Chương 47: Chuẩn bị của Ngô Tà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Beta: Phong Thanh Dương
-----------------------------

Chợt nghe dưới mặt đất có tiếng động.

Là một chấn động nhẹ, sau đó nó thấy ở cách đạo động nó chặn sáu bảy mét, có gì đó đang chui lên.

Là một lưỡi xẻng, sau đó nó thấy Culi vung xẻng vài cái, vỗ chặt đất xung quanh nơi hắn vừa đào lên, xoay người chui ra.

Bọn họ phát hiện cửa động bị chặn nên đào một cửa động khác để đi lên.

Lúc Culi bò lên, thấy ngay Lê Thốc, hắn sững sờ tại đương trường.

Lê Thốc đang trong tư thế bò sát, hơn nữa chưa kéo quần, hơn nữa là mùi thối, cảnh tượng cực kỳ mất hồn.

Sau đó Thủ lĩnh cũng leo lên, Thương nhân theo sát, bọn họ đều ngẩn người.

Hai bên nhìn nhau một hồi, Lê Thốc quay mặt đi, bởi vì nó thấy cô gái kia cũng leo lên, cho dù lúc lên cô cần người nâng, nhưng cũng trợn mắt há miệng.

Cô gái này thực sự rất đẹp, trên đời này làm sao lại có cô gái xinh đẹp như vậy, mình muốn chết ngay lập tức!

Lê Thốc gục đầu xuống bụi cỏ, lòng nghĩ thật xin lỗi, ông chủ Ngô, tôi không còn dũng khí để sống tiếp, đành phụ lòng anh rồi.

Nó nghe thấy tiếng bọn họ đi ra xa, sau đó có người đưa cuộn giấy vào tay nó, chịu đả kích quá lớn, nó cũng không biết phải có vẻ mặt như thế nào. Thủ lĩnh nói: "Tự giải quyết, tôi không giúp cậu."

Thấy mấy người họ đều đi về xe, Lê Thốc nhanh chóng hoàn thành công tác, kéo quần lên, sau đó Culi đưa nó về xe.

Cô gái kia không quay lại nhìn nó, mấy người cũng hiểu được chuyện này không nên đùa cợt, họ đều không nói gì, nhưng Lê Thốc cảm thấy cả người không tự nhiên.

"Tôi tạm thời hiểu là cậu lái xe không cẩn thận lấp động, nếu cậu thực sự cố ý lấp lại, tốt nhất không nên để tôi biết." Thủ lĩnh nói với nó.

Lê Thốc gật đầu, thấy những người này cũng không lên xe, dường như còn chưa xong việc, thủ lĩnh ra hiệu cho Culi, Culi đi tới hai tay nhấc đầu xe lên, xe Van bị nhấc ra khỏi cửa động, đặt sang bên cạnh.

Trong nháy mắt xe vừa đặt xuống, Lê Thốc thoáng cảm thấy không ổn, cả xe đầu tiên là trầm xuống, tạo một góc độ lớn không thể hiểu được, đầu xe bỗng nghiêng xuống, tiếp theo lại rơi thẳng xuống, xung quanh nó bỗng tối sầm.

Thời gian xe rơi tự do không tới một giây, chìm thẳng xuống bùn, bốn phía đen kịt, xe lật một cái, xe lăn của Lê Thốc đập mạnh vào đầu nó. Đỉnh đầu là nóc xe, cả người nó cong như con tôm.

Xác định cái lỗ trên đầu không bị đập vào, Lê Thốc mới cố gắng đứng lên.

Không nhìn được bất kỳ cái gì, sờ soạng xung quanh, toàn là bùn đất.

Hình như mặt đất vừa sụp xuống, mình bị chôn sống trong xe.

"Cứu mạng!" Lê Thốc hét lớn vài tiếng, âm thanh không truyền được ra ngoài.

Đây là trò gì, Lê Thốc thầm nghĩ, đúng là quả báo.

***

Đây là một khe núi ở Trường Sa, thời gian quay ngược trở lại.

Ngô Tà ngồi ở lề đường bê tông, hắn mang theo một cái túi rất nặng. Xe Kim Bôi của hắn đậu cách đó không xa, để không chắn mất đường, hắn chỉ đậu xe một nửa trên đường, một nửa nghiêng ra ngoài, tuy từ khi hắn ở đây đến giờ chưa có cái ô tô nào đi ngang qua.

Hắn đang hút thuốc lá, sự chán ghét với công việc kế tiếp làm hắn hơn lần lữa, nhưng vẫn hút xong thuốc.

Hắn đi đến khe núi, đi tới một điểm, lấy ra một cái xẻng gấp từ balo, uống một ngụm nước khoáng, đổ nước còn lại xuống mặt đất. Nước làm ướt lớp đất cứng rắn bên ngoài, chờ một lúc, hắn bắt đầu đào đất

Hắn nhanh chóng tìm được bí quyết, đây là huyệt động chú Ba đã từng đào, đạo động lúc trước vẫn còn đó, không chỉ có đạo động của chú Ba, các đạo động sẵn có ở đây cũng phải đến sáu mươi cái.

Đây là một trong những manh mối chú Ba để lại cho hắn, có ba manh mối tương tự, loại manh mối này có lẽ nên nói là nguyên liệu tương đối quan trọng, không thể lãng phí.

Ngô Tà đi từng vòng quanh những đạo động này, sau đó lựa chọn mấy cái, hắn đi xuống, bắt đầu đào những thông đạo nối liền những đạo động đó.

Cả quá trình kéo dài đến bốn giờ, hắn đào nơi này thành một hệ thống thông đạo phức tạp như tổ ong.

Sau đó hắn bắt đầu lấp lại, lấp kín một đoạn gần mặt đất của tất cả đạo động, chỉ để lại đạo động chú Ba đào.

Đó là đạo động sạch sẽ và an toàn nhất.

Hắn đi vào hệ thống thông đạo, lại chọn vài điểm để chôn ngòi nổ vào. Những ngòi nổ loại nhỏ này chỉ dùng để dẫn nổ cho ngòi nổ bình thường, Ngô Tà nối chúng với một máy đếm bước chân rất nhỏ.

Máy đếm bước chân sẽ cảm ứng liên tục đến rung động thứ 200 sẽ khởi động bộ phận đếm ngược. Những ngòi nổ này được chôn rất sâu, chỉ có rung động của xẻng đập tới mặt đất mới có thể làm cho máy đếm bước bắt đầu hoạt động.

Đồng hồ sẽ đếm ngược trong khoảng 3 giờ, ngòi nổ sẽ được kích hoạt, âm thanh rất nhỏ nhưng uy lực rất lớn, hắn đã vận dụng được kiến thức về kết cấu cơ học trong kiến trúc thời đại học, chỉ cần bố trí ở những điểm này, một khi ngòi nổ nổ tung sẽ dẫn đến phá hủy toàn bộ tầng đất xung quanh.

Hắn trèo lên, cẩn thận ngụy trang lại tất cả bề mặt, sau đó rời đi. Trong lòng tự cho điểm về kỹ thuật của mình, hạng nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net