul, nhìn thẳng vào mắt anh ta, nói cho tôi biết đây là thật đi, cảm xúc tôi loạn quá

" Ừ....thì...thì....CON MẸ NÓ! MÀY ĂN MUỐN SẠCH CON NGƯỜI TA! AI MÀ KHÔNG CÓ THAI CHO ĐƯỢC! TAO CHƯA CẮT CÁI CỦA MÀY LÀ CÒN MAY LẮM RỒI ĐẤY NHÉ!"

" Sao anh biết?" Tôi không nghe lầm, Pete đang mang thai, con của chúng tôi sao?

" Hứ! Tao phát hiện giấy khám thai của nó!"

" Sao anh không nói với tôi!" Tôi cằn nhằn, Kinn vẫn còn sốc, Kim liếc xéo tôi, tỏ ý muốn nói tôi ngu

" Mắc mớ gì tao phải nói với mày! Pete cầu xin tao không muốn cho thằng khốn nạn như mày biết! Bản thân nó chịu quá đủ đau đớn vì mày bây giờ còn phải mang theo cục mụn nhỏ vừa mới hình thành trong bụng nữa! Do mày, tất cả do mày! Tao tức chết! Ê Gas! Ây thằng khốn nạn!" Quá đủ, tôi cần gặp Pete ngay bây giờ, bỏ lại tiếng la hét của Tankul, tôi nhanh chóng bước vào thang máy, đầu tôi rối cực kì

Tới nơi, tiến đến phòng Pete, tôi mở cửa, chẳng thấy ai bên trong, chết tiệt, Pete, em ở đâu vậy? Tôi tìm kiếm các phòng, xuống nhà ăn nhưng vẫn không thấy Pete, dựa lưng vào ban công, tôi vừa vui vừa thấy có lỗi, bình tĩnh một chút, tôi hướng xuống phía dưới, Pete, là em ấy, nhanh chân tôi di chuyển xuống vườn.

Núp sau cánh cửa, giọng em nhè nhẹ, tôi khó chịu, sao em vẫn vui vẻ khi bản thân phải chịu nhiều đau đớn mà tôi gây ra vậy chứ? Ngay cả khi mang thai cũng không chịu nói, ngu ngốc.

Chậm rãi bước đến phía em, tên vệ sĩ cao to kia thấy tôi lập tức cúi xuống, còn Arm vừa mới cười cũng cứng đơ lại, tôi liếc cả hai, bình tĩnh hỏi nhưng lại chuyển hướng sang Porsche, nhướng mày, mắt tôi tia cả hai, tiến tới gần Pete, tôi cảm nhận được sự sợ hãi của em, nhíu mày

" Cút!" Tụi nó định bắt lấy tay Pete nhưng tôi đã nhanh hơn, hôm nay bắt buộc tôi nghe chính miệng em nói sự thật, hãy để tôi được hiểu rõ em hơn

Em quay lại nhìn tôi, ánh mắt em lóe lên tia sợ hãi, hít thở sâu, em trả lời, giọng nhỏ dần nhưng lúc này tôi nghe rất rõ, em mang thai, con của tôi, con của tôi và em, tôi áp sát em, ôm lấy cơ thể đang run rẩy mà rơi giọt nước mắt hạnh phúc, tội lỗi, nỗi đau, đến cuối cùng lại may mắn có được sinh linh nhỏ bé như lời em từng thủ thỉ lúc nhỏ.

Chim chích bông, cậu mang thai con của chó sói con rồi đấy! Cậu hạnh phúc không? Chó sói con hạnh phúc lắm nhé!

Tôi ôm em, tay em xoa lưng tôi, mỉm cười, tôi vội vàng bế em lên phòng, tôi muốn được tận tay chăm sóc em, đứng nắng không tốt cho cơ thể em. Em sốc nhưng sau đó vùi mặt vào lồng ngực tôi, nơi trái tim vì em mà đập mạnh mẽ.

Đặt em ngồi ngay ngắn xuống giường, tôi lại gần tấm bảng, những tấm hình siêu âm, tôi quan sát, thật sự giống như Tankul nói, em bé giống cục mụn nhỏ, bất giác tôi cười, quay lại nhìn em, mắt em né tránh ánh tôi

" Vegas! Xin lỗi!"

Tôi muốn đến ôm em, đừng xin lỗi tôi, chính tôi gây ra tất cả mọi đau đớn cho em

" Là tôi có lỗi với em, Pete! Người có lỗi là tôi, em chẳng sai gì cả! Ngay từ đầu là tôi sai, là tôi khốn nạn, cuộc sống của em bị tôi hủy hoại, Pete à! Tôi tồi tệ lắm đúng không?" Tôi áp bàn tay của mình vào hai má em, nước mắt tôi rơi xuống, em ốm, em ngạc nhiên sau đó lại uất ức nhìn tôi

" Pete! Em luôn quá đỗi lương thiện! Chẳng bù cho một kẻ lỗi lầm như tôi! Là tôi ép buộc em, tất cả mọi thứ đều là lỗi của tôi! Đứa bé....cũng là lỗi của tôi! Tôi khiến em phải trong tình trạng lo sợ, tôi chưa từng ghĩ đến cảm xúc của em! Tôi biết, em không thể tha thứ cho những lần đau đớn đó nhưng Pete, tôi vẫn muốn được bù đắp cho em! Đánh tôi đi Pete! Em đánh chết tôi cũng được!" Sao em lại tốt như thế? Một người luôn nở nụ cười trên môi như em lại bị thứ khốn nạn như tôi cướp đi mất, tôi đáng vào đầu mình, đánh vào ngực, tôi tự đánh chính mình, tôi muốn nhận lấy tất cả đau đớn của em, lấy lại tất cả mọi thứ mà tôi đã gây ra nhưng sao có thể đây, kể cả cục mụn nhỏ cũng do chính sự ham muốn của tôi, sai lầm khó phai

" Không....Vegas....đứa bé...không phải là lỗi của anh! Vegas...đừng tự đánh chính mình....anh đánh chính mình có giúp tôi quên đi đau đớn không? Tôi ghét anh, thậm chí trong giây phút nào đó, tôi hận anh! Tôi cực kì hận anh! Anh cưỡng ép tôi, anh bắt tôi làm nhiều điều ghê tởm! Anh so sánh tôi, anh nhục mạ tôi, còn điều gì anh chưa từng làm? Hả? Vegas! Biết bao nhiêu lần, bao nhiêu nơi, bao nhiêu tư thế! Anh có từng để ý đến lời cầu xin của tôi không hay anh biến những lời đó thành những lời gợi tình?" Em bật dậy, đẩy ngã tôi xuống sàn, đáy mắt em đỏ lên, ném những con gấu bông về phía nguời tôi, em gằng giọng, nước mắt em chảy xuống. Từng lời nói của em như sét đánh bên tai, tôi thấy bản thân mình thật đáng chết, em vừa nói vừa tự đánh vào người trong vô thức, tôi hoảng loạn, Vegas, mày quá ngu để rồi biến người mày từng trân trọng chìm trong sự sợ hãi, tôi run rẩy

" Tôi có cầu xin anh mà Vegas! Anh đạp đổ mọi danh dự của tôi! Anh xem tôi như chó mà bắt tôi liếm những thứ dơ bẩn! Tôi là con người mà Vegas, tôi là con người đó! Hôm nay anh sao vậy? Anh muốn diễn kịch sao? Anh khóc sao? VẬY THÌ SAO LÚC TÔI KHÓC ANH KHÔNG ĐỂ Ý? HẢ? SAO GIỜ ANH LẠI XIN LỖI TÔI? ĐÁNH TÔI ĐI! CƯỠNG ÉP TÔI ĐI! MAU LÀM VỚI TÔI ĐI, VEGAS! ANH NÓI TÔI LÀ VẬT THỎA MÃN MÀ! LÀM ĐI VEGAS!" Em bắt đầu la to hơn, những câu nói mà khi làm tình tôi đã nói, từng câu từng câu hiện lên, tôi quỳ xuống, vừa lòng hả dạ chưa Vegas? Mày xem bản thân mày gây ra bao nhiêu nỗi đau tâm lý cho Pete kia kìa, tôi khóc nhưng tôi bắt đầu hoảng hốt hơn khi thấy em kề dao vào cổ tay, bật dậy, lòng tôi sợ hãi, cả người tôi run rẩy, chầm chậm tiến tới

" Bình tĩnh đi em! Pete....Em bình tĩnh....tôi biết sai rồi! Là tôi sai....tất cả là lỗi của tôi! Pete....em sẽ đau mất!" Giọng tôi run run, chắp tay xin em, đâm tôi cũng được nhưng làm ơn đừng làm đau chính mình, em đau, tôi càng đau hơn

" NÓI ĐI VEGAS! ANH NÓI ĐI! ANH NHỤC MẠ TÔI ĐI! CƠ THỂ TÔI DƠ BẨN THÌ SAO? LÀ AI VẤY BẨN NÓ? HẢ? TÔI KHÔNG SẠCH SẼ NHƯ PORSCHE! TÔI KHÔNG ĐẸP! KHÔNG HẤP DẪN! TÔI CÓ TỪNG NẰM DƯỚI THÂN AI RÊN RĨ NGOÀI ANH CHƯA? SAO ANH ĐỐI XỬ VỚI TÔI NHƯ VẬY HẢ? TÔI BIẾT TÔI KHÔNG BAO GIỜ BẰNG PORSCHE NHƯNG XIN ANH, VEGAS! ANH XEM TÔI LÀ CON NGƯỜI NHÉ! XEM TÔI LÀ CON NGƯỜI MỘT LẦN THÔI CŨNG ĐƯỢC! XIN ANH! MỘT LẦN THÔI!"

Tôi hoảng loạn, trán tôi bắt đầu đổ mồ hôi, em tự cởi nút áo, sau đó khụy xuống, ôm lấy thân mình, tôi gục xuống dưới sàn, tôi đã làm gì thế này! Tại sao tôi lại như vậy chứ? Mày khốn nạn lắm Vegas! Mày nhìn người mày từng cưỡng ép đi! Mày muốn em ấy đau mà phải không? Tại sao bây giờ em ấy đau mày lại khóc? Mọi thứ mày làm ra, nhìn Pete đi, hậu quả đó, nỗi đau, nỗi sợ hãi hiện rõ lên kia kìa, mở mắt to ra mà nhìn kĩ đi Vegas, mày khóc thì sao? Có bù đắp đi những giọt nước mắt hay những lần phỉ báng, chà đạp em ấy không? Sai rồi, Vegas, mày sai lắm rồi

" VEGAS! ANH THƯƠNG TÔI VỚI! ANH THƯƠNG CON VÀ TÔI VỚI! Thương cả hai...chúng tôi với! Đau....tôi đau....Vegas....đau lắm...Vegas....đau...!" Em đưa ánh mắt cầu xin nhìn tôi, em quỳ lên giường, nhìn về cây dao, em tự rạch tay chính mình, dòng máu từ trong tay em chảy ra khiến tôi như chết điếng, tôi hốt hoảng nhào tới

" PETE! Xin lỗi em! Tôi xin lỗi! Bình tĩnh đi em! Bình tĩnh! Không đau! Không đau nữa!" Tôi la to tới mức lạc giọng nhưng điều đó có đáng là gì, hất vâng cây dao trên tay em, mặc em vùng vẩy mà ôm lấy, em đánh vào lưng tôi, vừa đánh vừa khóc, tôi càng ôm chặt em hơn

" Đồ khốn nạn! Tên xấu xa! Tôi đau lắm đấy tên khốn! Tên chó má nhà anh! Đau lắm! Tôi đau Vegas!" Tay em đánh mạnh nhưng cũng dần buông lơi, giọng em thều thào, cơ thể rung lên từng hồi, tôi chỉ biết ôm lấy em mà vỗ về

" Bình tĩnh....xin em...xin em, Pete! Tôi biết đau rồi! Trái tim tôi biết đau rồi, Pete!" Đau quá, trái tim tôi nhói lên theo tiếng khóc của em, tôi biết đau rồi, Vegas biết đau rồi, làm ơn, đừng tự khiêns chính mình bị đau nữa em

Em khóc cho tới khi cơ thể mềm nhũn dựa vào tôi mà sụt sùi, tôi đặt em dựa vào gối, nhanh chân kiếm đồ băng bó cho em. Không nhanh không chậm, quỳ xuống dưới sàn, nhìn vào lòng bàn tay đang chảy máu, lòng tôi đau như cắt, tôi nhẹ nhàng băng bó cho em.

Tôi lo lắng cho em, cả con chúng tôi nữa, kiểm tra người em, tôi sợ em bị thương

" Pete! Xin lỗi! Em xúc động sẽ không tốt cho con chúng ta!"

" Anh đang lo cho con của anh sao?" Em nhíu mày, tôi hoảng loạn, không phải tôi lo cho em hơn, chỉ là tôi khó nói

" Không....không phải! Tôi lo cho em!" Tôi xoa tay em, đặt bàn tay em vào giữa hai lòng bàn tay, tôi bao bọc lấy nó

" Thật không?" Em hỏi

" Thật! Tôi lo cho em! Có đau không?" Tâm trạng tôi bình tĩnh, ân cần hỏi

" Đau!" Em gật đầu

" Chờ vết thương lành sẽ hết đau! Đừng làm vậy nữa...nhé! Em sẽ đau lắm đấy!" Nghe em nói, tôi đau, lòng tôi trĩu nặng

" Vegas....anh thích....con....của....chúng ta...không?" Em ngập ngừng, đưa ánh mắt mong chờ nhìn tôi, tay chạm vào bụng. Tôi thích, chỉ cần là con của em, tôi đều thích nhưng khi tôi sợ, sợ em sẽ đau như mẹ, sinh con không dễ dàng, nếu vì cục mụn này mà rời xa tôi, cả đời tôi sẽ ân hận đến chết

" Muốn sờ không?" Ra dấu cho tôi ngồi lên giường, em hỏi nhỏ, mắt tôi sáng lên khi em hỏi, không cần đợi câu trả lời em cầm lấy tay tôi áp lên vùng bụng mềm mại, cảm xúc thật lạ, tôi xoa nhẹ, cục mụn nhỏ, chào con!

" Con còn nhỏ lắm! Giờ không cảm nhận được gì đâu!" Em chậm rãi nói, vui vẻ nhìn tôi nhưng tôi nhận ra mắt em dần đỏ hoe

Tôi xin lỗi em, em chỉ liếc tôi, sau đó bất bình rồi những hành động đáng yêu theo thói quen, tôi cười, em bị lây tính cách của Tankul khá nhiều, Pete mũm mỉm của tôi, sau này hãy để tôi chăm sóc cho em.

Không cần em tha thứ, chỉ cần ở bên cạnh em là đủ.

Chờ em ngủ say, tôi lau đi giọt nước mắt còn đọng lại trên má, nhẹ nhàng hôn lên bụng nhỏ mềm mịn, nơi hiện diện tình yêu cũng như cảnh tỉnh cho tôi những sai lầm của mình gây ra. Ba lớn sẽ bảo vệ cho con và ba nhỏ tới cùng!

Pete, anh yêu em!

Chim chích bông, chó sói con cũng yêu! Yêu cậu nhiều lắm luôn!

01/08/2022

Chú ý: Cốt truyện và tính cách nhân vật do mình xây dựng nên nếu mọi người không thích thể rời đi trong vui vẻ ạ! Chúc mọi người một ngày vui vẻ❤️

Bonus: Tuần này tuii khá bận nên sẽ không ra chap đều được nên mong mọi người thông cảm nhé!💕 Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của tuii nhaa❤️

+ Hãy trả giá đi Vê Gát😤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net