Là người đàn ông bảo vệ em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm giác đau nhói trên cổ làm Sakura dần tỉnh táo. Có thứ gì đó ấm áp đang đặt lên ngực trái. Vội đuổi theo Sasuke nên cô vẫn mặc nguyên đồ ngủ, áo lót hình như... không có. Khuôn mặt đỏ bừng, dùng tay chắn ngang ngực cố tạo khoảng cách. Nước mắt đã chảy dài xuống hai má.

- Sasuke-kun... xin anh... chỗ này... không được.

Là vì thấy tự ti. So với Hinata, Ino hay sư phụ, cô luôn cảm thấy kém cỏi.

Cuối cùng con người kia cũng chịu dừng lại. Sakura mở mắt, tầm nhìn vẫn còn bị một tầng hơi nước làm nhoè đi.

- Sasuke, mắt anh...

Con ngươi bên phải - Sharingan đỏ thẫm đang phát ra thứ ánh sáng nguy hiểm.



- Đừng khóc, Sakura.

Cậu luống cuống lấy tay lau những giọt nước đang chảy dài trên gò má trắng bệch. Nhìn cô toàn thân run rẩy, đôi mắt ửng đỏ, mái tóc vốn mềm mượt giờ rối tung, ướt nhẹp vì nước mắt chảy xuống. Trái tim chợt thấy đau nhói. Cậu đã làm gì thế này?

Sharingan thậm chí tự kích hoạt chỉ vì khao khát có được cô, cậu hoàn toàn để bản năng tri phối. Lồng ngực căng lên, sự hối hận ăn mòn tâm trí.

Nhắm mắt lại, cậu chẳng thể đối mặt được nữa. Sakura luôn nhỏ bé, đẹp đẽ như vậy; rất giống một cánh hoa đào mong manh. Một phút mất trí, cậu lại làm cô tổn thương rồi.

Sasuke cúi đầu ngồi quay lưng lại với cô rất lâu.

- Anh... không hiểu sao anh lại làm thế. Anh để bản thân bị... tri phối... Sakura, thực sự xin lỗi em.

Muốn nói rất nhiều, nhưng chẳng biết bắt đầy từ đâu. Rằng cậu muốn ở bên cạnh cô, nhưng lại luôn cảm thấy không đủ. Cố kìm nén cảm xúc của mình, thế nhưng lại khiến thứ cảm xúc đó trở thành ngòi nổ. Mà cô lại là mồi lửa khi ở sát bên nhau.

Chiếc áo trên người chợt căng lên, một bàn tay đang rụt rè kéo áo cậu từ phía sau.

- Sasuke, em... có thể. Nếu như việc đó giúp anh thấy ổn hơn.... Em sẽ... không khóc nữa.

Sakura cúi gằm mặt. Một vệt hồng kéo dài từ má lên mang tai.

Cậu thở dài. Cô gái này, đúng là to gan. Vòng tay ôm cô vào lòng, cảm xúc trong tim cậu cuối cùng cũng rõ ràng hơn bao giờ hết.

- Cho anh thêm chút thời gian, nhé. Trong lòng anh... có em, Sakura.

"Với anh, em là gia đình, là nơi để anh trở về, là người anh muốn bảo vệ. Anh muốn mang lại cho em hạnh phúc chứ không phải nước mắt. Anh... cần thời gian để hoàn thiện bản thân."



Đó có phải là một lời tỏ tình không? Câu trả lời này, Sakura đã đợi từ lâu.

Sasuke cuốn chặt cô trong chiếc áo choàng, chỉ để lộ mỗi khuôn mặt. Tay chân không thể nhúc nhích, đành để mặc anh vác cô về nhà. Sakura cười khổ. Anh cũng quá... đề phòng rồi.

Hai người nhẹ nhàng vào từ ban công, cố không gây tiếng động. Giờ đã gần nửa đêm. Cả khu phố yên tĩnh chỉ nghe được tiếng tim đập rộn ràng trong lồng ngực.

Đột nhiên, cả căn phòng sáng trưng. Ông Kizashi với linh cảm của một người cha vẫn đang đứng chờ ở đó.

Sakura cảm thấy ngày hôm nay sao mà dài quá.

- Pap..a

- TÊN KIA!!!!

- .....

Cuộc gặp mặt diễn ra trong tình cảnh hết sức thú zị.

- Không như Papa nghĩ đâu, là con tự chạy ra ngoài nên bị áp giải về đó.

Sakura ngồi rụt cổ, cố dùng tóc che đi những dấu vết trên cơ thể. Thế nhưng, khuôn mặt cô... Không soi gương cũng biết bây giờ trông thảm hại cỡ nào.

- Sakura, chưa cho phép thì không được lên tiếng! Còn bà, bà Haruno, bà nhìn cậu ta chằm chằm với ánh mắt gì thế?

- .....

Đối mặt với hai bậc phụ huynh đằng đằng sát khí trước mặt, Sasuke bất lực ngồi khép nép hết sức có thể. Sakura tặc lưỡi, quan sát anh lúc này lại làm cô thấy thú vị.

- Uchiha Sasuke, tôi cho cậu cơ hội giải thích!

Lần đầu tiên Sakura thấy papa mình oai phong như thế. Còn mami, cái ánh mắt đắm đuối ngắm Sasuke kia là sao?

- Ch..cháu... đưa... Sakura... về.

Cô bật cười thành tiếng, nhận lại cái lườm toé lửa từ papa.

- Chỉ có thế? Thật sự? Cậu không làm gì với nó? Hử?

.....

- Cháu sẽ kết hôn với Sakura, mong hai bác đồng ý.

Anh bất ngờ đứng thẳng dậy, cúi gập người thành một góc 45 độ.

Sakura đơ luôn. Vừa được tỏ tình, bây giờ, hình như lại đang được cầu hôn. Cái quái gì đang xảy ra?

Ông Kizashi nghiến răng, bàn tay đã nắm chặt thành nắm đấm. Bà Mebuki lại đối lập với chồng mình, ánh mắt lấp lánh tự hào nhìn cô như muốn nói "Được đó con gái! Giỏi lắm, đúng là con của ta!"

- Thế cậu định bao giờ? Nghi lễ theo kiểu truyền thống hay hiện đại? Đã tính mời những ai chưa? Gia đình ta không danh giá như gia tộc cậu nhưng cũng không thể qua loa được...

Ông Kizashi chuyển hướng con mắt toé lửa về phía vợ mình, bụng đầy oán khí. Còn Sakura chỉ biết thở dài, không ai thèm hỏi xem cô có đồng ý hay không...

- Để sau đi ba, mẹ. Hôm nay coi như ra mắt. Con mệt rồi.

Sasuke như được đại xá, cô thấy anh vội vàng đứng bật dậy.

- Vậy... vậy cháu xin phép hai bác.

Cẩn thận cúi chào, sau đó mới bước lên cầu thang, định đến từ đâu thì về bằng đường đó.

Ông Kizashi càng thêm phát hoả.

- NÀY CẬU KIA! Nhà tôi cũng có cửa chính!!

- Vâng!

Anh lại lễ phép cúi gập người, sau đó mới dám thẳng lưng bước về hướng cửa chính.

Chui vào phòng, Sakura cuối cùng cũng không nhịn được nữa. Cô chùm chăn kín đầu rồi mới cười cho thoả thích.

"Sasuke-kun quả thực rất đáng yêu ha ha ha ...".
——————

- Bà không thấy như vậy là quá nhanh à? Vừa rồi vẫn còn lo con bé....

- Thằng bé rất chân thành, lại còn hiểu lễ nghi phép tắc. Nó cũng được giáo dục tốt đấy. Hai đứa nó ngồi cạnh nhau rất đẹp đôi, chậc chậc.

- Là gia tộc Uchiha đấy. Hừ, bà có yên tâm nổi không?

- Gia tộc thì sao? Giờ chỉ còn mình nó. Thật tội nghiệp. Bao nhiêu năm không có người thân bên cạnh.

- Mà ông quên thằng bé đã chiến đấu vì làng như một anh hùng rồi hử. Nghe nói bây giờ nó vẫn âm thầm thực hiện những nhiệm vụ khó khăn nhất đấy. Tôi chẳng mong gì hơn.
......

Sakura thật sự không muốn tổ chức hôn lễ. Cô chỉ muốn lặng lẽ ở bên Sasuke, làm chỗ dựa cho anh, mỗi ngày đều vui vẻ bên nhau. Nghi lễ rườm rà không hợp với hai người.

Văn phòng Hokage

Hokage Đệ lục, (a.k.a trưởng ban Fc Sasusaku) Hatake Kakashi vừa triệu tập các Jounin cho một nhiệm vụ khẩn.

- Có mặt đủ cả rồi, vậy ta sẽ bắt đầu.

- Chúng ta vừa nhận được tin từ làng Cát, làng Đá, làng Mây. Cách đây 2 ngày, đã có 3 y nhẫn bị mất tích. Họ đều là những người xuất sắc nhất trong thế hệ mới của mỗi làng. Thời gian mất tích, gần như là cùng một lúc. Điều này không thể là trùng hợp được. Shikamaru, em nghĩ sao?

- Nếu như đây là một vụ bắt cóc có chủ ý. Vậy thì kẻ đứng đằng sau chắc chắn là một tổ chức lớn, có mạng lưới chân rết tại khắp các làng Ninja. Hơn nữa, bọn chúng thực hệ kế hoạch cùng lúc không để cho chúng ta kịp đề phòng. Nhắm vào các y nhẫn xuất sắc, hẳn là muốn sử dụng trí tuệ và kiến thức của họ về y học. Khả năng lớn.....là để phục vụ mục đích nghiên cứu.

- Rất tốt Shikamaru, hoàn toàn trùng với suy nghĩ của ta. Vụ việc xem ra không hề đơn giản, ta đã nhận được yêu cầu giúp đỡ điều tra. Các em sẽ lập đội bao gồm một Ninja truy tìm tầm xa. Shikamaru, Kiba tới làng Cát, Naruto và Hinata làng Đá. Còn Sai, em và Ino tới làng Mây tập hợp cùng Chouji đang làm nhiệm vụ tại đó.

- Nghe đây, nhiệm vụ của chúng ta là điều tra bí mật, tuyệt đối không được đánh động bọn chúng. Nhất là em đó Naruto!

- Đã rõ, sensei. Thế còn cậu ta? - Naruto chỉ về phía Sasuke đang đứng một mình. Thầy không định để cậu ta hành động đơn độc tiếp đấy chứ?

- Ta tự có tính toán, Naruto. Được rồi. Tất cả giải tán trừ Sasuke!

Văn phòng Hokage nhanh chóng chỉ còn lại hai người.

- Những y nhẫn xuất sắc của làng, Đệ ngũ Tsunade cùng Shizune đang du hành không rõ tung tích. Chỉ còn ....Haruno Sakura. Thật may con bé không bị nhắm đến.

- Hai ngày trước, em đã ở cùng cô ấy.....cả ngày.

Sasuke cụp mắt không dám nhìn thẳng, còn Kakashi lại hứng thú trao cho cậu một ánh mắt như đã nhìn thấu tất cả.

- Oh! Xem ra, không phải bọn chúng không nhắm vào làng ta. Khả năng cao chúng không dám ra tay vì có em ở đó. Tình cờ nhưng... cũng rất may mắn Sasuke.

- .....

- Em yên tâm, ngay từ khi nhận tin ta đã điều động Anbu bí mật bảo vệ Sakura và tăng cường giám sát mọi động tĩnh trong làng.

- Rất tiếc vì ta phải phá hỏng kỳ nghỉ của em. Nhiệm vụ tuyệt mật cấp S, Sasuke, ta cần em lên đường điều tra làng Mưa ngay lập tức. Linh cảm mách bảo đó là một phần trong kế hoạch của bọn chúng.

Làng Mưa nằm giữa các cường quốc lớn. Là nơi giao tranh của nhiều cuộc chiến giữa các thế lực. Ngôi làng bị tàn phá và hầu như chưa bao giờ yên ổn, cũng từng là cái nôi của Akatsuki.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net