Chương 35: Uông Tàng Hải

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Beta: Phong Thanh Dương
-----------------------------
Hôm nay sẽ có bão cát :D
-----------------------------

Người trung niên cùng người áo đen nói chuyện một lúc, người trung niên hỏi người áo đen đến đây làm gì, hiển nhiên người áo đen không nên xuất hiện vào lúc này. Người áo đen không trả lời, chỉ hỏi đã dạy xong chương trình hôm nay chưa. Người trung niên gật đầu, người áo đen liền đẩy Lê Thốc ra ngoài, nói có người muốn gặp Lê Thốc.

Người trung niên cũng không ngăn cản, Lê Thốc cứ vậy bị đẩy đi, đi dọc hàng hiên, xa dần sân tập, đi tới một cánh cửa sắt.

Sau cánh cửa sắt là một khoảng sân rộng, bao quanh khoảng sân là ba tòa nhà sáu tầng, trên mặt tường xi măng bò đầy dây thường xuân, mang không khí như một học viện cổ kính. Vì thời tiết tốt, những tòa nhà này bớt đi không khí âm u, nhưng luôn cảm thấy có phần hoang vắng.

Ba tòa nhà giống nhau như đúc, ở giữa khoảng sân là một bồn hoa đơn giản, bên trong cỏ dại mọc thành bụi.

Lê Thốc đột nhiên cảm giác được tình hình kinh tế hiện tại của tổ chức này cũng không quá tốt, bằng không tại sao kiến trúc ở nơi này lại đơn sơ như vậy.

Bọn họ dừng lại ngay sát bồn hoa, người áo đen ngồi xuống bồn hoa, yên lặng nhìn nó.

Lê Thốc ý thức được thực ra chẳng có người nào muốn gặp nó cả, người này dường như có lời muốn nói với nó.

"Cơ thể cậu phục hồi tốt chưa?" Hắn hỏi

Lê Thốc chuyển động cánh tay và phần eo của mình, cố hết sức làm vài động tác trên xe lăn, nhưng đều rất khó khăn. Các khớp xương lâu ngày không vận động mạnh giờ có cảm giác như dính liền vào nhau. Mức độ hoạt động và vẻ mặt của nó biểu lộ mức độ hồi phục của nó.

Người áo đen thấy dáng vẻ của nó thì thở dài, nói: "Thời gian biểu phải sửa lại, chúng tôi không có thời gian đợi cậu từ từ hồi phục, chương trình học của cậu sẽ tăng gấp bội, rèn luyện thể chất sẽ xen kẽ vào đó."

"Cái gì gọi là xen kẽ vào đó?" Lê Thốc hỏi. Tình trạng bây giờ của nó hình như không thể nói tới khái niệm rèn luyện thể chất.

"Bắt đầu từ tối mai sẽ huấn luyện thể chất cho phần thân trên của cậu, ban ngày tiếp tục đi học, buổi tối rèn luyện thể lực, tôi tin đây sẽ là thử thách đối với ý chí của cậu, nhưng một tuần sau chúng ta phải xuất phát."

"Xuất phát? Đi đâu cơ?" Lê Thốc hỏi.

"Hiện giờ tôi cũng không biết, nhưng nhất định là một hiện trường khai quật, đây là tình huống đột xuất, cấp trên nhất định muốn cậu có mặt. Cũng không cần cậu làm nhiều việc, nhưng nếu cậu có biểu hiện tốt thì cuộc sống của cậu về sau sẽ càng dễ chịu hơn." Người áo đen nói: "Tuy nhiên địa điểm này rất hoang vu, thể lực của cậu bây giờ không thích hợp để đi vào, nhưng cấp trên lại yêu cầu cậu nhất định phải đi vào, lúc đầu chắc cậu sẽ gặp khó khăn, vì vậy mau chóng hồi phục thể lực mới là có lợi nhất cho cậu hiện tại."

Một tuần có thể phục hồi được bao nhiêu? Lê Thốc thầm nghĩ, nó không đoán chắc, nhưng nó biết khi nó rất lâu không đá cầu, một hai ngày bắt đầu đá cầu lại thì cơ thể rất uể oải, tuy nhiên lại khôi phục rất nhanh.

Lê Thốc nhìn vẻ mặt người áo đen, nó biết chuyện này sẽ không đơn giản, nó cảm giác được theo bản năng, đây nhất định là một loại áp lực, hiển nhiên người ta không hề tin tưởng giá trị của mình.

Chính nó cũng không tin tưởng giá trị của bản thân, nhưng chính nó không tin và người khác không tin lại là là hai chuyện khác nhau.

Ngô Tà cũng từng nói đến khả năng này với nó, đồng thời, Ngô Tà cũng nói sẽ có một cổ mộ được phát hiện, cổ mộ sẽ được những người này coi trọng.

Lần liên lạc đầu tiên kể từ khi nó vào tổ chức này, sẽ có thể xảy ra trong cổ mộ đó.

Vì thế nó phải đến cổ mộ đó, đây là một phần trong kế hoạch của Ngô Tà.

Nó gật đầu nói với người áo đen, nó có thể chịu được.

Người áo đen nhìn nó, hiển nhiên hắn không ngờ nó lại nói như vậy, hắn thở dài.

Một tuần kế tiếp, Lê Thốc vừa tiếp thu chương trình học, bắt đầu tìm hiểu hưng suy của giới trộm mộ Trung Quốc trước giải phóng, vừa tiếp nhận huấn luyện thể chất vào buổi tối. Uông Tiểu Viện cũng không xuất hiện trở lại, ba ngày rèn luyện đầu tiên của nó gần như làm nó muốn ngất đi mỗi đêm, đến ngày thứ tư, thứ năm, mức độ kháng lại mệt nhọc của thân thể bắt đầu tăng lên, sau khi vận động bắt đầu cảm thấy dễ chịu hơn. Cho đến ngày thứ sáu, bảy thì dù vận động liên tục ba bốn tiếng đồng hồ, nó cũng không cảm thấy mệt mỏi và choáng váng nữa.

Chương trình học cũng không phức tạp, nó hiểu được gia tộc của Trương Khởi Linh cũng phân chia thành rất nhiều cấp bậc, bọn họ biết bí mật của thế giới, nhưng là cấp bậc cao nhất mới có thể hiểu rõ. Rất nhiều thành viên trong gia tộc chỉ là tổ ong lớn bao quanh một con ong thợ mà thôi.

Tất cả sự kiện đều chia làm hai tầng, lúc mọi người mới tiếp xúc với bí mật này đều sẽ nghĩ nó có quan hệ với sự trường sinh bất tử, phần lớn người ta đều vì thế mà mê muội một đời người, không hề phát hiện ra kẽ hở, rất ít người phát hiện ra được bí mật ẩn dấu đằng sau sự trường sinh.

Đường ranh giới rất rõ ràng, loại thứ nhất là người suốt đời trầm mê truy tìm trường sinh bất tử, họ đều đạo quật mộ để tìm đầu mối. Đặc thù của những người loại thứ hai là, nửa đời trước của họ cũng giống như ở loại thứ nhất, nhưng khi cuộc sống của họ có một bước ngoặt, hành động của họ bỗng nhiên biến đổi rất lớn. Hành vi của họ bắt đầu trở nên thần bí, hành tung bất định. Có sự khác biệt rõ ràng đối với nửa đời trước là tuổi già của họ không có cách nào nhận ra được, không có bất kỳ ghi chép nào lưu lại.

Tổ tiên của tổ chức người áo đen hiện tại chính là một người như vậy. Họ tự nhận tổ tiên của mình là một nhà phong thủy tên là Uông Tàng Hải.

Uông gia đối với gia tộc của Trương Khởi Linh có một loại thù hận vô hình, thù hận này kéo dài từ tổ tiên cho đến thế hệ này của bọn họ, đã không còn biết nguồn gốc của thù hận là cái gì, bọn họ chỉ biết là bọn họ và tàn dư lực lượng của Trương gia đã tranh giành nhau thành thói quen.

Trương gia cất dấu bí mật của thế giới, mà hiển nhiên Uông Tàng Hải biết được nội dung của bí mật này, tuy nhiên vẫn đối kháng với Trương gia.

Phán đoán có thể đưa ra là, chân tướng của thế giới này có hai tầng ý nghĩa.

Tầng nghĩa thứ nhất là: Cái gì là chân tướng của thế giới? Điểm này hiển nhiên Uông Tàng Hải đã biết.

Tầng nghĩa thứ hai là: sử dụng chân tướng của thế giới như thế nào.

Chân tướng này dường như có sự tương hỗ với thế giới, nó không phải là một khái niệm, nó vẫn luôn biến hóa, hơn nữa còn có thể bị lợi dụng. Quan điểm của gia tộc Trương Khởi Linh là chôn giấu chân tướng này, mà Uông Tàng Hải dường như có ý đồ với nó. Chính vì thế mà mức độ hành động rất quy mô của hắn không phải là muốn biết chân tướng này, mà là muốn đoạt được nó.

Vì bị huấn luyện thể lực nên sự tập trung của Lê Thốc không còn tốt như lúc trước, vì thế nội dung này nó nghe cũng không hiểu lắm, nhưng nó tin là nếu có thời gian thì nó cũng có thể hiểu cặn kẽ. Việc chính của nó lúc này là khôi phục thể lực. Nó nghĩ đến lần này có thể là lần đầu tiên nó liên lạc được với Ngô Tà, trong lòng không khỏi căng thẳng.

Nó không biết lần này Ngô Tà sẽ nói cho nó tin tức hay chỉ thị gì, lúc trước nhiệm vụ của nó chỉ là yên lặng dưỡng bệnh, hiện tại Ngô Tà bên kia đã nhanh chóng đưa ra một quân bài để liên lạc với nó. Lẽ nào tình hình phía Ngô Tà có biến động?

Nó vừa thấp thỏm bất an lại vừa có chút hưng phấn, nếu thực sự bắt liên lạc được, nó nhất định phải có mục tiêu để bắt đầu hành động, tâm thái của nó bây giờ đã khác hẳn lúc trước.

"Nơi chúng ta muốn đi có phải là liên quan đến chân tướng của thế giới không?" Trước khi lên đường, Lê Thốc hỏi người áo đen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net