Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Sakura thức dậy với đôi mắt thâm quầng (cô không thể nào ngủ được) và mặc đồng phục bệnh viện để đi làm. Tuy nhiên, cô lại bỏ bữa sáng do những cái liếc mắt đầy ẩn ý từ bàn ăn – cô đã nghĩ cả đêm là tại sao không một ai, kể cả Yuki, hỏi cô về chuyện ‘đính hôn’.

Có lẽ là do cô không đeo nhẫn đính hôn ở ngón tay nên họ mới không làm ầm mọi chuyện lên chăng. Chính vì thế hoặc là họ đang hy vọng cái cách im lặng và thô lỗ của họ đối với cô sẽ cho cô hàm ý là ‘gia đình quan trọng hơn bất cứ điều gì, hãy tôn trọng lựa chọn của họ và hủy bỏ lễ đính hôn’.

Cô biết là bà nội mình lúc đầu cảm thấy bình thường khi cô hẹn hò với Sasuke. Rốt cuộc, bà đã mong rằng hai người sẽ kết thúc như hầu hết các cặp đôi khác; Sasuke và Sakura sẽ chia tay mà thôi. Nhưng, giờ họ đã hứa hôn, thái độ của bà cô với những gì gợi bà nhớ đến Uchiha trở nên gay gắt hơn.

Với một cái bụng rỗng, cô bắt đầu hướng đến bệnh viện, nhưng rồi chuyển sang tòa tháp Hokage. Hôm nay có cuộc họp tại tháp Hokage về Lễ hội các quốc gia.

Sakura nhận thấy nhiều người đã có mặt rồi, họ đang đứng thành hàng khoảng năm hay sáu người. Cô nhanh chóng chạy sau hàng gồm có Yamato, Sai và Naruto.

Cánh cửa mở ra lần nữa và một nhóm người bước vào bao gồm Sasuke. Cậu đi đến chỗ đội mình, ở phía sau Sakura.

Ngực cô lại bắt đầu đập liên hồi và cô gắng tránh xa cậu để mặt cô không đổi màu, nhưng chính cậu là người dựa vào gần cô hơn.

“Sakura, bọn mình nên đợi đến khi họ hàng cậu rời khỏi, rồi bọn mình sẽ nói với cha mẹ cậu chuyện đính hôn chỉ là giả thôi”, cậu thì thầm.

Sakura run rẩy gật đầu và đồng ý với cậu. Cô đã nghĩ về việc nói với cha mẹ lúc này để họ không cho cô những cái nhìn không mấy thoải mái nữa, nhưng cô biết diễn xuất của họ không tốt lắm, vì thế mà những người còn lại trong gia đình cô sẽ càng nghi ngờ hơn.

Có khá nhiều tiếng thì thầm to nhỏ và một trong số ninja hét lên, “Chúng ta nên bắt đầu bây giờ chứ, Hokage-sama?”.

Tsunade ngồi thoải mái trên ghế. “Ta vẫn cần một vị khách nữa. Kiên nhẫn đi chứ”.

Sakura nhìn quanh, nhận ra tất cả mọi người, ngay cả Jiraiya cũng ở trong phòng. Đó là lúc cô lướt qua đội của chính mình và phát hiện ra Kakashi không ở đó.

“Thầy lại muộn rồi”, Naruto nói, khoanh tay trước ngực.

Một đám khói xuất hiện ngay lúc đó, nhưng người đàn ông đeo mặt nạ chẳng viện cớ gì hết và cứ đi đến hàng của mình.

“Được rồi”, Tsunade bắt đầu. “Trước tiên, sau khi thẩm vấn tên gián điệp từ làng Sương Mù, ta đã phát hiện ra hắn chỉ là tên duy nhất ở trong làng. Mặc dù chúng ta không cần phải tin hắn, nhưng những người trong đội tuần tra làng vẫn chưa thấy bất kỳ hành vi nào khác thường. Dù thế đi chăng nữa, mọi người vẫn phải tiếp tục trông chừng đấy. Ngoài ra, ta đã nhận được tin mới về Mizukage. Có vẻ như ông ta sẽ đem theo khoảng ba hộ vệ, thêm một vài đội jounin và chuunin nữa. Các kage và ta sẽ ở bên trong tòa nhà nghi lễ ở phía đông làng vào ngày Lễ hội, nhưng không phải lúc nào bọn ta cũng sẽ ở đó. Thực ra thì bọn ta sẽ đi quanh làng như những vị khách. Các đội chuunin và jounin cũng được phép một mình đi chơi quanh làng và tận hưởng lễ hội. Tuy nhiên, do những gì xảy ra gần đây, ta muốn tất cả các em đi trinh sát khu vực suốt thời gian đó. Chúng ta đã nghĩ ra kế hoạch và địa điểm cho tất cả các đội”.

Sau đó Shikamaru bước lên trên, cho mọi người thấy một tấm bản đồ với bản vẽ của làng. “Ninja y thuật nên phân bố tại những địa điểm khác nhau, thế thì sẽ không có vấn đề gì nếu xuất hiện những cuộc tấn công”, cậu bắt đầu, chỉ vào những ngôi sao nhỏ trên bản đồ ở vị trí chéo nhau.

“Theo tôi thì Haruno Sakura nên ở phía tây làng do sức mạnh của cậu. Nơi này không xa bệnh viện lắm, mà cậu có lẽ sẽ cần phải có mặt tại đó trong buổi tối, nhưng lại không quá gần làng để có thể làm hại ai đó – nơi đây chủ yếu là những cánh đồng thôi. Hơn nữa, vì đội của cậu hành động rất ăn ý với cậu, nên Naruto sẽ ở trong làng, giữa trung tâm và tây Konoha, còn Sasuke sẽ ở khu vực tây nam. Như vậy thì khi cần đội dự phòng sẽ dễ dàng hơn nhiều”.

Shikamaru tiếp tục với những đội khác và vị trí của họ.

“Tuy nhiên, đây chỉ là một kế hoạch sơ thảo thôi và chúng ta không muốn bị phát hiện hay trông không đáng tin đối với các vị khách. Chúng ta vẫn không chắc là sẽ có một cuộc tấn công vào hôm đó hay không, hoặc có khi còn không có cuộc tấn công nào cả”.

Mọi người gật đầu.

Cuối cùng, sau khi nói về những gì sẽ diễn ra tại lễ hội, Tsunade lên tiếng. “Cám ơn tất cả đã tới và chúng ta sẽ gặp lại nhau vào tuần sau – chính xác là một tuần trước lễ hội”.

XxXx

Chỉ còn lại bốn đội, giống như mọi khi, Rookie Nine và Đội Gai đang ở cùng nhau. Tất cả đang ngồi trên cánh đồng cỏ xanh rờn của khu vực luyện tập, thưởng thức bữa trưa – Sakura là chủ yếu vì cô hầu như chẳng ăn gì vào tối qua (do cô ăn vội bữa tối để tránh mặt gia đình) và sự thực rằng cô cũng chưa ăn sáng.

“Sasuke”. Đó là giọng nói của ai đó tuổi ngoài tứ tuần.

Mọi người quay sang và thấy cha của Sakura, đứng đó với gương mặt lạnh lùng và nghiêm nghị, cùng với nụ cười mím chặt môi. Mái tóc nâu xám của ông được chải gọn gàng nhưng bay phất phơ bởi cơn gió nhẹ.

“Có đúng là cậu hỏi cưới con gái ta hay không?”.

Những tiếng xì xào bắt đầu cũng như đôi mắt mở lớn và tiếng thốt kinh ngạc.

“Chết tiệt”, Sakura nguyền rủa dưới hơi thở, lắc lắc đầu.

“…Aa…”. Cậu trẻ Uchiha không có vẻ tự tin như mọi khi.

Một lần nữa, có những tiếng xì xào trong bốn đội, nhưng lần này thì to hơn.

Người đàn ông tiến đến gần Sasuke và nắm lấy cổ áo cậu. “Ta không chấp nhận. Ta không muốn cậu ở gần con bé, nói chuyện hay chạm vào con bé. Cậu hiểu không, Uchiha?”.

Sasuke biết tốt hơn là nên nói gì, vì thế cậu gật đầu. “Aa”.

Sakura nhảy dựng lên, kéo cha mình ra xa Sasuke và rời khỏi đám đông. Khi cô trở lại (cha cô cuối cùng cũng đồng ý rời đi sau ba mươi phút cô gắng thuyết phục ông), mọi con mắt đổ dồn về phía cô. Cô đảo mắt. “Chẳng phải rõ ràng đó chỉ là giả thôi sao?”.

Cuối cùng, Sakura giải thích tại sao cô từ bạn gái hờ của cậu trở thành hôn thê giả, trong lúc đó Sasuke hoàn toàn yên lặng.

“Ồ…”, họ đều nói.

Naruto ngồi đó, nhấm nháp thức ăn. Cậu vẫn chưa nói gì trong thời gian đó cho đến khi cậu cầm lấy chai nước, nâng nó lên không. “Mừng Uchiha Sasuke và Sakura!”. Cậu đùa.

XxXx

Cả nhóm cuối cùng cũng tách ra theo giới tính; nam ở một bên, dưới những bóng cây, còn nữ thì ở bên kia. Một vài người thì lại đang tập luyện hoặc chơi trên cánh đồng.

“Sasuke! Cậu vẫn chưa thú nhận tình cảm của mình và giờ thì cậu đã đính hôn rồi”, Naruto hét.

Sasuke đảo mắt. “Cậu nhầm rồi, dobe. Mình đã thổ lộ, nhưng cô ấy không tin”.

“Ừm, thế thì khiến cô ấy tin đi!”.

“Hn, lúc đó mình ‘say rượu’. Nếu nói với cô ấy thì cô ấy sẽ biết là mình đã giả vờ”.

Shikamaru thở dài khi cậu ngắm những đám mây giữa các nhánh cây, nghe thấy Akamaru sủa ở phía xa với Kiba đang chơi cùng nó. “Nhưng trong những tình huống như của cậu, chẳng phải các cô gái sẽ ‘awe’ này nọ vì họ cảm thấy ngọt ngào khi cậu đã trải qua từng ấy rắc rối hay sao?”.

Naruto phát ra tiếng cười. “Không đời nào! Sakura chắc chắn không phải là kiểu con gái nữ tính đâu!”. Cậu hét lên. 

“Không phải cái gì cơ?!”. Đó là Sakura. Mặc dù cô cách xa bọn con trai, nhưng với giọng nói lớn tiếng của Naruto, hầu hết mọi người đều nghe thấy.

“Không có gì đâu!”. Cậu con trai tóc vàng nhanh chóng đáp lại, rồi quay sang bạn mình. Lần này, cậu thì thầm, “Và cô ấy cũng dễ tức giận nữa…”.

XxXx

“Thế cậu định sẽ làm gì đây?”. Tenten hỏi, giật cỏ từ dưới đất lên.

“Về việc gì cơ?”. Sakura hỏi lại. Cô cắn một miếng bánh cupcake Hinata đã làm. Đôi mắt xanh lá chuyển động và nhìn thẳng vào cô gái mắt nâu đang nói chuyện với mình.

“Về Sasuke”, Ino trả lời hộ cô nàng vũ khí. Cô đang nằm sấp và tựa cằm lên trên lòng bàn tay. “Ý mình là, cậu sẽ thổ lộ tình yêu bất diệt của cậu với cậu ấy chứ?”.

Sakura lắc đầu. “Không!”.

XxXx

“Cậu nên mời cô ấy đi chơi lần nữa. Ý mình là, cậu yêu cô ấy”, Naruto trêu.

Sasuke nhìn cậu bạn và chế giễu. “Naruto này, tại sao cậu cứ muốn mình và Sakura đến với nhau thế nhỉ?”.

Đôi mắt của cậu tóc vàng ngoảnh đi khỏi Sasuke. “Thì… cậu nợ mình… và mình có thể là cha đỡ đầu của đứa con tương lai của cậu mà mình muốn cậu đặt tên nó theo mình”. Cậu ta cười toe toét.

“Không”, Sasuke đơn thuần đáp lại.

“Uchiha, cậu biết là Naruto sẽ không ngừng làm phiền cậu cho đến khi cậu làm một thằng con trai và mời cô ấy đi chơi chứ”.

XxXx

“Các cậu biết đấy, cậu ấy đã từ chối mình một lần rồi”.

“Sakura, c…cậu mới mười hai tuổi lúc đó thôi”, một giọng nói nhỏ nhẹ như chuột cất lên.

“Thế thì sao mình lại phải tự làm chính mình bẽ mặt lần nữa?”.

Tenten thở dài. “Bởi vì chúng ta là bạn và bọn mình chỉ muốn điều tốt nhất cho cậu thôi. Nếu cậu không làm thế, cậu sẽ hối hận đấy”.

Sakura cực kỳ ghét từ ‘hối hận’. Sự thật thì cô không thích cả câu đó; nó luôn khiến cô khuất phục.

“Hơn nữa”, Ino nói thêm, “nếu cậu không nói thì bọn mình sẽ làm đó”.

XxXx

“Thôi được, mình sẽ mời cô ấy đi chơi”.

XxXx

“Thôi được, mình sẽ thổ lộ với cậu ấy”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net