Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày sau buổi tập ninja với Yuki, Sakura vướng vào một cuộc cãi vã. Sau khi cãi nhau (to tiếng) với bà nội cô vào tối hôm trước, Sakura bị buộc phải ở nhà – bà cô nghĩ là cô ra khỏi nhà quá nhiều và nên ở yên một chỗ dành thời gian bên gia đình thay vì ‘tiệc tùng’.

Cô nhận ra rằng có lẽ cô nên vâng lời họ lần này, vì thế cô không dừng lại ở bất kì nơi nào nữa mà về nhà ngay lập tức. Khoảng bốn giờ chiều khi cô từ bệnh viện trở về nhà, cô mở cửa ra và nghe thấy một giọng nói xa lạ đến từ phòng bếp.

“Xin chào?”. Sakura lên tiếng.

Hai người đàn bà luống tuổi – một người là bà nội cô – bước đến phòng khách nơi Sakura đang đứng.

“Đây là cháu gái tôi, Sakura”, bà cô nói.

Đôi mắt màu ngọc bích nhìn lên và thấy người đàn bà ở cạnh bà cô.

“Bà Tsubaki!?”. Cô lầm bầm lớn tiếng. Trong thâm tâm, Sakura bắt đầu hoảng loạn, thắc mắc là liệu bà ta có nhớ cô hay không. Cô cầu nguyện rằng người đàn bà ghét ninja này sẽ không làm bất cứ điều gì. Chuyển ánh nhìn từ bà cô đến người đàn bà bên cạnh (đang nhìn chằm chằm vào cô) Sakura đợi đến đúng lúc thích hợp. “Bà ạ. Cháu nhớ là cháu để quên một thứ ở bệnh viện nên cháu – “

“Ta nhớ ra rồi. Không phải cháu là hôn thê của Sasuke Uchiha hay sao? Ta từng thấy cháu ở bữa tiệc”, Bà Tsubaki nói, mỉm cười và nếp nhăn trên mặt bà ta trở nên dày hơn.

“CÁI GÌ!?”. Bà nội cô thét lên. “Hôn thê? Hai cháu đã đính hôn khi nào thế?”.

“Cháu – “

“Cháu mới chỉ có mười bảy tuổi thôi, Sakura! Sao cháu có thể làm như vậy?”.

“Nhưng – “

“Cậu ta là ninja đấy! Một là cháu sẽ trở thành góa phụ ngay sau khi cháu kết hôn hoặc là cậu ta sẽ góa vợ bởi vì cháu sẽ bị sát hại!”.

Sakura chịu thua, nghĩ cách để xử lý chuyện này (và cùng lúc thì hơi thở của cô không được đều đặn lắm). Cô biết là nếu cô nói cô không phải là hôn thê của Sasuke, Bà Tsubaki có thể sẽ nói với những tộc trưởng khác. Sau đó, cậu ấy sẽ bị buộc phải kết hôn với người khác. Và mặc dù cô cũng có nói rằng mình đã đính hôn với Sasuke, nhưng cô không phải là ninja, vì thế bà nội cô sẽ không phát hiện ra điều gì hết. Vấn đề duy nhất của Sakura là toàn bộ gia đình cô sẽ phản ứng với thông tin này – cha mẹ cô sẽ có rất nhiều câu hỏi. Cô thở dài cứ như thể đây là giải pháp duy nhất mà sẽ không ảnh hưởng đến Sasuke quá nhiều (cha cô sẽ bóp cổ cậu cho mà xem).

“… Cháu… Cháu xin lỗi vì đã không nói cho bà biết”, cô nói một cách bình tĩnh. “Nhưng cháu…”. Cô hít một hơi thật sâu trước khi tiếp tục. “Cháu thật sự yêu cậu ấy”, cô nói dối. “Cháu thật sự rất yêu cậu ấy bà ạ”.

Cô thậm chí không định nói lần thứ hai khi những từ đó thốt ra khỏi miệng cô và điều đó làm cô kích động. Sakura có thể cảm thấy lồng ngực cô đập rất nhanh và chữ “Y” cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô.

Người đàn bà luống tuổi chằm chằm nhìn cô, cố gắng chọn lựa từ thích hợp để đáp lại.

Nuốt khan, cô có thể cảm thấy mặt mình nóng bừng lên nhanh chóng. Rồi bất thình lình, cô đông cứng lại. Khi cô lặp lại từ đó, cô không cảm thấy nó giống như lời nói dối. Mình yêu cậu ấy, mình yêu cậu ấy, mình yêu cậu ấy, nó cứ văng vẳng trong đầu cô. Từ đầu tiên nghe như là nói dối. Tuy nhiên, khi cô tiếp tục nghĩ, âm thanh của nó nghe… thật hơn.

“Cháu yêu cậu ta hả? Sakura, chỉ vì cháu yêu cậu ta, không có nghĩa là hai người có thể kết hôn!”.

Mất một lúc trước khi cô nhận thấy bà nội đang nói với cô. Bỗng nhiên, cô mở miệng để nói lại với bà đang thực sự khiến cô bực mình. “Đây là cuộc sống của cháu, bà ạ”. Điều đó đang làm cô sợ, những gì cô đang nói và sự thực là những từ tiếp theo thốt ra khỏi miệng cô đều không dự định trước được – cô không biết là cô sẽ nói gì tiếp theo.

“Cháu rất vui khi ở bên cậu ấy”, Sakura nói một cách chậm rãi và cẩn thận. “Nếu cháu không thích thứ gì đó, hay nếu cháu không vui, cậu ấy luôn cố gắng khiến cho cháu cảm thấy tốt hơn. Mỗi khi cháu ở bên cậu ấy hay nghĩ về cậu, tim cháu đập rất nhanh”. Kì lạ là Sakura không thể nói rằng những điều cô nói là không thành thực. Và thật ngạc nhiên, cô có thể cảm thấy khóe mắt mình ứa nước. Có lẽ đó là nỗi sợ hãi rằng bà nội và bà Tsubaki sẽ phát hiện ra cô đang nói dối. Sakura không muốn họ biết sự thật. Cô thích ở bên Sasuke trong những cuộc hẹn giả vờ của họ và cô không muốn Sasuke ở bên người khác ngoại trừ – 

(Cô quay sang bên kia, tránh ra xa khỏi hai người họ. Cô cắn môi, cố gắng ngăn mình không khóc nữa. Tại sao cô lại không biết chứ?).

- cô.

“Mình yêu cậu ấy?”. Nó phát ra như là một câu hỏi. “Mình yêu cậu ấy… Mình yêu cậu ấy!”. Cô nhanh chóng kết thúc. “… Cháu phải đi đây”. Sau đó cô chạy ra khỏi cửa, mặc dù bị buộc phải ở nhà cho đến hết tuần.

XxXx

“Mình yêu cậu ấy…”. Cô thở dốc khi chạy qua phố. “Mình yêu Sasuke”. Cô không thể kiểm soát hơi thở và cô đang thở hổn hển.

“Sakura?”. Ino gọi. Cô bạn đang cầm rất nhiều túi mua sắm khác nhau, cũng như Hinata và Tenten, bước ra khỏi cửa hàng. “Chuyện gì thế?”. Cô hỏi.

Cô gái tóc vàng kéo Sakura cho một cái ôm.

“Mình nghĩ mình yêu cậu ấy… Mình nghĩ là mình yêu Sasuke”.

XxXx

“Này, Sakura! Cậu có muốn luyện tập với mình không? Đã một thời gian rồi đấy”, Naruto hỏi khi cậu đi ngang qua nhóm bạn gái.

“Mình…”.

“Có chứ, bạn ấy sẽ đi!”. Tenten trả lời. Sau đó, cô thì thầm bên tai Sakura, “Cậu cần phải bình tĩnh lại. Việc tập luyện sẽ giúp cậu. Hơn nữa, cậu đã không làm gì một thời gian rồi”.

“Tuyệt quá đi!”. Naruto nói, kéo Sakura đi và đưa cô đến bãi tập luyện.

Khi họ đến thung lũng xanh, Sakura thở dài, bẻ khớp kêu răng rắc. Cô cố gắng quên về cảm xúc mới phát hiện của mình. Tenten nói đúng, có lẽ luyện tập sẽ giúp cô thoải mái đầu óc.

“Hn, cậu đến muộn”.

“Sasuke?”. Sakura bắt đầu hoảng hốt lần nữa, cô không hề biết là Sasuke sẽ ở đó. Màu hồng xuất hiện trên má cô (và dần dần chuyển thành màu đỏ).

“Ừ, thôi nào, luyện tập đi!”. Naruto cười khúc khích.

XxXx

“Gì cơ!?”.

“Con nghe thấy rồi đấy! Con gái con đã đính hôn với tên Uchiha đó!”. Bà bảo.

“Sao con bé có thể đính hôn được? Con bé bảo con là chẳng có chuyện gì giữa chúng nó hết!”. Mặt cha cô đỏ lên, tức giận bởi những gì mẹ ông vừa nói.

“Anh yêu à, anh không nên lo lắng về con bé. Nó đang trưởng thành và ninja cầu hôn sớm như vậy cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa, con bé có thể tự chăm sóc bản thân mình”, mẹ Sakura lên tiếng, nhận ra rằng chồng mình suýt nữa thì để lộ quan hệ giả vờ của bọn họ.

“Nó chỉ mới mười bảy tuổi thôi đấy!”. Bà nội cô lại thét lên.

XxXx

Bàn tay cô phát ra ánh sáng xanh lá khi cô đấm mặt đất để địa hình sẽ thuận lợi hơn cho cô. Cô thấy Naruto tạo ra phân thân còn Sasuke đang rất tập trung và tóc cậu tung bay trong gió và… - Sakura lắc đầu, cố gắng tập trung vào trận đấu.

Lấy vũ khí ra, Sasuke phóng chúng về phía cậu con trai tóc vàng và cô gái tóc hồng.

Cả hai đều tránh đi và một trong số phân thân của Naruto xuất hiện sau lưng Sakura.

Cô nhanh chóng biến mất trong đám khói, xuất hiện sau phân thân đó và đấm nó, nhưng chỉ thấy rằng nó cũng biến thành khói.

XxXx

“Con bé luôn ở ngoài! Anh cần phải nghiêm khắc hơn với nó giống như em đối với Yuki!”. Không hiểu sao người chú lại tham gia vào cuộc cãi vã này. “Anh có biết là mỗi lần con bé đi đâu không?”.

“Con bé đi hẹn hò như những người bình thường vẫn làm!”. Mẹ Sakura hét lên, bảo vệ cô.

“Vào lúc hai giờ sáng ư?”. Lần này thì người cô lên tiếng. “Có một lần em thấy con bé lén đi!”.

“Nhưng”, mẹ Sakura lại nói. “Đó là chuyện bình thường… gượm đã, gì cơ? Hai giờ sáng ư!?”.

XxXx

Sakura và Naruto trốn sau tảng đá mà Sakura tạo ra. Ngọn lửa ngày càng lớn hơn từ Sasuke.

Một phân thân của Naruto bỗng nhiên xuất hiện sau Sasuke và kéo cánh tay cậu và Sakura nhanh chóng tấn công cậu Uchiha với một nắm đấm trên không.

XxXx

“Đáng ra tôi phải biết… cậu ta luôn đón con bé và xuất hiện ở khắp nơi!”.

“Em còn thấy con bé một lần cầm vũ khí nữa cơ”, người chú nói. “Cậu ta thật sự gây ảnh hưởng xấu đến con bé”.

XxXx

Naruto gục ngã – Sakura đã làm gãy hầu hết xương của cậu và cậu không thể bước đi. Cậu phải đợi cho đến khi cơ thể mình tự hồi phục trước khi đánh nhau lần nữa.

Sasuke vặn cánh tay cô và ngăn không cho cô cử động.

Sakura rất mệt, nhưng còn lo lắng hơn bởi sự gần gũi của họ và vì thế cô đá về phía sau.

Cậu trẻ Uchiha ngã ra đằng sau, băng qua một vài cái cây và tảng đá.

XxXx

“Mọi người có nghĩ là họ đã từng ngủ với nhau không?”. Yuki bỗng nhiên lên tiếng.

XxXx

“Được rồi”, cô thở dốc. “Cuối cùng chúng ta cũng xong”. Cô ngã xuống, cảm thấy mệt mỏi.

“Ừ… thật là tuyệt”, Naruto nói.

XxXx

Mọi con mắt đổ dồn về phía Yuki.

XxXx

Suốt thời gian đó Sasuke thở hổn hển và không nói năng gì. Cậu cũng ngã xuống, nằm bên cạnh Sakura.

XxXx

“Con gái ta chắc chắn là không quan hệ với cậu ta”.

XxXx

“Cũng muộn rồi, giờ chúng ta nên về nhà thôi”. Sakura đứng lên, phủi bụi ra khỏi bộ đồng phục bệnh viện – cô vẫn chưa hề thay trang phục từ đó đến giờ.

“Được rồi, hẹn cậu khi khác nhé”. Naruto vẫy tay và rời đi.

Trước khi Sasuke quay người lại, Sakura nhẹ nhàng vỗ lên vai cậu.

“Sasuke ơi?”.

“Aa?”.

Cô nghịch ngón tay và mím chặt môi lại, suy nghĩ những từ thích hợp để lên tiếng. Cuối cùng, cô ngước lên nhìn cậu và nuốt khan. “Bây giờ, cậu… sẽ phải làm hôn phu hờ của mình rồi”.

Cậu chăm chú nhìn cô đầy thắc mắc.

“À thì, bởi vì hóa ra bà Tsubaki, người đàn bà ghét ninja đó – “

“Bình tĩnh lại nào, Sakura”.

Cô hít một hơi thật sâu. “Ừm. Hóa ra”, cô nói chậm lại, “bà Tsubaki đó lại là bạn của bà nội mình và bà ta thấy mình và đã nói với bà mình rằng mình là hôn thê của cậu”.

Sasuke chớp mắt vài lần, nhăn mày. “Cậu nói tiếp đi…”

“Và, mình… uhh, không muốn bà Tsubaki biết cậu thực ra không phải là hôn phu của mình vì khi đó thì tộc trưởng khác sẽ bắt cậu kết hôn với ai đó”. Sakura không hề bình tĩnh chút nào. Mỗi từ cô nói ra đều sẽ lặp lại trong đầu cô.

“Hn, mình hiểu rồi”. Tuy nhiên thì giọng Sasuke nghe khá bình tĩnh. “Cậu cứ tránh bất kỳ câu hỏi nào hoặc là… tránh gia đình cậu vào tối nay”.

Sakura gật đầu.

XxXx

Bà nội cô cực kỳ tức giận. Bà đang ngồi trên ghế đi văng cùng với hai cô con dâu của bà. Cháu gái bà, Yuki, ngồi ở chiếc ghế gần đó và hai người con trai bà ngồi trên ghế sô pha ở phía đối diện.

“Con bé còn quá trẻ”, cha Sakura lầm bầm. Ông biết là ban đầu cô chỉ giả vờ làm bạn gái của tên Uchiha để che giấu sự thực rằng cô là ninja, nhưng khi ông nhìn thấy đứa con gái bé bỏng của mình hôn cậu ta và đi cùng cậu ta thường xuyên hơn, ông nghi ngờ cuộc đính hôn chỉ là lời nói dối; chuyện này quá nghiêm trọng để có thể giả vờ.

Cánh cửa bỗng nhiên bật mở và Sakura bước vào, cảm thấy một sự yên lặng khó xử đang vây quanh. Cô nhìn lướt qua căn phòng vào mọi người.

“Sakura… sao trông con mệt mỏi thế?”.

“Con làm việc quá sức ở bệnh viện. Giờ con đi tắm đây”. Cô vội vã leo lên tầng.

Yuki cười khúc khích. “Con cá là chị đã ở với Sasuke. Đó là lý do tại sao chị ý lại… có nhiều mồ hôi như thế”.

“Yuki”, cha của Sakura lên tiếng. “Làm ơn đừng can dự vào chuyện này”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net