SIDE STORY: Khép Lại Hạnh Phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Hãy cân nhắc trước khi đọc chap này và chap trước⬆️

+ Đừng nghiêm túc quá nhe, ngay từ đầu đã ảo rồi nên nhẹ nhàng với tuii nhé!

+Tuii rất biết ơn vì mọi người đọc truyện lắm í nên dù mn có drop truyện thì tui vẫn biết ơn những lượt đọc ở các chap trước nhé❤️

+Thời gian mà mọi người dành ra để đọc truyện là tui cảm thán vô cùng tại lâu lâu tui đọc lại truyện cũng thấy nó ảo ma lắm hehe🤭 Cảm ơn vì tất cả ạ🙆❤️

+ Tuii thừa nhận không hề ưng hai chap Side Story này vì:

- Tuii còn non tay
- Cả hai chap quá nặng nề, có nhiều lỗ hỏng lẫn phần thừa

+ Vì chap trước bất ổn quá nên chap này giảm nhẹ nhưng vẫn nặng lắm🤧

+ Chap này tuii sửa lại ngắn gọn, sẽ không focus quá nhiều vào tâm lý

+ Thoải mái và vui vẻ khi đọc chap này nha mọi người ❤️

...

SIDE STORY

Vệ sĩ chính gia bị tập kích, thuyền trưởng Alex tức tốc bị tấn công, buồng lái gặp trở ngại, vệ sĩ khác lần lượt hỗ trợ, tín hiệu cầu cứu được phát ra nhưng gặp vấn đề, các tín hiệu khác lần lượt phát sáng lên trên bầu trời.

Vệ sĩ lần lượt chia ra, chiến đấu gây cấn với vệ sĩ thứ gia, họ đều làm hết sức mình, những vệ sĩ cấp cao được điều xuống bảo vệ các cậu chủ nhỏ, trên đường đi không ngừng bị phục kích. Hạ gục nhiều, hi sinh càng nhiều hơn.

Buồng lái sau phục kích được bảo vệ, trụ tới gần 10 phút, sau khi thông báo nguy hiểm liền bị tấn công đợt hai, phía khoang dưới cùng, vệ sĩ cùng các cậu chủ nhỏ gặp nguy, không quá nhanh cũng không quá chậm, lực lượng vệ sĩ nhanh chóng suy yếu, kích hoạt chế độ tự lái, phóng đi tín hiệu mạnh nhất đợt cuối, thuyền trưởng Alex hi sinh.

Chính gia, vệ sĩ trưởng Chan bắt được tín hiệu, khẩn cấp huy động lực lượng ứng cứu, tất cả đều nhanh chóng hỗ trợ.

Kan biết được, thông báo lên phía vệ sĩ khác tổng tấn công, lập tức có ý định trốn đi nhưng bị Korn phát hiện liền giam giữ, trải qua tận 10 phút, tất cả vệ sĩ thứ gia đều bị đàn áp, ngài Korn dù lo lắng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Vốn ngay giây phút đầu tiên, ngài cầm súng chĩa thẳng vào trán Kan nhưng vì có nhiều việc chưa làm rõ nên chỉ bắn vào chân, 2 viên đạn ghim thẳng vào.

Bất khả kháng cự, Kan giả vờ khóc lóc xin Korn cứu bọn trẻ, Korn chán ghét đánh ngất Kan, ngài nổi giận, căn dặn vệ sĩ kiểm soát nghiêm ngặt, do dự rời đi.

Đến khi tới nơi, Korn hốt hoảng nhìn Tankul và Kim, Tankul tay với lưng toàn là máu, mắt ngài rưng rưng, qua đến Kim, ngài dường như ngã quỵ xuống, Kim nằm yên, khắp người đều dính đầy máu. Tiếng xe cấp cứu vang lên ing ỏi, tính mạng con trai ngài cứ theo xe cấp cứu mà rời đi.

Chưa kịp đi theo, vệ sĩ khác thông báo, nỗi sợ của người cha như Korn càng tăng thêm khi phát hiện Kinn vẫn còn trên thuyền, thằng bé chưa hề được cứu, tức giận xen lẫn lo lắng, ngài càng muốn giết Kan, những chiếc cano đầy trên biển, tập trung về chiếc thuyền đang tiến gần bờ mà ứng cứu.

5 phút sau Pete được đưa lên bờ, đứa nhỏ vệ sĩ thân nhất của Tankul, máu, chỉ toàn máu, đưa nhanh Pete lên xe cấp cứu, giờ chỉ còn Kinn và Vegas.

Korn chấp tay cầu nguyện, nước mắt ngài bắt đầu rơi, người vợ thân thương của ngài chỉ để lại ba đứa con nhỏ rồi không hẹn mà rời bỏ, ngài vất vả tiến về phía trước, nắm lấy vị trí đứng đầu chính gia nhưng đứng được vị trí này phải đánh đổi rất nhiều, chứng tỏ là ngày hôm nay, vì quyền lực, em trai ruột - Kan, tàn nhẫn tới mức hi sinh luôn cả Vegas, dồn sức hạ đi bọn trẻ để khiến Korn đau khổ rồi sinh bệnh, tới lúc đó cỏ được diệt sạch gốc.

Tổng cộng 15 phút, Kinn và Vegas được đưa tới bờ, Kinn ôm chặt Vegas, cả hai đều dính máu, vẻ mặt vẫn còn hoảng sợ vô cùng, Vegas nhắm chặt mắt, thấy con mình, ngài đưa bọn chúng lên xe cấp cứu, tức tốc đến bệnh viện, để lại mọi thứ cho Chan xử lí, trên đường đi ngài nhìn Kinn ôm chặt Vegas mà không khỏi đau lòng, đáy mắt Kinn vẫn còn đọng lại giọt nước mắt, ánh mắt cương quyết, giữ chặt lấy Vegas cho tới khi đến bệnh viện, hết sức mới buông tay rồi ngất.

Mọi thứ diễn ra vỏn vẹn chỉ trong 30 phút nhưng đối với những người trên thuyền, đó là khoảng thời gian đáng sợ nhất.

PHẦN 2: KÍ ỨC NHẠT NHÒA

Tại bệnh viện

Kim và Tankul được đưa vào phòng phẫu thuật ngay khi tới, ánh đèn đỏ vẫn đang sáng lên.

Pete được chuyển tới bệnh viện với tình trạng mất máu, nhịp tim giảm mạnh, mọi phần trăm cứu sống dường như bằng không, gấp rút kiểm tra, bác sĩ đưa lên phòng phẫu thuật để lấy đạn ra nhanh chóng.

Vegas và Kinn được đưa tới bệnh viện khác, cả hai đều bất tỉnh, các y tá lần lượt sơ cứu, chuyển lên phòng phẫu thuật.

Các phòng phẫu thuật liên tục sáng đèn, hai bệnh viện, túc trực cứu lấy năm đứa trẻ. Ngài Korn mệt mỏi, ánh mắt lo lắng hướng về cánh cửa phòng phẫu thuật mà cầu nguyện, hãy cứu lấy bọn trẻ.

Túc trực bên bệnh viện, Korn thẫn thờ, sau hơn nửa tiếng, Tankul được về phòng hồi sức, tình trạng vẫn được gọi là ổn, may mắn, Tankul dù bị trúng đạn nhưng không nguy hiểm, có thể nói sức chịu đựng của Tankul rất lớn, các y tá kể lại, khi đưa đến, tay Tankul nắm chặt tay Kim dù bất tỉnh nhưng chưa hề buông ra, vì cấp cứu kịp thời, tình trạng Tankul ổn định.

Kim vẫn còn trong phòng phẫu thuật, đứa con nhỏ nhất của ngài, thằng nhóc luôn bám lấy Tankul, mọi buồn vui Kim đều thích chia sẻ với Tankul. Ngài nhắm mắt, ngả đầu về phía sau, nước mắt chảy dài, vì quyền lực, vì thù hận cá nhân, dẫn đến đau thương cho bọn trẻ, mọi lỗi lầm của người lớn lại đổ lên hết người năm đứa trẻ.

Korn biết Kan ham muốn quyền lực nhưng chưa từng nghĩ đến chuyện em trai mình tuyệt tình đến mức này. Ngay từ khi bắt đầu theo cha học về kinh doanh, cả hai đều thể hiện tài năng của mình khiến cha vô cùng hài lòng cho đến khi phát hiện sức khỏe cha yếu đi, Korn cũng bắt đầu yêu đương, đi đến kết hôn. Chỉ một năm sau, tình yêu đầu tiên của cả hai chào đời, chứng minh vị trí của Korn trong lòng cha. Nhưng mọi chuyện xấu cứ ập đến, Tankul bị bắt cóc nhiều lần, chưa kịp ổn định mọi chuyện, Kan kết hôn với tiểu thư nhà danh giá, nổ phát súng khiêu chiến tới Korn, vợ của Korn là một người phụ nữ có gia cảnh bình thường nhưng tình yêu thì đâu phân biệt cập bật, bà tiếp tục mang thai, mấy tháng sau, bên Kan cũng thông báo hỉ. Phát súng thứ hai nổ ra.

Cuối cùng tình yêu thứ hai của ngài chào đời, Kinn, cái tên khiến Kan lo sợ, sau đó không lâu Vegas cũng chào đời nhưng thất vọng bao trùm Kan, sức khỏe Vegas quá yếu vì sinh non, phải chăm sóc rất kĩ mới khỏe mạnh như bao đứa trẻ khác. Cả hai đứa trẻ đều được cha tán thưởng, quyền lực vẫn nghiên về phần Korn, vị trí của Korn chỉ được cố định hoàn toàn khi Kim xuất hiện, tình yêu cuối cùng chào đời với sự chào đón nồng nhiệt như hai người anh, vui vẻ không lâu, sức khỏe của phu phân cũng yếu đi rồi từ biệt bốn cha con đến với thế giới khác, Korn gồng mình chăm sóc cả ba đứa nhỏ. Tính cách ngài thay đổi, cương quyết, cứng rắn hơn, khi cha mất, quyền lực nhiễu loạn, Korn và Kan chiến đấu với nhau, đến cuối cùng, Korn dành được quyền lực, nắm giữ gia tộc chính. Đáng lẽ Korn sẽ đuổi Kan ra khỏi gia tộc, những việc làm xấu xa của ông khiến Korn tức giận nhưng vì bản di chúc của cha, hi vọng Korn sẽ nhường nhịn Kan nên mới có gia tộc thứ, Kan được quyền nắm lấy gia tộc thứ.

Cha mất, mấy năm sau, Macau chào đời, phu nhân của Kan cũng mất vì sinh non. Vegas, đứa trẻ mà cha trông đợi vào nhất, vô cùng suy sụp sau khi mất mẹ, Korn nắm bắt cơ hội, thảo luận với Kan về việc sẽ nuôi dưỡng, hỗ trợ về tất cả mọi thứ, miễn cưỡng chấp thuận mọi yêu cầu của Kan. Macau cũng được chuyển sang chính gia trong vài tháng, về sau được đưa sang nước ngoài chăm sóc. Korn đã suy tính rất kĩ càng về việc thâu tóm hết hai đứa con của Kan, kế hoạch đang trên đà thành công thì chính hôm nay mọi thứ sụy đổ, chính Korn tự dồn con mình vào đường chết. Lỗi lầm ngày hôm nay khiến ngài thu mình lại suốt tận 10 năm sau.

Suy nghĩ cứ thế kéo dài cho đến khi Kim được đưa ra, nhìn thấy con trai mình chuyển vào phòng hồi sức, ngài lặng thin nhìn vào cửa kính, cả hai đứa đều an toàn nhưng vẫn chưa hết lo lắng, Kinn, còn Kinn nữa. Lẳng lặng nhìn con cả và con út của mình, ngài buồn rầu, không dám đối mặt, mọi tỗi lỗi khi trước đều đáp xuống cho ba đứa nhỏ, liên lụy sang cả Pete, Vegas thì hỏi sao có thể đối mặt, căn dặn vệ sĩ, ngài di chuyển sang bệnh viện Kinn đang cấp cứu, vội vàng đi lên khu vực phòng phẫu thuật.

Kinn là đứa trẻ nhanh nhẹn, bờ vai vững chắc của Kim, Tankul từ nhỏ rất khó chiều nhưng chỉ cần Kinn nói thì đều nghe lời, thế nên Kinn luôn được lòng tất cả, Kinn dường như trở thành người phán quyết mỗi khi Tankul và Kim giận dỗi, Korn luôn thừa nhận trong ba đứa, Kinn hoàn toàn thừa hưởng tính cách của vợ ông, nhanh nhẹn, bình tĩnh, dễ dàng xử lí các tình huống.

Tankul ảnh hưởng khá nhiều từ những vụ bắt cóc, Korn rất sợ Tankul bị mắc vấn đề tâm lý sau vụ này, đứa trẻ như Tankul chỉ sống trong khù khờ để tự bảo vệ bản thân và Korn cảm thấy có lỗi bật nhất với Kul, nếu không phải vì sau khi có Tankul, Korn được trọng dụng hơn thì chắc chắn lòng ham muốn quyền lực của ngài sẽ không trổi dậy, gây ảnh hưởng đến Tankul.

Kim là đứa con út mà Korn bao bọc nhất, Kim chỉ ở cạnh mẹ được mấy tháng, Tankul sau đó thích bám Kim, từ từ tính cách của Kim bị Tankul ảnh hưởng, thằng bé chỉ bám Tankul chứ ít khi than vãn hay đòi hỏi với Korn, có một lúc khi đang mắc vệ sinh mà không tìm thấy nhà vệ sinh, dù ở trong phòng Korn nhưng Kim nhất quyết chạy sang phòng Tankul đi vệ sinh cho bằng được, lớn hơn chút, gặp được Pete, Kim rất cưng Pete vì lúc đầu tưởng bạn đồng niên, sau đó dù nghe Tankul giải thích cũng không chịu gọi Pete bằng anh. Tính cách của Kim chỉ có Tankul và Pete chịu được, Kinn thì chỉ giải quyết những câu hỏi vớ vẩn hay những trận giận dỗi nho nhỏ.

Vegas, ngài chưa từng hiểu rõ Vegas, trong 4 năm Vegas ở chung, thằng nhóc nhốt mình trong phòng học tận 3 năm, vỏn vẹn dành thời gian nhỏ để ra ngoài ăn sáng và lâu lâu mới bị Tankul lôi ra tắm nắng chứ hiếm khi ra khỏi phòng. Tận đến khi Pete về chính gia, Vegas mới chịu ra ngoài, Chan luôn quan sát và thông báo cho Korn, lúc đầu ngài cứ nghĩ chỉ là sự ham muốn vui vẻ của trẻ nhỏ bộc phát nhưng về sau mọi thứ đã khác, Vegas khá trưởng thành so với tuổi, Pete thì quá khác biệt.

Thời gian cứ trôi, đến khi đèn trong phòng phẫu thuật tắt, Kinn được đẩy ra, tiếp một lúc sau là Vegas, Korn mới phở phào nhẹ nhõm. Cả hai đứa trẻ mất máu nhưng truyền máu kịp lúc, đạn chưa gây nguy hiểm quá nhiều, cần nằm phòng hồi sức. Chưa phở phào bao lâu, Chan thông báo gấp gáp vào điện thoại, Pete đang nguy kịch, lồng ngực ngài trĩu nặng, lần này liên lụy khá lớn tới Pete, ngài biết Pete là vệ sĩ nhưng đối với bốn đứa trẻ, Pete còn hơn cả chức vị vệ sĩ.

Tankul, người luôn bám Pete, cưng Pete hơn cả trứng.

Kinn, dù ít khi sến súa nhưng tin tưởng và rất thích chơi cùng Pete.

Kim, nhỏ tuổi nhất nhưng luôn tỏ ra trưởng thành, bám Pete mỗi khi Tankul đi vắng, Pete được xem là chỗ dựa vững chắc nhất của Kim.

Vegas, đứa trẻ lầm lì, chỉ cần có Pete, chắc chắn sẽ nở nụ cười.

[ Sau phần này, Side Story về tuổi thơ vui vẻ cũng sẽ được mở ra ]

Những giọt mồ hôi lấm tấm trên chán, Korn đứng trước phòng phẫu thuật của Pete mà lòng như lửa đốt. Thời gian cứ thế trôi đi, chẳng biết qua bao lâu, ánh đèn phòng phẫu thuật mới tắt, bác sĩ bước ra nhưng Pete thì không.

" Thưa ngài, tôi hi vọng gia đình phải chuẩn bị tâm lí! Chúng tôi chỉ có thể giúp cậu bé lấy đạn ra nhưng về việc duy trì sự sống rất khó!"

" Có khả năng cậu bé phải sống trong tình trạng ' người thực vật'! Chúng tôi đã cố hết sức!"

Lời của bác sĩ cứ vang vọng trong đầu Korn, ' người thực vật', nghe lầm phải không? Ngài phải ăn nói làm sao với bà của Pete đây! Thẫn thờ nhìn Pete đẩy ra, trên người toàn là băng gạc, phải hô hấp bằng ống thở, ai nhìn cũng phải thương xót. Ngài Korn hoàn toàn gục ngã đến mức Chan phải đỡ, vệ sĩ Chan cũng chẳng khác Korn là bao, tâm trạng hỗn loạn.

Korn nhớ rõ, ngày đi chơi ở đảo, lúc đó Tankul lon ton chạy khắp nơi, vừa không chú ý một chút liền bất cẩn mà ngã xuống, ngài chưa kịp đỡ thì thấy một đứa bé mũm mỉm đỡ Tankul lên, còn tặng kẹo cho Tankul mặt đang lấm lem vì bùn đất, chưa đầy năm phút sau, Tankul xà nẹo bên người đứa bé, nói gì đó liền dắt tới chỗ Korn đứng, khuôn miệng nhỏ xinh liên tục cầu xin ngài đem đứa bé về chơi với mình.

Đắn đo, suy nghĩ, Korn định không đồng ý nhưng ánh mắt trong veo của đứa bé đã khiến ngài xem xét lại. Ngỏ lời, Korn đến căn nhà của đứa bé, chào bà của đứa bé, nói chuyện một hồi mơi biết đứa bé tên Pete, nghe được tên Pete, nhóc Tankul vỗ tay mừng rỡ, còn nịnh nọt nhiệt tình bà của Pete, thuyết phục bà. Nhận được sự đồng ý, Korn đã kiên định đảm bảo sự an toàn cho Pete trong mọi trường hợp cho đến khi 18 tuổi, Pete tròn 18 tuổi phải thực hiện nhiệm vụ của chính gia nhưng vấn đề hôm nay, Tankul chưa từng cho Pete rời xa mình quá lâu.

Nhìn đứa trẻ mũm mỉm đang nằm trên giường bệnh với những sợi dây chằng chịt bên mình khiến Korn vô cùng có lỗi. Giao nhiệm vụ chăm sóc cho Chan, Korn về chính gia, ánh mắt của ông không giấu được sự tức giận. Nếu không phải vì bản di chúc của cha, nhất định chính tay ngài sẽ bắn chết Kan.

Nội dung của bản di chúc của cha vẫn dành phần tình thương cho Kan, hi vọng Korn dù có bất cứ chuyện gì cũng không được bỏ rơi em mình. Trừ khi Kan giành quyền lực đứng đầu chính gia, tổn hại đến danh dự, việc kinh doanh của chính gia, lúc đó Korn mới được quyền xử lí Kan còn không thì mọi thứ vẫn giữ nguyên như lúc đầu.

Cha của Korn và Kan luôn công bằng, ông chủ chưa hề muốn hai đứa con mình đấu đá lẫn nhau, dù biết Kan phạm sai lầm khi cố tình bắt cóc Tankul nhưng ông chủ vẫn nhắm mắt cho qua. Bản di chúc ông chủ để lại không hề vô lý nhưng lại không tính trước được mưu đồ tàn nhẫn của Kan. Ông chủ nếu biết con trai mình tàn nhẫn đến mức mất trí mà giết người chắc chắn việc Kan bị đuổi khỏi gia tộc là chuyện sớm muộn.

Chẳng có ai vô tội hoàn toàn ở đây cả, ngay cả Korn, lỗi lầm lớn nhất của Korn chính là muốn cướp cả Vegas và Macau, lúc đầu khi chưa có Macau, lòng ham muốn chiếm hữu những con người mạnh nhất đã được Korn lập ra. Chan cũng nằm trong số đó, Korn vô cùng nhanh nhạy bắt lấy được tâm lý của Chan, thuyết phục Chan về làm vệ sĩ cho riêng mình, dần đà Chan trở thành người thân cận nhất của ông. Chắc chắn nói điêu nếu nói Korn chưa từng giết người, Korn không ra tay nhưng mượn tay của người khác, năm lần bảy lượt hạ gục những mưu đồ bất chính của Kan, xử lí những người cần xử lí, chưa đi quá giới hạn, có thể nói, Korn chưa bao giờ đơn giản.

Chan, người trông nom Pete, mệt mỏi nhìn đứa nhỏ đang nằm trên giường bệnh mà vò đầu bức tóc. Một năm trước Pete được Korn đem về, lúc ấy Pete mũm mỉm lắm, Chan còn hơi khó hiểu, đứa trẻ mũm mỉm như Pete chắc chắn sẽ khó huấn luyện, điều khiến Chan khó chịu chính là Pete chơi đùa với Tankul quá nhiều, tất nhiên mọi đứa trẻ đều vậy nhưng vệ sĩ sẽ rất khác, mới đầu Chan không thể chấp nhận, về sau, lại vô cùng thích thú, Pete ở trước mặt Tankul luôn vui vẻ, dễ thương, sau khi được Chan huấn luyện lại khác, vì còn nhỏ Chan chủ yếu tập cho thân thể Pete dẻo dai, đối với Chan, Pete rất ngoan, dù bị mắng khi làm sai cũng luôn cố gắng tập cho đến khi được, đôi khi vô tình Chan bị nhầm lẫn, Pete sẽ tự ý nhận lỗi về mình. Đó là cách mà Pete dần dần khiến Chan tin tưởng. Giờ đây, Chan thật thấy thất vọng khi mình nhận ứng cứu quá trễ.

Chính gia

Korn giận dữ bước lên thang máy, tiến đến phòng giam giữ Kan, chưa kịp để Kan mở miệng, ngài nhào tới đánh Kan, từng cú đấm mạnh mẽ giáng vào mặt Kan, khóe miệng chảy máu so với những nỗi đau mà bọn trẻ nhận chẳng bao giờ xứng đáng. Korn đánh, đạp, chưa hề mở miệng nói, ánh mắt Korn nhìn Kan chứa đầy oán hận, ai lại không tức điên khi nhìn thấy kẻ mém giết con mình.

" Trả lời! Mày đang làm gì?" Korn buông tay, Kan bị đánh nhừ tử

" Korn, anh phải nghe em! Là bọn vệ sĩ bên em làm phản!" Kan khóc lóc, tỏ vẻ vô tội

" Mày nghĩ tao ngu hay nghĩ tao dễ dãi?" Korn đá vào bụng Kan, gằng giọng

" Kan, tao là anh mày, tao sinh trước mày! Đừng có nghĩ mày có thể qua mặt được tao! Mọi thứ mày gây ra với con tao ngày hôm nay, nhất định tao sẽ không tha!" Korn cầm súng chĩa vào Kan

" Hahahaha Korn, mày quên rồi sao? Trong di chúc của ba đã nói gì? Mày là đứa con trai ngoan của ông ta mà! Đừng quên tao vẫn nắm giữ rất chắc cổ phần duy nhất của ba dành cho tao!" Kan cười điên dại, đứng lên, đối diện với Korn

" Rốt cuộc như thế nào mày mới buông tha ba đứa nhỏ?" Korn hạ súng, bản di chúc là điểm mấu chốt khiến Korn cần suy nghĩ, bản di chúc vẫn được bảo quan kĩ càng bởi vệ sĩ thân cận của cha, người vệ sĩ đó luôn làm theo ý của cha và Korn hiểu rõ nếu làm trái chắc chắn quyền lực sẽ thuộc về tay Kan

" Trả Vegas, Macau cho tao! Mày lấy con tao quá lâu rồi!"

" Con? Mày từng xem Vegas là con của mày?"

" Không! Hahahaah, cha từng nói, Vegas là đứa trẻ mang lại sự giàu sang và tao cần nó!"

" Vậy nếu tao đưa nó cho mày thì mày nghĩ nó đồng ý?"

" Tao có cách!"

" Tao không đồng ý!"

" Vậy mày có thể làm gì tao? Mày không thể làm gì tao nếu ông vệ sĩ đó chưa chết! Tính mạng con trai mày là tao nắm giữ, tao có thể khiến vụ này xảy ra thêm lần nữa! Nhưng nếu mày đưa Vegas và Macau cho tao, ba đứa con mày an toàn!" Korn nhìn Kan, trên tay ngài vẫn chưa hề có ý định buông súng, Vegas được sinh ra sau thời điểm cha đi xem bói, người xem bói đó từng nói, có một đứa trẻ sẽ được sinh ra với sự thông minh trời cho, là cánh dìu lớn mở rộng con đường kinh doanh của gia tộc và chính lời bói đó khiến Korn muốn dành Vegas nhưng nào ngờ đứa trẻ đó không phải Vegas mà chính là đứa con thứ 3 của Korn

" Mày định làm gì Vegas?"

" Thôi miên nó! Tao sẽ không bắt nó phục tùng tao nhưng những kí ức khác tao sẽ dùng cách này để xóa!" Kan nhếch miệng

" Thôi miên? Không, tao không cho phép!"

" Korn! Mày không có sự lựa chọn đâu! Đưa Vegas cho tao hay mạng sống của con mày sẽ không được đảm bảo! Tao chắc rằng tao có thể làm nhiều hơn như vậy!" Korn bất mãn hạ súng, Korn có tính toán riêng, việc tiêu diệt Kan là chuyện dễ nhưng để tiêu diệt được tận gốc là chuyện khó.

Cha yêu cả hai quá nhiều dẫn tới việc để lại bản di chúc với mong muốn cả hai luôn hỗ trợ nhau. Trước mặt là anh em, sau lưng là kẻ thù, cả đời của cha dành hết mọi thứ cho cả hai, những việc xấu đều diếm xuống, tính cách Kan biến chất cha cũng nhân nhượng, đến tận khi sức khỏe yếu mới nhận ra màn kịch của hai anh em, để bản di chúc với hi vọng tìm đường sống cho Kan, rồi nhắm mắt suôi tay.

Cha không hề nhu nhược nhưng ông lại có điểm yếu. Cha yêu mẹ rất nhiều, đến tận khi mẹ mất, ông đau buồn đến mức suy giảm sức khỏe. Mẹ mất không lâu, cha dồn hết tình yêu thương cho Korn và Kan, kết tinh tình yêu của cha và mẹ. Bất cứ chuyện gì liên quan đến hai anh em cha đều châm chước cho qua. Cha yêu mẹ, yêu gia đình, yêu con mình đến khi mất phải luôn đắn đo để cho cả hai anh em không tàn sát lẫn nhau.

Kết thúc một đời, cha ra đi nhẹ nhàng.

Rốt cuộc Korn đồng ý với Kan, ngài nhắm mắt chấp nhận việc Vegas sẽ bị mất đi phần kí ức này cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ Vegas. Nhưng không có nghĩa sẽ để Kan tự ý hành động, số vệ sĩ thứ gia được đổi, thay thế bằng toàn bộ vệ sĩ chính gia chuyển qua, chỉ để lại một hai vệ sĩ mấu chốt. Chỉ cần Kan có hành động xấu đối với chính gia đều lập tức bị xử trí. Dù tính toán kĩ như thế nào cũng có sai xót, Korn đã vô tình hứa với Kan sẽ không nhúng tay vào cách dạy Vegas và Macau. Một quyết định sai lầm.

Sau khi tình trạng bốn đứa trẻ dần ổn định, Korn luôn túc trực bên cạnh, ngài chuyển hẳn bốn đứa trẻ qua bệnh viện quốc tế, tích cực chăm sóc.

7 ngày sau, Tankul tỉnh lại đầu tiên vào buổi sáng, Korn mừng muốn khóc, Korn nhớ rõ ánh mắt mơ màng của Tankul, nhóc gọi tên em mình

"Kinn....Kim....Ve...gas...Pete....ba....cứu!" Giọng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net