Máu, mưa và nước mắt (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                            -o0o-

Ngước mặt lên nhìn khắp xung quanh

Chỉ thấy đêm trải dài vọng

Đưa tay ra không thể chạm vào

Một vật nào hiện diện xung quanh

Chợt nhận ra vị mặn đầu lưỡi

Nước mắt rơi..... buồn.....hay.....đau?


------------------------------------------------------

Tách....tách...tách.....

Mưa rơi...xuống một biển máu.......

Máu và mưa là hai thứ trái ngược nhau.

Máu đỏ thẫm.......mưa trong suốt.......

Máu tanh tưởi......mưa vô vị......

Máu rơi, từng giọt, từng giọt, nhỏ xuống hai bàn tay bị nhuốm đỏ. Xác chết chất chồng lên nhau, người trên người, máu chảy ra, làm trôi đi màu của đất.

Đôi chân trần nhẫn tâm dẫm lên những xác chết đó mà bước đi, cặp mắt vô hồn nhìn đăm đăm vô định về phía trước. Xung quanh là một màn đêm tĩnh mịch, chỉ có máu, mưa và nước mắt.

Và cô....quái vật của bóng tối....

Máu của không biết bao nhiêu sinh mạng người nằm rải rác xung quanh thân hình gầy nhỏ nhắn này, bộ váy trắng tinh khôi lúc trước giờ là một màu đỏ rực từ trên xuống dưới. Mưa rơi xuống ào ạt, ban đầu chỉ là từng giọt nhỏ, vài giây sau thì trút xối xả xuống thân hình đầy tội lỗi ấy.

" Biến đi, đừng để ta nhìn thấy đồ quái vật bẩn như ngươi "

Cô ngẩng mặt lên bầu trời đen kịt, để nước mắt hoà cùng với mưa. Mưa làm trôi đi vết máu loang lổ trên da thịt lạnh tái, chỉ còn lại một nỗi cô đơn lạnh lẽo.

Lạnh....lạnh thấu xương.....nhưng trái tim cô còn lạnh hơn thế.....

Tiếng bước chân đạp lên những vũng nước trên nền đất đang tiến lại gần. Anh đang đến.

Đến để giết cô....

Cô từ từ xoay người lại và mỉm cười khi nhìn thấy bóng dáng cô to quen thuộc của anh xuất hiện qua cơn mưa mù.

Bịch.

Anh đến và đứng đó, chỉ cách cô vài bước chân, nhưng lại ngỡ như nửa bán cầu.

Cô chẳng nói gì, đôi mắt xanh nhìn anh rõ qua làn nước dày xối xả. Với thính giác cực nhạy này, cô có thể nghe được hơi thở hổn hển của anh sau khi chạy một quãng đường dài. Qua cơn mưa, cô vẫn có thể nhìn thấy mưa chảy xuống những lọn tóc màu nâu đậm mà nhiều lần cô đã luồn tay vào vuốt ve, xuống đôi môi từng hôn cô say đắm, xuống khuôn ngực cứng rắn không biết bao nhiêu lần cô đã tựa đầu vào.

Hết rồi......tất cả đã hết rồi......

Cạch.

Tiếng gài súng vang lên lạnh nhạt trong đêm. Cô bình thản nhìn ngòi súng chĩa thẳng vào lòng ngực mình. Có rất nhiều điều cô muốn hỏi anh, trước khi anh nổ phát súng cuối cùng vào thân thể bị nguyền rủa này.

- Anh muốn giết tôi?

Cô hỏi, dù đã biết rõ câu trả lời.

Anh không đáp, hai cánh tay trước kia hay ôm cô vào lòng giờ cầm chắt khẩu lấy súng hướng vào tim cô, và cô có thể thấy được.....sự hận thù......trong đôi mắt phách hổ tuyệt đẹp ấy.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net